Linh Chu

chương 1964: tiên giới di châu (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi Thủy Nguyệt Đình kể chuyện không chứa địch ý gì, rõ ràng là chờ đợi, là yêu, tại sao phút cuối biến thành nhát kiếm vô tình?

Lại là một kiếm.

Phong Phi Vân cay đắng thầm nghĩ:

- Phong Phi Vân, ngươi quá sơ suất. Đã chết một lần trong tay nàng vậy mà vẫn tin lời nàng nói, chết một vạn lần cũng đáng ôtị, đáng tội!

Cơ thể Phong Phi Vân bị thần hỏa đốt dần biến mất, thánh linh phượng cốt bị luyện thành tro bụi.

- Là vì Đông Phương Kính Nguyệt nên ngươi mới tin lời nàng, thả lỏng cảnh giác. Hay ngươi mãi không quên Thủy Nguyệt Đình? Chưa từng hận nàng? Luôn cảm thấy mình có lỗi với nàng? Không không, tất cả là lấy cớ, cái cớ.

Phong Phi Vân chưa từng muốn sống như phút này, mãnh liệt hơn cả lần độ tử kiếp thứ mười.

Không chết không phải vì Phong Phi Vân sợ chết, hắn không muốn mình chết hồ đồ.

Phong Phi Vân cảm thấy mình là loại người hơi thành công, nhưng mỗi lần Thủy Nguyệt Đình đều đẩy hắn vạn kiếp bất phục, thất bại thê thảm, rối nùi.

- Ta không thể chết, tuyệt đối không thể chết! Ta muốn hỏi nàng tại sao? Tại sao? Tại sao . . . Thủy . . . Nguyệt . . . Đình . . .

Chỉ cần chấp niệm trong lòng mãnh liệt thì ý chí thánh linh sẽ bất diệt.

Nhưng cơ thể Phong Phi Vân đã bị thần hỏa đốt thành tro, phượng cốt thành bột phấn, chỉ còn một đoàn thánh thai lơ lửng trong thần hóa. Thánh thia bao bọc Vũ Hóa đài, lực lượng thần hỏa đã xâm nhập vào thánh thai, bắt đầu luyện Vũ Hóa đài, như muốn luyện hóa nguyên Vũ Hóa đài.

Lực lượng thần hỏa cực kỳ khủng bố, từ điện vũ lan tràn ra ngoài, rất nhanh đốt cháy vô số cung điện trong tiên thành.

Thượng Quan Minh Tiêm đứng ở phía xa nhìn lửa nóng cháy lan tràn từ điện vụ, nàng biến sắc mặt bay ra sau.

Thượng Quan Minh Tiêm hét to:

- Mọi người mau rời khỏi tiên thành, rời khỏi Thủy Nguyệt Thiên cảnh . . .!

Các tu sĩ trong Thủy Nguyệt Thiên cảnh nháo nhào chạy trốn, ngự kiếm bay đi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tượng thần cao ngất đâm mây bị thần hỏa đốt chậm rãi hòa tan, sụp đổ trong lửa cháy.

Tiên thành bốc cháy, thần hỏa lan tràn ra ngoài, cuối cùng nguyên Thủy Nguyệt Thiên cảnh, ức vạn núi sông bị lửa bao bọc.

Tòa thánh địa bị đốt, các cơ duyên chết cháy, chỉ có vài người tu vi mạnh mẽ là trốn thoát.

Vô thượng thánh địa Thủy Nguyệt Thiên cảnh của nhân tộc bị hủy diệt hoàn toàn trong thần hỏa.

- Cái gì? Một đoàn thánh thai lơ lửng giữa thần hỏa, bao bọc Thanh Đồng cổ thuyền và Vũ Hóa đài. Thanh Đồng cổ thuyền chậm rãi xoay tròn, đạo tắc thánh linh như các tia chớp đan xen bên trên Vũ Hóa đài.

- Ta không thể chết, tuyệt đối không thể chết!

Chấp niệm thánh linh cường đại không gì sánh bằng xuyên qua thiên địa, thần hỏa cũng khó hủy diệt.

Trong thánh thai phong ấn một tàn hồn thái cổ thần phượng. Lúc này tàn hồn bị thần hỏa luyện hóa, từng lũ tan rã trong thánh thai.

Trong thiên địa xảy ra công hưởng kỳ diệu.

Một luồng đạo tắc thánh linh thuộc về thái cổ thần phượng điên cuồng tụ tập vào thánh thai, hình thành vòng xoáy lớn. Trung tâm vòng xoáy là thánh thai.

Cơ thể Phong Phi Vân chết nhưng ý chí thì bất diệt. Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trên Vũ Hóa đài, ý chí cường đại ngăn cản thần hỏa đốt. Người khác không thấy được thể ý chí của Phong Phi Vân, chỉ có bản thân hắn thấy chính mình.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Nguyên Thủy Nguyệt Thiên cảnh bị đốt, cỏ cây thành tro, đất đai hóa thành dung nham.

Lòng đất Thủy Nguyệt Thiên cảnh đột nhiên bay lên một đoàn sáng màu trắng, trong ánh sáng bao bọc một thế giới. Ánh sáng trắng đụng vào thánh thai, ý chí Phong Phi Vân chui vào thế giới kia.

Thần hỏa biến mất, ánh sáng trắng đã ngăn chặn lại.

Trên bầu trời thế giới này lơ lửng một vầng mặt tờin óng cháy, bên kia là vầng trăng thần.

Mặt trời đường kính hơn ba mươi dặm bay trên cao, đốt cháy ngọn lửa đan xen huyễn văn, như lò lửa thần linh treo cao.

Nguyệt thần cũng có đường kính hơn ba mươi dặm, không biết làm bằng chất liệu gì, tỏa ánh sáng kim loại, hiển hiện các hoa văn thần dị, nhiệt đồ lạnh băng.

Dưới chân Phong Phi Vân là biển cả bao la vô ngần, không thấy cuối.

Phong Phi Vân nhìn thế giới này chỉ là một góc nhỏ.

- Ta từng đến đây, nơi này là . . . Thần tàng yêu tộc trong Trung Nguyên Nhất Điểm Qua. Không, chỗ này là nơi ý chí thái cổ thần phượng sót lại.

Đang lúc Phong Phi Vân nảy ra suy nghĩ này thì một nam nhân khuôn mặt giống hắn y như đúc hiện ra trong không trung. Nam nhân chắp tay sau lưng, nhìn xuống thương hải.

Phong Phi Vân kêu lên:

- Thần phượng đại nhân, người thật sự không chết?

Phượng Phi Vân lắc đầu, nói:

- Đã sớm chết, lũ tàn hồn cuối cùng chuyển thế thành ngươi. Đây chỉ là một thể ý chí, nếu ngươi bây giờ không phải thể ý chí thì không thấy ta được.

Phong Phi Vân cười khổ nói:

- Hèn gì lúc trước ta vào Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, thần phượng đại nhân bảo chưa phải lúc gặp người. Thì ra thần phượng đại nhân chờ ta cũng biến thành thể ý chí.

Phượng Phi Vân lắc đầu, nói:

- Nơi đây là vùng đất giam cầm, chỉ khi bảy Linh Chu xuất hiện thì cánh cửa thế giới này mới mở ra. Nếu không vì lý do này thì bây giờ ngươi không thấy ta được.

Phong Phi Vân hỏi:

- Bảy Linh Chu đã xuất hiện hết?

Phong Phi Vân chỉ biết có sáu Linh Chu, Thanh Đồng cổ thuyền trong tay hắn, Bạch Ngọc cổ thuyền trong tay Đông Phương Kính Nguyệt, Tinh Hồng quỷ thuyền trong tay nữ ma, thuyền cổ màu xanh trong tay Thanh Y, thuyền cổ đất vàng trong tay Thập Tam thái tử long tộc, còn có thần thuyền tím của thần thai trong bụng Long La Phù.

chẳng lẽ Long La Phù đã sinh con?

Phượng Phi Vân gật đầu, nói:

- Bảy Linh Chu chắc đã xuất thế hết, nếu không cảnh cửa giam cầm thế giới này đã chẳng mở ra.

Phong Phi Vân hỏi:

- Thế giới bị giam cầm này có bí ẩn gì?

Phượng Phi Vân nói:

- Ngươi biết di châu hỗn nguyên đại thế giới, vậy có biết tại sao nó được gọi là di châu hỗn nguyên đại thế giới không?

- Không biết.

Cùng một người giao lưu khác thời đại, giao lưu giữa ý chí với nhau, giữa kiếp trước và kiếp này.

Phượng Phi Vân nói:

- Di châu hỗn nguyên đại thế giới được gọi là nơi gần với vân chi tiên giới nhất, cũng được gọi là tiên giới di châu. Thở ban đầu thái cổ vân chi tiên giới thủng một lỗ hổng, có bảy con thuyền thần linh trừ lỗ hổng bay xuống hạ giới, bay bảy hướng vũ trụ khác nhau, đụng vào bảy hỗn nguyên đại thế giới.

- Bảy thuyền thần linh chở theo di mật tiên giới, ai có được tiên giới di châu thì sẽ thành tiên. Khi ấy di châu rơi từ vân chi tiên giới xuống đã biến thành di châu hỗn nguyên đại thế giới hiện tại. Lỗ hổng vân chi tiên giới đã bị Oa Hậu Đại Thánh dùng thân thể bổ khuyết, mỗi cách ba lượng kiếp pháp lực sẽ mở một lần.

Phong Phi Vân nói:

- Nên tu sĩ vực ngoại bảy hỗn nguyên đại thế giới vì tìm tiên giới di châu, hành tiên đắc đạo lên tiên giới mà mỗi cách ba lượng kiếp pháp lực sẽ đến di châu hỗn nguyên đại thế giới?

Phượng Phi Vân chắp hai tay sau lưng, ngước nhìn trời:

- Đúng vậy! Khi ba lượng kiếp pháp lực đến di châu sẽ xuất hiện, người cưỡi trên thuyền thần linh sẽ được thần linh chỉ dẫn tìm ra di châu rơi từ tiên giới rồi lên đỉnh tiên giới, trường sinh bất tử.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio