- Là Bồng Lai đảo!
Phong Phi Vân lầu bầu nói.
- Ngươi nói gì?
Huyết Vũ hiếu kỳ mà chớp động đôi mắt sáng, không nghe rõ Phong Phi Vân mới vừa rồi nói cái gì.
- Khụ khụ... Ta nói là cho dù Ẩn Tàm Sa La thật sự tồn tại, đó cũng chỉ có Phượng Hoàng mới có thể nhìn thấy, chúng ta tiến vào Vạn Tượng tháp, Ẩn Tàm Sa La cho dù có đặt ở trước mặt chúng ta, chúng ta cũng chưa chắc có thể phát giác ra nó.
Phong Phi Vân nói.
Huyết Vũ cũng là gật gật đầu, thở dài một tiếng, gương mặt xinh đẹp động lòng người ở dưới thúc dục của rượu cồn nổi lên hai vầng đỏ ửng, lại càng lộ ra vẻ có chút mềm mại, giống như là một đóa huyết sắc mân côi nở rộ.
Vừa uống xong ba chén rượu, Phong Phi Vân liền muốn đứng dậy rời đi, Huyết Vũ mang theo ánh mắt u oán nhìn theo hắn, muốn lưu hắn lại, bộ dáng kia hấp dẫn tâm thần người ta đến nói không ra lời, tựa hồ muốn giao đêm đầu tiên của mình cho Phong Phi Vân, bởi vì nàng sợ tối mai sẽ phải thị tẩm cho thần bí chủ nhân.
Nhưng mà Phong Phi Vân lại quả quyết rời đi, không có nửa phần dừng lại.
Phong Phi Vân cũng không nói cho nàng biết chính mình tu luyện Phượng Hoàng thiên nhãn, bởi vì hắn không tin được Huyết Vũ, một nữ nhân lăn lộn ở trong phong trần thật sự rất có thể diễn trò, trước một khắc còn phong tình vạn chủng, sau một khắc lại đã điềm đạm đáng yêu, nữ nhân như vậy mà nói, thì như thế nào có thể tin?
Huống chi lấy tâm tính cao ngạo như Huyết Vũ, cho dù muốn lựa chọn người lên giường đầu tiên với mình thì cũng chỉ sẽ chọn vị thần bí chủ nhân kia, mà không phải là Phong Phi Vân hắn.
Cái này thật sự quá khác thường!
Một người đàn ông nếu như cho là mị lực của chính mình lớn đến mức có thể khiến cho một nữ nhân còn mạnh hơn so với hắn ngã vào lòng, vậy sớm muộn gì cũng bị ăn thiệt thòi.
Phong Phi Vân cho tới bây giờ đều không đánh giá cao chính mình, cho nên hắn luôn là rất ít khi phạm sai lầm.
Sáng sớm, sương trắng gột rửa, tựa như kẹo đường, ngửi vào một hơi còn mang theo ngọt ngào.
Vạn tượng tập ở giữa tùng lâm cổ mộc, như một tòa đại thành, mà sơn môn của Vạn Tượng tháp lại ở bên ngoài ba trăm dặm của vạn tượng tập, giữa hai tòa sơn phong, hôm nay chính là ngày khảo hạch một tháng một lần của Vạn Tượng tháp, chỉ có thông qua khảo hạch mới có thể tiến vào thiên hạ đệ nhất học thuật thánh địa Vạn Tượng tháp.
Đây có thể nói là chuyện tha thiết ước mơ của bất kỳ tu sĩ nào trong thiên hạ.
Điển tịch tu luyện trong Vạn Tượng tháp là cao nhất thiên hạ, cổ thư quyển bản là cấp thấp nhất, điển tịch tu luyện đê cấp, trung cấp, cao cấp, tuyệt học điển tịch, thiên công điển tịch, hằng ha sa số không đếm hết.
Hiện tại điển tịch tu luyện lưu truyền ở tu chân giới đa số lấy đê cấp tu luyện điển tịch làm chủ, coi như là một ít tiên môn xưng bá một phương cũng nhiều nhất có một, hai cuốn trung cấp tu luyện điển tịch.
Loại tu tiên gia tộc có thể xưng vương ở một phủ giống như Phong gia mới có tàn bản của cao cấp tu luyện điển tịch, dĩ nhiên muốn có cao cấp tu luyện điển tịch đầy đủ, như vậy chỉ có thể đi tìm ở trong Vạn Tượng tháp.
Dĩ nhiên tuyệt học điển tịch ở tu tiên giới cũng không phải là không có, tỷ như đệ nhất tu luyện điển tịch Bắc Minh thần công của Bắc Minh gia tộc chính là nửa phần trên của một quyển tuyệt học điển tịch.
Dụa vào nửa bộ điển tịch, Bắc Minh gia tộc liền có thể trở thành một trong tứ đại môn phiệt của Thần Tấn vương triều. Nghịch thiên tài tuấn mỗi một thời đại của Bắc Minh gia tộc cơ hồ đều muốn đi vào Vạn Tượng tháp, chính là muốn tu luyện nửa bộ dưới của Bắc Minh thần công, nhưng mà đều là thất bại chấm dứt, ở Vạn Tượng tháp chỉ có người thiên tư càng cao, tu vi càng mạnh mới có thể nhận được công pháp tu luyện càng cao minh.
Chỉ cần năng lực của ngươi đủ mạnh, ở Vạn Tượng tháp là có thể nhận được tất cả linh bảo mà ngươi tha thiết ước mơ, đây là một cái thánh địa vĩnh viễn mở ra cho cường giả.
Cũng chính bởi vì địa vị đặc thù của Vạn Tượng tháp, cho nên đệ tử trẻ tuổi của rất nhiều thế lực tu tiên đứng đầu đều tụ tập đến nơi này.
Địa phương khảo hạch nhập môn của Vạn Tượng tháp ở Thái Thủy tháp.
Cái gọi là Thái Thủy chính là điểm bắt đầu của vạn vật, điểm bắt đầu Vạn Tượng!
Thái Thủy tháp hết sức nguy nga, tổng cộng chín mươi chín tầng, so sánh với Vẫn tháp còn cao hơn, cũng là nhập vào tầng mây, như ẩn như hiện, linh hạc tung bay, nếu như người đứng ở đỉnh Thái Thủy tháp quả thực như lên cửu thiên cung khuyết, giá lâm tiên giới.
Khi đám người Phong Phi Vân đi tới Thái Thủy tháp, nơi này đã sớm tấp nập người, nhìn một cái toàn là đầu người đang rung động, chật chội đến không có khe hở, đoán chừng ít nhất cũng có mấy vạn người, hơn nữa đang không ngừng có tu sĩ chạy tới.
Thật có thể nói là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc.
Quảng trường bạch thạch cự đại dưới Thái Thủy tháp có thể dung nạp trên vạn người giờ phút này cũng là sắp chen chúc đến vỡ tung.
Bốn phía của Thái Thủy tháp có vô số tấm bia đá dựng lên, chia ra viết:
- Võ tháp, luyện thể hệ!
- Tử tháp, sát thủ hệ!
- Vu tháp, vu thuật hệ!
- Đan tháp, luyện đan hệ!
- Trí tháp, Trí sư hệ!
- Đạo tháp, tu đạo hệ!
- Phật đà tháp, tu phật hệ!
- Thần thông tháp, linh thuật hệ!
...
Những tấm bia đã này tổng cộng có mấy chục khối, chia ra đại biểu cho mấy chục chỗ khảo hạch của thánh địa tu luyện, trước mỗi một tấm bia đá đều có một vị tôn sư đang ngồi, phía sau thì có đội ngũ thật dài đang xếp hàng.
Chỉ có trước thong qua lần khảo hạch thứ nhất của tôn sư mới có tư cách tiến vào Thái Thủy tháp tham gia lần khảo hạch thứ hai.
Chỉ có người thông qua hai lần khảo hạch mới có tư cách tiến vào Vạn Tượng tháp tiến hành lần khảo hạch thứ ba.
Trong đó chín mươi phần trăm số người sẽ bị đào thải ở trong lần khảo hạch đầu tiên.
Tu sĩ tới đây tham gia khảo hạch tuy nhiều, nhưng mà phần lớn đều tập trung ở võ tháp, đạo tháp, tử tháp, thần thông tháp... Những tu luyện thánh địa này tương đối náo nhiệt.
Có thể nói một tòa tháp chính là một tòa học viện, một tòa thánh địa tu luyện đặc biệt.
Phía sau tấm bia đá của võ tháp liền có ba vạn người đang xếp hàng, một mực kéo dài đến chân trời, những tu sĩ này tới từ thiên nam địa bắc, không có chỗ nào mà không phải là nhân vật thiên tài một phương, nhưng mà sau khi đến nơi này rất nhiều người ngay cả lần khảo hạch đầu tiên đều không thể thông qua.
Người ở phía sau tấm bia đá võ tháp xếp hàng tuy nhiều nhất, nhưng mà đào thải lại cũng nhanh nhất, chỉ thấy tôn sư kia khẽ mở ra một tia khóe mắt, nhìn dòng người đứng hàng dài một chút, nói:
- Phàm là chưa đạt tới cảnh giới Tiên Căn đỉnh phong, tự động xuất cục đi?
Tiếng thở dài thất vọng liên tiếp vang lên, liền có gần một nửa tu sĩ trẻ tuổi tự động xuất cục, xoay người rời đi, lưu lại bóng lưng cô đơn, biến mất ở trước mắt mọi người.