Linh Chu

chương 303: máu tươi ba thước (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Nếu có thể lại phong ấn một đầu dị thú tinh hồn tám trăm năm vào trong Miểu Quỷ Ban tì có lẽ có thể khiến cho Miểu Quỷ Ban Chỉ đạt tới cấp bậc nhị phẩm Linh Khí cũng nên.

Nhất phẩm Linh Khí và nhị phẩm Linh Khí tuy rằng chỉ thua kém một phẩm cấp, nhưng uy lực lại khác biệt không chỉ gấp mười lần, đương nhiên chỉ có cường giả Thiên Mệnh đệ tứ trọng mới có thể phát huy ra được uy lực chính thức của nhị phẩm Linh Khí, người bình thường căn bản không thể không chế được lực lượng nhị phẩm Linh Khí, ngược lại còn không dùng thuận tay bằng nhất phẩm Linh Khí.

Năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu nỳ tuy rằng uy lực có thể lực áp Miểu Quỷ Ban Chỉ, nhưng vẫn không đạt tới cấp bậc nhị phẩm Linh Khí cấp bậc, chỉ có thể coi là loại đỉnh tiêm trong nhất phẩm Linh Khí thôi.

Tuy rằng đã bị năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu vây khốn, nhưng Phong Phi Vân vẫn không chút lộ ra kinh hoảng.

Linh Khí chính là dùng thần niệm khống chế, muốn chống lại năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu quả thật là một việc khó, nhưng muốn phá vỡ năm đạo thần niệm của Kỷ Phong, chặt đứt liên hệ giữa hắn và Vẫn Thiết Hỏa Châu đối với Phong Phi Vân mà nói lại cũng không việc khó.

Chỉ cần chịu trả một giá lớn nhất định thì liền có thể làm được.

Ánh mắt Phong Phi Vân trở nên nghiêm túc lên, hít một hơi thật sâu, mãnh liệt thu Miểu Quỷ Ban Chỉ trở về, thần kinh toàn thân đều kéo căng lên, thắng bại sẽ được quyết định ngay trong chớp mắt này rồi.

Ầm ầm!

Đã không còn bị Linh Khí ngăn cản, năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu liên tiếp đánh tới thân thể Phong Phi Vân, năm đầu hỏa xà bốc lên, điên cuồng cuốn tới.

Bành!

Vẫn Thiết Hỏa Châu chính là cấp bậc Linh khí, tuy rằng bị Phong Phi Vân tránh qua, tránh né trùng kích trực tiếp nhưng nó vẫn chà sát qua vai trái Phong Phi Vân, một mảng lớn huyết nhục lập tức biến thành cháy đen, may mắn là hắn đã sớm đánh ra Xích Hỏa Thuật, khống chế một bộ phận hỏa diễm, không để cho lực lượng Linh Khí xâm nhập thân thể.

Nhưng dù vậy vẫn khiến khí huyết sôi trào, thiếu chút nữa là nửa người đã không thể nhúc nhích rồi.

Ngay vào lúc này!

Phong Phi Vân một chưởng đánh tới khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu thứ năm.

- Ông trời... ơ... i! Đây là muốn tay không chup Linh Khí, muốn chết phải không?

Một ít tu sĩ đang quan chiến thấy Phong Phi Vân giống như kẻ ngu đi đối đấu với Linh Khí đều cảm thấy hắn đây là muốn chết.

Kỷ Phong cũng hơi sửng sót, tiếp theo lộ ra vẻ tươi cười, cho rằng Phong Phi Vân bị dồn đến đường cùng, đang làm ra giãy dụa cuối cùng.

- Cũng đã đến nước này rồi còn không buông bỏ, quả nhiên không hổ là Yêu Ma Chi Tử, aizz!

Kỷ Phong cười thở dài một tiếng, biết rõ Phong Phi Vân đã không có đường lui nữa, cho nên mới không thể không làm vậy.

- Không! Tốc độ Linh Khí nhanh đến cỡ nào, lúc bàn tay Phong Phi Vân đập đến khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu thứ năm thì Vẫn Thiết Hỏa Châu cũng sớm đã bay ra xa mấy trượng, hắn đây không phải muốn tay không chụp Linh Khí, mà là muốn chém đứt năm đạo thần thức của Kỷ Phong, thần thức vừa đứt, năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu liền căn bản không cách nào phát huy ra được uy lực của Linh Khí nữa rồi.

Trong ánh mắt Ngọc công công hiện lên một đạo tinh mang, trong miệng phát ra thanh âm chậc chậc.

Nhãn lực của hắn vượt xa tu sĩ bình thường, đã phát giác ra được ý đồ của Phong Phi Vân, nhưng Kỷ Phong lại không có nhãn lực như hắn.

Dùng phương pháp chặt đứt thần sứ để phá vỡ Linh Khí, loại thủ đoạn này cũng không phải là không có người nghĩ đến, mà là áp dụng thật sự rất khó khăn, coi như là tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn cũng không dám làm như thế, có thể nói là trong người rất khó có một người thành công, người thất bại khác chỉ có con đường chết.

Phong Phi Vân cũng là vì có Thi Cung của nữ ma ở trong thân thể làm hậu thuẫn, cho nên mới dám nếm thử, nếu không phải thế, hắn cũng tuyệt đối sẽ không đi mạo hiểm như vậy.

Nhưng sự thật chứng minh, mạo hiểm lần này là chính xác.

Bá!

Năm đạo thần thức khống chế Vẫn Thiết Hỏa Châu bị chém đứt, năm khỏa Vẫn Thiết Hỏa Châu đã mất đi phương hướng, đâm vào trên đỉnh Diễn Võ Chiến Tháp, chấn khiến tầng năm Diễn Võ Chiến Tháp cũng có chút run lên, phát ra năm âm thanh kinh thiên động địa.

- Tới phiên ta!

Còn không đợi Kỷ Phong kịp phản ứng, Phong Phi Vân cũng đã vọt tới trước mặt của hắn, một đạo chưởng ấn cự đại đã đập đến đỉnh đầu hắn, trực tiếp đánh bay hắn ra ngoài, sọ cũng nứt ra từng đạo vết máu, da thịt trên mặt đều như muốn vỡ vụn.

Tuy rằng bị thương, nhưng Kỷ Phong lập tức xoay người mà lên, không để ý đến thương thế, hai cánh tay nhuốm máu duỗi ngón tay ra, đồng thời điểm lên trên huyệt Thái Dương, hai đạo Linh quang truyền vào đại não, chảy tới con mắt thứ ba đang nhắm chặt tới mi tâm hắn.

Đây là Nguyệt Luân Thiên Nhãn, mặc dù không mở ra, nhưng lại đã có được uy năng vô cùng, lực lượng đang thái nghen bên trong đang sống lại từng chút một.

Phong Phi Vân cảm giác được toàn thân đều sinh ra hàn ý, nhiệt độ trong không khí bỗng nhiên hạ thấp, mà ngọn nguồn chính là từ con mắt thứ ba nơi mi tâm của Kỷ Phong.

Tuyệt đối không thể để cho hắn mở con mắt thứ ba ra được.

Oanh!

Phong Phi Vân trực tiếp tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, ngang nhiên đánh ra ngoài, Kỷ Phong lần nữa bị đánh đi ra ngoài, phần bụng bị đánh ra một cái lỗ máu chừng nắm đấm, cơ hồ như muốn xuyên thủng cả thân thể hắn.

Nhớ vào chu sa trận vân khắc trên làn da cho nên hắn mới không chết dưới uy năng của Linh Khí, cũng chỉ bị trọng thương.

Hắn trực tiếp khoanh chân ngồi dưới đất, cắn chặt hàm răng, mặc cho huyết dịch chảy ra, hai ngón tay vẫn không rời khỏi huyệt Thái Dương, vô số linh khí đều dũng mãnh lao về phía mi tâm của hắn, con mắt thứ ba kia rốt cục mở ra một tia.

Một đạo vầng sáng màu sắc trang nhã ngưng tụ nơi mi tâm hắn, tựa như một vòng trăng sáng sắp lộ diện từ trong mây đen vây.

Một cổ lực lượng tử vong đánh úp về phía nội tâm Phong Phi Vân, huyết dịch toàn thân đều giống như cứng lại vậy.

Không chỉ có Phong Phi Vân mà ngay cả những đệ tử đang quan chiến ở đằng xa đều có cảm giác giống vậy, trên cột sống ứa ra hàn khí, cánh tay nổi lên một lớp da gà.

Có một cổ lực lượng khiến người sởn hết cả gai ốc đang lặng yên hàng lâm.

Kỷ Phong toàn thân đều đang run rẩy, thật giống như đã dùng hết lực lượng toàn thân vậy, Nguyệt Luân Thiên Nhãn nơi mi tâm lại mở ra một tia.

'Rầm Ào Ào'!

Hai chân Phong Phi Vân lập tức bị Hàn Băng đông lại!

Tuyệt đối không thể để cho hắn mở con mắt thứ ba ra, thật là đáng sợ, trong trong lịch sử tổng cộng cũng chỉ có mấy người trời sinh có được Nguyệt Luân Thiên Nhãn như vây, mà không ai lại không phải là nhân vật kinh thiên vĩ địa cả!

Nghe đồn Nguyệt Luân Thiên Nhãn chính là mảnh vỡ của ánh trăng ở thế gian, phàm là người có thể có được Nguyệt Luân Thiên Nhãn đều có thể mượn nhờ lực lượng ánh trăng, chiến lực sẽ tăng vọt đến một cấp độ khủng bố.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio