Linh Chu

chương 309: tuyệt học kiếm quyết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cho dù những cao thủ Thần Cơ đỉnh phong tu luyện ra chín đạo thần thức kia cũng chưa chắc có thể chống đở được một kiếm này.

Kiếm quyết mà một thiên tài hao phí năm khổ công tu luyện thành, tự nhiên không như bình thường rồi.

- Là đệ nhất kiếm trong Vật Ngữ Thập Thất Kiếm.

Một vị đại nhân vật trong một đời tuổi trẻ hai mắt sáng lên, chăm chú nhìn chằm chằm vào kiếm quyết của Cố Thanh, muốn nhớ kỹ một chiêu tuyệt học kiếm quyết này, nhưng mặc cho hắn thiên tư tuyệt đỉnh, tu vị vô song nhưng vẫn xem qua liền quên mất

Tuy rằng chỉ có một chiêu, nhưng lại có điến biến số, hợp với số lượng Thiên Cương Địa Sát, khi hắn mới cưỡng ép nhớ loại biến số thì đã quên mất biến số đầu tiên, lúc hắn nhớ kỹ biến số mười bảy thì loại biến số thứ hai đã quên mất.

Lúc hắn muốn một lần nữa nhớ lại loại biến số thứ nhất và thứ hai thì tất cả biến số đều đã quên sạch.

Tuy rằng chỉ có một chiêu, nhưng lại căn bản không ai có thể nhớ, bằng không thì Cố Thanh cũng đã không tu luyện năm rồi.

Không chỉ riêng bất kỳ vị đại nhân vật nào, chỉ cần là tu sĩ có tự tin với trí nhớ của mình thì đều muốn cưỡng ép nhớ kỹ một chiêu kiếm chiêu cấp bậc tuyệt học này, tuy nhiên đều phải nhao nhao bại lui.

PHỐC!

Một vị tu sĩ chỉ có tu vị Tiên Căn đỉnh phong cưỡng ép nhớ lấy, bị cổ kiếm ý kia tự thương hại, phải phun ra một búng máu.

La phù công chúa thiên tư tuyệt đỉnh, ngón tay mảnh khảnh huy động trong không khí, hai mắt mang theo thất thải hào quang, nhưng cuối cùng cũng phải sâu kín thở dài, chỉ có thể nhớ kỹ ba mươi bốn loại biến số liền không cách nào ghi nhớ được nữa.

Nàng chính là Hoàng Gia Thiên Nữ, tu tập ngàn vạn sủng ái vào thân, cũng không thiếu khuyết kiếm quyết cấp bậc tuyệt học, chỉ là muốn kiểm tra thiên phú của mình môt chút mà thôi.

Kiếm quyết cấp bậc tuyệt học nếu dễ dàng tu luyện như vậy thì cũng sẽ không được xưng là tuyệt học rồi.

Coi như là tu sĩ cấp bậc Thiên Mệnh cũng có thể vì một chiêu kiếm quyết cấp bậc tuyệt học mà tranh đến đầu rơi máu chảy.

Lại có tiếng thở dài vang lên, có người ngay cả mười biến số trong đó cũng không nhớ được, mà càng nhiều người thậm chí còn không thấy rõ bóng kiếm của Cố Thanh chứ đừng nói đến ghi nhớ sáo lộ kiếm quyết của hắn.

- Tuyệt học kiếm quyết căn bản không thể vừa chạm vào đã thành, coi như là tu sĩ cấp bậc Thiên Mệnh cũng cần tìm hiểu mấy tháng, thậm chí mấy năm mới có thể lĩnh ngộ được cổ kiếm ý kia.

- Cố Thanh tuy rằng hao tốn năm mới luyện thành chiêu kiếm quyết này, nhưng đối với tương lai độ địa kiếp lại có chỗ tốt rất lớn, ít nhất có thể tăng thêm ba thành thành công.

- Đối mặt với một kiếm cường đại này, Phong Phi Vân vậy mà lại thu Linh Khí về, chẳng lẽ hắn thật sự tu luyện tuyệt học cấp thần thông nào đó sao?

- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, Phong Phi Vân chẳng qua chỉ mới hơn mười tuổi thôi, không có hai mươi năm khổ công thì không có khả năng luyện thành tuyệt học cấp thần thông. Hắn cho dù có bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không có khả năng thành công được.

Cố Thanh một tay cầm kiếm, chỉ về phía Phong Phi Vân, tuy rằng chỉ là thân kiếm bỗng nhúc nhích, nhưng thân kiếm cũng đã vàng lên đến tiếng ngâm nhẹ, đương nhiên loại tiếng vang kỳ dị này cũng chỉ có nhân tài tu vị cao thâm mới có thể nghe được.

Bá!

Một kiếm như điện, phá không mà đến!

Hai mắt Phong Phi Vân chăm chú nhìn chằm chằm mũi kiếm, tinh khí thần toàn thân đều kéo căng, hết sức nghiêm túc, con mắt không nháy lấy một cái, đột nhiên hắn cũng vươn cánh tay phải, ra ngón trỏ và ngón giữa duỗi ra, cũng bỗng run lên trong không khí.

- Hô, hô, hô...

Cũng là âm thanh nhẹ vang lên, hơn nữa tiếng nổ càng thêm trầm thấp.

Có người chú ý tới động tác kỳ quái của Phong Phi Vân, lão thái giám Ngọc công công thân thể khẽ run lên, mãnh liệt chỉ về phía Phong Phi Vân, thất thố lên tiếng kinh hô:

- Hắn làm sao có thể...

Bá!

Phong Phi Vân cũng hóa thân thành điện, phá không mà đi, trên ngón tay linh quang như kiếm, kiếm khí lộ ra loại biến số.

- Dĩ nhiên là kiếm quyết giống nhau!

Vào thời khắc này, rốt cục lại có người phát giác được không đúng.

- Phong Phi Vân sao cũng biết kiếm quyết cấp tuyệt học mà Cố Thanh tu luyện, chẳng lẽ hắn cũng từng luyện quá sao?

- Không có khả năng, một chiêu kiếm quyết cấp tuyệt học này ở Vạn Tượng Tháp cũng là kiếm quyết đỉnh tiêm, không thể nào lưu truyền ra ngoài được.

- Chẳng lẽ Phong Phi Vân là mới vừa học xong?

Tu sĩ vừa lên tiếng thanh âm có chút không tự tin.

- Cái này... Cái này càng không có thể... Nhưng cũng chỉ có khả năng này thôi.

Thật sự thật là quỷ dị, Phong Phi Vân vậy mà thật sự dùng ra một chiêu kiếm quyết cấp bậc tuyệt học, mà lại còn giống như đúc kiếm quyết của Cố Thanh, một màn này tựa như ảo giác vậy, khiến mọi người không dám tin tưởng.

Sự thật bày ở trước mặt, lại khiến người không thể không tin.

- Chẳng lẽ thiên phú của hắn lại kinh người đến mức này?

La phù công chúa lần đầu tiên chính thức nhìn thẳng vào Phong Phi Vân, nếu Phong Phi Vân thật có thể trong chớp mắt ngắn ngủi đã có thể học xong kiếm quyết cấp bậc tuyệt học thì thiên phú như thế đã không thể xưng là nghịch thiên nữa rồi.

Nhân vật như thế, tương lai nhất định tách ra hào quang sáng chói, thành tựu không cách nào đoán trước được.

- Làm sao có thể

Người không thể tin vào mắt mình nhất ở đây phải kể tới Cố Thanh rồi, kiếm quyết hắn tu luyện năm mới thành công, nhưng Phong Phi Vân hiện giờ lại dùng ra, điều này thật sự quá mức đả kích lòng tin của hắn.

Hắn lại không biết, Phong Phi Vân có được Phượng Hoàng linh hồn cường đại, hơn nữa lĩnh ngộ của hắn đối với Thiên Đạo đã đạt đến một tình trạng cực cao, kiếm quyết thiên hạ không đầu không tuân theo Thiên Đạo, Phong Phi Vân muốn đánh ra một kiêm này cũng không phải việc gì khó cả.

Phải nói, Phong Phi Vân học tập bất luận thần thông cấp tuyệt học nào cũng đều có thể vô sự tự thông, trong thời gian cực ngắn liền có thể tu luyện thành công.

Đây cũng là lý do vì sao thần điển cao thâm và cổ xưa như 《 Bát Thuật Quyển 》 Phong Phi Vân cũng có thể trong hơn mười ngày đã nhập môn.

Đó cũng không phải thiên phú của hắn cao đến mức nào, mà là cảm ngộ của bản thân hắn đối với Thiên Đạo có thể nói là đệ nhất nhân khắp Thần Tấn vương triều, cho nên hắn căn bản không tồn tại bình cảnh ở cảnh giới, chênh lệch chỉ là tích lũy linh khí thôi.

Bằng không thì làm sao có thể trong vòng không đến nửa năm đã đạt tới cảnh giới Thần Cơ trung kỳ được, coi như là bát đại thiên tài cấp bậc sử thi cũng không thể làm được chuyện này

Cũng là loại biến số, cũng là một chiêu ra tay tuyệt không quay đầu lại.

Cố Thanh đã chìm đắm trong một chiêu này hơn hai mươi năm, nắm giữ đối với biến số đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, một kiếm đâm vào trong đan điền Phong Phi Vân.

PHỐC! Mũi kiếm vào thịt ba phần, có máu tươi từ trong vết thương tuôn ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio