Nhưng mà hắn cũng không hề vội vã xuất thủ, mà đang âm thầm tích lực, làm tăng lên chiến ý trên người. Giao chiến với một đối thủ như Nạp Lan Hồng Đào, nhất định phải để cho chính mình đạt tới trạng thái đỉnh cao nhất. Chỉ hơi có sai lầm thì sẽ bị thua, thậm chí mất mạng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân ra tay trước, không có bất cứ màu mè gì, nện trực tiếp chính là công kích mạnh nhất. Tất cả thủ đoạn đều cơ hồ đánh ra trong cùng một lúc. Pháp thuật như nước lũ, bao trùm cả Thánh Hồ.
Một đạo dấu vết của Nạp Lan Hồng Đào kia cũng đánh ra lực lượng mạnh nhất.
Vừa mới khai chiến, cũng đã tiến vào trạng thái quyết liệt, toàn bộ đều là lực lượng mạnh nhất va chạm nhau. Ngay cả đánh nhau có tính chất thăm dò thì đều không cần, hiện tại thứ mà bọn họ muốn chỉ là thắng bại.
Mặc dù Bán Bộ Cự Kình giao chiến càng khủng bố và hùng tráng hơn, nhưng mà hiện tại tất cả tu sĩ lại đều đưa ánh mắt chú ý tới trung tâm Thánh Hồ.
Sóng nước trong Thánh Hồ hóa thành băng, rồi lại bị luyện hóa thành hơi nước.
- Rốt cuộc Phong Phi Vân có thể đánh bại Nạp Lan Hồng Đào cùng cảnh giới hay không?
Ánh mắt mỗi người cũng không dám chớp lấy một phen, chỉ sợ chớp một cái là sẽ bỏ qua cuộc tranh giành đặc sắc nhất.
- Phá cho ta !
Một tiếng rống to của Phong Phi Vân truyền đến từ vị trí trung tâm Thánh Hồ.
- Xèo xèo!
Những tiếng xé rách do bị lực lượng đột phá vào vang lên, hào quang trắng lóa chói mắt như muốn đều phải chọc mù con mắt người ta.
Bóng dáng Nạp Lan Hồng Đào cuối cùng vỡ vụn, tựa như thần tượng thật lớn kia bị người đánh bại. Từng đạo vết rạn xé nát thân thể, mây khói quanh thân đều tan đi.
Trên Thánh Bia, cái tên cứng cáp mạnh mẽ kia bắt đầu trở nên mơ hồ, dấu vết trở nên mờ nhạt đi, cuối cùng biến mất trên Thánh Bia.
- Phong... Phong... Phong Phi Vân, không ngờ có thể đánh bại Nạp Lan Hồng Đào, tại cùng cảnh giới đánh bại một nhân vật thần thoại.
Mặc dù rất nhiều người đều dự cảm điều sẽ phát sinh, nhưng mà thật sự đúng lúc phát sinh thì lại đều kích động đến run rẩy.
Dù sao ý nghĩa đại biểu phía sau thật sự quá lớn, loại lực rung động này không thua gì vị thần trong lòng mình bị đánh bại.
- Chỉ cần Phong Phi Vân khắc được tên húy của mình trên Thánh Bia là có thể sẽ được Thánh Bia chiếu cố số mệnh, trở thành là kiêu hùng tối cao thời đại này, thời đại này hắn chính là vai chính, không người có khả năng nghĩ đến việc so sánh với hắn.
...
...
Thánh Bia cao chừng ba mươi ba trượng tựa như một tòa núi nhỏ, bên ngoài có một tầng hộ quang bao bọc. Nếu như không thể đánh bại dấu vết của tiên hiền trên Thánh Bia, thì cho dù là Cự Kình đều không thể phá vỡ vầng sáng bảo vệ.
Đứng ở phía dưới Thánh Bia, trong lòng Phong Phi Vân suy nghĩ lại thực sự không phải là đi khắc tên mình trên Thánh Bia. Bởi hắn xem ra rốt cuộc có một loại cảm giác lập bia cho mình.
Hắn càng quan tâm hơn chính là mối liên lạc giữa những hoa văn trên đỉnh chóp Thánh Bia này và ở Tế Đàn từ thuở xa xưa trên đỉnh núi Bán Đạp Sơn.
Hoa văn trên đỉnh chóp Thánh Bia tại chỗ cao thì vô phương thấy rõ, nó bị vầng sáng bảo vệ che mất. Có lẽ phải đi vào bên trong vầng sáng bảo vệ thì mới có thể tìm ra một chút đầu mối.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!
Trên vầng sáng bảo vệ Thánh Bia có một kẽ nứt đang mở ra, tựa như một khe cửa chật hẹp. Như thể vừa mới mở ra liền lại muốn lập tức bế quan.
Nhất định phải xông vào đó trước khi Thánh Bia bế quan !
Phong Phi Vân vừa định xông vào, đột nhiên một đạo xé gió lợi hại từ phía sau truyền đến, tốc độ quả thực nhanh hơn một phân. Mặc dù là Phong Phi Vân thi triển ra Luân Hồi Tật Tốc thì vẫn thiếu chút nữa bị chèn ép.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Một đạo hào quang vàng chói lướt qua bên người Phong Phi Vân, nó đụng vào Phong Phi Vân là hắn bay ra hơn mười trượng.
Là một chiếc Cổ Xa! Không, là Bát Bộ Long Xa.
- Phong Phi Vân, ngươi cho là Bổn công chúa thật tâm giúp ngươi như vậy sao. Chẳng qua chỉ là đang lợi dụng ngươi. Cho dù là ngươi chiến thắng Nạp Lan Hồng Đào thì đã làm sao? Chẳng qua chỉ là làm áo cưới cho ta mà thôi.
Công chúa La Phù khống chế Bát Bộ Long Xa, nàng đang quất tám con Long Hồn màu vàng phóng tới. Trong nháy mắt cũng đã lọt vào trong vầng sáng bảo vệ Thánh Bia.
Trong thiên hạ, cũng chỉ có tốc độ của Bát Bộ Long Xa mới nhanh như vậy. Một ngày là có thể chạy ngang dọc cả Thần Tấn Vương Triều, coi như là Cự Kình đều không đuổi kịp Bát Bộ Long Xa. Cũng chính bởi vì vậy, nên công chúa La Phù mới có thể trong khoảnh khắc nháy mắt vầng sáng bảo vệ mở ra đã đoạt được tiên cơ mà xông đi vào.
- Mẹ, nữ nhân ti tiện, ngươi còn chưa lấy chồng mà đã dám mặc áo cưới của ta.
Phong Phi Vân bị chọc tức đến ma huyết sôi sùng sục, bóng dáng vừa động thì trước một khắc khi mà hồ quang hé ra bế quan, đã kịp thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc mà xông đi vào.
Tu sĩ ở bên ngoài xem ra, sau khi xông vào vầng sáng bảo vệ Thánh Bia, Bát Bộ Long Xa và Phong Phi Vân liền biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Căn bản không thấy được bóng hình của bọn họ.
- Công chúa La Phù suy tính thật sự sâu, chỉ cần vầng sáng bảo vệ Thánh Bia mở ra, thì nàng đều có thể khống chế Bát Bộ Long Xa xông vào trước một bước. Nàng lợi dụng cũng không phải một mình Phong Phi Vân, mà tất cả tu sĩ ở đây đều bị nàng lợi dụng.
- Hẳn đây là nàng muốn lưu danh trên Thánh Bia, sẽ được Thánh Bia chiếu cố số mệnh, sau này đi lên địa vị Nữ Đế liền càng cực kì hợp lệ hơn.
- Chỉ tiếc Phong Phi Vân liều chết liều sống chiến thắng Nạp Lan Hồng Đào, lại là làm áo cưới cho người khác.
...
...
Tất cả tu sĩ bên bờ Thánh Hồ đều vây quanh lại đây. Mọi người đứng ở bờ Thánh Hồ, nhìn Thánh Bia ở trung tâm hồ, ai nấy đều đang chờ đợi kết quả. Xem hai người Phong Phi Vân và công chúa La Phù đều xông vào vầng sáng bảo vệ Thánh Bia, rốt cuộc ai có thể lưu danh trên Thánh Bia?
Công chúa La Phù xông vào trước một bước, hơn nữa tu vi của nàng so sánh Phong Phi Vân thì mạnh hơn, cho nên cơ hội của nàng hẳn là phải lớn hơn nhiều lắm.
Phong Phi Vân xông vào vầng sáng bảo vệ, Thánh Bia trước mắt và Thánh Bia nhìn từ bên ngoài có khác biệt rất lớn.
Đây là một không gian độc lập, không gian thuộc về Thánh Bia.
Thánh Bia vốn cao gần ba mươi ba trượng, hiện tại trở nên càng cao lớn hơn. So sánh với quả núi cao vạn thước thì đều phải khổng lồ hơn. Nó có một cỗ khí tức khiếp người, cứ tự nhiên mà phát tán ra ngoài, làm cho người ta không nhịn được phải vái lạy thánh thần.
Cái này căn bản chính là một quả núi thật lớn màu trắng !
Vách núi có những độ cao không giống nhau, nó có những bóng người trôi nổi, trên người tỏa ra hào quang trắng lóa hoàn toàn bất động, trông có vẻ thần thánh mà trang nghiêm. Bọn họ đều là những người bảo vệ ngọn núi này.