Linh Chu

chương 737: thần vương thiền vị

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tiểu hài tử mà, lo lắng thay bọn họ cũng không sao, ta đêm nay ở thái tể phủ mở tiệc rượu khánh công, thần vương phủ thần vương đại nhân nên tới đó, ta rất hân hạnh tiếp đón, đúng không?

Bắc Minh Mặc Thủ cười nói.

Thần vương nói:

- Ngươi cứ tự tin thất thập nhị hoàng tử có thể thắng được sao?

- Phong Phi Vân là nhân trung chi long, nhưng mà so với thất tập nhị hoàng tử thì còn kém hơn một chút.

Bắc Minh Mặc Thủ như đã tính trước cười nói.

Oanh!

Trên bầu trời có một tia chấn động rất nhỏ, sau đó lực lương này nhanh chóng ngưng tụ lại, vô số đám mây đan vào nhau trên bầu trời, hóa thành một mặt kính cực lớn.

Thánh địa hoàng tộc rốt cuộc mở ra lần nữa.

Tất cả mọi người khẩn trương lên, ngừng thở, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào bầu trời, rốt cuộc ai sẽ là người thừa kế thần vương?

Ngay cả Bắc Minh Mặc Thủ và thần vương cũng tim đập nhanh, ngừng thở, hai mắt nhìn chằm chằm vào mặt kính lớn kia.

Những phi tử và công chúa cũng khẩn trương lên, dù sao Phong Phi Vân trở thành người thừa kế thần vương, như vậy với các nàng mà nói đây là một cuộc tranh đoạt lẫn nhau.

Xíu!

Một đạo thân ảnh bay ra khỏi mặt gương, mặc trường bào kim sắc, búi tóc chỉnh tề, lộ ra vẻ tuấn lãng phi phàm, khí khái hào hùng, hắn bay ra khỏi thánh địa hoàng tộc, lộ ra bộ dáng nước chảy mây trôi, khí chất trên người càng lợi hại.

Phong Phi Vân tươi cười sáng lạn dưới ánh mặt trời, từ trên trời lao xuống, lộ ra bộ dáng tự tin và thong dong.

Nhìn thấy Phong Phi Vân tư thế oai hùng như thế, những công chúa hoàng tộc và thiên kim tiểu thư quý tộc ý loạn tình mê, đôi mắt dễ thương đầy gợn sóng, yêu ma chi tử quả nhiên là nam nhân mị lực mười phần, làm cho tâm hồn thiếu nữ của các nàng đạp nhanh.

- Ngu ngốc!

Đông Phương Kính Nguyệt đôi mắt nhàn nhạt lườm Phong Phi Vân.

Nhìn thấy Phong Phi Vân quay trở về, sắc mặt Bắc Minh Mặc Thủ trở nên âm trầm.

Thần vương cười ha hả đứng lên, nói:

- Bắc Minh công, đêm nay ở thái tể phủ mở tiệc khánh công bau lâu thì bắt đầu, thầy trò chúng ta nhất định sẽ tới đúng giờ, thật sự làm Bắc Minh công tốn kém, ta thật xấu hổ nha, ha ha ha...

Bắc Minh Mặc Thủ nghiêm mặt cười nói:

- Người thừa kế thần vương xuất thế, đây chính là đại sự thiên thu của vương triều, thái tể phủ tự nhiên sẽ thiết yến mừng công, may mắn của vương vương triều, phúc của vương triều.

Phong Phi Vân đứng dưới thái miếu, đứng trên cự đỉnh, sau đó bái kim thân tổ tông hoàng tộc, đây chính là nghi thức lên ngôi.

Đây là quá trình rườm rà, từ đầu tới cuối có người thổi loa, gõ vang quỳ nguu cổ, cả hoàng thành sooin trào.

Sau khi tiếp nhận nghi thức lên ngôi, Phong Phi Vân mới có thể rời khỏi thái miếu, cung kính cúi đầu với thần vương.

Thần vương đã từng cứu mạng Phong Phi Vân, thời điểm Phong Phi Vân độ kiếp chính thần vương toàn lực hộ vệ, chém giết mấy tên cự phách, mặc dù Phong Phi Vân trúng diêm vương hủ huyết, sinh mạng sắp kết thúc, thần vương vẫn tình nguyện phí nhân tình tìm thuốc cho hắn được hai năm tuổi thọ.

Cái cúi đầu này Phong Phi Vân cho dù thế nào cũng phải bái, cho dù thân phận hắn kiếp trước cao cỡ nào, nhưng mà ở kiếp này hắn vẫn có người mình kính trọng.

- Đứng dậy đi, có thể thu ngươi làm đồ đệ, tuyệt đối là chuyện chính xác nhất đời ta.

Thần vương tự tay nâng Phong Phi Vân đứng lên, đôi mát già không kìm được đẫm lệ.

Phong Phi Vân và thần vương lại đi vào thái miếu, do thần vương tự tay dẫn Phong Phi Vân lên ngôi.

Thần vương lỗi lạc đứng trên đỉnh thái miếu, đứng trên cầu thang bạch ngọc cao mấy trăm thước, giọng như sấm:

- Hôm nay ta tuyên bố chuyện trọng yếu.

Phía dưới thái miếu lập tức yên lặng trở lại, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào thần vương.

Thần vương lại nói:

- Hôm nay ta chính thức rút lui khỏi vị trí thần vương, mang vị trí thần vương truyền cho đệ tử của ta là Phong Phi Vân, từ hôm nay trở đi, hắn sẽ tiếp nhận vị trí của ta, trở thành thần vương mới của Thần Tấn vương triều.

Oanh!

Lời này vừa nói ra, cả hoàng thành đều sôi trào.

Ngay cả Phong Phi Vân cũng ngẩn người ra, hắn không nghĩ tới thần vương làm thế, càng không nghĩ tới thần vương lui ra khỏi vị trí thần vương nhanh như vậy, đây quả thật là chuyện hắn trở tay không kịp.

Những người khác càng không cần phải nói, trong lòng kiếp sợ không thua gì thần lôi nổ bên tai.

Thần vương là nhân vật nắm giữ ba thiên hầu, nắm giữ mấy tỷ Thần Vũ quân, không chỉ có được đất phong của mình, càng có thể điều động lực lượng thánh địa hoàng tộc, có thể giám sát Tấn đế, phế hôn quân, trảm gian thần.

Quyền lợi trọng yếu như thế chính là điều động lực lượng thánh địa hoàng tộc, điểm này ngay cả Tấn đế cũng không làm được.

Đây cũng là vì sao người thừa kế thần vương cần phải đi qua thánh địa hoàng tộc khảo hạch, mà sắc lập thái tử cần phải trải qua đủ loại quan lại và Tấn đế đồng ý.

Thần vương nắm giữ quyền lợi quá lớn, ảnh hưởng tới lợi ích của rất nhiều người, đứng mũi chịu sào chính là Bắc Minh Mặc Thủ.

Bắc Minh Mặc Thủ đầu tiên đi ra làm khó dễ, nói:

- Từ xưa phong vương khác họ trước tiên phải kết hôn với công chúa, tuy Phong Phi Vân thông qua khảo hạch thánh địa hoàng tộc, nhưng mà trước khi chưa có lấy được công chúa, hắn vẫn chỉ có thể làm người thừa kế thần vương.

Cửu khanh có ba nguyên lão đi ra làm khó dễ, nói:

- Thái tể đại nân nói không sai, trước khi không có lấy công chúa hoàng tộc, không có tư cách leo lên vị trí thần vương.

- Phong Phi Vân hiện tại tuổi còn quá trẻ, ngồi lên vị trí thần vương căn bản không trấn được thiên hạ, thỉnh thần vương thu hồi mệnh lệnh ban ra.

Thần vương đứng trên đỉnh thái miếu, chỉ lạnh nhạt nhìn qua đám người này, nói:

- Không phải chỉ lấy công chúa sao, hôm nay có thể đính hôn, chỉ cần đính hôn thì tự nhiên sẽ phong làm thần vương thôi.

- Sư tôn...

Phong Phi Vân nói.

Thần vương khoát ống tay áo lên, nói:

- Chuyện này cứ định hôm nay đi, ai đứng ra ngăn cản thì ta sẽ triệu hồi ba đại thiên hầu trở về, có ba người bọn họ tọa trấn thần vương phủ, phụ trợ Phong Phi Vân, ai dám không phục chính là muốn chết.

- Cái gì? Thần vương phủ ba đại vương hầu đã quay về thần đô, như vậy Đấu Chiến thiên hầu cũng quay về.

Có người kinh hô thành tiếng.

Trong mười tám thiên hầu, có sáu ngươi quanh nam trấn thủ biên quan, thần vương phủ ba đại thiên hầu quanh năm đóng ở quanh thần vương lĩnh, chỉ nghe lệnh thần vương, kỳ thật thiên hầu chính thức ở lại thần đô không có mấy người, tuyệt đại đa số là mang binh ra ngoài.

Mười tám thiên hầu tự nhiên có mạnh có yếu, thiên hầu cường đai mang binh ba bốn trăm triệu, thiên hầu nhỏ yếu mang binh mấy trăm ngàn, căn bản không thể so sánh với nhau.

Trong mười tám thiên hầu, chiến lực mạnh nhất chính là Đấu Chiến thiên hầu.

Thần vương sở dĩ an tâm ở lại Vạn Tượng Tháp hai trăm năm, cũng bởi vì có Đấu Chiến thiên hầu tọa trấn, Đấu Chiến thiên hầu một người có thể chèo chống cả thần vương phủ.

Thần vương rất thoải mái nhìn qua đám người này, ngay cả Bắc Minh Mặc Thủ nghe tới cái tên Đấu Chiến thiên hầu cũng nhíu mày, hơi đau đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio