Long Thần Nhai nói:
- Hừ! Tuy ta đến uộn nhưng biết là ai lấy hai thứ đó đi.
Phong Phi Vân nhìn xác chết Lạc thần phi, ánh mắt nghiêm túc hơn. Phong Phi Vân lờ mờ đoán được đó là ai.
Tuy tính cách Long Thần Nhai hơi yếu hèn nhưng gã là một thiên tài ý chí siêu phàm.
Long Thần Nhai nói:
- Tu vi Lạc thần phi đã đến cảnh giới cự phách thiên mệnh đệ thất trọng, nhưng trên người Lạc thần phi chỉ có một nhát kiếm trí mạng nói lên nàng bị giết trong tình huống không cảnh giác.
Nếu tu vi của Lạc thần phi không cao thì Tấn đế đã chẳng giao chiếu thư, cửu ngũ long bào ch oe bảo quản.
Long Thần Nhai tiếp tục bảo:
- Nghĩa là người giết Lạc thần phi hoặc rất gần gũi với nàng, hoặc tu vi cao hơn nàng rất nhiều. Còn tình huống thứ ba là người đó mặc Ẩn Tàm Sa La, lẻn vào sau lưng Lạc thần phi, đột nhiên tấn công, một chiêu trí mạng.
- Đầu tiên, người gần gũi với Lạc thần phi có tu vi yếu hơn nàng nhiều, dù đánh lén cũng không thể lấy mạng trong một chiêu.
- Thứ hai, nếu có siêu cao thủ lẻn vào Đế cung thì không cần đâm sau ưlng, trực tiếp trấn áp Lạc thần phi là có thể tra hỏi chỗ giấu hai thứ đó. Không cần lục tìm khắp nơi trong tẩm cung.
- Cho nên chỉ có một tình huống, người cướp hai thứ đó đã mặc Ẩn Tàm Sa La, nàng là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, Nam Cung Hồng Nhan.
Phong Phi Vân im lặng, kết quả Long Thần Nhai phân tích rất giống hắn, người ra tay chắc chắn là Hồng Nhan nhi.
Nam Cung Hồng Nhan lấy cửu ngũ long bào vì gom đủ năm thần y, nàng lấy chiếu thư rất có thể là vì Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân thầm lo lắng cho Nam Cung Hồng Nhan:
- Rốt cuộc nàng vẫn không nghe lời ta, không rời xa Thần đô, lẫn vào dòng nước đục này.
Tuy Nam Cung Hồng Nhan có hồng loan hỏa thường, Ẩn Tàm Sa La trên người, dù là cự phách cũng không làm gì được nàng. Nhưng tu vi của Nam Cung Hồng Nhan rất thấp, trong Thần đô gió mây tụ tập, thường xuất hiện người có tu vi cao hơn cự phách. Nếu những người đó ra tay, dù Nam Cung Hồng Nhan mặc Ẩn Tàm Sa La cũng sẽ bị phát hiện.
Vì chiếu thư, cửu ngũ long bào, nhiều thế lực lớn sẽ liều mạng điên cuồng. Trong sóng triều đó, bản thân Phong Phi Vân không chắc mình có thể sống rời khỏi Thần đô không, huống chi Nam Cung Hồng Nhan lấy cả hai?
Nam Cung Hồng Nhan không lấy hai báu vật mà là hai tai họa, sẽ vời đến sát kiếp vô cùng cho nàng.
- Chắc nàng luôn ở bên cạnh ta, chưa từng đi xa. Nên trong xa liễn, ta và Long Thanh Dương đối thoại bị nàng nghe thấy, nàng biết chiếu thư, cửu ngũ long bào nằm trong tay Lạc thần phi.
- Nàng như cái bóng đi theo ta, lúc ta khát thì tặng ly trà. Dù ta ôm Kỷ Linh Xuân vào lòng, vùi nàng vào mộ thì nàng vẫn chỉ đứng yên một bên. Nàng đón gió tuyết rét lạnh, chưa từng rời xa.
- Nàng sợ bị ta trách móc nên không lộ mặt ra, chỉ mặc sa la mỏng manh yên lặng canh giữ, như cái bóng vô hình.
Thích một người là ở trong bóng tối yên lặng nhìn người đó.
Phong Phi Vân không kịp chờ, trong lòng nổi lên bất an. Phong Phi Vân trực giác sắp xảy ra chuyện hắn không ngờ tới, hắn phải nhanh chóng tìm ra Nam Cung Hồng Nhan. Ở trong lòng Phong Phi Vân dù có mười Thần Tấn vương triều cũng không quan trọng bằng một Nam Cung Hồng Nhan. Nếu Nam Cung Hồng Nhan xảy ra chuyện không may thgì Phong Phi Vân sẽ đau khổ suốt đời.
Thích một người là thích tất cả của người đó, bao dung khuyết điểm của nàng. Dù Nam Cung Hồng Nhan ra tay tàn nhẫn, tâm kế thâm sâu. Nhưng tấm lòng Nam Cung Hồng Nhan đối với Phong Phi Vân rất thuần khiết, nàng xông hang hổ vì hắn, dù chảy máu, chết không hối tiếc. Có hồng nhan tri kỷ như thế đời còn gì tiếc nuối?
Quá đủ để Phong Phi Vân liều mạng vì Nam Cung Hồng Nhan.
- Nam Cung Hồng Nhan, ngươi cảm thấy có thể đi ra được sao?
Khóe môi Long Thần Nhai cong lên độc ác nói:
- Hậu cung hỗn loạn, tẩm cung thần phi bị hủy, Thần phi nương nương chết. Những sự kiện này phải có người gánh vác, nếu không phải vì chờ ngươi thì ta sớm đuổi theo giết Nam Cung Hồng Nhan.
Phong Phi Vân cảm giác khí thế mạnh mẽ tỏa định làm hắn không thể nhúc nhích. Phong Phi Vân rục rịch một chút là sẽ hứng lấy công kích sấm sét.
- Ngươi muốn giá họa mọi thứ lên đầu ta?
Long Thần Nhai cười nói:
- Phong Phi Vân địa nghịch bât đạo, mạnh mẽ xông vào hậu cung muốn làm nhục Lạc thần phi nương nương nhưng không thành công, vì vậy ra tay giết nương nương. Bản thái tử đánh chết ác đồ cầm thú không bằng tại chỗ để răn đe. Ngươi đoán xem nếu ta nâng xác ngươi ra ngoài, công bố kết quả này cho thiên hạ thì mọi người có tin không?
Tổng quản bắc cung cười âm hiểm:
- Với cá tính của Phong Phi Vân tất cả có thể làm được chuyện này.
Phong Phi Vân bật cười, mắt tràn ngập tà khí.
Phong Phi Vân cười nói:
- Đương nhiên ta có thể làm ra chuyện này, nếu đối tượng là Bắc Minh thần phi thì ta sẽ càng bạo lực hơn.
Bắc Minh thần phi là mẫu hậu của Long Thần Nhai, Phong Phi Vân nói câu đó là đang gián tiếp chửi gã.
Long Thần Nhai nghiến răng:
- Muốn chết!
Long Thần Nhai ra lệnh, tổng quản bắc cung đứng bên cạnh gã hành động.
Tổng quản bắc cung đánh ra chưởng ấn, khí lạnh khiếp người đông vỡ cửa bằng ngọc thạch. Khối băng lan tràn dưới đất, phủ lên lớp dày như muốn đóng băng mọi thứ trên đời.
Đối phương ra tay quá nhanh, Phong Phi Vân bị tổng quản bắc cung tỏa định nên không có cơ hội tránh né.
Đành cứng rắn đỡ.
Phong Phi Vân điều động chín ngàn chín trăm chín mươi tám dị thú chiến hồn, tất cả tràn ngập trên đôi tay hắn. Cánh tay Phong Phi Vân thô gấp đôi, tràn đầy thú văn. Phong Phi Vân hú dài, hai đấm đánh ra.
Ầm!
Phong Phi Vân như đánh vào ngọn núi thần, đôi tay truyền đến chấn động mạnh mẽ. Người Phong Phi Vân rung lạnh, hắn như sợi bông bị thổi bay, nội tạng lệch đi, ngực cực kỳ đau đớn.
Đây là sức mạnh đẳng cấp cự phách.
Tu vi của tổng quản bắc cung vô cùng đáng sợ, hèn gì Long Thần Nhai không hề sợ hãi. Có cường giả như thế bảo vệ đủ bóp chết Phong Phi Vân.
Bên ngoài vang tiếng trận pháp vỡ, mấy chục tu sĩ Bắc Minh Phiệt xông vào tẩm cung thần phi. Ba nửa bước cự phách dẫn đầu doàn người, khí thế như ba chiến long công phá bảy trận pháp, xung phong vào tẩm cung thần phi. Vô số tiếng gió rít vang bên tai.
Trong Đế cung có rất nhièu cao thủ bảo vệ, trong đó không thiếu cường giả đẳng cấp cự phách, nhưng những người này núp trong bong tối không dám ra tay. Dù sao đây là cuộc chiến ngai vàng, khó giúp phe nào. Nếu tùy tiện ra tay giúp sai người thì hậu quả là cái chết. Bọn họ chỉ có thể khư khư bảo vệ mình, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Thần Vương, công chúa hay thái tử cứ để bọn họ đánh nhau đổ máu, con bọn họ tốt nhất trung lập không đắc tội ai.
- Không thể ở lại nữa, bị bọn họ vây công thì chỉ có thể chờ chết!
Phong Phi Vân bay vọt lên, hắn định phá tan chu thiên trận màn trời, nhanh chóng trốn khỏi Đế cung.
Ầm!
Vách tường tẩm cung bị đụng sập.