Giữa đống máy móc điện tử trong phòng thí nghiệm của cảnh sát khoa học Portland, Craig Nova đang cần mẫn làm việc. Anh đã được tin về thất bại thảm hại của "Kỹ thuật tiên phong hành động" nổi tiếng của Brolin, điều này làm anh rất buồn. Không phải vì kẻ giết người vẫn đang nhởn nhơ, mà vì Brolin sẽ suy sụp vì thất bại ấy. Cái bẫy đã phát huy tác dụng dù nhiều người không tin, kẻ giết người đã cắn câu. Đúng như đại úy Chamberlin đã nói với Brolin, đây không phải là thất bại của riêng cá nhân anh, mà là thất bại của cả nhóm đặc nhiệm. Tuy nhiên, không ai ngớ ngẩn cả. Cần phải nhanh chóng giải trình với báo chí, với ngài thị trưởng, với chưởng lý, và nếu cần một người chịu trận, thì Brolin sẽ bị thiêu cháy dưới ánh mắt thù hằn của công luận mà sức mua và nhất là quyền bầu cử của họ rất đáng để hy sinh sự nghiệp của vài con người. Ít nhất, đây là ý kiến của những người làm nên thế giới, bắt đầu từ cơ quan hành pháp của Portland.
Một trăm con người được huy động cùng với rất nhiều thiết bị, thế mà Hồn ma Leland vẫn bốc hơi ngay trước mắt họ. Tất cả chỉ có thể là một vực thẳm không đáy, một thất bại thảm hại nếu cảnh sát không thu đuợc từ đó một thông tin dù là nhỏ nhất về kẻ giết người. Và hướng điều tra đó hiện đang nằm trong tay Craig Nova.
Craig chỉnh lại chiếc áo blouse trắng và nhấc lên cái túi nhựa mà vài phút trước còn chứa đựng manh mối mới nhất mà họ có được. Anh thấy thật lạ lùng khi tự nhủ rằng toàn bộ cuộc sống của một con người lại có thể phụ thuộc vào thứ đựng trong một chiếc túi nhựa rất bình thường.
Đầu mẩu thuốc lá mà Hồn ma Leland vứt lại ở bãi đỗ xe có thể giúp họ tìm ra hắn. Brolin từng giải thích rằng căn cứ vào tình trạng chưa trưởng thành về mặt tình dục và cách ra tay man rợ có mục tiêu nhưng không có hành động cưỡng hiếp của kẻ giết người, có thể thấy rằng kẻ đó có một quá khứ tội phạm nặng nề. Hẳn là hắn đã từng bị kết án vì vi phạm thuần phong mỹ tục, phô dâm hay thậm chí mưu toan hiếp dâm. Tức là mẫu ADN của hắn hoàn toàn có thể được lưu trong ngân hàng dữ liệu về các tội phạm tình dục.
Các phân tử axit desoxyribonucleic (ADN) có trong tất cả các tế bào của con người và là một chuỗi thông tin được mã hóa. Chỉ cần có chân tóc, một giọt máu, nước bọt hay tinh dịch, là người ta có thể tìm đến tận từng tế bào và lấy ra từ đó mã hình thành ADN. Mã này là duy nhất đối với mỗi cá nhân và nó quy định cá nhân đó là người thế nào, giống như một cuốn sổ sinh học, quy định màu tóc, màu mắt, cả vóc người và khổ vai... Về phương diện nào đó, đây là chứng minh thư tự nhiên của chúng ta, một chuỗi mã nucleotid rất dài.
Craig chỉ còn phải rút ra ADN chứa đựng trong các tế bào biểu mô và bạch cầu có trong nước bọt dính trên đầu mẩu thuốc lá, và mọi chuyện sẽ rõ.
Lượng nước bọt rất ít, Craig phải dùng đến phương pháp PCR (Polymerase Chain Reaction: Phản ứng nhân gien) để khuếch đại các chuỗi riêng biệt. Vấn đề của hệ thống này là nó nhân lên tất cả, kể cả một chất lạ có thể có, nếu chuỗi ADN được nghiên cứu bị nhiễm tạp chất từ một nguồn bên ngoài, thì kết quả sẽ bị sai lệch, vì lý do đó, nhất thiết phải làm việc trong môi trường kín, đeo khẩu trang, găng tay và mặc áo blouse. Phương pháp PCR cho phép làm việc với những khối lượng cực nhỏ, nó có thể hoạt động chỉ với một phần tỉ gam ADN.
Khi giảng cho các sĩ quan cảnh sát những kiến thức sơ đẳng về các phương pháp có thể sử dụng, Craig Nova có thói quen giải thích một tỉ biểu thị cái gì, con số dựa vào kinh nghiệm này chẳng có chút ý nghĩa nào đối với chúng ta ngoài khái niệm là một con số rất lớn. Anh hỏi học viên của mình rằng theo họ, một người phải mất bao lâu để đếm tới con số một tỉ.
Các câu trả lời thường thể hiện khái niệm ít ỏi mà chúng ta biết về con số với chín số không. Họ trả lời: từ hai ngày đến sáu tháng. Đôi khi một năm.
Rất hiếm khi có người đưa ra câu trả lời đúng, câu trả lời gây choáng. Để đếm đến một tỉ, người ta phải mất tới ba mươi ba năm, tức gần nửa đời người. Thông thường Craig trở lại với phần giảng giải về PCR và về khả năng vận hành của nó với một phần tỉ gam, và tất cả mọi người đều ngỡ ngàng, thán phục, trong khi trước đó mười phút, họ hoàn toàn dửng dưng. Có vẻ như bọn tội phạm không có cơ may nào thoát tội.
Chuyên gia về các chi tiết ấy đã cho máy chạy trong ba giờ liền, cho tới khi lượng DNA được nhân lên gấp một triệu lần. Tiếp đó, anh xử lý DNA bằng điện chuyển nhờ gel polyacrylamid để làm hiện ra số lần lặp lại của một chuỗi cơ bản trong mỗi phần của mẫu phẩm. Có hàng trăm chuỗi cơ bản trong mỗi phần của mẫu phẩm. Có hàng trăm chuỗi ngắn này và mỗi chuỗi có đặc điểm riêng. Chỉ cần kiểm tra nhiều chuỗi khác nhau (thường khoảng mười, mười hai chuỗi có kết quả chắc chắn) là có thể yên tâm về tính duy nhất của kết quả, và bằng chuỗi này, có thể xác định được đối tượng đang tìm kiếm.
Những tiếng bíp liên tục vang lên quanh nhà khoa học trong căn phòng chìm trong làn ánh sáng đỏ, màu xanh lam của máy móc khiến bầu không khí trong phòng dịu bớt đi.
Còn vài giờ xử lý nữa thôi là các dữ liệu sẽ chuyển thành dãy số, tất cả khoảng sáu mươi dãy. Mã số này sau đó sẽ được nhập vào máy vi tính và bắt đầu cuộc tìm kiếm dài bằng kỹ thuật tin học. Nếu ở đâu đó trên lãnh thổ Mỹ đã có một người bị lưu mã gien vào hồ sơ tội phạm, thì câu trả lời nhất định sẽ hiện ra.
Craig bấm một nút đỏ và tiếng ro ro của hệ thống thông gió lại nổi lên.
Việc xác định được đối tượng có lẽ chỉ là vấn đề thời gian.