- Ực! Sao đèn hư ngay lúc này vậy? - Quang nuốt nước bọt nói.
- Chắc trùng hợp... - Vũ giọng run run nói.
- Nè! Mày mở cửa đi Phát! - Nhật lay lay tay của Phát.
- Thôi... tao sợ lém! - Phát lùi về.
- Để tao mở cho! - Vũ xung phong.
Nói xong Vũ tiến về phía cánh cửa, nó lấy đèn pin rọi quanh cửa tìm cái gì đó.
- A! đây rồi.
Thằng Vũ bấm chuông nhưng chuông chỉ kêu " rè... rè " như bị hư rồi. Thấy chuông không có tác dụng Vũ chuyển qua gõ cửa.
- Có ai hông??? - Vũ vừa gõ cửa vừa nói.
- Ơ cái thằng ất ơ này! - Quân mặt ngơ hỏi.
- Bốp... bụp - Mỗi đứa đấm thẳng xuống đầu Vũ một cái, làm Vũ đau điếng.
- Thằng ngu, nhà hoang mà mày bấm chuông gõ cửa thì ai mở ch mày hả??? - Cả bọn đồng thanh.
- Ờ ha, tao quên! - Thằng Vũ lấy hai tay đập vào nhau mặt tỏ vẻ ngộ ra.
Cả bọn đang tranh cãi đứa nắm cổ áo, đứa đá vào chân thằng Vũ thì:
- Kéttt...!!! Cánh cửa chính bổng nhiên mở ra, nó tạo ra thứ âm thanh khiến người ta cảm thấy nhức tai.
- Thiệt đó hả trời!!! - Nhật mặt ngơ ngơ.
- Tụi mày thấy chưa! Có người mở cửa kì... - Vũ chưa kịp dứt câu, thằng Quân đã lấy tay bịt miệng Vũ lại.
- Zô... zô...zô...ực...zô thôi! - Quang nuốt nước bọt sợ hãi nói.
- Ừ...ừ! - Linh nhìn Quang nói.
Thằng Nhật dũng cảm bước vào đầu tiên sau đó cả bọn vào theo. Bên trong nhà khá bụi bặm, mạng nhện bám ở khắp nơi, đâu cũng có. Trên tường trang trí những bức tranh, những món đồ khá ghê rợn. Căn nhà này quá lớn, phải nói là có rất nhiều phòng. Cả bọn đang loay hoay rọi đèn pin xung quanh xem có gì không thì bỗng một con gì đó phóng ra bu lên mặt Linh.
- Á...! - Linh la lên lấy tay đẩy đẩy nó ra nhung nó vẫn cứ hung hãm bám lấy Linh.
- Méo...!...méo! - Thì ra là con mèo đen lúc nãy ở tầng . Nó cứ kêu méo rồi lấy móng vuốt sắc nhọn cào vào mặt Linh. Sau một hồi cả bọn gỡ nó ra, nó nhảy xuống đất và chạy ra khỏi nhà.
- Mày có sao không vậy? - Thằng Nhật nhìn Linh hỏi.
- Ừ! Tao không sao đâu! - Linh lấy tay sờ mặt nói.
- Mặt mày trầy hết rồi kìa. - Quân nói chỉ lên mặt Linh bị trầy ở má.
- Thôi, không sao đâu, đi tiếp thôi! - Linh tiếp tục tìm xung quanh sau khi nhặt đèn pin lên cả bọn nhìn Linh một lát rồi đi tiếp.
Thì ra căn nhà này cũng bình thường, cả bọn đã đi tìm quanh nhà nhưng không thấy gì cả, nó giống như một căn nhà bình thường.
- Nè, không có gì hết, hay về thôi - Nhật nhìn quanh
- Đành vậy thôi - Quang, Vũ đồng thanh.
Cả bọn quyết định ra khỏi ngôi nhà. Khi cả bọn chuẩn bị tiến gần đến cánh cửa thì " Sầm " bỗng nhiên cánh cửa đóng sầm lại một cái thật mạnh làm cả bọn hoảng hồn.
- Gì vậy??? - Quân bỡ ngỡ hỏi.
Lúc này đèn pin của cả bọn chợp nhấm nháy ánh sáng yếu dần roiif tắt mất.
- Cái gì thế này? - Phát cầm đèn pin đập đập vào tay.
- Tụi mày đâu hết rồi.
Cả bọn lần mờ xung quanh trong bóng tối.
- Ui! Cái gì vậy??? - Quân bất chợt nói nhỏ.
Quân đã bất chợt cảm nhận và nhận ra rằng. Có ai đó đang nắm chân của mình.
- Êy tụi mà... - Quân định nói ra nhưng chưa kịp dứt câu cánh tay bất chợt kéo Quân đi đây đấy làm nó ngã phịch xuống đất.
Cả bọn nghe riếng động lạ liền hỏi.
- Nè, có chuyện gì vậy??? - Vũ nói.
- Tiếng gì đó?...
- Cứu tao..!!! Tiếng nói của Quân bất ngờ vọng lên rồi im bặt đi.
- Quân! là mày hả??? - Nhật la lên.
Tầm s sau, những chiếc đèn pin sáng trở lại, cánh cửa lại mở ra. Cả bọn ráo riết nhìn xung quanh moitj hồi thì:
- Thằng Quân Đâu Rồi...???...
---------------------------------------------------------
To Be Continue...