Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Kỵ Sĩ Bầu Trời

mưa đầu mùa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cây Thần là linh vật, là thần hộ mệnh, là một phần không thể thiếu trong văn hóa của người dân thành phố F.

Hiện tại, khoa học vẫn chưa thể lý giải được sự khổng lồ và hùng vĩ của nó.

Một phần là vì văn hóa nơi đây không cho phép tổn thương cây thần, một phần khác là do sự phát triển của khoa học vẫn chưa đủ tiến bộ để nghiên cứu nó.

Cây cao mét, có đường kính đến mét.

Nhìn từ xa xa, người ta cũng có thể trông thấy gốc đại thụ khổng lồ này.

Vì đây là thứ cao lớn nhất và duy nhất nằm sừng sững trên đồng bằng Farmie rộng lớn.

Từ thời xa xưa, gốc cây này đã cùng sinh sống với người dân tại nơi này rồi.

Mặc thời gian cứ trôi qua, mặc kệ biết bao thế hệ đã đứng lên rồi ngã xuống, gốc cây vẫn tiếp tục sừng sững ở nơi đó.

Có một truyền thuyết nói rằng, Cây Thần chính là “Hạt Giống Đầu Tiên”, cũng chính là hạt giống thực vật đầu tiên được xuất hiện trên thế giới trong ngày tận thế đầu tiên của loài người.

Trong một sách cổ khác lại viết rằng, Cây Thần vốn là hậu duệ của Mặt Đất, vị thủy tổ cai quản các vùng đất đai trên thế giới.

Cây được tạo ra để gánh vác sứ mạng bảo vệ thế giới.

Mặc dù những truyền thuyết này có có thật hay không, thì sự đóng góp của cây thần cho lịch sử của loài người là không hề nhỏ.

Nói như vậy cũng không đúng lắm, vì một trong những truyền thuyết viễn vông ấy, có một cái là sự thật.

Đó là một bí mật chỉ được truyền tai qua những người lãnh đạo của thành phố mà thôi.

Đi cùng cây thần, là một nhánh cây được tách ra từ lúc cây mới mọc lên.

Tương truyền vào một ngày không xa trong tương lai, nhánh cây này sẽ bảo vệ cả thành phố, và sau đó là toàn bộ nhân loại.

Hiện tại, Sian tin rằng, chính nhánh cây này, chính cây trượng gỗ đang nằm trong tay cô, chính là thứ sẽ thay đổi được tình thế cuộc chiến hiện tại.

“Sian! Con không thể phá hủy nhánh cây được!”

“Răng rắc!”

Mặc kệ lão Mianja có bao nhiêu khuyên ngăn, Sian vẫn quyết định làm chuyện này.

Vì một khi cô đã quyết, thì cô sẽ làm.

“Vậy là xong!”

Lão Mianja buồn bã cầm lên cây quyền trượng đã bị bẻ làm đôi.

“Sao lại không có chuyện gì xảy ra nhỉ?”

Sian vuốt cầm nhíu mày.

“…”

Lập tức, những ánh không tin tưởng kia đều tập trung về cô.

“Cẩn thận!”

“Oành!”

Một cái hỏa cầu nhanh chóng lao về phía tế đàn.

May mắn là không có ai bị thương.

“Chẳng lẽ đến đây là hết sao?”

Trong tế đàn bốc cháy, Eli lật đật bò dậy.

“Làm ơn có điều gì đó thần kỳ xảy ra!”

Cô lặng thầm cầu nguyện.

“Linh đinh!”

“Long đong!”

Giống như là đáp ứng được lời khẩn cầu của cô.

Hai mảnh vốn đã bị bẻ đôi của cây quyền trượng kia bỗng nhiên cháy rực.

Chúng bắt đầu trở nên lấp lánh, rồi tan biến thành những đốm sáng.

Trong chớp mắt, những đốm sáng lấp lánh kia bắt đầu chuyển sắc xanh lam, rồi tụ hợp lại trên không trung và trở thành một đồng xu và rơi xuống.

“Một… biểu tượng bị thất lạc?” Nhặt lên đồng xu Hakase có vẻ khó tin.

Các biểu tượng vốn chỉ có thể tại các di tích, tại sao tại nơi này lại có thể xuất hiện được chứ? Chẳng lẽ Cây Thần là…?

“Đây là mưa?” Tiến tới ngắm nghía biểu tượng Eli cũng không thể tin nổi.

“Tại sao Cây Thần lại liên quan đến mưa chứ? Nó là cây cơ mà?”

“Có lẽ do mục đích của lễ hội tế Cây Thần chính là để cầu cho cơn mưa đầu hạ xuất hiện chăng?” Đứng bên cạnh Sian gãi đầu.

Vì chỉ vừa mới tiến hành nhậm chức, cô chỉ biết một số ít thông tin về Đội Đặc Nhiệm và các biểu tượng mà thôi.

“Cây Thần! Cây Thần hiển linh!” Lão Mianja mặc kệ ba người kia và bắt đầu quỳ lạy vái cây thần.

Đối với người cuồng tín như lão, sự xuất hiện của biểu tượng chính là dấu hiệu cho sự bảo hộ của Cây Thần đối với thành phố trong hàng ngàn năm qua.

Cây Thần trong hàng ngàn năm qua, vẫn luôn luôn ngắm trông người dân của thành phố F.

“Sky! Nhận lấy!” Nắm biểu tượng trong tay Hakase liền không chần chừ ném xuống dưới chiến trường.

Hắn biết, thằng bé hiện tại rất cần thứ này.

“Đừng hòng!” Lửa như bão tố liền nhanh chóng đánh tới biểu tượng đang bay trong không trung kia.

Với Tiana, bất kì nhân tố nào không ổn định nào đều là những mối hiểm họa khôn lường.

Nhưng mà lửa, thì làm sao có thể nhanh hơn được gió cơ chứ?

Khi nghe thấy giọng nói của Hakase, kỵ sĩ đã nhanh chóng dùng hết tốc lực để bắt lấy thứ đồng xu đang lơ lửng trên không trung kia.

“Ùm!”

Ngay khi tay kỵ sĩ chạm vào biểu tượng kia.

Một làn sóng chấn động liền tỏa ra xung quanh và đánh tan hết bão tố hỏa diễm xung quanh.

“Đây là biểu tượng bản nguyên ư?” Cảm nhận được nguồn năng lượng khổng lồ đến từ biểu tượng trong tay kỵ sĩ liền thầm nhủ.

Theo như hắn nhớ, các biểu tượng chia thành hai loại.

Bản nguyên và bản sao.

Để đề phòng bị đánh cắp, các biểu tượng bản nguyên vốn vẫn luôn được cất giữ một cách nghiêm ngặt trong tổng bộ để đề phòng bị đánh cắp.

Chúng chính là nguồn cung cấp năng lực cho các biểu tượng bản sao.

Hiện tại những biểu tượng mà hắn đang sử dụng chỉ là bản sao mà thôi.

“Muốn có mưa thì phải có Mây!”

Nghĩ vậy, kỵ sĩ liền lấy biểu tượng Gió vốn được lắp vào bên cạnh Bầu Trời và Mây ra, và thay vào đó là Mưa.

“Cậu tính làm gì vậy?” Tiana quyết định trở nên nghiêm túc.

Cô bắt đầu nhảy múa bằng một vũ điệu kì lạ.

“Grào!”

Sau lưng cô bắt đầu hiện ra một vòng tròn với kí hiệu của biểu tượng lửa với kích thước to lớn, hai con rồng phương đông to lớn được làm từ lửa liền từ đó mà chui ra rồi lao nhanh về phía kỵ sĩ.

Nhưng mà may mắn là kỵ sĩ đã kịp lắp biểu tượng Mưa vào rồi.

Từ trên không trung, dưới tán cây khổng lồ của Cây Thần, mây đen bắt đầu kéo đến giống như báo hiệu thứ gì đó sắp xảy ra.

“Tí tách! Lách tách!”

Trời bắt đầu đổ mưa.

Những hạt mưa giàu linh chất bắt đầu rơi xuống.

Vốn đang lan tràn khắp nơi những đốm linh hỏa kia kia, liền nhanh chóng bị những hạt mưa dập tắp.

“Uông!”

Những con rồng lửa hung hăng vừa mới được tạo ra kia cũng không thể chạy trốn khỏi cơn mưa kia, những giọt nước mưa li ti giống như là hàng trăm hàng triệu mũi tên sắc bén lao về phía chúng.

“Xì! Xì!”

Cứ mỗi lần những giọt mưa va chạm vào hai con rồng lửa kia, là mỗi lần vảy của chúng bốc khói lên.

Dần dần, hai con rồng lửa càng ngày càng bé lại rồi tan biến trong cơn mưa xối xả kia.

“Đây là Mưa sao?” Đắm chìm trong cơn mưa Eli liền cảm thấy khoai khoái.

Những hạt mưa tràn đầy linh linh chất bắt đầu thấm đẫm vào người cô.

Bằng vào cảm giác của mình, Eli nhận ra linh chất nằm trong những hạt mưa này thật sự là quá dồi dào.

“Mưa! Mưa đã đến!”

“Đây thật sự là mưa rồi!”

“Mùa màng năm ni có thể bội thu rồi!”

“Tạ ơn Cây Thần.”

Từ các ngõ ngách nằm ở khắp nơi trong khu dân cư thành phố Z, những người dân từ trong nhà đi ra và cùng nhau đón chào cơn mưa đầu mùa bằng cách đắm mình trong nó.

“Thật sự là quá mạnh mẽ!” Kỵ sĩ nhìn lại biểu tượng nằm trong động cơ trước bụng và cảm nhận.

Thể lực của hắn đã hoàn toàn khôi phục.

Trận chiến trước mắt này, hắn có thể!

“Cơn mưa đáng ghét!” Bị những giọt mưa chạm vào làm bốc khói Tiana bực mình.

Năng lực của cô giống như là bị nó khác chế toàn tập vậy.

“Cô có chắc là sẽ chiến thắng được tôi không?” Mặc bộ giáp bị ngả màu xanh lam và xám do đã bị cơn mưa cọ rửa kỵ sĩ nắm chặt thanh kiếm trong thay và hỏi.

Hắn đã sẵn sàng quyết chiến.

“Tôi vẫn còn át chủ bài!” Tiana cầm thanh kiếm rực lửa đang bốc lên khói trắng vì chạm vào nước mưa trong tay và nói.

“Dừng lại!” Sian hét to một tiếng rồi cố gắng chạy lăn lộn trên cầu thang để can ngăn.

Một người là em gái của cô, một người là tương lai của cả nhân loại.

Cô thật sự không muốn một ai trong hai người kia phải chết cả.

Nhưng mà lời van xin của cô vốn sẽ không bao giờ được đồng ý.

Vì kỵ sĩ và người đuốc đều biết.

Trận chiến này, một trong hai người sẽ phải gục xuống! Đó là đường ra duy nhất của người còn lại!

“Vậy đây là kết thúc của cô.” Kỵ sĩ rút ra biểu tượng Mưa và đặt lại nó vào động cơ Z-.

Thanh kiếm của hắn bắt đầu phản chiếu ra lam quang.

“Chưa chắc đâu chàng trai.” Thanh kiếm trong tay thiếu nữ bùng cháy dữ dội và trở nên trắng sáng hơn bao giờ hết.

“AAAAAA!”

“AAAAAAAAA!”

Thời khắc quyết định đã đến.

Nắm chắc thanh kiếm của mình trong tay hai người liền hò hét rồi lao vào nhau.

“Xoẹt! Keng!”

Trong khoảnh khắc.

Có hai bóng người cầm hai thanh kiếm phát sáng, một xanh một trắng va vào nhau, rồi chạy xuyên qua nhau.

Sau đó, hai người vẫn trong tư thế cầm kiếm mà đứng hiên ngang tại chỗ.

“Ầm!”

Kỵ sĩ là người gục xuống trước.

Bộ giáp của hắn bắt đầu phát nổ rồi tan biến.

“Vậy là tôi đã thắng rồi nhé!” Người lửa dừng bốc cháy lại, quay trở lại nguyên hình là một thiếu nữ.

“Phụt!”

Thiếu nữ cũng không chịu đựng nổi nữa mà cũng phun ra một ngụm máu rồi gục xuống.

Một đồng xu bốc cháy đỏ thẫm từ trong người cô cũng bay lên trên không rồi vỡ ra và tan biến thành tro bụi.

Mưa bắt đầu tạnh, trận chiến cuối cùng cũng kết thúc.

“Sky!”

“Tiana!”

Đợi hai người kia đã nằm xuống về sau.

Đám người mà dẫn đầu là Sian cũng đã chạy tới tiếp ứng.

“Cả hai người đều chỉ bị bất tỉnh mà thôi.” Chuyên-gia-cấp-cứu Eli sau khi tạm kiểm tra xong liền nói.

“Phù!”

Nghe vậy mọi người liền thở phào nhẹ nhõm.

- --

Sáng hôm sau.

Trước của phòng bệnh.

“Vậy là Sky vẫn chưa tỉnh lại sao?”

Hakase liếc nhìn đang hôn mê Sky rồi quay đầu lại hỏi.

“Bác sĩ nói cậu ta cần ba ngày tĩnh dưỡng mới được.”

Eli lắc đầu đáp lại.

“Còn chuyện biểu tượng Lửa kia thì sao?”

Hakase lái sang một chuyện khác.

Ngày hôm qua theo như Sian miêu tả thì Tiana đã sử dụng một thứ gì đó giống như là biểu tượng để có được khả năng điều khiển lửa.

Tiana vốn không phải là linh lực giả.

Cô không có khả năng tương tác với cả linh khí và biểu tượng.

Vậy thì vấn đề là nằm ở biểu tượng kia.

Có lẽ đó chính là nguyên nhân của mọi sự.

Giải quyết bí ẩn về biểu tượng kia, thì sẽ giải quyết được nguyên nhân vì sao Tiana trở nên cấp tiến đến như vậy.

Nghe được những lời Hakase nói, Eli liền tiếp tục lắc đầu:

“Không tìm ra được manh mối gì cả.

Chỉ biết do có nghi lễ nên Tiana mới từ thành phố S quay trở về nơi này thôi.”

“Thành phố S à?”

Hakase thở dài một hơi.

Thành phố S, thành phố của tri thức và giáo dục.

Nơi đào tạo ra những vị học giả nổi tiếng trong lịch sử.

Vì đây là nơi có trình độ học thức và giáo dục cao nhất thế giới, tinh anh của các gia tộc nổi tiếng hoặc của những thành phố lớn đề đến nơi đó để học tập kiến thức.

Do từng đi học tại thành phố S một khoảng thời gian, nên hắn biết nơi này khó để điều tra đến mức nào.

Nội bộ thành phố S, vốn là phức tạp nhất trong tất cả các thành phố.

Nơi này chứa đựng quá nhiều thế lực lớn, muốn cứng rắn tiến vào cũng khó khăn, chứ không nói tới việc cưỡng ép điều tra công khai.

“Có lẽ một ngày nào đó chúng ta cũng đến nơi đó thử nhỉ?” Eli hứng khởi đùa một câu.

“…”

Bầu không khí lại trở về vẻ im lặng vốn có của nó.

- --

Ba hôm sau.

Buổi tối, tại ban công nơi khách sạn mà nhóm người đang trú ngụ.

“Dạ vâng! Tôi biết rồi.”

Đợi sau khi báo cáo xong hết tình hình cho cấp trên, Hakase liền tắt máy.

Mấy ngày này xử lí công chuyện làm hắn cực kì mệt mỏi.

Hôm qua là giao lại biểu tượng Mưa cho nhân viên tổng bộ vừa mới đến, rồi sửa soạn giấy tờ có liên quan đến vụ việc lần này.

Ba ngày qua đã bào mòn kha khá tinh lực của hắn.

“Sol đã ngủ rồi.”

Từ một phòng ngủ đi ra Eli nhẹ giọng.

“Eli, tôi có chuyện muốn nói.”

Đợi lúc không còn ai xung quanh hắn và Eli, Hakase quyết định sẽ làm một chuyện.

Dù sao ngày mai cũng rời đi rồi, nếu không đợi lúc này thì có lẽ hắn sẽ không bao giờ có cơ hội được nữa mất.

“Ông cứ nói đi.”

Eli nhàm chán nói.

“Tôi muốn nói là, là… Anh…!??”

Đang tính thổ lộ Hakase liền bị Eli nhanh chóng dùng ngón trỏ che lại.

“Em biết… Nhưng mà hiện tại còn chưa phải là lúc anh nên nói những điều như vậy.” Eli mím môi rồi quay đầu đi.

“Có lẽ về sau này, trận chiến giữa con người và quái vật sẽ còn cam go hơn nữa.

Em còn chẳng biết liệu chúng ta còn có thể tiếp tục sống sót trong lần sau không nữa.”

Mặc dù rất đau lòng nhưng cô vẫn phải cố để nói ra hết những gì mà cô đã suy nghĩ bấy lâu nay.

“Cho nên, có lẽ đợi khi trận chiến này kết thúc.

Khi đó em mới có thể bắt đầu trải lòng ra được.”

Cô tươi cười nói.

“Vậy là không được sao?”

Hakase có chút hụt hẫng.

Mặc dù có lẽ đã biết kết quả, nhưng mà hắn vẫn cảm thấy rất chán chường.

“Đoán xem?” Nhân lúc Hakase đang không có tâm trạng, Eli liền lén đặt một nụ hôn lên má của hắn rồi tinh nghịch nói.

Nói xong, cô cũng liền nhanh chóng rời đi.

Bỏ lại được-gái-hôn-lần-đầu khuôn mặt đỏ chót Hakase trong sự ngỡ ngàng của hắn.

“Vậy là mọi chuyện có thành không?” Núp phía bên hông cửa Sol quay đầu lại thì thầm với Sky.

“…” Sky không trả lời.

Vì cậu cũng chịu.

Có lẽ đối với mọi người, đêm nay có lẽ tiếp tục lại là một đêm dài đối với mọi người, trừ Eli ra.

Vì là người quái tạo, cô có thể ngủ bất cứ lúc nào mà bản thân muốn.

Lại một đêm trôi qua, mặt trời đã bắt đầu ló dậy.

Dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè.

Đoàn người đã sẵn sàng để khởi hành.

“Vậy là Tiana vẫn chưa tỉnh lại sao?” Hakase có chút luyến tiếc, hắn muốn biết nhiều hơn về huy hiệu bí ẩn kia chút.

“Đợi khi nào con bé tỉnh dậy, tôi sẽ thông báo với mọi người.” Sian lắc đầu rồi hỏi lại: “Vậy còn mấy người, sau này có kế hoạch gì chưa?”

“Có lẽ là quay về thành phố Z rồi tiếp tục cuộc sống thường ngày chăng?” Hakase suy ngẫm một lúc rồi nói.

“Còn cô, cô đã có dự định gì chưa?”

Nghe vậy Sian liền đáp: “Trước hết là tôi sẽ cùng Ryan thắt chặt an ninh thành phố lại, tiếp theo là tăng cường vũ trang.

Thành phố hiện tại đang trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết.

Theo như tôi đoán, Tiana có lẽ là vụ đầu tiên, nhưng chắc chắn sẽ không phải là vụ cuối cùng.

Sau đó, có lẽ sẽ tiếp tục có thêm những kẻ phản loạn tương tự như con bé, thậm chí còn cấp tiến và tàn nhẫn hơn trước.”

Có lẽ đây là tương lại mà thành phố F này phải gánh chịu cho những năm tháng hòa bình quá lâu dài chăng?

Sian buồn bã.

“Reng reng!”

Đang lúc bầu không khí có chút lúng

“Đợi một chút!” Hakase rút điện thoại ra rồi bắt máy.

“Troye, có chuyện gì vậy?”

“Boss! Có chuyện không hay rồi!” Từ phía bên kia điện thoại Troye vô cùng khẩn cấp nói.

- --

Tạm gạt qua cốt truyện chính một bên.

Chúng ta cùng nhìn lại về Cây Thần một chút.

Cây Thần là thần hộ mệnh của thành phố F, cho nên mọi hoạt động mang tính chất xâm chạm đến nó đều bị coi là phạm pháp.

Chính vì thế, các nhà khoa học vẫn chưa thể nghiên cứu sâu về nó được.

“Linh đinh!”

Tại sâu thẳm trong lòng cây thần, vẫn đang có một thứ lấp lánh.

Nếu có người của Đội Đặc Nhiệm hay Hội Đồng Thế Giới ở đây, họ sẽ nhận ra: đó là một biểu tượng.

Vẫn còn một biểu tượng khác đang ẩn mình bên trong Cây Thần.

“Lấp lánh!”

Giống như là Mưa, biểu tượng vẫn đang chờ định mệnh của mình.

Có một ngày, sẽ có một người kỵ sĩ khác đến nơi này và cùng nó thực hiện sứ mệnh bảo vệ nơi này..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio