Linh La Giới

chương 151: yêu tinh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sáng sớm hôm sau, Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân, Lưu Khải ba người đã rời khỏi giường. Sau đó tiễn Hạ Lưu lên xe ngựa trở về rồi mới mang hành lý hướng tới cửa học viện đi tới.

Hôm nay không còn sự hỗn loạn, náo nhiệt như ngày hôm qua. Ngày hôm qua có khoảng hai nghìn thiếu niên tu luyện giả tới báo danh tham gia khảo hạch, mà hôm nay chỉ còn gần hai trăm người tới.

Những thanh niên này túm năm tụm ba hăng hái nói chuyện. Những người quen biết nhau đều cao hứng đàm luận sự tình gì đó.

Bọn họ, toàn bộ là những người vừa mới vượt qua khảo hạch lần này trở thanh đệ tử của học viện Tử Diệp. Từ hôm nay trở đi trong sinh hoạt hàng ngày của bọn họ sẽ có những chuyển biến lớn. Những người có thể tiến vào học viện đều sắp bước vào cảnh giới linh sư. Ở trên đại lục rất được mọi người tôn trọng.

"Hạ Ngôn, cảm ơn huynh!" Hạ Tử Hân hướng đôi mắt trong veo nhìn Hạ Ngôn, chân thành nói.

"Nếu không phải nhờ huynh chỉ điểm vũ kỹ cho muội trong hai ngày, có lẽ muội cũng không thể vượt qua khảo hạch lần này được!" Hạ Tử Hân thở dài một tiếng rất nhỏ, thanh âm lo lắng nói.

Ngày hôm qua sau khi hoàn thành xong ba hạng mục khảo hạch, thành tích của nàng miễn cưỡng có thể vượt qua khảo hạch. Nếu không có hai ngày vừa qua vũ kỹ có tiến bộ không nhỏ, nói không chừng lần này thật sự không thể thông qua khảo hạch. Cho nên việc nàng có thể tiến vào học viện Tử Diệp, phần công lao của Hạ Ngôn là rất lớn.

Hạ Ngôn cười nói:" Nếu muội không có thực lực, thì cho dù ta chỉ điểm cho muội hai ngày, muội cũng không qua được khảo hạch lần này. Đối với bộ kiếm pháp đó muội đã vô cùng quen thuộc cho nên trong một thời gian ngắn có thể nâng cao thực lực của mình. Ta chỉ là làm một vài tác động nho nhỏ mà thôi. "

"Không biết học viện Tử Diệp phương thức tu luyện thế nào nhỉ!" Lưu Khải ở bên cạnh cũng hưng phấn bừng bừng, vẻ mặt tươi cười hỏi.

Trước kia còn ở gia tộc tu luyện, đều là tự mình tu luyện. Mặc dù gia tộc của Lưu Khải có trưởng bối chuyên môn chỉ đạo cho đệ tử hậu bối của gia tộc tu luyện, nhưng khẳng định không thể so sánh với học viện được.

Ở Hạ gia cũng vậy, đệ tử có tư cách vào diễn võ trường sẽ có người chỉ đạo tu luyện, nhưng cũng không thể so sánh được. Hơn nữa những trưởng bối trong gia tộc phụ trách chỉ đạo tu luyện cho hậu bối đệ tử đều chưa đạt tới cảnh giới linh sư. Cho dù có chỉ đạo, cũng chỉ là những gì cơ bản nhất mà thôi.

"Ha ha, học viện Tử Diệp nhất định sẽ không làm chúng ta thất vọng!" Hạ Ngôn quay lại vừa cười vừa nói.

"Ngao. "

Thổ cẩu hai mắt màu lục mở lớn đi ở phía trước ba người.

Ngày hôm qua thổ cẩu theo bọn họ tới trước đại môn của học viện, một lúc sau đã không biết chạy đi nơi nào rồi. Tới tận đêm khuya mới lặng lẽ trở về tửu lâu.

Hạ Ngôn cũng không quá để ý đến nó, dù sao với thực lực của nó, cho dù là linh sư cũng không có cơ hội mảy may tổn thương được nó.

Bây giờ tới trước đại môn đã không còn phải chờ đợi nữa mà có thể đem thẻ bài màu đỏ đưa cho hộ vệ trước đại môn xem liền có thể tiến vào. Những hộ vệ đứng trước đại môn đều là cường giả hậu thiên đỉnh phong. Mặc dù không phải là linh sư, nhưng cũng không kém quá xa. Người bình thường, đừng có mơ tưởng dễ dàng xông qua đại môn này.

Sau khi tiến vào học viện liền đi tới chỗ sân rộng ngày hôm qua tiến hành khảo hạch, trên sân đã có không ít người hôm qua vừa mới vượt qua khảo hạch trở thành đệ tử của học viện.

Những người mới tiến vào học viện Tử Diệp này hiển nhiên là không dám tới trễ. Ngày hôm lão giả có khí thế bất phàm kia chẳng đã nói rõ ràng, nếu tới muộn coi như bị trục xuất khỏi học viện Tử Diệp.

Thật vất vả mới có thể thành công được như ngày hôm nay, có ai muốn bị mất đi danh phận đệ tử của học viện Tử Diệp này chứ?

Lúc này từ xa xa truyền tới một đạo âm thanh bén nhọn.

Hạ Ngôn hướng mắt nhìn tới, có ba thiếu niên trẻ tuổi, đại khái khoảng hơn mười tuổi một chút, dường như cũng mới trở thành đệ tử của học viện. Lúc này đang đứng đối diện với những người đang đứng trên sân rộng làm mặt cười, chỉ chỉ trỏ trỏ, lúc thì huýt sáo trêu chọc.

"Mấy tên kia, mới nhìn đã thấy không vừa mắt." Lưu Khải khi thấy ba người này, khoé mắt khẽ giật mấy cái, sắc mặt khẽ biến mở miệng nói.

Hạ Ngôn nghe hắn nói chỉ cười cười, Lưu Khải này thì có thấy thấy ai tốt được chứ? Những người khác trước mặt hắn, chẳng người nào làm cho hắn ưa nhìn nổi!

"Không nên tuỳ tiện chọc người khác làm gì, những người có thể tiến vào học viện Tử Diệp đều là những nhân vật không tầm thường! Bất quá nếu có người khi dễ đến ngươi, cũng không cần phải ẩn nhẫn quá." Hạ Ngôn nói với Lưu Khải.

Lưu Khải cười hắc hắc, đồng ý gật đầu.

Đợi ở trên sân khoảng nửa canh giờ. Cuối cùng có rất đông giáo sư của học viện cũng xuất hiện với lão giả hôm trước, chậm rãi tiến vào sân.

Hạ Ngôn thấy nữ nhân trung niên tên Kim Hoa hôm trước cũng có mặt trong số những giáo sư này.

" Lý Nguyên Xuân đại ca nói. Thái Kim Hoa này là giảng sư sơ cấp, không biết Lý Nguyên Xuân hôm qua có tác động chút nào không? Nếu thật sự bị Thái Kim Hoa này phụ trách, vậy thì.!" Nghĩ tới khả năng này, Hạ Ngôn không khỏi nhíu mày một chút.

" Hạ Ngôn ca, huynh nhìn cái gì vậy? Hay là. người nữ nhân đáng ghét kia?" Lưu Khải thấy vẻ mặt Hạ Ngôn khác thường, không khỏi cười nói.

Hạ Ngôn vội vàng nhìn đi chỗ khác, trừng mắt liếc Lưu Khải một cái nói:" Không nên nói loạn!"

Hạ Tử Hân lấy tay che cái miệng, nghe Hạ Tử Hân nói như vậy. Hạ Ngôn và Lưu Khải lập tức ngậm miệng, ánh mắt nhìn nhau, vẻ mặt có vẻ hơi tai tái.

"Hạ Ngôn, gặp lại!" Vương Ngữ Yên không biết từ khi nào xuất hiện bên cạnh ba người.

Lưu Khải nhãn tình sáng lên, ngày hôm qua hắn đã biết Hạ Ngôn cùng nữ nhân này không có quan hệ gì đặc biệt, tâm tình liền chấn động.

"Ngữ Yên tiểu thư, chúng ta gặp lại!" Hạ Ngôn nhìn sang phía Vương Ngữ Yên cười nói.

"Ngữ Yên tiểu thư, ta là Lưu Khải, là người Lưu gia ở Nghiễm Nguyên thành!" Lưu Khải tiến lên hai bước, vẻ mặt tươi cười.

Chỉ là hắn tươi cười làm cho người ta thật khó mà tiếp nhận nổi. Thậm chí còn làm cho người ta sợ hãi!

"Oh!" Vương Ngữ Yên nhìn Lưu Khải một chút. " Xin chào!"

"Các vị!"

Đông đảo giáo sư đã tới trên sân rộng, lão giả ánh mắt chợt lóe, thanh âm rành mạch, nhìn xung quanh toàn trường trầm giọng nói.

Lúc này, trên khoảng sân rộng, 199 đệ tử mới gia nhập học viện đang tập trung. Số người thông qua khảo hạch chỉ là 198, nhưng Hạ Ngôn là ngoại lệ nên tổng số là 199 người.

Trên sân rộng, ánh mắt mọi người đều tập trung về phía lão giả, chờ hắn nói tiếp.

"Đầu tiên ta muốn chúc mừng các ngươi, bây giờ đã là đệ tử của học viện. Trong học viện Tử Diệp hiện giờ các ngươi là đệ tử sơ cấp. Trong thời gian một nén nhang tới các ngươi sẽ được phân cho các giáo sư ở đây. " Lão giả lại trầm giọng nói.

" Đệ tử sơ cấp? Giáo sư?"

Không ít đệ tử, âm thanh trầm thấp nghị luận.

"Các ngươi nếu đã là một thành viên của học viện Tử Diệp, phải bảo vệ sự tôn nghiêm của học viện. Học viện Tử Diệp của chúng ta trên Long Chi đại lục là nhất lưu học viện. Các vị có thể tiến vào học viện đã tự chứng minh được thực lực của bản thân. Bất quá, ở nơi này không có kẻ nào lại là kẻ ngốc, cho nên ta hy vọng trong quá trình tu luyện không có bất luận kẻ nào nơi lỏng!" Lão giả ngữ khí nghiêm khắc tiếp tục nói.

"Được rồi, ta cũng không muốn nhiều lời, sau này các giáo sư sẽ nói cụ thể mọi việc cho các ngươi!" Lão giả ánh mắt chợt lóe nhìn sang hơn mười sơ cấp giáo sư bên cạnh, khẽ gật đầu.

Mười giáo sư này đã sớm chuẩn bị tất cả. Trong tay đều cầm một cái danh sách.

Giáo sư đứng ở đầu hàng bên phải bước ra khỏi hàng:" Phía dưới, nghe ta đọc danh sách đệ tử, đến tên ai, xin mời lên tiếng. Rồi tới bên người ta xếp thành một hàng!"

Giáo sư này khoảng ba mươi tuổi, ánh mắt rất sáng, Hạ Ngôn phán đoán người này hẳn là có thực lực linh sư sơ kỳ. Mặc dù người này hơi thở tuy rằng nội liễm nhưng cũng không che dấu được linh lực lưu động trong cơ thể.

" Vương Đại Sơn"

"Có!"

Một gã đệ tử cao to đi ra, tới bên cạnh vị giáo sư này.

"Cao Phong!"

" Có!"

Một gã đệ tử cao gầy khí thế dâng trào đi tới!

Sau một lát điểm danh, lúc này đã có hai mươi tên đệ tử đến bên người giáo sư kia.

" Các ngươi, trong thời gian tới là do ta phụ trách. Bây giờ, các ngươi đi theo ta!" Sau khi nói xong với hai mươi tên đệ tử liền xoay người tiến vào trong học viện.

"Hẳn là tới nơi ở dành cho đệ tử!" Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.

Tiếp theo, giáo sư thứ hai bước ra khỏi hàng, bắt đầu dõng dạc đọc tên của đám đệ tử.

"Không biết ta sẽ được vị giáo sư nào phụ trách!" Hạ Tử Hân ánh mắt đảo qua trên người mấy vị giáo sư phía trước mặt, trong lòng có chút hồi hộp, nói.

Nàng cũng lo lắng, chính mình sẽ bị phân cho nữ nhân tên Kim Hoa kia.

" Hạ Ngôn!"

Bây giờ chỉ còn một nửa số giáo sư đang đứng trên sân. Lúc này một vị giáo sư gọi đến tên Hạ Ngôn.

Giáo sư này, thoạt nhìn chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, hơn nữa lại vô cũng xinh đẹp và nữ tính.

Nghe thấy có người xướng tên mình, tâm tình mới buông lỏng nhìn Hạ Tử Hân, Lưu Khải và Vương Ngữ Yên gật đầu nói:" Ta đi trước!"

Ba người kia đều cười nói:"Đi thôi!"

Lưu Khải thì thầm nói:" Nhanh đến tên ta một chút, nhanh đọc tên ta đi chứ. "

Lúc Hạ Ngôn đi ra ánh mắt của vị giáo sư này nhìn Hạ Ngôn tới vài lần.

" Hạ Ngôn, ngươi là đệ tử của viện trưởng, nhưng trong quá trình học tập tu luyện cũng đều do ta phụ trách. " Vị giáo sư này nói với Hạ Ngôn một câu.

Hạ Ngôn vội vàng nói:"Ta biết, làm phiền giáo sư rồi!"

"Uh!" Vị giáo sư kia gật đầu, rồi lại tiếp tục gọi tên các đệ tử.

Rất nhanh đã đủ hai mươi người, nữ giáo sư thanh âm nhu hoà nói:" Tên ta là Đái Kỳ, bắt đầu từ bây giờ ta sẽ là giáo sư sơ cấp của các ngươi. Sau này có chuyện gì khó khăn có thể tới tìm ta. Bây giờ ta sẽ đưa các ngươi tới nơi các ngươi sinh hoạt, nó ở phía sau học viện. "

Bên cạnh đó có một tiếng "hừ" nhẹ truyền tới, đúng là Thái Kim Hoa, lúc này đang ở bên cạnh Đái Kỳ, hai tròng mắt trợn tròn hung dữ liếc một cái. Đái Kỳ mày liễu hơi nhíu một chút nhưng cũng không nói gì cả, chỉ khẽ lắc đầu, sau đó đưa những đệ tử đi về phía sau học viện.

Chờ sau khi Đái Kỳ dẫn các đệ tử đi, sau đó Thái Kim Hoa mới bắt đầu gọi tên đệ tử.

"Lưu. khải.!"

Lưu Khải là cái tên thứ hai bị gọi tới.

Nghe thấy chính tên mình bị xướng lên, Lưu Khải toàn thân toàn thân run run một cái, thiếu chút nữa không nhịn được hét lớn một tiếng. Cũng may hắn kịp nhịn lại. Chỉ có đôi mắt mở trừng trừng nhìn Thái Kim Hoa.

"Lưu Khải!"

Bởi vì không thấy ai lên tiếng, cho nên Thái Kim Hoa đề cao giọng hô lại một lần nữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio