Linh La Giới

chương 157: đánh ngươi thành đầu heo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm đạo thân ảnh trên không trung giãy giụa như chó giãy chết, bay ra ngoài đến bảy tám thước, rồi sau đó lăn trên mặt đất như những con lừa lười biếng. Bọn khi xông tới thì như những con mãnh hổ, còn khi bị đánh bay ngược trở ra thì như những con chó giãy chết!

Những vũ khí bọn họ cầm trong tay, giờ này cũng không biết nằm ở xó sỉnh nào?

Hạ Tử Hân giơ đôi tay nhỏ nhắn che láy cái miệng xinh xắn với đôi môi đỏ mọng đang mở lớn, đôi mắt xinh đẹp đáng yêu mở lớn nhìn Hạ Ngôn. Lưu Khải cũng vậy, cái miệng mở lớn trong lúc nhất thời không thể ngậm lại được, đầu vươn về phía trước, một màn vừa rồi làm hắn khiếp sợ. Vừa rồi, hắn còn định lao ra trợ giúp Hạ Ngôn. Nhưng lúc này. "

Mặc dù cũng biết rằng thực lực của Hạ Ngôn rất mạnh. Nhưng cũng không thể hình dung ra nổi thực lực của Hạ Ngôn đã tới mức này. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi là vài cái hô hấp, bọn Trương Phong gồm có năm tên đều đã là hậu thiên đỉnh phong, toàn bộ bị đánh bay ngược trở lại!

Lưu Khải hít vào một hơi thật sâu, đè nén sự kích động trong lòng, nhớ đến ngày hôm đó giao đấu với Hạ Ngôn liền cảm thấy mình thật may mắn.

"Thực lực của Hạ Ngôn ca hôm đó nếu muốn đả thương ta chỉ sợ rằng có mười cái mạng cũng không đủ!" Lưu Khải kinh hãi trong lòng thầm nghĩ.

Sau một lát đám người Trương Phong mới bừng tỉnh đứng lên, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, trong mắt ẩn chứa sự kinh hãi không thể che dấu. Bọn họ vừa rồi năm người vây quanh Hạ Ngôn, cũng đã xuất ra toàn bộ thực lực tiến hành công kích nhưng ngay cả chéo áo của Hạ Ngôn cũng chưa chạm tới.

Hạ Ngôn trong vòng vây của năm người như một u linh làm cho bọn họ không thể nắm bắt hay chạm tới được.

Vừa thấy bóng dáng của Hạ Ngôn xuất hiện trong vòng vây của bọn họ, các loại binh khí đồng loạt chém tới, nhưng vũ khí của bọn họ chưa tới gần người của Hạ Ngôn thì Hạ Ngôn đã biến mất không thấy bóng dáng. Tốc độ thật quá kinh người!

Rồi sau đó từ vũ khí trên tay bọn họ truyền tới một luồng đại lực làm cho bọn họ không thể khống chế được chúng nữa, mà bị đánh bay đi, ngay sau năm người bị một cỗ lực lượng đánh bay đi.

Thậm chí bọn họ cũng không rõ mình rốt cuộc làm sao bị đánh bay ra ngoài.

Trong năm người này thảm thương nhất là Trương Phong. Mặt của hắn hứng chịu không dưới mười cái tát của Hạ Ngôn, làm cho mặt hắn lúc này một vùng lớn bị tấy đỏ lên, so với đầu heo thật không khác là mấy.

Những người khác ít nhiều cũng đã nhận vài cái tát, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ không có vấn đề gì.

" Các ngươi bây giờ đã biết vì sao viện trưởng nhận ta làm đồ đệ rồi chứ?" Ánh mắt của hạ ngôn quét qua năm người này một lượt, thanh âm bình thần nói.

"Viện trưởng thu nhận ta làm đồ đệ vì thiên phú của ta cũng không kém, thực lực cũng không đến nỗi tệ!" Hạ Ngôn không chờ bọn họ lên tiếng, lại tiếp tục nói.

"Trương Phong, ta khuyên ngươi một câu, sau này nên thành thật một chút. Nếu không bộ dáng của ngươi sẽ thường xuyên như lúc này! Đương nhiên ở trong học viện ta sẽ không nặng tay với ngươi." Hạ Ngôn nhìn về phía Trương Phong, thanh âm đột nhiên trở nên băng lãnh nói.

Trương Phong thân thể không tự chủ được rùng mình một cái, tuy rằng lúc này oán niệm với Hạ Ngôn vẫn không hề giảm! Nhưng những lời lẽ cay độc chất chứa trong lòng hắn lúc này không làm thế nào mà cất lên thành lời.

Những gì Hạ Ngôn vừa thể hiện làm cho hắn rung động rất lớn, thật sự là rất lớn!

Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới thực lực của Hạ Ngôn lại kinh khủng đến mức này! Nhưng tại sao khi ở Như Ý lâu đối với sự gây chuyện ức hiếp của hắn lại. "

Trương Phong, nếu thực lực của chính mình mà mạnh mẽ như vậy, chắc chắn sẽ không buông tha cho sự tình ngày hôm đó, nhưng vì sao Hạ Ngôn thực lực như vậy mà lại nhún nhịn hắn?

Trương Phong không thể giải thích nổi!

Trương Phong lấy một tay xoa xoa một mảng đỏ lớn ở trên mặt, từ vị trí đó truyền tới cho hắn cảm giác tê tê.

" Tử Hân, Lưu Khải, thổ cẩu, chúng ta đi ăn cơm!" Hạ Ngôn xoay người lại cười nói với hai người và thổ cẩu.

Chờ khi đám người Hạ Ngôn rời đi một lúc lâu, năm người bọn Trương Phong mới giật mình, lúc này bọn họ mới hoàn hồn.

"Hừ!"

"Đáng giận, tên Hạ Ngôn này, sao lại lợi hại đến vây?" Trương Hải Tuyền dường như có chút không tin vào những gì mình vừa trải qua, liền mắng lớn một câu.

" Hải Tuyền, chúng ta lớn chuyện rồi, sự việc tối này, ngày mai sẽ truyền đi khắp học viện. Năm người chũng ta bị một tên đệ tử sơ cấp đánh cho thành đầu heo thế này!"Một tên đệ tử cao cấp mặt mày ủ dột nói.

" Đúng vậy, Hải Tuyền!" Một tên khác cũng đồng ý lên tiếng, "Tên Hạ Ngôn này dường như đã là linh sư rồi! Bằng không không thể mạnh như vậy được! Vài người chúng ta cũng có thể đánh ra võ kỹ tới một trăm độ uy lực, cũng không kém linh sư quá xa. Hơn nữa trình độ không chế nội lực đã đạt đến một cảnh giới rất cao. Nhưng chúng ta trước mặt tên Hạ Ngôn. "

" Hải Tuyền ca!" Trương Phong khuôn mặt lúc này thật khó nhận ra, đã xưng đỏ cả lên rồi!

" Trương Phong, chốc nữa ta sẽ di tìm Hồng Phi ca, hừ!" Trương Hải Tuyền ánh mắt lăng lệ, xiết chặt nắm tay.

" Hạ Ngôn, ngươi hãy chờ lão tử!" Trương Hải Tuyền thanh âm trầm thấp, nanh ác nói.

"Hải Tuyền ca, Hồng Phi ca sẽ quản đến sự tình của chúng ta sao? Hồng Phi ca hiện giờ đã là linh sư rồi, là đệ tử trọng tâm của học viện, chắc huynh ấy không thể vì chúng ta mà ra mặt đâu a!" Trương Phong nhãn tình sáng lên, sau đó thanh âm có chút không cam lòng nói.

"Hắc hắc!" Trương Hải Tuyền cười hắc hắc rồi nói, "Trương Phong, đệ còn chưa biết hết về Hồng Phi ca. Chúng ta đều là người Trương gia, đệ cho rằng Hồng Phi ca sẽ không quản sao?"

"Hơn nữa, Hồng Phi ca bây giờ tùy thời có thể rời khỏi nơi này tới Tử Ngưu học viện. Căn bản không cần cố kỵ gì nhiều. Chỉ cần không đánh cho tên Hạ Ngôn kia đến mức tàn phế thì hết thảy đều có thể." Trương Hải Tuyền lệ quang trong mắt chớp động, rồi lại nói, "Nếu phải rời khỏi học viện thì sẽ đánh cho hắn tàn phế, thậm chí là giết hắn"

Nói tới đây Trương Hải Tuyền thấp giọng cười the thé vài tiếng. Lúc này tại học viện Tử Diệp Trương gia có có ba người làm đệ tử. Trong đó có Hồng Phi, Trương Hải Tuyền, Trương Phong!

Hồng Phi đã tu luyện ở học viện được chín năm, còn Trương Hải Tuyền cũng đã ở nơi này được ba năm. Còn Trương Phong thì vừa mới nhập học.

" Uh!" Trương Phong gật đầu.

Trong một căn phòng ở tòa nhà số chín, Tử Hồng đã chứng kiến toàn bộ sự việc xảy ra khi nãy. Nàng tận mắt thấy Hạ Ngôn dễ dàng đánh bại năm người bọn Trương Phong.

Đối với thực lực của Hạ Ngôn, Tử Hồng cũng cảm thấy kinh hãi! Bất quá nàng thấy Hạ Ngôn mạnh mẽ như vậy trong lòng lại có cảm giác vui sướng.

Ăn xong bữa cơm tối, Hạ Ngôn cùng Tử Hân, Lưu Khải và thổ cẩu đi dạo một vòng ở phường thị gần học viện. So với những phường thị ở những thành thị khác cũng không khác biệt nhiều lắm. Phường thị này so với phường thị của Hạ gia cũng không lớn hơn là bao, một số cửa hàng cũng có vài tên hộ vệ.

Hạ Ngôn mua ở phường thị một cái rương chắc chắn có khóa sắt đặc biệt, còn mua cả một tấm bản đồ của thành Tử Diệp.

Trong bản đồ, tại những nơi có kiến trúc tiêu biểu của Tử Diệp thành đều có dấu hiệu.

Trường đấu giá, hội trường cực hạn khiêu chiến, tổng hội dong binh, Thiên Tinh Các, một số hiệu thuốc bắc. đều có chú thích rõ ràng!"

Có bản đồ này Hạ Ngôn không cần phải mất nhiều công sức để tìm kiếm nữa.

"Hạ Ngôn ca, thực lực của huynh sao lại mạnh như vậy?" Lưu Khải đem cái thắc mắc làm cho lòng hắn rối như tơ vò hỏi Hạ Ngôn.

Mặc dù đã cùng Hạ Ngôn giao đấu, nhưng cũng không thể biết thực lực chính thức của Hạ Ngôn tới mức nào?

Hắn đoán Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới tiên thiên, nhưng lý trí mách bảo đây không thể là sự thật được.

Trong ấn tượng của hắn, cường giả linh sư trẻ nhất mà hắn biết tới cũng đã hai mươi năm hai mươi sáu tuổi rồi. Phải biết rằng trong một quận thành số cường giả linh sư cũng chỉ có một hai người mà thôi.

Trong một quận thành có khoảng mười vạn dân, ít nhất cũng có cũng có vài vạn tu luyện giả. Nhưng cũng chỉ vài người là linh sư, tỉ lệ này quả thật là quá nhỏ, quá nhỏ mà.

Hơn nữa số ít linh sư ấy, phần lớn cũng đã ngoài bốn mươi tuổi, khi đạt tới cảnh giới linh sư cũng đã ngoài bốn mươi tuổi rồi. So người hai mươi tuổi có thể trở thành linh sư thì thật phải ví như "phượng mao, lân giác"

Nghe thấy câu hỏi của Lưu Khải, Hạ Ngôn không khỏi bật cười.

Hạ Tử Hân cũng tò mò nhìn Hạ Ngôn. Nàng cũng muốn nghe. Mặc dù nàng là người nhà với Hạ Ngôn. Nhưng quả thật cũng không thể biết thực lực thực sự của Hạ Ngôn.

Mới hơn một năm trước, Hạ Ngôn ngay cả một cái kinh mạch võ đạo cũng chưa đả thông. Nhưng chỉ mấy tháng trước trong đại hội lựa chọn đệ tử ưu tú của gia tộc, Hạ Ngôn bỗng nhiên nổi lên, lúc đó Hạ Ngôn đã đả thông một trăm lẻ tám kinh mạch võ đạo. Hai tháng trước trong khi diễn ra thi đấu tuyển trọn danh ngạch tham gia khảo hạch của học viện, đã triển lộ ra thực lực của một hậu thiên cường giả đỉnh phong, hơn nữa còn sát tử con trai của Tịch tộc trưởng, Tịch Thu Thủy.

Bây giờ dường như thực lực của Hạ Ngôn lại tăng tiến hơn trước rất nhiều, nàng cũng không biết cảnh giới hiện tại của hắn. Bất qua mới chỉ có vài tháng thời gian, đối với những người tu luyện cũng chỉ là nháy mắt.

Tốc độ tiến bộ của Hạ Ngôn làm cho trong lòng nàng cảm thấy rúng động. Nàng chưa từng thấy có người nào có thể trong thời gian ngắn có thể đề thăng thực lực của bản thân nhanh đến vậy.

Hạ Ngôn quay sang Lưu Khải nói:" Đệ nói gì?"

Lưu Khải vội vàng nói:" Hạ Ngôn ca, có phải huynh đã bước vào cảnh giới tiên thiên không?"

Vừa nói, ánh mắt Lưu Khải liên tục chớp động, trên mặt biểu hiện tràn đầy sự mong chờ.

Hạ Ngôn ánh mắt nhìn xa xăm một chút rồi gật đầu nói:" Không sai, ta đã bước vào cảnh giới tiên thiên. Nếu không sao có thể thủ thắng năm tên hậu thiên đỉnh phong chứ? Những tên đi cùng Trương Hải Tuyền đều đã tu luyện ở học viện vài năm. Đới với sự vận dụng lực lượng của bản thân mạnh hơn rất nhiều so với những cường giả đồng cấp. "

Lưu Khải và Hạ Tử Hân mặc dù đã sớm nghĩ tới câu trả lời như vậy, nhưng quả thật khi nghe chính miệng Hạ Ngôn nói ra vẫn cảm thấy chấn dộng không thôi, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

" Hạ Ngôn ca, tiên thiên cảnh giới, rốt cuộc có khác biệt gì?" Lưu Khải sau khi choàng tỉnh khỏi sự khiếp sợ, lại nhoài nghi hỏi lại.

" Trong đan điền, sẽ sinh ra một cái huyệt gọi là tụ linh huyệt!" Hạ Ngôn chì vào phần bụng dưới của mình, cười nói, "Khi nào có thể chém ra vũ kỹ có uy lực một trăm độ uy lực, lúc đó là thời điểm đánh sâu vào cảnh giới tiên thiên. Cho tới khi tụ linh huyệt ngưng tụ thành công trong đan điền, lúc đó sẽ chính thức bước vào cảnh giới linh sư. "

"Khi trở thành cường giả tiên thiên nội lực sẽ chậm rãi chuyển hóa linh lực, khi nội lực toàn thân chuyển hóa thành công thì sẽ là một linh sư sơ kỳ!" Hạ Ngôn lại nói tiếp.

" Ha ha, bây giờ mọi người có biết cũng vô dụng. Nhớ kỹ, trùng kích bình cảnh tiến vào cảnh giới tiên thiên không hề đơn giản, càng không thể vội vàng. Cứ dần dần từng bước một. Nếu một lần không được thì hai lần, ba lần. ngàn vạn lần không nên nôn nóng! Nếu không không những không thể thành công ngưng tụ tụ linh huyệt mà có thể còn ảnh hưởng tới quá trình ngưng tụ tụ linh huyệt sau này. Có cường giả chỉ vì nóng vội hậu quả dẫn đến là cả đời cũng không thể ngưng tụ được tụ linh huyệt thành công. "

Hạ Ngôn không phải nói khoác, những điều hắn nói hoàn toàn là sự thật. Cũng chỉ có thể chậm rãi ngưng tụ, không phải chỉ một lần mà xong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio