Linh La Giới

chương 308: hạ ngôn lên mặt làm cao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa đến tửu lâu, mấy người của Học Viện Tử Diệp liền bắt đầu chào từ biệt.

- Hạ Ngôn. Con phải ở lại tham gia khảo hạch Thiên Cung, tiếp theo chúng ta đi đến mấy học viện kia xem bí điển, con không thể đi cùng được.

Sau khi về phòng, Liễu Vân nói trước mặt ba người Hạ Ngôn.

Ở bên trong học viện hạng nhất, còn có ba học viện mà học viên Học Viện Tử Diệp chưa đi xem bí điển của bọn họ. Cơ hội này, Học Viện Tử Diệp đương nhiên sẽ không bỏ phí.

Sau khi xuống núi, Liễu Vân đã sai người đem các loại vật phẩm Thánh Hoàng thưởng cho Học Viện Tử Diệp đưa về Học Viện Tử Diệp.

Hạ Ngôn không thể đi, vậy Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng là phải đi.

Chuyện này, từ ba tháng trước Liễu Vân đã nói với Hạ Ngôn, hắn cũng đã sớm chuẩn bị tốt.

- Sư phụ. Nếu con khảo hạch Thiên Cung thất bại sẽ trực tiếp quay về Học Viện Tử Diệp.

Hạ Ngôn sau khi gật đầu, lại chuyển mắt nói.

- Hạ Ngôn. Đệ làm sao sẽ thất bại chứ? Ta thấy, đệ khẳng định có thể vào Thiên Cung tu luyện, trở thành người tu luyện Thiên Cung.

Vương Thiên Hà lúc này chắc chắn nói

Hắn nói vậy cũng có căn cứ.

Vương Vũ kia ở Thiên Cung tu luyện sáu năm, còn không phải đối thủ Hạ Ngôn. Hơn nữa, Hạ Ngôn trẻ hơn Vương Vũ kia mười tuổi. Hạ Ngôn có đủ điều kiện trở thành người tu luyện chân chính của Thiên Cung.

Bản thân Hạ Ngôn cũng hiểu được tiến vào Thiên Cung hẳn là không thành vấn đề. Tuy nhiên sự tình luôn luôn có ngoài ý muốn. Vạn nhất không thể trở thành người tu luyện Thiên Cung vậy Hạ Ngôn đành phải trở về Học Viện Tử Diệp.

Cho dù Hạ Ngôn thật sự trở thành người tu luyện Thiên Cung, cũng tất nhiên phải muốn quay về Học Viện Tử Diệp, còn muốn quay về Hạ gia thành Ngọc Thủy. Hạ Ngôn, còn có một số chuyện phi thường muốn làm.

- Ừ, chuyện của con, con xem rồi làm!

Liễu Vân tin tưởng Hạ Ngôn có thể xử lý tốt bất kỳ chuyện bất ngờ gì.

- Hạ Ngôn, vậy Súc Linh Đan thất phẩm kia.

Mễ Tuyết đột nhiên lấy ra hộp ngọc màu xanh kia.

Lúc trước, Hạ Ngôn vì có thể rất nhanh tăng cao thực lực bọn họ, cố ý đến Nhất Phẩm Đường Kim Long Điện ở Thánh thành mua hai viên Súc Linh Đan thất phẩm. Hiện tại, Thánh thành thưởng cho bọn họ mỗi người một viên Súc Linh Đan thất phẩm và một viên Khí Huyết Đan thất phẩm, Mễ Tuyết muốn trả lại cho Hạ Ngôn viên Súc Linh Đan phần thưởng của Thánh thành.

Mễ Tuyết vừa nói, Vương Thiên Hà cũng lấy ra Súc Linh Đan thất phẩm của bản thân.

Vương Thiên Hà thật sự có điểm không bỏ được, tuy nhiên thiếu nợ thì phải trả tiền, Mễ Tuyết đều trả, hắn cũng không thể không trả. Hạ Ngôn cười nói:

- Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ. Nói thật, Súc Linh Đan thất phẩm này đối với ta mà nói đã không có tác dụng gì.

Hắn dừng một lát:

- Đệ còn có một viên Súc Linh Đan bát phẩm, nếu đệ tu luyện cần đến, trực tiếp sử dụng Súc Linh Đan bát phẩm là được. Súc Linh Đan thất phẩm, cho dù dùng hiệu quả cũng rất nhỏ.

- Như vậy đi, không bằng về sau các người kiếm được kim tệ đủ nhiều, trực tiếp đưa ta 30 vạn kim tệ là được, về phần đan dược này, các người cứ giữ lại để sử dụng đi.

Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.

Trên người hắn còn hơn 600 vạn kim tệ, trong lúc nhất thời cũng không thiếu tiền. Súc Linh Đan thất phẩm quả thật cũng không có nhiều hiệu quả. Đan dược này, sử dụng lần đầu, lần thứ hai thì hiệu quả còn không sai, nhưng nếu dùng nhiều sẽ dần dần không có hiệu quả. Hơn nữa, theo thực lực càng ngày càng mạnh, hiệu quả đan dược cũng sẽ dần dần bị hạ xuống.

Lúc trước Hạ Ngôn đã từng dùng Súc Linh Đan bát phẩm, lúc dùng lại Súc Linh Đan thất phẩm, hiệu quả đích xác không quá lớn.

Nghe Hạ Ngôn nói vậy, Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cảm thấy được quả thật nên như thế.

Mễ Tuyết nhíu mày trầm ngâm một hồi, mới thu lại đan dược, nói:

- Vậy về sau, trực tiếp trả đệ kim tệ nhé.

Vương Thiên Hà vội nhếch miệng cười nói:

- Hạ Ngôn đệ nói đúng, trực tiếp trả lại 30 vạn kim tệ hay hơn.

- Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết. Chuẩn bị một chút rồi chúng ta đi thôi. Hôm nay liền rời khỏi Thánh thành.

Liễu Vân lập tức nói luôn.

Học Viện Tử Diệp còn có ba học viện chưa đi, khoảng cách Thánh thành khá xa, bọn họ phải nắm chặt thời gian. Một chuyến đi này ít nhất phải dùng mất thời gian một năm, chờ khi bọn họ từ ba học viện kia trở về Học Viện Tử Diệp chỉ sợ đã là một năm sau rồi.

Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết thu thập một chút, đeo hành lý chào tạm biệt Hạ Ngôn rồi rời khỏi tửu lâu.

Bọn họ đi rồi, trong lòng Hạ Ngôn không kìm được dâng lên một nỗi buồn vô cớ. Hiện tại chỉ còn một mình hắn ở lại Thánh thành. Học Viện Long Đằng cùng Học Viện Không Linh cũng chỉ có Phương Bản cùng Tiêu Tử Minh ở lại. Hai người này giống như Hạ Ngôn, muốn tham gia khảo hạch Thiên Cung.

- Hạ Ngôn tiên sinh!

Đám người Liễu Vân đi không lâu, thị ứng tửu lâu liền đi tới trước cửa phòng Hạ Ngôn.

- Chuyện gì?

Hạ Ngôn đang sắp xếp lại vật phẩm trong hành lý, đưa đan dược bát phẩm cất trong hai cái hộp ngọc vào trong, nghe được tiếng gọi của thị ứng, ngẩng đầu hỏi một câu.

- Hạ Ngôn tiên sinh. Dưới lầu có một vị thiếu gia Khúc gia tìm người.

Thị ứng liền nói.

Thị ứng này cũng biết danh tiếng Hạ Ngôn khá lớn, nói chuyện hết sức cẩn thận, lễ độ. Lúc lên lầu, Hạ Ngôn phi thường nghiêm túc dặn dò, khiến thị ứng không nên tùy tiện cho người lên lầu tìm hắn.

Tuy nhiên, thị ứng cũng không có biện pháp. Hắn bị kẹp ở giữa, rất khó làm. Hắn sợ đắc tội Hạ Ngôn, cũng sợ đắc tội các thế lực gia tộc.

- Ồ? Thiếu gia Khúc gia?

Hạ Ngôn nhướng mày, ánh mắt chớp động. Khúc gia này, hẳn cũng là một gia tộc cổ xưa ở Thánh thành, tuy nhiên trong bốn đại gia tộc Thánh thành cũng không có Khúc gia. Khúc gia cũng ngang tầm Cao gia, phụ thuộc vào một trong bốn đại gia tộc.

- Như vậy, ngươi chuyển với bọn họ ý tứ của ta. Nói ta đang trong tu luyện, cho bọn họ trước tiên đăng ký ở chỗ ngươi, sau đó chờ trong đại sảnh tửu lâu. Nếu không nguyện ý chờ, cứ nói bọn họ tùy thời có thể rời đi.

Hạ Ngôn trầm tư một chút, nói với thị ứng.

- Đăng ký?

Thị ứng một hồi không hiểu rõ.

- Đúng. Chính là ghi lại thân phận cùng gia tộc sau lưng bọn họ. Chỉ cần là người tới tìm ta, ngươi đều cho bọn họ làm vậy, sau đó đưa tư liệu đăng ký đến cho ta xem.

Hạ Ngôn giải thích qua với thị ứng.

Thị ứng kia trong giây lát liền hiểu. Tuy nhiên, hắn vẫn có chút khó xử.

Đám nhân vật công tử thiếu gia gia tộc này, còn có một số trưởng lão, tổng quản. người nào cũng không dễ trêu chọc. Hạ Ngôn không ngờ bắt bọn họ đăng ký, còn bắt chờ ở đại sảnh tửu lâu. Nếu bọn họ nổi giận, vậy khó mà gánh chịu được.

Nhưng hắn lại thật không dám đắc tội Hạ Ngôn. Từ hôm qua đến giờ bao nhiêu đại nhân vật tìm đến Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đều từ chối không gặp, có thể thấy được tên tuổi Hạ Ngôn khẳng định càng lớn.

Cuối cùng, hắn vẫn tại áp bách khó xử đáp ứng.

Sau khi thị ứng xuống dưới lầu, đưa nguyên văn lời nói Hạ Ngôn nói lại một lần, không nghĩ vị Khúc công từ kia không những không tức giận, không ngờ còn có bộ dạng phi thường vui mừng vội vàng báo tin tức thân phận và gia tộc của mình đăng ký.

Một lúc sau, lại có người tìm đến Hạ Ngôn. Thị ứng kia vẫn làm cho bọn họ đăng ký trước. Những người này, từng người đều phi thường khách khí đăng ký thân phận và địa vị của mình.

Thị ứng thấy vậy cũng hoàn toàn yên tâm.

Mỗi lần đăng ký xong một người, hắn lập tức đưa tư liệu lên phòng Hạ Ngôn.

Chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi, trước mặt Hạ Ngôn đã có tư liệu năm người. Năm người này đều là một số người có địa vị trong mấy gia tộc cổ xưa ở Thánh thành, có con trai tộc trưởng, có trưởng lão.

- Những gia tộc ở Thánh thành, còn thật sự là không ít.

Hạ Ngôn không kìm nồi, cảm khái một câu.

Hắn tuy rằng xem qua tư liệu những người này, tuy nhiên cũng không có ý muốn gặp bọn họ. Trong suy nghĩ của Hạ Ngôn, những người này chờ đến sốt ruột, tự nhiên sẽ thối lui.

Tuy nhiên, hắn thật đúng là có chút xem thường kiên nhẫn của bọn họ.

Sau hai canh giờ, người thứ nhất còn chưa rời đi, mà người ùn ùn không dứt vẫn còn tiếp tục tới. Trong những người đến sau, thậm chí có một số người bốn đại gia tộc cùng Bích Thanh Đường.

Những người này đều tụ tập trong đại sảnh tửu lâu, cũng có một số người thấy Hạ Ngôn lần lữa không mời gặp liền muốn trước tiên liên hệ với Phương Bản của Học Viện Long Đằng và Tiêu Tử Minh Học Viện Không Linh.

Phương Bản cùng Tiêu Từ Minh biết thân phận những người dưới lầu đều đến từ gia tộc cổ xưa ở Thánh thành và Bích Thanh đường, cũng có chút kích động trong lòng. Bọn họ cũng không giống Hạ Ngôn không có nhiều dục vọng quyền thế.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không lập tức xuống lầu.

Trong mắt hai người, Hạ Ngôn là muốn bày ra vẻ, hai người bọn họ cũng phải học Hạ Ngôn, lên mặt một chút. Trước tiên cho bọn họ chờ một hồi, tỏ vẻ thân phận đặc thù của mình.

Dù sao, bọn họ đều là người đến khảo hạch Thiên Cung, hiện tại đã là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, về sau nếu không có gì bất ngờ xảy ra vậy khẳng định trong tương lai vài năm hoặc vài chục năm có thể trở thành Linh Tông.

- Phương Bản huynh. Không ít người các thế lực lớn đều muốn gặp chúng ta, chúng ta còn không xuống sao? Đã sắp được hai canh giờ rồi.

Tiêu Tử Minh ở trong phòng Phương Bản,nhíu mày nói.

Mặc dù lúc ở Hội Giao Lưu học viện siêu cấp, hai người là đối thủ, cũng từng giao thủ với nhau, nhưng hiện tại bọn họ lại đứng cùng nhau. Bởi vì bọn họ đều có chút ghen tị Hạ Ngôn khiến cho không khỏi sinh ra một chút tình cảm đặc thù.

- Đừng gấp. Ngươi nhìn lại những người này đều trước tiên muốn gặp Hạ Ngôn, sau đó thấy chậm chạp không gặp được mới muốn gặp chúng ta. Hừ, chúng ta nếu lập tức đi xuống, chẳng phải tỏ vẻ thân phận chúng ta thấp hơn Hạ Ngôn rất nhiều sao?

Phương Bản cười lạnh nói.

Đối với đám người này không trước tiên muốn gặp hắn, hắn rất tức giận.

- Nhưng.

Tiêu Tử Minh có chút băn khoăn, chau mày.

- Đừng gấp. Chờ thêm một lát rồi chúng ta đi xuống.

Cặp mắt Phương Bản hơi nheo lại, dường như sớm có tính toán trong lòng.

Thấy Phương Bản như thế, Tiêu Tử Minh cũng không nói gì thêm, chuyển đề tài lên người Hạ Ngôn:

- Phương Bản huynh. Huynh nói Hạ Ngôn kia thực lực rốt cục mạnh tới mức nào, ngay cả cường giả Linh Tông Vương Vũ từ Thiên Cung tới không ngờ cũng bại bởi hắn. Đợi đến lúc khảo hạch Thiên Cung bảy ngày sau, chúng ta còn có cơ hội sao?

Chân chính khiến hai người lo lắng nhất, vẫn là khảo hạch Thiên Cung.

- Ta từng tham gia khảo hạch Thiên Cung, cũng không phải hoàn toàn xem thực lực bản thân người khảo hạch. Còn nữa, người cuối cùng có thể thông qua cũng không phải chỉ có một.

Phương Bản trầm ngâm nói.

Phương Bản tham gia khảo hạch Thiên Cung lần trước, tuy rằng thất bại nhưng lại có kinh nghiệm. Lúc này, hắn đã chuẩn bị đầy đủ, tin chắc mình có thể thông qua.

- Ưhm. Nếu là có thể thật sự vào Thiên Cung vậy.

Hai mắt Tiêu Tử Minh lóe tinh quang. Tiến vào Thiên Cung mới là bước lên con đường tiền đồ tươi sáng, về sau tiền đồ không thể biết trước.

Thiên Cung, đó chính là nơi tu luyện bên cạnh Thánh Hoàng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio