Linh La Giới

chương 436: hạ ngôn bá đạo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- "Để Hạ Ngôn ngồi vào vị trí đó là có ý gì?!"

Chín tên Chấp sự Thánh địa đều lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt sửng sốt nhìn về phía Thánh Hoàng. Phải biết rằng trên bàn hội nghị của Thánh địa cũng chỉ có mười ba chiếc ghế. Vị trí đầu tiên tất nhiên là của Thánh Hoàng, mười hai chỗ còn lại thuộc về mười hai Chấp sự Thánh địa. Mười hai Chấp sự này gồm có thủ lĩnh của năm đại gia tộc Thánh thành, bốn Điện chủ Thánh điện của bốn chủ thành có bốn đại Học viện, còn ba người còn lại cũng chính là ba vị cường giả Linh Tông đỉnh phong.

Vị trí Chấp sự đệ nhất này, hiện tại không ngờ Thánh Hoàng lại để Hạ Ngôn ngồi. Phải biết rằng Hạ Ngôn tuy là người tu luyện Thiên Cung nhưng trong Hội nghị Thánh địa hắn cũng không có tư cách được ngồi.

Nhưng hiện tại để Hạ Ngôn ngồi lại là ý của Thánh Hoàng, mọi người ở đây tất nhiên không ai dám dị nghị cả. Ai dám khiếu nại lại Thánh Hoàng?

Hạ Ngôn đáp lại một tiếng rồi nhấc chân đi tới ngồi bên cạnh Thánh Hoàng. Hiện tại, thân phận của Hạ Ngôn dường như còn cao hơn những Chấp sự Thánh địa khác!

Da mặt của mấy tên Tộc trưởng đều rung rung. Tuy nhiên, bọn chúng cũng không dám biểu lộ biểu tình bất mãn. Thánh Hoàng mới chân chính là người thống trị tuyệt đối của Đại Lục Long Chi.

Lúc trước, thế lực Đông Cực mạnh mẽ như thế, chọc giận Thánh Hoàng mà không phải là bị đốt thành tro bụi chỉ trong nháy mắt thôi sao?! Ngay cả Vương Đông Cực cũng chỉ may mắn dựa vào thần khí mới có thể tránh được một mạng. Nếu không phải nhờ vào kiện thần khí lợi hại kia thì sợ rằng hắn hiện tại đã biến thành một bãi đất vàng rồi!

Nói thế để biết thực lực mới là hết thảy! Trên Đại Lục Long Chi, trước mắt dường như cũng không có người nào đủ thực lực để chống lại Thánh Hoàng. Nếu có tân cường giả cảnh giới Linh Hoàng sinh ra thì cũng đã trở thành tân Thánh Hoàng rồi!

- Tuần Chấp sự, ngươi nói đi!

Sau khi Hạ Ngôn ngồi xuống, ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía Tuần Tộc trưởng, trên mặt lạnh lùng không biểu lộ chút cảm xúc gì, hai mắt thâm thúy như có thể nhìn thấu tâm linh của bất cứ người nào.

Bị Thánh Hoàng nhìn chăm chú như thế. Tuần Tộc trưởng căn bản không dám đưa mắt nhìn lại, chỉ có thể cúi đầu đứng lên.

- Điện chủ Thánh điện Mục Nguyệt của thành Tử Nguyệt đột nhiên mất tích từ mấy năm trước, cho tới bây giờ vẫn không có tin tức gì cả! Trách nhiệm của Điện chủ Thánh điện rất trọng đại, thành Tử Nguyệt cũng cần một tân Điện chủ.

Tuần Tộc trưởng bắt đầu nói từ đầu. Mấy tên Chấp sự có bối cảnh khá lớn trong Thánh điện thành Tử Nguyệt đã sớm vận động. Bọn họ đều muốn có được vị trí Điện chủ Thánh điện này! Nhưng thế lực Thánh thành đương nhiên cũng có liên quan.

Cam Lục, người bị Hạ Ngôn đánh chết, vốn cũng có tính toán sẽ cạnh tranh chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt. Tuy nhiên, giờ hắn cũng đã chết, cơ hội cũng biến mất theo.

- Mấy người trước, mười hai vị Chấp sự Thánh điện thành Tử Nguyệt thương nghị về việc chọn người trở thành tân Điện chủ Thánh điện thì Hạ Ngôn không ngờ lại tự tiện xông vào Hội nghị Thánh điện, thậm chí còn đánh chết một trong mười hai người này là Cam Lục. Cam Lục là tộc trưởng Cam gia ở thành Tử Nguyệt, thân phận khá cao. Hắn bị Hạ Ngôn đánh chết nên có hậu quả không nhỏ. Hiện tại không chỉ ảnh hưởng xấu tới thành Tử Nguyệt mà còn hơn mười quận thành và mấy chủ thành có liên quan.

Âm thanh trầm thấp của Tuần Tộc trưởng vang lên, rất nhanh nói lại sự việc.

- Hạ Ngôn vô cớ xâm nhập vào Hội nghị Thánh điện, đánh chết Chấp sự Thánh điện! Hành vi này quả thực rất tệ hại! Nếu hành vi này không bị trừng phạt thì quy củ của toàn bộ Đại Lục Long Chi đều bị phá bỏ!

Khi nói tới câu cuối cùng thì giọng điệu Tuần Tộc trưởng đột nhiên tăng lên, ánh mắt lóe ra dư quang hướng về vài vị tộc trưởng khác.

- Thánh Hoàng đại nhân, chuyện này quả thật có hậu quả rất xấu. Nếu không trừng phạt Hạ Ngôn thì chỉ sợ sẽ khiến nhiều người trong lòng không phục.

Hà Tộc trưởng tiếp lời nói.

- Hạ Ngôn!

Thánh Hoàng khẽ gật đầu, thuận miệng nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi:

- Sự tình là như thế sao? Ngươi vì sao lại xông vào Thánh điện, lại còn đánh chết Cam Lục?!

- Ha ha. Hạ Ngôn cười.

- Theo như lời Tuần Tộc trưởng vừa rồi thì hình như không đúng! Hạ Ngôn đứng lên, ánh mắt quét về phía mấy tên Chấp sự.

- Mục Nguyệt Điện chủ quả thật đã mất tích. Tuy nhiên, Mục Nguyệt Điện chủ có một cô con gái.

Ánh mắt Hạ Ngôn sáng bừng lên:

- Con gái của Mục Nguyệt Điện chủ tên là Viên San, một thiếu nữ không có chút võ kỹ nào! Viên San chính là thân nhân duy nhất của Mục Nguyệt Điện chủ. Tuy rằng hiện tại, Mục Nguyệt Điện chủ đã mất tích, nhưng bà cũng đã đảm nhiệm chức Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đã mấy năm, đa số mọi người ở thành Tử Nguyệt đều rất kính trọng bà.

- Nhưng, dù đa số mọi người đều rất kính trọng Mục Nguyệt Điện chủ nhưng cũng có không ít người lại làm ra những chuyện không bằng cầm thú. Mấy ngày trước, ta ở Thánh sơn đột nhiên nhận được thư cầu cứu của Viên San. Trong thư Viên San nói rằng nàng đang bị nguy hiểm. Sau khi nhận được tin ta lập tức xuống núi chạy tới Phủ viện của Mục Nguyệt Điện chủ ở Thành Tử Nguyệt.

Thanh âm của Hạ Ngôn ngày càng trầm xuống, lửa giận trong lòng cũng không ngừng toát ra theo giọng nói.

- Ngay khi ta tới Phủ viện của Mục Nguyệt Điện chủ thì có một tên khốn nạn là Cam Mạc. không ngờ muốn mạnh mẽ bắt giữ Viên San. Tỳ nữ Bội Nhi của Viên San cũng bị tên Cam Mạc này giết chết! Tính tình của Viên San cứng cỏi, không muốn bị khuất nhục cho nên lựa chọn tự sát. Khi ta tới, hơi thở của Viên San đã rất mong manh, gần như sinh cơ sắp trôi qua hết! Ta nếu tới chậm mấy phút thì Viên San coi như hoàn toàn tử vong. Sau khi ta dùng một viên Khí huyết đan và Hồi hồn đan bát phẩm thì mới cứu được tính mạng của cô ấy. Ta từng đáp ứng Mục Nguyệt Điện chủ sẽ chiếu cố cho Viên San khi nàng đi vắng. Chuyện Hạ Ngôn ta đã hứa thì chắc chắn sẽ thực hiện. Nếu Viên San thật sự chết đi thì ta đã làm Mục Nguyệt Điện chủ thất vọng rồi! Lửa giận của ta hoàn toàn bị kích phát, liền đương trường đánh chết tên Cam Mạc, cũng chính là đứa con của Cam Lục. Đại thiếu gia của Cam gia.

Trong mắt Hạ Ngôn tràn đầy lửa giận, vỗ mạnh tay xuống bàn. Cả chiếc bàn cũng phải chấn động.

- "Trước mặt Thánh Hoàng mà cũng dám đập tay xuống bàn, lá gan tên Hạ Ngôn này thật lớn!"

- Sau khi được cứu, Viên San nói cho ta biết rằng những tên Chấp sự Thánh điện không ngờ lại muốn chia chác nhau tài vật của Mục Nguyệt Điện chủ! Dù Mục Nguyệt Điện chủ thật sự đã chết thì những thứ bà lưu lại nhất định cũng thuộc về Viên San. Những người khác dựa vào cái gì mà đòi chia nhau số tài vật này!? Kỳ thật lúc ta đi tới Thánh điện cũng không biết bọn họ đang ở trong đó nghị sự. Tuy nhiên, khi ta tới lại tận tai nghe được bọn họ thương thảo sẽ chia chác tài vật của Mục Nguyệt Điện chủ như thế nào!? Còn tên Cam gia Tộc trưởng Cam Lục kia thì đang nghĩ cách để đánh chết ta!

- Hừm, người muốn giết ta quả thật không ít! Tuy nhiên, nếu muốn giết ta thì cũng phải xem bản thân mình có đủ thực lực hay không?! Cam Lục lúc ấy thấy ta xuất hiện, kích động những Chấp sự Thánh điện khác, muốn vây sát ta. Hơn nữa vẫn là do hắn chủ động công kích ta. Đáng tiếc, thực lực của hắn quá yếu. Ta chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết được hắn! Hắn đã muốn giết ta thì đương nhiên ta cũng không khách khí với hắn. Do đó ta giết hắn!

- Thánh Hoàng đại nhân, sự tình trải qua là như thế, ta không có nửa câu dối trá! Hạ Ngôn hướng về Thánh Hoàng khom người nói.

Sau đó hơi thở Hạ Ngôn trầm xuống, đưa ánh mắt quét một vòng mấy tên Chấp sự rồi lại ngồi xuống chỗ của mình.

Thánh Hoàng gật gật đầu nói:

- Ừm! Ta tin tưởng lời của Hạ Ngôn. Các ngươi có ai muốn nói gì nữa không?

Thánh Hoàng trực tiếp biểu lộ ra thái độ của mình. Hiển nhiên, Thánh Hoàng hoàn toàn đứng về phía Hạ Ngôn.

Chúng Chấp sự nghe Thánh Hoàng nói thế thì tự nhiên cả đám đều ngậm miệng không nói.

'Thánh Hoàng ngươi đã biểu lộ thái độ ủng hộ Hạ Ngôn rồi thì chúng ta dù nói thêm nữa cũng sẽ có ý nghĩa gì đây!?"

Trong lòng mấy gã chấp sự này đều có suy nghĩ như thế.

- Nếu như tất cả mọi người đều không phản đối thì chuyện này bèn như vậy đi! Vừa rồi Tuần Tộc trưởng nói rằng chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt không thể để trống được. Nói thế cũng đúng, Hạ Ngôn, ngươi đảm nhiệm chức vị Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đi!

Thánh Hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn nói.

- Vâng!

Hạ Ngôn liền đáp lại.

- Cái này.

Đường chủ Bích Thanh Đường nhíu mày.

- Thánh Hoàng đại nhân. Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt cũng không tầm thường. Dựa theo quy củ thì Hạ Ngôn phải chấp nhận sự khiêu chiến của một số người.

Để đảm nhiệm chức vụ Đường chủ Thánh đường của một quận thành thì cần đạt được tư cách khiêu chiến, sau đó khiêu chiến đương kim Đường chủ. Mà để đảm nhiệm chức vị Điện chủ Thánh điện thì cũng cần như thế. Trước hết cần đạt được tư cách để khiêu chiến rồi mới khiêu chiến đương kim Điện chủ Thánh điện.

Mà để đạt được tư cách khiêu chiến Điện chủ Thánh điện thì trước hết cần sự thông qua của Hội nghị Thánh địa. Hiện tại Điện chủ Thánh điện Mục Nguyệt của thành Tử Nguyệt đã mất tích, tất nhiên không cần khiêu chiến đương kim Điện chủ. Tuy nhiên, tân Điện chủ cũng cần phải vượt qua một số người cũng có tư cách khiêu chiến.

- Điều này cũng không có vần đề gì cả.

Hạ Ngôn nhìn về phía Vương Đường chủ, cười lạnh nói:

- Hạ Ngôn ta đảm nhiệm chức Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt sẽ không e ngại bất cứ người khiêu chiến nào cả!

Hạ Ngôn kiêu ngạo nói.

- Chuyện khiêu chiến sẽ diễn ra vào ngày thứ ba đi! Sẽ khiêu chiến ngay trong đại sảnh của Kim Long Điện này! Các ngươi tuyển ra người có tư cách khiêu chiến đi, sau đó cho họ khiêu chiến Hạ Ngôn.

Thánh Hoàng lên tiếng.

- Nếu không có việc gì nữa thì các ngươi đi ra đi!

Mọi người nghe thế đều đứng lên lặng yên rời khỏi Nghị sự đường.

Lúc này trong Nghị sự đường chỉ còn có hai người, Hạ Ngôn và Thánh Hoàng.

- Hạ Ngôn, ngươi cũng biết vì sao ta lại biểu hiện như thế trước mặt những người này đi?

Ánh mắt Thánh Hoàng nhìn về phía Hạ Ngôn, khóe miệng hơi nhếch lên, trong mắt cũng hiện lên đôi chút màu sắc

Hạ Ngôn khẽ cau mày, trong lòng suy nghĩ mấy vấn đề nhưng vẫn lắc đầu. Hạ Ngôn kỳ thật có thể đoán ra tâm tư của Thánh Hoàng nhưng Hạ Ngôn vẫn cảm thấy không đúng lắm nên lựa chọn lắc đầu. Đôi khi phải giả bộ đôi chút mới là tốt nhất!

Trước khi Hạ Ngôn đi tới Nghị sự đường của Thánh địa thì cũng đã gặp Thánh Hoàng trước. Hạ Ngôn bá đạo như thế cũng là ý tứ của Thánh Hoàng.

- Không có gì bất ngờ thì ngươi khẳng định chính là tân Thánh Hoàng sau này. Sau khi ngươi giữ chức vị này, nhất định phải trấn áp được những người này. Do đó, lúc này phải biểu hiện đủ khí phách! Như thế bọn họ mới không dám có bất cứ động thái gì ngỗ ngược trước mặt ngươi.

Thánh Hoàng cười khẽ, nói với Hạ Ngôn.

- Do đó, nếu đã nói nên giết cứ giết, không cần cố kỵ gì nhiều! Chỉ cần ngươi có thực lực thì không ai có thể khoa tay múa chân với ngươi được! Ngươi không cần làm cho bọn họ kính trọng ngươi, nhưng nhất định phải khiến bọn chúng sợ hãi! Thánh Hoàng hiệu lệnh thiên hạ, nếu tính tình nhu nhược thì sau này làm sao thể ra lệnh cho những lão già tâm cơ thâm trầm này!?

Giọng nói của Thánh Hoàng trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.

Hạ Ngôn làm ra bộ dáng bừng tỉnh, khẽ gật đầu nói:

- Ta hiểu rồi!

Kỳ thật, tính tình Hạ Ngôn cũng không yếu đuối chút nào! Ngạo khí của hắn cũng chỉ là che dấu rất sâu mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio