Kì quân sự như địa ngục cứ thế mà tiếp diễn mỗi người đều bị dọa đến lột mấy tầng da , gầy gầy đen đen .
Huấn luyện viên BT , thời tiết càng BT cơn mưa mà sinh viên mong mỏi không bao giờ đến , không ít nữ sinh vì thế mà làm bao nhiêu búp bê cầu mưa , thật đáng tiếc trời vẫn thế cao tám vạn dặm, mây không bay .
Thử thách này so với việc người ở chung một phòng càng khó hơn , giờ phút này nhiều người mới hiểu kí túc xá đang còn tốt lắm
“ May mắn chỉ còn một ngày , bằng không ..,Ai ”
“Ta suýt chút nữa muốn trốn ra rồi ” cô gái cầm gương mà nói “ Đen muốn chết ”
“ Đen liền đen còn có kem dưỡng trắng ” một người nói “bây giờ tóc ta là đỏ vang,kì quân sự xong thì ….”
Muộn vài ngày hoa tai cũng không đeo nổi.
Ngụy Tấn cựa mình “ Đổi chỗ đi , nữ nhân thật đáng sợ ”
Mấy cô gái này suốt ngày cái gì tra tra hủ hủ thật đáng sợ mà kiên cường đến cùng ,so với nam sinh còn nhiều hơn , Khúc Y Nhiên luôn nhắm mắt nghe Lí Mật báo cáo tình hình xem thầy báo động khi nào nên chẳng thèm để y mấy đề tài nhạy cảm này .
Ngụy Tấn nhì y mà hỏi “ Ngươi sao không đen đi vậy ” Khúc Y Nhiên chỉ cười “Ta nhận dinh dưỡng tốt ,không ngủ đi, còi thôi lúc nào không rõ đâu ”mỗi lần thổi còi mà thiếu người trong phút sẽ bị phạt đó .
Đúng vậy , phút làm được gì , huấn luyện viên quỷ , còi cũng quỷ . Lí Mật ngày nào cũng bám mấy ông đó để thông báo cho y , y mà ngủ thì không ai đánh thức nổi , còi hay pháo hoa cũng thế thôi , điện thoại lại không được mở .
Ngươi thử đi tìm thầy mượn nạp đi , di động đâu thu luôn , di động quả táo chịu không nổi mà cụp làm cho thông tin với ca ca bị cắt rồi .
Di động bị nhét vào ba lô con sóc , Khúc Y Nhiên dùng đèn dầu cũng đã quen rồi .
“ Boss , tài liệu ” Tiểu M đau khổ không biết mấy ngày nay ai chọc giận ngài mà cấu tạo núi băng lại tái thiết lập rồi .
Tầng cao nhất quả nhiên lạnh , xuống dưới tốt hơn nhiều , Khúc Lăng Phong cầm tập tài liệu “ Tình hình thổi còi tập kích đêm của A đại ” mà hỏi “Đêm cũng thổi ”
“ Đúng vậy ” M khóc thét , quân huấn ở đâu cũng vậy thôi , mà từ nhỏ bị em trai hỗn huyết cùng người mẹ không bình thường bắt nạt đã khổ rồi nay lại gặp phải ông sếp như vậy , hu hu áp lực quá .
“ Boss , ta xin phép ” M chạy mất làm cho Lâm Phong đi qua lại nói “ Tiểu M sao chạy như thỏ vậy, ngươi khi dễ người ta sao ”
Khúc Lăng Phong liếc hắm một cái ngón tay lật đi lật lại nội dung tờ giấy , ngủ một nửa sẽ bị gọi dậy sao ?
Khúc Lăng Phong nhớ lại hình ảnh đêm đó , con sóc nhỏ cọ gối lại cọ bàn tay mình , con sóc nhỏ nhuyễn giọng đòi uống nước ..
Chỉ cần nghĩ đến cảnh này bị người khác nhìn thấy , Khúc Lăng Phong cả người như lửa thiêu , tay chân bủn rủn ,lòng dạ cũng cháy sạch .
Sự bực mình , phiền chán bao năm chưa từng có lại xuất hiện ?
Thương trường như chiến trường bình tĩnh đã thành thói quen ,hắn không nghĩ mình sẽ xao động nhưng cảm giác này phải giải thích thế nào ?
Lâm Phong nhìn sắc mặt bạn tốt cho tới giờ chưa thấy hắn tức giận đến thế , biểu tình như mất cả trăn triệu mà đoán “ Hợp đồng đêm qua ai bảo người không dùng tư cách công tử Khúc gia họ không nể mặt là phải chúng ta trước nay đều ở Mĩ mà về đây đừng để ý ”
Khúc Lăng Phong nhìn hắn sau đó theo ghế da đứng lên “ Vậy tối nay giao cho ngươi ”
“ A , được thôi ” Lâm Phong nhận lời .
Vì thế Khúc Đại ca như vậy nghỉ việc , nghỉ việc làm gì ?
Đương nhiên là đi xem đệ đệ rồi .
Đến đêm nay kì quân huấn mới chính thúc kết thúc , buổi sáng tập chiều được nghỉ , đương nhiên không tự rời đi là được rồi , tuy rằng địa điểm và kí túc cách nhau không quá phút ô tô nhưng buổi tối không phải còn luyện tập cho khai giảng sao mọi người mệt chết , đưa tân sinh viên về kí túc xong ai cũng nằm lăn ra luôn .
Vậy mà học sinh còn phải đi dựng hội trường bế mạc “Thực đáng chết , tự do đi lại cũng không cho bọn mình về kí túc ”mấy ngày nay Phương Thiên Trác cũng gặp được Khúc Y Nhiên “Ngươi không biết con gái tổ ta bây giờ ăn cơm nhanh hơn cả nam sinh ”Khúc Y Nhiên cười “ Đâu đến vậy ” bàn cơm của y và Ngụy Tấn vẫn rất đầy đủ .vì Ngụy Tấn khoanh vùng với lí do “Ta bây giờ không hi vọng vào phụ nữ ”
Phương Thiên Trác nhãn tình sáng lên “ Đúng vậy tưởng mèo con hóa ra là cọp mẹ ” Ngụy Tấn đồng ý , nghe nói co người đánh lại cả giáo sinh rồi .
“ Các ngươi nói như vậy không đúng , là con gái bị bức thôi ” “ Khúc Y Nhiên , ngươi lại đi bênh các em gái rồi ”Ngụy Tấn nháy mắt với y “Mấy ngày nay các cô ấy luôn khen ngươi ôn nhu đấy nên không phải ngươi thay đổi mà ngươi sừa chiến lược thôi ” Biến ép buộc thành dụ dỗ , không chủ động còn hơn là chủ động .
Phương Thiên Trác vỗ vai Ngụy Tấn “ Bạn hữu , nhận thức một chút ”
“Xin chào , ta tên Ngụy Tấn ”
“Tên rất hay ta là Phương Thiên Trác bạn cùng phòng với Y Nhiên ”
“ Thật tốt ,kết bạn rồi , ta mà bị bạn cùng phòng đuổi ra thì cho ngủ nhờ nhé ”
“ Nói nhiều làm gì , cứ đến đi , ba người một phòng vừa đủ ”
Hai người đang nói chuyện thì Khúc Y Nhiên dường như thất thần mà nhìn một phía .
“ Khúc Y Nhiên ngươi nhìn cái gì chăm chú thế ” Ngụy Tấn đưa tay quơ loạn trước mắt y , cuối cùng cũng đem hồn người gọi trở lại .
Khúc Y Nhiên lại có chút kinh ngạc mà quay đầu “ Không có gì ” Thân ảnh đó , là người kia , làm sao có thể xuất hiện ở đây .
Lúc này Lí Mật từ trong ngọc chui ra nhìn bóng dáng đang khuất xa không dám tin mà khẳng định “ Khúc ca , là anh trai ngươi ”
“ Hắn ” vì sao đến đây .
“ Y Nhiên” Ngụy Tấn và Phương Thiên Trác đồng thanh gọi , mà thầy giáo cũng đi về phía y , gương mặt buộc chặt bóng đen bao phủ cả ba người bọn họ “ Khúc Y Nhiên , đứng dậy ”
“Vâng ”
“ Đi theo ta ”
“Vâng ”
Khúc Y Nhiên cứ như vậy mà bị kéo đi để lại hai người kia nhìn nhau nhún vai .
“ Huấn luyện viên chúng ta là đi đâu ?”
Thanh âm dừng lại ở cổ họng, bởi thầy mang ý đến nơi tập trung của các thầy , rốt cuộc là muốn làm gì ?,Huấn luyện viên vững vàng xoay người “ Mời ”
“ Ân ” Khúc Lăng Phong lập tức đi tới ôm bả vai gây yếu của Khúc Y Nhiên kéo y đi “Người này ta đem đi ”’
“Là ” Huấn luyện viên cung kính “Gửi lời hỏi thăm hội trưởng Khúc cho ta ”
“ Sẽ ”
“ Ca ” Khúc Y Nhiên ngước mặt hỏi ” Anh đưa em đi đâu ?”
Khúc Lăng Phong buông vai y sau đó tự nhiên mà nắm bàn tay nhỏ của y “ Cùng anh về nhà ”
“ Nhưng là buổi tối ”
“ Hội trường làm xong sẽ đến kịp ”Anh đã sắp xếp cả rồi
“ Vậy là được rồi ” Không nghĩ ca ca đến đây mà còn sắp xếp hết thảy rồi .Khúc Y Nhiên yên tâm đồng thời cũng thả lỏng thần kinh cẳng thẳng mấy ngày, người không xương mà tựa vào ghế “ Em buồn ngủ quá ”
“ Vậy thì ngủ một lúc ”
“ Đến nhà gọi em ” Khúc Y Nhiên vẫn nghĩ ca ca đem y về đại trạch Khúc gia.
“ Hảo ” Lời đáp ứng của ca ca rất rõ ràng , ai ngờ Khúc Lăng Phong đưa y về nhà hắn , chính là căn nhà mà Đông Phương bất bại bị giam trước đây .
Xe đi nửa giờ , Khúc Y Nhiên cũng yên lặng mà ngủ , toàn thân rũ đi khí tức nghiêm túc thì mệt mỏi vô cùng , đồ ăn không đủ ấm , ngủ không đủ , luyện tập nhiều mà thời tiết thì oi bức , tuy y không ra mồ hôi nhiều nhưng thể lực thì vẫn tiêu hao .
Ôm thắt lưng tinh tế của em trai , Khúc đại ca bế y đặt lên giường , nếu không nhìn thời gian biểu luyện tập quân sự thì hắn đã gọi y dậy sao .
Không ai trả lời vấn đề này , bởi vì hắn biết nên không gọi .
Nếu lúc trước không theo đệ đệ tới đây không nhìn thấy bóng đen đó , không nghe thanh âm kì lạ đó , không tiếp cận thì cũng không có việc gì xảy ra?
Thật sự không ?
Không có người trả lời vấn đề này .
Thế gian này có rất nhiều “ Nếu ” cũng có rất nhiều thứ không thể trả lời .
Khúc gia đại ca cởi giầy cho thiếu niên , bỏ tất ra ,là hai chân bóng loáng nhỏ xinh nhưng móng chân có chút dài , Khúc Lăng Phong hơi nhíu mi nhưng vì cử động của thiếu niên mà bỏ ý định tu bổ .
Lí Mật buồn bực “ Khúc gia đại ca là đem y nhìn thủng sao , mặc quân phục mà ngủ không thấy y tội nghiệp sao ?”
Hắn vừa nói xong Khúc đại ca đã động thủ cởi áo đệ đệ nhà mình .
Lí Mật không khỏi cảm thán “ Khúc đại ca thật là tri kỉ a , biết Khúc ca mặc áo ngủ không thoải mái ”
Kì thật khi Khúc Lăng Phong bắt đầu cởi áo em trai được hai cúc thì đầu ngón tay phát run .
Đệ đệ nhà hắn bên trong cái gì cũng không mặc.