Đêm //
Gầm
Một tiếng gầm vang, báo hiệu cho một đêm kinh hoàng của nhân loại, và là một cột mốc cho một kỷ nguyên mới mở ra.
Aa!!cứu!!
Ba!!Mẹ!!
Hôm nay là tận thế sao?
Tiếng hét thảm thiết, tuyệt vọng cất lên khắp mọi nơi trên thê giới này
Sau một đêm các thành phố của nhân loại chỉ con là một đống hoang tàn, máu chảy thành sông, thây phơi thành núi, quái vật tung hoành khắp nơi.
Giờ này con người chỉ có thể sống trong chui rút, trở về một thời kỳ đồ đá.
hp Ngày //
Nhật Nguyệt chuyển giời, hàng ngàn vạn khỏa Tinh thần hàng lâm, thiên địa, vũ trụ rung chuyển sóng thân dâng, sấm rền, núi lữa phun trào.
oe! oe...
Ngày đứa sinh linh ấy ra đời, thiên địa động, dị tượng xảy ra khắp mọi ngỏ ngách trong vũ trụ này, nhưng không ai biết đây cũng chỉ là một yến tiệc cho một sinh linh ra đời trừ một người
Ở một nơi xa xôi trong vũ trụ.
"Aiz, một sinh nghịch thiên ra đời, là phúc hay họa, là hủy diệt hay là cứu thế đều phải tùy mệnh, nhưng cho dù thế nào thì ta không thể can thiệp vào, ngay cả thiên địa cũng thế"
haha!!
"Haha ta đã được làm cha rồi, con trai chúng ta nó thật dể thương giống mẹ nó chưa kìa, sau này nhất định là một đại nam thần"
Một giọng nói tràn ngập sự hạnh phúc, vui mừng xúc động vang lên.
"Hài tử, từ hôm nay ngươi làm một cái nam tử quan trọng nhất của ta, ngày ngươi ra đời, cũng là ngày chúng ta hạnh phúc nhất, vì thế sau này ngươi liền tên là Vũ Tuyệt, tuyệt trong tuyệt vời vì ngươi là sinh linh tuyệt vời nhất mà thượng đế đã ban cho chúng ta"
Nhìn Đứa bé người phụ nữ yếu ớt, nhu hoà nói.
Trong khi nói, khoé mi lại nhịn không được hiện lên một tia ướt át của hạnh phúc.
"Tên rất chuẩn thưa lão bà"
Vũ trụ này lại sắp một lần nữa rung chuyển.
Màn đêm buông xuống
Trong một căn phòng, có một người phụ nử đang ngủ rất yên lành, còn có một đứa bé.
"Aiz, thật không ngờ một nơi vừa mới thức tỉnh lại sinh ra một tuyệt thế thiên tài như thế, kỳ tích a" đột nhiên một giọng nói già nua vang lên mang theo đó là một hư ảnh đang dần hiện ra. nhưng không có bất cứ ai cảm giác được sự hiện hữu của hắn.
Nhìn cái kia đứa bé đang ngủ kia hắn lại yêu chiều nói tiếp.
"Ài tiểu hài tử, Nếu đã gặp nhau thì đều là đều là duyên, mà duyên số thì đều là do thiên mệnh sắp đặt, nếu thiên mệnh đã đưa đẩy ta liền không keo kiệt tặng cho ngươi một chút đồ, món thứ nhất ngươi có thể được không tiếp nhận huyết mạch của ta liền tùy mệnh, món thứ hai là truyền thừa của ta nhưng chỉ khi ngươi đủ mười tám tuối đến lúc đó nếu ngươi đồng ý nhận ta làm sư phụ, trở thành để tử chân truyền của ta HỎA THẦN HOÀNG, còn có thiên phú của người ta sẽ tạm thời phong ấn lại, để che ngươi khỏi nguy hiểm, nhưng cũng không ngừng áp suất thiên phú huyết mạch của ngươi sẻ ngàng càng cô đọng lại, ngày ngươi bùng nổ sẻ khiến toàn vũ trụ này rung động"
Dứt lời, trong tay hắn xuất hiện ba chùm sáng, một cái là giọt huyết nhưng lạinhư một ngọn lửa cháy rực, hóa thành một tiểu phượng chui vào trong người đứa bé, hai thứ còn lại hóa làm hai luồng ánh sáng một là truyền thừa hai là phong ấn lóe lên rồi biến mất trong cơ thể đứa bé.
Xong trên tay hắn xuất hiện một cái ngọc bội lại nói
"Ngày ngươi đủ mạnh hãy dùng nó đến tìm ta" nói xong liền biến mất.
Mười tám năm sau.
Ngày hắn tuổi giọng nói kia lại một lần nữa lặp lại vang lên trong đầu Tuyệt Vũ, ngưng hắn vẫn còn do dự chưa quyết định.
Ngày //
Ngày mà học sinh tốt ngiệp trên toàn thế giới thức tỉnh bản mệnh linh thú
Linh sủng quái vật biết dị từ các sinh vật sống trên đại lục trước kia như động vật thực vật, ngoài ra còn có một số linh sủng đặc biệt như các nguyên tố trong tự nhiên như hỏa tinh linh, băng, thủy, lôi,...
bản mệnh linh thú là gì? năm trước quái vật không ngừng thức tỉnh, dồn ép con người vào con đường tuyệt vong, nhưng trời không tuyệt đường ngươi, không chỉ linh sủng biến dị mà con người cung như thế chỉ là họ vẫn chưa nhận ra, nhưng vào lúc tuyệt vọng con người đã thức tỉnh linh hồn, có thể triệu hồi linh thú bản mệnh, và mở ra không gian linh hồn, có thể ký kết thêm với linh thú, chỉ cần cả hai đều đồng ý ký kết với nhau, nếu không cưởng ép ký thì ghánh nặng linh hồn sẻ rất lớn và bất cứ lúc nào cũng có thể bị linh sủng thú phản phệ. vì thế đa sô người chọn bồi dưởng và ký kết từ lúc linh thú là con non.
LInh thú bản mệnh phẩm chất càng cao, thiên phú chủng tộc càng mạnh thì đại biểu tìm lực càng lớn, còn đường càng bẳng phẳng và nhanh hơn linh thú binh thường rất nhiều, nhưng không phải ai cung có thể triểu hồi ra linh thú mạnh mà là dựa vào linh hồn bẩm sinh, linh hồn càng mạnh thì dưỡng dục ra một sinh mệnh mới linh thú càng cường đại, như sinhđẻ vậy, giống gien càng mạnh, sinh con càng thông minh và khỏe mạnh hơn. vì thế linh thú càng cường đại, dại biểu cho linh hồn càng manh, phát triển sẻ nhanh hơn người thường.
"ei Nguyệt Nguyệt nếu ta thức tỉnh ra linh thú cấp nô bộc sơ đẳng thi sao." trong lúc đang chờ đến lượt, Vũ Tuyệt nhàm chán nhìn qua một cô gái xinh đẹp hỏi.
"aiz ngươi đừng cứ mở một chút là tự ty a, cái miệng quạ đen, nhưng mà dù thế nào ta cũng luôn ở bên ngươi a" thiếu nử khuôn mặt vô cùng khả ái dịu dàng nói
"thật sao?" vũ Tuyệt hỏi
"Đương nhiên ta có lừa ngươi lần nào chưa."
"Aiz đời ta như thế này liền vui, có ngươi Nguyệt Nguyệt bên cạnh ta còn cần cái gì trờ thành linh giả cường đại nữa sao?" Vũ Tuyệt cảm thán nói
phốc
"Ha ha!.. ngươi nhìn lại bô dạng của mình xem, lười nhếch thây đến mức cả người toàn là mở, mặt thì ngáo ngáo ngơ ngơ, còn muốn trở thành linh giả cường đại sao?, mày đừng có chọc cười ta" một tên đứng gần bên nghe hai người nói chuyện liền cười to nói.
"Thì sao liên quan gì tổ tông nhà ngươi sao, làm như lão tử ăn hết của cải nhà ngươi để mập lên hay sao? Hay là lão tử bị ghen ăn tức ở đây sao, mày có phải hay không là còn trai tơ sao" Vũ Tuyệt lở đễnh nói.
"Vũ Tuyệt, ai them ghen tỵ vơi mày chứ, đúng là hoa nhài cắm bải cứt trâu, aphi" thanh niên bực tức nói, xong liền nhổ một ngum nước bọt khinh thường xoay người bỏ đi.
"Tô Mỹ Linh,Lý Triển Thần, Triệu Bá, Vũ Tuyệt, Lâm NGuyệt đến lượt các ngươi" một giong nói vang vọng cả quãng trường.