Linh Vũ Cửu Thiên

quyển 4 chương 39: sáng tạo linh văn độc đáo

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ký túc xá võ đường, tĩnh thất.

Tĩnh thất là nơi cho đệ tử tu luyện tâm pháp cùng vũ kỹ được trang bị riêng cho phòng trọ xa hoa, bởi vậy nó chiếm diện tích lớn nhất phòng. Nhưng mà hiện giờ tĩnh thất đã bị Hàn Phi chia làm hai nửa rồi, một nửa biến thành nơi luyện khí.

Lò luyện khí cao cấp hắn mua được ở đạo tặc công hội được đặt ở giữa phòng, hai bên là dãy bàn gỗ đặc chế, một bên là đặt các linh văn đồ, một bên chia làm nhiều ô vuông dùng để đặt các loại tài liệu luyện ché linh vũ khí.

Hàn Phi ngồi ở trước bàn vẽ linh văn đồ, nhìn một thanh trọng kiếm ở trên bàn mà nghiền ngẫm suy nghĩ. Bên cạnh trọng kiếm là vô số những tờ giấy vẽ đầy linh văn đồ.

Hai ngày trước, Hàn Thiên Kình đã giúp hắn nhận đơn hàng bốn kiện linh vũ khí. Tiểu mập mạp này có nhân mạch cực lớn trong võ đường, hơn nữa giá cả thấp hơn của bên ngoài hai thành, bốn đơn đặt hàng này đương nhiên là Hàn Phi mong muốn là có rồi.

Luyện chế bốn kiện linh vũ khí đối với Hàn Phi mà nói cũng không phải là chuyện gì khó khăn cả. Thế nhưng hắn không muốn hoàn thành đơn đặt hàng một cách đơn giản, mà là muốn làm sao cho thật đẹp, khai hỏa quả pháo đầu tiên thật lớn!

Vương đô Tắc Ân ngọa hổ tàng long này, tuyệt đối không thiếu sang sư cao mình, số lượng linh vũ khí tiêu thụ ở quảng trường Tự Do cũng không ít. Linh vũ khí thanh đồng cấp nếu như ở Tập Thủy thành có thể nói là hàng xa xỉ, nhưng ở nơi này chỉ là những mặt hàng phổ thông mà thôi. Bởi vì điều kiện hạn chế, Hàn Phi tạm thời cũng chỉ có thể chế tạo được linh vũ khí cấp thanh đồng.

Nhưng mà cùng một loại linh vũ khí cũng có phẩm chất cùng điểm đặc sắc khác nhau. Rất nhiều sang sư có tuyệt kỹ độc đáo riêng mình, luyện chế ra linh vũ khí luôn luôn có đặc điểm không giống những người khác. Đây chính là nguyên nhân mà bọn họ có thể cạnh tranh được với nhau ở nơi có đông đảo người cùng nghề, làm cho buôn bán của mình luôn thịnh vượng.

Tại vấn đề phẩm chất của linh vũ khí Hàn Phi luôn có lòng tin, hắn có thể luyện chế xác xuất thành công cao, tài trí hơn người, có dũng khí dám thử dám làm đặt giá thấp. Thế nhưng nếu chỉ dựa vào giá thấp cũng chỉ có thể làm ra len lén, nếu như mở tiệm kinh doanh mà áp dụng sách lược này thì không chỉ lợi nhuận thấp, mà còn phá hư luật lệ trêu chọc tới nhiều người khác đưa tới phiền phức không đâu. Người trí giả không làm như vậy, vương đô Tắc Ân này không phải là nơi tập Thủy thành có thể so sánh.

Cho nên hắn muốn thành công trên phương diện luyện chế linh vũ khí mà nói, không có lối tắt, chỉ có thể sáng tạo ra đặc sắc riêng bản thân mà thôi.

Hai năm trước, Đằng Thác Hải để lại cho Hàn Phi tấm linh văn đồ cơ sở cùng sang sư bút ký của mình mở ra con đường thông tới thế giới sang sư cho Hàn Phi. Trong đó Hàn Phi xúc động sâu sắc nhất chính là có linh văn phù tự thượng cổ phối hợp sử dụng với linh văn đồ, đó chính là chỗ hạch tâm huyền bí của sang sư.

Toàn bộ linh văn đồ thêm vào linh văn phù tự có thể nói là từ đơn giản biến thành phức tạp, nó là then chốt không thể thiếu trên một bức linh văn đồ. Tất cả linh văn phù tự là được truyền thừa từ thời đại thượng cổ, đối với việc khai quật linh văn phù tự này, đó chính là nỗ lực tìm tòi phương hướng cùng truy tìm không biết mệt mỏi của bao nhiêu đời sang sư trên Cửu Thiên đại lục này.

Trong bút ký của Đằng Thác Hải lưu lại cho Hàn Phi có nói rằng, có thể nắm giữ cùng vận dụng một ít linh văn phù tự là tiêu chuẩn tối thiểu của một sang sư. Có rất nhiều sang sư đều bí mật tổ hợp phương pháp vận dụng linh văn phù tự cho chính mình, bởi vậy bọn họ có thể vẽ linh văn đồ có năng lực đặc biệt của riêng mình, người khác căn bản không thể phỏng chế được.

Mà Hàn Phi, vừa vặn nắm giữ linh văn phù tự, đây chính là của quý của hắn.

Hơn hai năm, Hàn Phi chưa từng có dừng lại việc thăm dò cùng nghiên cứu linh văn đồ cùng linh văn phù tự. Dưới ngòi bút của hắn không biết bao nhiêu trang giấy bị hủy đi, kết hợp với bút ký tư liệu của Đằng Thác Hải, dần dần hắn cũng nắm được một chút huyền bí sang sư thuộc về riêng hắn.

Nhưng là hắn còn chưa từng vận dụng những lĩnh ngộ đó luyện chế linh vũ khí, thế nhưng lúc này là thời điểm luyện chế cái đó rồi.

Đặt trước mặt hắn chính là một thanh trọng kiếm luyện chế theo tiêu chuẩn, làm bằng sắt thiên đoán tinh, tay nghề rất tốt, xuất sứ từ Thiết Chuy võ điếm nổi danh Tắc Ân, đồng vàng một thanh.

Hàn Phi trải qua một lần nữa tôi luyện lại bằng hắc thiết, bí ngân cùng hỏa diệu thạch phấn, kỳ thực giá trị của nó cũng tăng lên gấp lần, thế nhưng nếu không có linh văn đồ, nó cũng chỉ là một kiện vũ khí bình thường.

Dựa theo đơn đặt hàng yêu cầu, Hàn Phi cần phân biệt vẽ lên trên hai bên thân kiếm hai tấm linh văn đồ cơ sở là “sắc bén” cùng “ngưng hỏa”. Nhưng hắn quyết định một bên vẫn là “sắc bén”, nhưng một bên sẽ là hỏa hệ linh văn đồ mà mình tìm tòi ra được “ Tụ Diệp”.

“Ngưng hỏa” là linh văn đồ có thể ngưng tụ hỏa hệ linh lực ở thiên địa chung quanh, tác dụng tăng cường uy lực của đấu khí hỏa hệ. Bởi vì võ sĩ tuy luyện hỏa hệ đấu khí rất nhiều, bởi vậy rất thường được dùng trên linh vũ khí cấp thanh đồng.

Mà “Tụ Diệc” là tấm linh văn đồ mà Hàn Phi tự mình tìm tòi lục lọi ra được, nó có tác dụng tương đồng thế nhưng hiệu quả mạnh hơn nhiều. Trong đó chữ “Diệc” đại biểu cho lửa trong thiên địa, mà chữ “Tự” tự nhiên có ý tụ tập lại rồi.

Tấm linh văn đồ “Tụ Diệc” này Hàn Phi đã vẽ trên tấm bản sắt không dưới lần, thế nhưng lại là lần đầu tiên vẽ lên trên linh vũ khí. Nếu như thất bại, cái chuôi trọng kiếm trị giá năm sáu trăm đồng vàng này sẽ bị hỏng, nếu vậy tính ba kiện còn lại toàn bộ thành công thì khấu trừ đi tổn thất cuối cùng cũng không thu được bao nhiêu tiền.

Muốn nói không có áp lực không tuyệt đối không thể, thế nhưng lúc Hàn Phi quyết tâm cầm lấy Răng Bạch Văn Mãng bút, toàn bộ tạp niệm rời khỏi đầu hắn, tâm tình trở nên bình thản vô cùng.

Hầu như không có chút do dự, hắn vũng vàng hạ linh văn bút xuống, ngòi bút nhẹ nhàng va chạm với kim loại, phát ra những tiếng giòn hưởng cực kỳ yếu ớt.

Lúc máu linh thú từ trong ngòi bút thật nhỏ nhẹ nhàng tuôn ra, Hàn Phi nhẹ nhàng di chuyển cổ tay, một cái di chuyển khéo léo đã làm cho linh văn bất ngờ xuất hiện trên thân kiếm! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mỗi một bút họa linh văn đồ “Tụ Diệc” hiện lên vô cùng rõ ràng trong đầu của hắn, không cần tận lực mô phỏng lại ký ức, bút động tùy âm, một bút một bức tranh hoàn toàn tự nhiên mà được khắc ra.

Đồng thời với bút hạ, ngũ hành đấu khí lưu chuyển trong kinh mạch Hàn Phi cũng đi qua cánh tay hắn xuống năm ngón tay, hoán thành một luồng linh lực hỏa hệ thuần khiết quán nhập vào trong linh thú máu ở giữa Răng Mãng bút, cuối cùng được hấp thụ vào trong linh văn đồ.

Linh văn đồ người người đều có thể học vẽ, thế nhưng muốn nó phát huy ra tác dụng, then chốt là trong lúc vẽ phải cần dùng linh lực kích phát lực lượng có chứa trong máu linh thú, lâu dài cố định vào giữa linh văn. Trong thời gian vẽ, một khi sang sư phát ra linh lực xảy ra tình huống linh lực hơi bị dao động, như vậy một tấm linh văn đồ hoàn chỉnh có khả năng bị hỏng hoàn toàn. Không ai có thể đảm bảo trăm phần trăm thành công cả. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên " Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Phi trước kia sử dụng chính là tiên thiên chân khí thay thế linh lực, bởi vì nguyên nhân luyện tập huyền môn sinh tử quyết hắn đối với việc khống chế tiên thiên chân khí đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục rồi. Bởi vậy khi điều khiển rất thuận buồm xuôi gió, xác suất vẽ linh văn đồ thành công tự nhiên còn muốn cao hơn các sang sư khác nhiều.

Mà hiện giờ tu luyện xong Long Linh tâm pháp, hắn phát hiện ra ngũ hành chân khí cùng tiên thiên chân khí của mình có tính chất đặc biệt tương đồng. Hoàn toàn có thể không cần vận dụng tiên thiên chân khí, bởi vậy mới dùng ngũ hành đấu khí thay thế linh lực, trải qua vài lần thí nghiệm hiệu quả rất tốt.

Muốn làm thì phải làm tốt nhất, dù cho đó chỉ là một linh vũ khí cấp Thanh Đồng!

Răng mãng bút hút đầy máu linh thú đã phát huy ra tác dụng của nó. Trong tình huống không cần phải dừng lại một lần nào để nạp thêm máu. Linh văn đồ “Tụ Diệc” đã được Hàn Phi một hơi hoàn thành.

Hầu như không có chút dừng lại, Hàn Phi viết hai linh văn phù tự “Tụ” “Diệc” ở trên khe hở giữa linh văn đồ. Hai chữ này với những đường cong linh văn ở chung quanh kết hợp với nhau một cách hoàn mỹ.

Hoàn thành rồi! trong lòng Hàn Phi buông lỏng, “Tụ Diệc” phức tạp hơn xa “Ngưng hỏa” nhiều. Linh văn đồ án từ chuôi kiếm bắt đầu đi tới tận mũi kiếm, hầu như chiếm hết một mặt kiếm, nhìn qua thần bị dị thường.

Nhìn sáng tạo của mình, Hàn Phi thở ra môt ngụm trọc khí, đặt linh văn bút xuống dựng thẳng trọng kiếm trong tay lên, ngũ hành đấu khí cuồn cuộn đưa vào.

Oanh! Thân trọng kiếm bỗng nhiên toát ra hỏa diễm cuộn trào mãnh liệt, ngọn lửa bốc lên đủ ba thước cao, hầu như chạm tới trần nhà rồi!

Cả thanh trọng kiếm hoàn toàn biến thành màu đỏ rực, mà linh văn đồ trên thân kiếm biến thành màu trắng, một hình ảnh linh văn dương nanh múa vuốt phảng phất như hiện ra, mà hai chữ “Tụ” “Diệc” mơ hồ lưu chuyển trong lửa đỏ, có vẻ cực kỳ đẹp.

Thành công rồi! vui sướng bao phủ lấy toàn thân Hàn Phi. Tấm linh văn đồ thứ nhất hắn sáng tạo ra đã hoàn toàn thành công, mà chỉ nhìn vào hỏa diễm đấu khí bốc lên, ít nhất nó có tác dụng mạnh hơn “ngưng hỏa” năm thành, đã có thể đạt tới tiêu chuẩn của Bạch Ngân cấp rồi!

Hỏa diễm bốc lên theo tâm tình của Hàn Phi cũng dần dần bình phục lại. Hắn buông trọng kiếm xuống rồi trở một mặt khắc, cái chuôi linh vũ khí này chỉ có thể nói là mới hoàn thành được phân nửa. Tuy rằng linh văn đồ “sắc bén” phi thường đơn giản, thế nhưng lúc này càng phải bảo trì lãnh tĩnh, bằng không chỉ một chút sơ sẩy thì thực sự hối cũng không kịp.

Dưới thủ pháp ngày càng thành thạo của Hàn Phi, linh văn đồ “sắc bén” chỉ cần chưa tới bốn phút đã được hoàn thành, tất cả đều rất thuận lợi.

Việc cuối cùng chính là tân trang lại mặt ngoài của linh vũ khí. Hàn Phi tuyển chọn dùng vàng, bạc thêm vào đó một chút bí ngân để che dấu linh văn đồ trên thân kiếm. Bí ngân có tác dụng tăng mạnh việc dung hợp của vàng bạc ở bên ngoài, có thể không bị người khác dùng thủ pháp tẩy rửa đi để hiện lên linh văn đồ nguyên vẹn bên trong. Đảm bảo bí mật của “Tụ Diệc” không bị tiết lộ ra ngoài, đây chính là thủ đoạn bảo mật hữu hiệu nhất của sang sư.

Cuối cùng Hàn Phi cùng khảm ở chuôi kiếm một khối ngọc ru bi làm trang sực. Ru-bi ở đây giá cả cũng không đắt quá, một khối lớn bằng móng tay cũng chỉ có mười đồng vàng mà thôi. Thế nhưng lúc khảm vào, màu đỏ sẫm của bảo thạch cùng với thân kiếm màu vàng hòa lẫn vào nhau, làm cho trọng kiếm này thêm vài phần đẹp đẽ cùng khí tức quý phái.

Tới buổi chiều, Hàn Phi rời khỏi ký túc xá của mình, đưa bốn kiện linh vũ khí vừa luyện chế thành công giao cho Hàn Thiên Kình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio