Linh Vũ Thiên Hạ

chương 2040: thiên phú chiến đấu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đại nhân, ta xin ngươi, ngươi cho ta vào Phi Linh môn được không, ta dù ngu ngốc, nhưng ta sẽ cố gắng!

Thiếu niên khẩn cầu nói.

- Ngươi nhìn thấy ngọn núi cao nhất kia không?

Lục Thiếu Du chỉ ngọn núi xa xa hỏi.

Thiếu niên xoay người nhìn ngọn núi lớn, nói:

- Thấy được.

- Trên đỉnh núi có một gốc Bách Linh thảo, trong vòng ba ngày ngươi hái về cho ta, ta sẽ cho ngươi vào Phi Linh môn!

Lục Thiếu Du nói.

- Đại nhân, ngươi phải chờ ta, ta đi ngay!

Thiếu niên bò lên, kỳ thật hắn cũng không biết Bách Linh thảo là thứ gì, bước chân lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống, quỳ suốt bốn ngày đêm không nghỉ ngơi, hắn chỉ nếm chút lương khô nên vô cùng đói bụng, nhưng hắn chỉ nghỉ ngơi một thoáng lập tức đi thẳng về hướng ngọn núi, với kinh nghiệm săn thú của hắn muốn lên núi cùng quay trở lại chỉ sợ ba ngày không đủ, nhưng đây chính là cơ hội mà hắn thật vất vả mới có được, hắn không thể chậm trễ giây phút nào.

- Người này, ai nói hắn ngu ngốc, hắn rất biết tính toán.

Nhìn theo bóng lưng thiếu niên, Tiểu Long mỉm cười nói.

- Đại trí nhược ngu!

Lục Thiếu Du khẽ cười, thu hồi kim tệ, trong mắt lộ vài phần ưa thích.

- Lão đại, ta xem thiếu niên này không có thiên phú tu luyện, nhiều nhất chỉ rắn chắc thôi, chỉ sợ không có tiền đồ, hình như còn chưa phải Vũ giả.

Tiểu Long thở dài.

- Thiên phú rất trọng yếu, nhưng vẫn còn thứ khác quan trọng hơn, nghị lực, bền lòng, cho dù thiên phú bình thường nhưng chỉ cần chịu cố gắng, hắn sẽ không kém hơn người khác.

Lục Thiếu Du cười nói.

- Lão đại, ngươi muốn khảo nghiệm hắn sao?

Tiểu Long tò mò hỏi.

- Xem trước đi!

Lục Thiếu Du cười, mấy ngày nay hắn muốn thả lỏng một chút, nói không chừng sẽ có chỗ tốt trong tu luyện, huống chi thiếu niên kia đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của hắn.

Sau một lát Thiên Sí Tuyết Sư xuất hiện, vài thân ảnh đứng thẳng, bên cạnh còn có bốn đầu yêu thú.

Trong rừng cây, thiếu niên cấp tốc chạy băng băng, mặc dù là người thường nhưng tốc độ như dã thú, sức bật kinh người, lúc này hắn không hề biết giữa không trung phía trên có không ít ánh mắt nhìn chăm chú vào hắn, vận mệnh của hắn đang bắt đầu thay đổi, thay đổi đủ làm cho hắn một bước lên trời.

Sau hoàng hôn, bóng đêm bao phủ, trăng sáng treo cao, ánh trăng xuyên qua kẽ lá rơi xuống rừng cây, mang theo vẻ mờ ảo âm u.

Thân ảnh thiếu niên uyển như quỷ mị xuyên qua rừng, vì đuổi thời gian hắn chỉ có thể đi suốt đêm.

- Ngao!

Một tiếng sói tru truyền tới, rốt cục thiếu niên gặp phải phiền toái, một bầy lang đã sớm chú ý hắn, ngay lập tức năm đầu sói từ trong rừng lao ra vây quanh thiếu niên.

Thiếu niên bị năm đầu lang trưởng thành vây quanh, ánh mắt cảnh giác, bằng vào kinh nghiệm của hắn đã quan sát toàn bộ địa hình xung quanh, đây đều nhờ kinh nghiệm săn thú của hắn.

- Ngao!

Năm đầu dã lang tựa hồ cực đói, bắt đầu lao tới công kích, miệng rộng lộ ra răng nanh như muốn cắn xé nát thiếu niên.

Khi đầu lang đánh tới còn chưa đủ hai thước, thiếu niên lập tức nghiêng người tránh né, xoay người trầm xuống, một quyền trực tiếp đánh thẳng vào lưng đầu lang, đó là địa phương yếu đuối nhất.

- Rắc!

Âm thanh xương cốt nứt vỡ truyền ra, một quyền của thiếu niên không ngờ lại trực tiếp nện gãy xương cốt của đầu lang, đối với một thiếu niên mười hai mười ba tuổi mà nói lực đạo như vậy không chút bình thường.

- Phanh!

Đầu lang té xuống không nhúc nhích.

- Ngao!

Nhìn thấy kết cục của đồng bạn, bốn đầu lang còn lại giận dữ rít gào, đồng thời lao về hướng thiếu niên.

Thiếu niên giống như đã dự đoán trước, thân ảnh nhanh chóng di chuyển sang cạnh một gốc đại thụ, nhẹ nhàng nhảy lên cây, càng leo càng cao.

- Ngao!

Bốn đầu lang đều nhảy lên cây, động tác cực kỳ linh mẫn, nhìn thấy thiếu niên chạy trốn càng thêm hung ác bạo ngược, nháy mắt đuổi theo.

Vài lần thả người thiếu niên đã leo cao tới hai mươi thước.

- Ngao!

Bốn đầu lang rít gào, tới được giữa thân cây không thể tiếp tục đi lên, bởi vì chạc cây quá nhỏ nên không dám tiếp tục nhảy lên, bởi vì đã cách mặt đất mười bảy mười tám thước.

Bốn đầu lang phân tán xung quanh thiếu niên nhưng không làm gì được hắn.

Ánh mắt thiếu niên lóe ra, hắn không có thời gian dây dưa, tập tính của lang luôn kết bè kết đội, nói không chừng còn có bầy lang lớn gần bên, nếu để chúng cùng tới sẽ không xong.

Thiếu niên nhìn xuống dưới, thoáng do dự, cắn chặt răng, lập tức nhảy xuống, hai tay vươn ra gắt gao chộp vào một tàng cây, dùng sức giẫm mạnh hung hăng mượn dùng lực đao lao xuống đá thẳng vào một chạc cây khác, một đầu lang lập tức văng ra, hung hăng đập xuống đất.

- Phanh!

Chỉ nháy mắt đầu lang đã nện xuống đất, đầu phá nát, chết ngay tại chỗ.

Xuy xuy!

Động tác của thiếu niên cũng không dừng lại, đôi tay dùng sức nắm chặt, hai chân đá thẳng vào chạc cây, hai chạc cây liền bị đá gãy.

Phanh phanh!

Hai đầu lang nháy mắt rơi xuống, vừa vặn rơi trúng tảng đá, thiếu niên giống như đã tính sẵn phương hướng, vô cùng chính xác, hai đầu lang lập tức bị giết chết.

- Ngao!

Chỉ nháy mắt đầu lang cuối cùng đã mãnh liệt lao thẳng tới, há to miệng muốn cắn đầu thiếu niên.

Ánh mắt thiếu niên chợt lóe, nháy mắt buông tay, thân hình liền rơi xuống dưới, hiểm hiểm tránh thoát miệng lang, đồng thời hai chân ôm lấy một chạc cây, trực tiếp rơi xuống nhánh cây bên dưới.

Đầu lang cắn hụt liền rít gào lên, động tác không nhanh bằng thiếu niên.

- Ngươi cũng đi xuống!

Thiếu niên ổn định thân hình, tay phải kéo một nhánh cây lớn cỡ cái chén, nhánh cây gấp khúc như cung tên kéo căng, tay phải lại buông ra, nhánh cây mang theo lực đàn hồi thật lớn bay vòng hung hăng va chạm vào chạc cây mà đầu lang đặt chân.

- Phanh!

Nhánh cây chấn động, thân hình đầu lang lảo đảo, rốt cục không đứng vững ầm ầm rơi xuống đất, còn chưa chết lại lảo đảo muốn đứng lên.

- Phanh!

Thiếu niên đã nhảy xuống đại thụ, không chút do dự xoay người nhảy lên, vọt tới như mãnh hổ vồ mồi một quyền trực tiếp đánh thẳng vào hông đầu lang, lập tức đánh bay thân hình của nó gục ngay tại chỗ.

- Giỏi!

Trên không trung, Lục Thiếu Du không nhịn được tán thưởng, thiếu niên ứng phó năm đầu lang lưu loát như mây bay nước chảy vô cùng sinh động, từng bước tinh diệu vô cùng, nương nhờ cảnh vật cùng ưu thế chung quanh, mặc dù cực kỳ hung hiểm nhưng lại vô cùng bình tĩnh linh mẫn, thật sự rất thông minh.

- Thật đúng là đại trí nhược ngu a!

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

- Chủ nhân, tốc độ thiếu niên này thật nhanh!

Thái Âm Yêu Thỏ nói, lúc này trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư ngoại trừ Lục Thiếu Du, Tiểu Long còn có Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Song Đầu Thủy Hỏa Yêu Giao đã biến thành hình người, ngoài ra còn có Thị Huyết Yêu Lang, Huyết Tích Dịch, Lục Yêu Mãng, Thiểm Điện Hắc Báo thu nhỏ thân hình.

Lục Thiếu Du mỉm cười nhìn xuống dưới, thiếu niên đã xé một chân lang lập tức thoát đi, có lẽ muốn tìm địa phương an toàn bổ sung thể lực.

Nhìn thấy thiếu niên kia, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ tới năm xưa mình tiến vào sơn mạch Vụ Đô tôi luyện, chính hắn khi đó còn là một Vũ sĩ, còn có Tiểu Long đi theo bên người.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio