Linh Vũ Thiên Hạ

chương 2069: nháy mắt đánh chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Lão gia hỏa, dù cho ngươi có vận khí tốt có thể khôi phục, ta cũng không tin ngươi còn có thể đối kháng chúng ta liên thủ hay sao!

Phó giới chủ dằn nén nỗi e ngại trong lòng quát.

- Nghiêm Đỉnh, nghiệt đồ ngươi đúng có dài bổn sự, trời gây nghiệp chướng vẫn có thể sống, tự mình gây nghiệt không thể sống!

Ánh mắt Nam thúc trầm xuống nói.

- Hừ, đây còn không phải là do ngươi sao, nếu không có ngươi, ta sao lại bị buộc như thế, cho dù ngươi khôi phục thì thế nào, ta cũng không tin ngươi có thể khôi phục tới thời kỳ đỉnh, sớm biết ngươi đang ở Phi Linh môn, ta sao lại không phòng bị!

Phó giới chủ quát:

- Chúng ta liên thủ, nhanh chóng giải quyết người này!

Đoạn Hồn Quỷ tôn cùng lão giả tóc bạc liếc nhau, lời nói giữa Thiên Linh đan tôn cùng phó giới chủ cũng làm họ hiểu ra một sự tình, nhưng chuyện này không quan hệ tới bọn họ, mệnh lệnh trong giới chỉ cần chấp hành là tốt rồi.

Xuy!

Không chút do dự, ba người lập tức kết xuất thủ ấn, ngưng tụ linh lực nồng đậm, linh lực động tới thiên địa năng lượng, Nghiêm Đỉnh vừa đánh ra thủ ấn, năng lượng ngày càng cuồng bạo, năm ngón tay hóa thành trảo ấn, không gian bắt đầu vặn vẹo lập tức bay thẳng về hướng Nam thúc.

Cùng một thời gian Tỏa Hồn Liên chợt ngưng tụ, hóa thành thẳng tắp xuyên thủng không gian đâm thẳng vào Nam thúc.

Hai người một trái một phải đồng thời đánh về hướng Nam thúc, tiếp theo sau lão giả tóc bạc lại oanh ra một đạo chưởng ấn, động tới thiên địa năng lượng không ngừng hội tụ, khí thế vô cùng kinh người.

Khóe môi Nam thúc hiện tia cười lạnh, hai tay vươn ra, trong tích tắc không gian xung quanh bị chấn động uốn cong.

- Không lượng sức mình!

Ánh mắt trầm xuống, hai tay Nam thúc đột ngột chém tới, thiên địa năng lượng sôi trào, không gian nháy mắt sụp đổ.

- Phanh phanh!

Trong tiếng nổ trầm thấp, trảo ấn của Nghiêm Đỉnh hóa thành mảnh nhỏ, mà Tỏa Hồn Liên đều bị chấn khai.

Phốc!

Hai người lảo đảo văng ngược ra ngoài, khóe môi tràn vết máu.

Oanh long!

Trong nháy mắt, chưởng ấn của lão giả tóc bạc mang theo uy thế kinh người đánh thẳng tới, không gian xung quanh không ngừng chao đảo, mà Nam thúc vẫn vững như bàn thạch.

- Linh tôn bát trọng đỉnh phong, xem như không tệ rồi, chỉ tiếc ở trước mặt bản tôn, ngươi chỉ là con kiến!

Tay phải Nam thúc huy động, một đạo lốc xoáy linh lực xuất hiện, nhìn qua thật giống như loa kèn, càng lúc càng kéo dài, càng lúc càng lớn.

Chỉ giây lát chưởng ấn đã bị lốc xoáy hút vào bên trong, chỉ nháy mắt chưởng ấn khủng bố đã bị cắn nuốt không chút dấu vết.

- Không xong!

Lão giả kinh hãi, thân ảnh cấp tốc thối lui, giờ khắc này hắn mới biết được thực lực của Thiên Linh đan tôn.

- Muốn chạy trốn sao, ngươi không kịp đâu!

Chưởng ấn thoáng gấp khúc, đột nhiên hấp xả phía trước, cả không gian xung quanh đều bị hút vào bên trong chưởng ấn kia.

Trong nháy mắt lão giả tóc bạc cảm giác được một cỗ lực lượng ngập trời rơi lên người mình, linh lực tràn ra, quanh thân hiển lộ khe không gian tối đen, nhưng hắn vẫn không cách nào thoát khỏi lực lượng trói buộc, thân thể không ngừng bị kéo về phía sau.

- Thật mạnh!

Thật nhiều ánh mắt nhìn chăm chú lên bầu trời, chứng kiến một màn này vô cùng khiếp sợ.

Xuy xuy!

Chỉ chớp mắt trước mặt Nam thúc hiện lên một cự chưởng thật lớn, trực tiếp nắm bắt lão giả tóc bạc trong tay.

- Phó giới chủ, Tứ Pháp Tôn cứu ta!

Lão giả lớn tiếng hô, trong lòng kinh hoảng, hắn hoàn toàn không có sức phản kháng, linh lực bị phong tỏa, mà hồn anh cũng không thể nhúc nhích.

- Dù là ai cũng không cách nào cứu ngươi, ta đã sớm nói qua ngươi ở trước mặt ta chỉ là con kiến!

Nam thúc nói, bàn tay nắm lại, cự chưởng vặn vẹo, một thanh âm trầm thấp như sấm vang truyền ra.

Phanh phanh!

Không gian bên trong cự chưởng sụp đổ, mọi người rõ ràng chứng kiến lão giả tóc bạc hóa thành mảnh nhỏ, căn bản không thể phản kháng, không hề có năng lượng tiết ra ngoài, đều bị mai một ở bên trong, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh.

Hô!

Mọi người hít sâu một hơi lạnh, thực lực cường hãn tới mức không thể tưởng tượng.

Nghiêm Đỉnh cùng Đoạn Hồn Quỷ tôn trơ mắt nhìn thấy lão giả tóc bạc bị đánh chết, sắc mặt kinh hãi, vẻ mặt chật vật không chịu nổi, trên người cũng đã bị thương.

- Hiện tại, tới lượt các ngươi!

Nam thúc nhìn qua hai người, lạnh lùng nói.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, tựa hồ như đã có quyết định, cùng một thời gian hít sâu một hơi, trong tay hiện lên một đạo quang mang, giây lát đều tiến vào trong ấn đường biến mất, thân thể cả hai chấn động tựa như nháy mắt đạt được nguồn năng lượng thật lớn.

Ngay sau đó cả hai kết xuất thủ ấn, không gian xung quanh không ngừng phập phồng, một đạo không gian xung quanh bắt đầu khuếch tán.

- Là ngươi bức ta, cho dù ngươi đã khôi phục, nhưng có thể làm được gì, cho rằng ta không có phòng bị sao, chúng ta liên thủ trừ phi ngươi đạt tới linh đế, bằng không ngươi cũng không có biện pháp gì khác!

Nghiêm Đỉnh quát lạnh, nương theo tiếng quát, không gian xung quanh hai người run rẩy lên, chân khí cả hai trực tiếp kéo thẳng lên linh tôn cửu trọng đỉnh phong.

- Đây là thủ đoạn gì, không giống như bí pháp bình thường!

Lục Tâm Đồng đi tới bên người Lục Thiếu Du, cực kỳ nghi hoặc.

Nam thúc vẫn khoanh tay đứng thẳng, chỉ khẽ nhướng mày sau đó lại thản nhiên, thần sắc không chút dao động.

Cùng lúc này chân khí quanh thân Nghiêm Đỉnh cùng Đoạn Hồn Quỷ tôn đột nhiên củng cố trở lại, thủ ấn tiếp tục biến hóa, cả không trung giống như bão táp sắp tới lâm vào tối đen, một cỗ linh lực kinh khủng nương theo sau linh hồn dao động tràn ngập khuếch tán, năng lượng ngập trời làm sắc mặt mọi người nháy mắt trắng bệch.

- Thiên Hồn Ấn!

Nghiêm Đỉnh quát lớn một tiếng, tay phải vươn ra, một cỗ quang mang mạnh mẽ chấn động lòng người đột nhiên dâng lên, cuối cùng xoay tròn trong bàn tay.

- Xuy!

Chưởng ấn xuất hiện, nhanh chóng lan tràn trên không trung, sau đó biến thành thủ ấn thật lớn, năng lượng càng ngày càng khủng bố, cảm giác khí tức có thể làm người khác hồn phi phách tán!

- Linh kỹ địa cấp cao giai!

- Đây là linh kỹ địa cấp cao giai, tựa hồ đặc biệt nhằm vào linh hồn, uy lực cường hãn a!

- Tỏa Hồn Liên, phệ hồn!

Đoạn Hồn Quỷ tôn khẽ quát một tiếng, Tỏa Hồn Liên xoay tròn trên không, đột nhiên phóng thích ra sương mù quỷ dị đầy trời, sương mù khuếch tán che chắn cả không trung, bên trong sương mù vang lên tiếng xèo xèo chi chi chẳng khác gì quỷ khóc thần gào.

Đột nhiên có một cự vật xuất hiện.

Tỏa Hồn Liên hóa thành một vật dữ tợn quỷ dị dài hơn ngàn thước, nhìn qua như cự mãng nhưng bộ dáng càng thêm dữ tợn.

- Chi!

Thanh âm tiếng rít của vật kia giống như cây châm bén nhọn đâm vào trong tai, làm không ít cường giả hoảng sợ.

Nghiêm Đỉnh cười lạnh, nhìn Nam thúc nói:

- Lão gia hỏa, ta sớm không còn như lúc trước, cho dù hiện tại ngươi khôi phục cũng không đối kháng nổi hai chúng ta liên thủ!

Nói xong lời này, sắc mặt hắn biến thành tái nhợt, hiển nhiên ngưng tụ linh kỹ địa cấp cao giai đối với hắn tiêu hao thật lớn, tựa hồ đã sắp cạn kiệt.

Khóe môi Nam thúc hiện tia lãnh ý, sắc mặt không chút cảm xúc, giống như công kích khủng bố kia ở trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio