Linh Vũ Thiên Hạ

chương 2484: ngươi chơi không nổi 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lục Tâm Đồng nhìn công kích hồn khí ập đến, tay ngọc vùng lên:

- Đi!

Cơ thể to lớn dữ tợn của Xích Kim Độc Chu mấp máy, lực lượng thú hồn mạnh mẽ tuôn ra. Cái miệng dữ tợn toát ra làn khói màu đỏ rực từ người Xích Kim Độc Chu kết thành cái lưới lớn.

Trên cái lưới to màu đỏ rực đính kèm khói độc đầy trời, thú hồn bàng bạc chụp xuống. Khói độc không chỗ nào không có, lực lượng thú hồn bao chặt chẽ linh khí trường côn hồn khí màu trắng của Khúc trưởng lão.

Mé bên không trung, Giản trưởng lão nhìn Hử trưởng lão, Hử trưởng lão tấn công mãi không đánh gục được đối thủ, đệ tử trong đảo bị đánh chết gần hết còn bản thân thì không thoát ra được. Đối phương là Vũ Tôn thất trọng nhưng lực lượng không thua kém gì Giản trưởng lão, từng đợt công kích đẩy lùi lão, giờ chỉ đành dốc hết sức ra.

Bùm!

Hai người lại tung ra lực công kích va chạm vào nhau, hai luồng năng lượng mạnh mẽ đụng độ, tiếng nổ như sấm vang lên. Năng lượng va chạm tựa như thiên thạch, cả không trung run rẩy, sóng gợn năng lượng khủng bố lan tràn từ giữa không trung.

Năng lượng va chạm, không gian sụp đổ ra cái lỗ sâu to lớn, màu đen thăm thẳm khiến tim người đập nhanh rồi lại mau chóng trở lại như cũ. Thân hình hai người cùng bị đẩy lui.

Xoẹt!

Giản trưởng lão bị đẩy lùi, quanh người ẩn dưới bộ giáp màu đỏ rực, một thanh đại đao đỏ thẫm nằm trong tay lão. Bí văn bao quanh đại đao, khí thế sắc bén hùng hồn đến khủng bố, không khó nhìn ra đẳng cấp vũ linh khí địa giai.

Vũ linh khí địa giai xuất hiện trong tay, Giản trưởng lão hét to một tiếng:

- Chết đi!

Ánh mắt Giản trưởng lão cực kỳ âm trầm, thân hình không chút ngừng lại, tựa như quỷ mị kéo theo một chuỗi tàn ảnh, đại đao dấy lên lực lượng cường đại bắn ra ngọn lửa chói lòa như thực chất, tựa như lửa lan tràn giữa không trung.

Vù vù vù!

Ngọn lửa ngập trời, đao quang lửa bắn ra, kình khí trước tiên đè ép không khí. Sóng không gian xung quanh bị nhuộm thành màu đỏ thẫm, đao quang làm không gian vỡ ra từng tấc lộ không gian đen thui. Tiếng xé gió sắc bén dấy lên tiếng nổ, đao quang chém vào Dương Quá.

Tốc độ khá nhanh. Dương Quá nhìn đao quang nóng cháy nhanh như tia chớp chém xuống trước mặt, khí tức quái dị quanh thân gã đồng hóa sóng không gian, thi triển thực lực thời gian, thân hình chớp mắt biến mất tại chỗ.

Ầm ầm ầm!

Dương Quá né qua, nhưng đao quang cắt không gian một cái lỗ sâu hoắm, khe nứt không gian lộ ra tia sáng đen đáng sợ. Cùng lúc đó, đao quang đỏ rực rơi xuống đất, mặt đất nứt rạn, đá vụn văng tung tóe lộ ra khe rãnh dài ngàn thước sâu không thấy đáy.

Vù vù vù!

Bình nguyên Man Hoang, lúc này bốn phía một mảnh khô vàng. Đao quang lửa đánh xuống khựng ở bên ngoài, ngọn lửa ngập trời bừng lên đốt kêu răng rắc, tro bụi tung tóe.

Cùng lúc đó thân hình Dương Quá như quỷ mị xuất hiện sau lưng Giản trưởng lão, giơ tay lên bắn ra một luồng sáng vàng.

Ong ong ong!

Cùng với một tiếng sấm nổ, ánh sáng vàng thu lại lộ ra thanh kiếm rộng màu hoàng kim. Tiếng phong lôi ầm ĩ không dứt, năng lượng cuồn cuộn quanh thân chấn động sóng không gian sôi sục như nước nóng.

Giản trưởng lão cảm nhận được Dương Quá vòng ra sau lưng mình, nghe tiếng kiếm ngân thì tim đập nhanh:

- Nguy rồi!

Tiếng kiếm ngân làm Giản trưởng lão thót tim, vụt xoay người, thấy Dương Quá đứng trong không trung sau lưng lão.

Giản trưởng lão linh cảm không may nên không chút do dự, chân khí phô thiên cái địa rót vào đại đao đỏ rực. Đao quang bắn ra, không gian run rẩy. Đột nhiên nhát đao xé rách không gian bắn hướng Dương Quá.

Dương Quá cười khẽ:

- Phá!

Hai tay Dương Quá cầm kiếm giơ Chấn Thiên lên, cánh tay vung. Chấn Thiên bắn ra luồng kiếm quang.

Ong ong ong!

Chớp mắt bầu trời gió mây biến sắc, bên trên Chấn Thiên sấm chớp đì đùng, hư không tối tăm.

Chấn Thiên ngân vang như sư rống phượng ngâm, như phong lôi ầm ầm. Không gian trong tĩnh lặng đột nhiên run rẩy, một luồng kiếm quang hiện ra, kiếm khí sắc bén hùng hồn tiết ra ngoài. Xung quanh kiếm quang, cả không gian vỡ ra từng tấc, khí thế kinh người đè ép thiên địa.

Kiếm quang giáng xuống va chạm với đao quang lửa của Giản trưởng lão. Đao quang lửa bắn tung tóe đột nhiên bị cản lại, không gian kêu răng rắc nổ cái bùm.

Răng rắc!

Kiếm quang lao nhanh tới, chớp mắt chấn phá đao quang. Trong khoảnh khắc không gian bị phá nát mang theo khe nứt đen ngòm thẳng tới trước mặt Giản trưởng lão.

- Là thần khí sao?

Nhát kiếm này khí thế huân thiên hách địa, làm cho Giản trưởng lão tim đập chân run, sợ teo tim. Đại đao đỏ rực trong tay Giản trưởng lão lại chém ra, lửa tụ tập. Quanh đại đao lộ ra vòng sáng đen thui ầm ầm chém hướng kiếm quang mạnh mẽ ập đến.

Bùm!

Sau tiếng nổ trầm thấp, kiếm quang chém vào thân đao hơi khựng lại một giây rồi kiếm quang trầm xuống. Đại đao đỏ rực đẳng cấp vũ linh khí địa giai trong tay Giản trưởng lão bị nứt ra thành hai.

Cùng lúc đó Dương Quá xuất hiện:

- Chết đi!

Không gian thuộc tính thổ giáng xuống, lực lượng thời gian phụ trợ, Chấn Thiên lại chém nhát kiếm xuống trúng người Giản trưởng lão.

Ngay lúc này Giản trưởng lão muốn trốn nhưng phát hiện không thể làm được. Không biết tại sao nhát kiếm chém xuống tốc độ vượt dự đoán của Giản trưởng lão, không gian đông lại. Tu vi Vũ Tôn bát trọng của Giản trưởng lão nhưng không thoát khỏi Vũ Tôn thất trọng khống chế được.

Giản trưởng lão nhìn kiếm quang không thể ngăn chặn nữa giáng xuống, con ngươi lão co rút, thật sự cảm nhận nỗi hãi hùng khiến tim đập nhanh. Giản trưởng lão chợt hiểu ra, ba người Lục Thiếu Du toàn là biến thái, thực lực đã đến mức độ lão không đối kháng nổi. Bọn họ không nên chọc vào ba người Lục Thiếu Du.

Vù vù vù!

Chấn Thiên chém kiếm xuống xẻ từ đỉnh đầu Giản trưởng lão, áo giáp mặc trên người như làm bằng đậu hu không bị ngăn trở. Thân hình một đao hai nửa, không giọt máu nào bắn ra. Khi thân hình Giản trưởng lão tách rời bỗng hóa mảnh vụn.

Xoẹt!

Cùng lúc đó, một luồng sáng trắng bừng lên, bay nhanh đi. Vào phút chỉ mành treo chuông, Giản trưởng lão dù gì là cường giả Tôn cấp bát trọng, l ại sử dụng hồn anh nhanh chóng bỏ chạy.

Nhưng Giản trưởng lão không gặp may chút nào, hồn anh vừa mới bỏ chạy một bóng người xuất hiện trước mặt lão:

- Hồn anh bỏ chạy? Ngươi cũng muộn rồi.

Lực hút to lớn bao phủ không gian, hồn anh vừa mới bỏ chạy, thực lực hao tổn nhiều. Hiện tại lực hút quá mạnh, dường như như nó chuyên môn khống chế hồn anh, làm Giản trưởng lão không trốn thoát được.

Hồn anh Giản trưởng lão khẽ la lên:

- Mạng ta tiêu rồi.

Lòng Giản trưởng lão tro tàn, hồn anh cũng không thể trốn thoát.

Xuất hiện trước mặt Giản trưởng lão của đảo Khôn Dương là Đại Hồn Anh Lục Thiếu Du. Đại Hồn Anh một tay xách Dương Tề Thiên, một tay phát ra lực hút ngập trời hóa thành vòng xoáy bao phủ quanh thân Giản trưởng lão, nuốt lão vào. Hồn anh Vũ Tôn bát trọng, đối với Đại Hồn Anh thì đúng là vật đại bổ.

Dương Tề Thiên chính mắt nhìn thấy tất cả, đôi mắt xám tro, biểu tình cực kỳ buồn bã:

- Giản trưởng lão...

Dương Tề Thiên càng rung động thực lực của ba huynh muội Lục Thiếu Du, nhưng hối hận đã không kịp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio