Linh Vực

chương 1081-1: lực kêu gọi (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Nguyện trung thành ngươi?”. Sắt Lâm hừ lạnh một tiếng: “Khẩu khí của ngươi không khỏi quá lớn chút rồi? Chỉ bằng Viêm Nhật đảo ngươi sao?”.

“Sau lưng hắn còn có Tần gia...”. Hắc Tư Đặc nói.

“Có lẽ, còn có Thần tộc...”. Khải Lý nheo mắt.

“Các ngươi tự quyết định đi”. Tần Liệt cười cười, chưa tiếp tục dong dài, lại tung người rời khỏi.

Hắn thật ra cũng chưa đem tộc nhân một chi Tu La tộc này để vào mắt.

Tạp Luân gia tộc, chỉ có một mình Khải Lý đạt tới Hư Không cảnh, mấy tên Bất Diệt cảnh còn lại, sau đó càng nhiều là thực lực Niết Bàn cảnh, Phá Toái cảnh.

Đối với hắn hôm nay mà nói, cỗ thực lực này của Tạp Luân gia tộc, thực đã không tính là cái gì.

***

Chiêu Hồn đảo.

Tần Liệt vừa hiện thân, liền phóng ra linh hồn tin tức, bảo Lạp Phổ tới đây.

Sau đó không lâu, toàn thân Lạp Phổ bao bọc minh ma khí, từ một chỗ khác của Chiêu Hồn đảo vội vàng đến.

Tần Liệt nheo mắt, nghiêm túc đánh giá Lạp Phổ, thầm nghĩ trong lòng: “Quả thực tương tự với một số thâm uyên ác ma”.

Ở thâm uyên ma luyện một thời gian, hắn từng giao phong với rất nhiều thâm uyên ác ma, đối với chủng tộc của thâm uyên ác ma dần dần có nhận thức trực quan.

Cộng thêm ký ức phân thân Ám Hồn thú, làm hiểu biết của hắn đối với thâm uyên ác ma càng thêm khắc sâu.

Càng hiểu biết, hắn càng cảm thấy chủng tộc U Minh giới tồn tại liên hệ với thâm uyên ác ma.

Nhất là Âm Minh tộc.

Máu tím, mắt tím, chính là dấu hiệu chỉ thâm uyên ác ma cao cấp, một ít lĩnh chủ, đại lĩnh chủ có.

Hắn bởi vậy hoài nghi trong cơ thể Âm Minh tộc ẩn chứa huyết mạch thâm uyên ác ma cấp cao.

“Có từng gặp Đằng Viễn những gia hỏa kia?”. Lạp Phổ sau khi đến, cũng chưa chú ý tới ánh mắt khác thường của hắn, mà là nói: “Mấy ngày nay, Bạc La giới những người đó không ngừng đưa tin, muốn gặp mặt nói chuyện với ngươi”.

“Vừa mới gặp”. Tần Liệt cười gật đầu, chợt chuyển đề tài, nói: “Ngươi lần trước nói, trong huyết mạch Bát Mục Yêu Linh, có một ít đặc tính của chủng tộc ở U Minh giới?”.

“Phải nói, là các đại chủng tộc U Minh giới, trong huyết mạch, ẩn chứa một ít đặc điểm của huyết mạch Bát Mục Yêu Linh”. Lạp Phổ sửa đúng, nói: “Không chỉ có chủng tộc ở U Minh giới, trong huyết mạch Tu La tộc, Cổ Thú tộc, cũng có chút đặc thù của huyết mạch Bát Mục Yêu Linh”.

“Bát Mục Yêu Linh...”. Tần Liệt chậm rãi gật đầu.

Trầm ngâm một chút, hắn từ trong Không Gian giới chỉ lấy ra mười mấy bình thủy tinh trong suốt, trong mỗi một bình thủy tinh, đều đựng đầy máu một loại thâm uyên ác ma.

Hắn ở sau khi ý thức được chủng tộc thâm uyên ác ma, có thể tồn tại liên hệ với U Minh giới, liền cố ý cất giữ một ít huyết mạch ác ma.

Trong những bình thủy tinh này còn có máu tươi màu tím đậm, máu tươi đó bắt nguồn từ Cụ Phong Giao Ma cấp bảy.

“Đây là?”. Vẻ mặt Lạp Phổ nghi hoặc.

“Ngươi đều kiểm tra đo lường một chút, xem xem có chỗ nào kỳ dị không”. Tần Liệt đem những bình thủy tinh đó giao hết cho Lạp Phổ, sau đó hỏi: “Tình huống U Minh đại lục bên kia thế nào?”.

“Sau khi Chu Tước tộc tham chiến, U Minh đại lục bên kia thế cục ổn định, Thương Viêm phủ bị thương nặng, nay đã tạm thời dẹp cờ cuốn trống, không dám tiếp tục đến phạm”. Lạp Phổ nói.

Vừa nghe thế cục U Minh đại lục ổn định, Tần Liệt thoáng yên tâm, gật đầu nói: “Như thế thì tốt”.

“Những máu tươi này lai lịch thế nào?”. Lạp Phổ hỏi.

“Ngươi kiểm tra đo lường trước, chờ ta lần sau tới đây, ta và ngươi nói chuyện”. Tần Liệt nói.

“Cũng được”. Lạp Phổ gật đầu.

Không nói thêm gì, hắn sau khi rời khỏi Chiêu Hồn đảo, liền hướng tới Tà Anh đảo.

Đến Tà Anh đảo, hẳn nhìn thấy Tà Anh đồng tử dẫn theo không ít Luyện Khí sư Hôi đảo, giống như đang xây dựng một tòa Truyền Tống trận cỡ lớn.

Mặc Hải, Diêu Thái, còn có Đường Tư Kỳ đều ở quanh.

Rất rất nhiều linh tài trân quý chồng chất ở phụ cận, dưới ánh trăng lóe ra vầng sáng nhu hòa.

“Ồ! Tần Liệt đến rồi!”. Diêu Thái cười ha ha nói.

“Diêu đại sư”. Tần Liệt gật đầu thăm hỏi, chợt đi đến cạnh Đường Tư Kỳ, cười tươi, tự nhiên mà vậy nắm tay ngọc thiên thiên của nàng.

Thân thể mềm mại của Đường Tư Kỳ khẽ run, trong đôi mắt đẹp chợt nở ra thần thái kinh hỉ.

Nhiều năm qua như vậy, ở trên cảm tình Tần Liệt rất ít chủ động, thường thường đều biểu hiện khá câu nệ ngượng ngùng.

Như hành động hôm nay, trước mặt mọi người, thoải mái nắm tay ngọc của nàng, càng là chưa bao giờ có.

Giờ phút này Tần Liệt chủ động, làm nàng mừng rỡ, trong lòng ngọt ngào.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio