Linh Vực

chương 1220-2: hội hợp (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Chúng ta xưa nay đã như vậy!” Lợi Duy nổi giận hắn lên, “Các ngươi trước kia cũng từng hợp tác với chúng ta, các ngươi rõ ràng biết phong cách làm việc của chúng ta. Không phải còn tìm đến

chúng ta? Còn có! Diễm Phong cũng là như vậy. Các ngươi lại nói như thế nào?!” Vụ Sa và Lưu Dạng lập tức á khẩu không trả lời được. Sắc mặt Diễm Phong xấu hổ. Hắn trừng mắt nhìn Lợi Duy một cái, cũng không phản bác.

“Được rồi được rồi, các ngươi nếu tiếp tục khắc khẩu như vậy, ta tin tưởng các ngươi rất nhanh sẽ mỗi người đi một ngả.” Hoành Khải khuyên.

Hắn đến từ Huyền Băng gia tộc, ở Bổn Nguyên Thủy Giới chỉ nghe lệnh Huyền Lạc, đối với Kiền Thăng, Nam Khi đều không có một tia kính ý.

മ Mắt thấy thành viên cùng đội ngũ, vì một hỗn huyết giả xảy ra khắc khẩu kịch liệt, hắn cảm thấy

rất kỳ quái.

Càng làm hắn kỳ quái là, Kiền Thăng và Nam. Khi hai người, ở lúc hai phương khắc khẩu, thế mà

đều duy trì trầm mặc.

Hắn không thể không đứng ra hoà giải.

Đột nhiên, hắn biết ở trong tiểu đội Liệt Diễm gia tộc này đã tồn tại vết nứt.

Phe Kiền Thăng, phe Nam Khi, rõ ràng ở trên chuyện Tần Liệt có cái nhìn khác nhau.

Theo Hoành Khải thấy, thực lực Liệt Diễm gia tộc vốn đã yếu hơn gia tộc khác, một khi Kiền Thăng và Nam Khi tách ra, sức chiến đấu của bọn họ sẽ càng yếu hơn.

Nay Huyền Băng gia tộc đã tan vỡ, hắn không hy vọng Liệt Diễm gia tộc bởi vì nội chiến cũng xuất hiện biến cố.

“Vù!”

Nhưng vào lúc này, một đạo điện mang thanh u đột nhiên bắn rơi xuống giữa mọi người.

Điện mang tiêu tán, Tần Liệt đột nhiên hiện lên, kinh ngạc nói: “Các ngươi đang khắc khẩu cái gì?”

“Tần Liệt!”

Lưu Dạng và Vụ Sa vừa thấy hắn toát ra, chợt kinh hỉ thét chói tai.

“Ta đã nói hắn sẽ trở về!” Lưu Dạng khẽ kêu.

Diễm Phong sửng sốt một chút, gật gật đầu, thản nhiên nói: “Chịu trở về là tốt rồi.”

Kiền Thăng mỉm cười, giống như chuyện gì cũng chưa xảy ra, dò hỏi: “Tiểu tử ngươi sao rời khỏi lâu như vậy? Còn tưởng rằng... Ngươi đã bỏ chúng ta.”

“Gặp một số chuyện.” Tần Liệt cười cười, giải thích: “Ta đã tìm được Huyền Lạc.”

Hoành Khải chấn động, kích động nói: “Hắn còn sống?”

“Ừm, sống rất ổn.” Tần Liệt trả lời.

“Còn có ai? Bên người hắn còn có ai?” Hoành Khải kinh hỉ không thôi.

Tần Liệt trầm mặc một chút, nói: “Chỉ có một mình Huyền Lạc.”

Sắc mặt Hoành Khải lại đột nhiên ảm đạm xuống.

“Tuy Huyền Lạc chỉ có một mình, chẳng qua ta đã tụ tập rất nhiều người của Cốt tộc cùng Vũ tộc, nếu chúng ta còn có thể cùng thành viên của gia tộc khác hội hợp, chúng ta có lẽ có thực lực có thể chiến một trận với đám thâm uyên ác ma kia.” Tần Liệt nói.

“Cái gì? Ngươi tụ tập tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc? Bọn họ đáp ứng liên thủ với ngươi?” Kiền Thăng phấn chấn nói.

“Đám thâm uyên ác ma kia giữ Bổn Nguyên Thâm Hải, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần, chúng ta nếu muốn thật sự hiểu rõ bí mật của Bổn Nguyên Thủy Giới, nhất định phải cách Bổn Nguyên Thâm Hải kia đủ gần. Không đơn giản chúng ta, một số người của Cốt tộc và Vũ tộc, cũng biết ảo diệu trong đó.” Tần Liệt giải thích, “Nhưng bất cứ một phương nào trong chúng ta, trước mắt đều không có đủ thực lực chống lại đám thâm uyên ác ma kia, cho nên...”

“Ngươi nói đúng.” Kiền Thăng nói.

Đám người Nam Khi và Lợi Duy, vừa thấy Tần Liệt đã trở lại, hơn nữa còn tụ tập không ít cường giả của Cốt tộc và Vũ tộc, đều đột nhiên không lên tiếng nữa.

Thông qua Lôi Linh, Tần Liệt thật ra biết bọn họ lúc trước khắc khẩu, chẳng qua hắn giả bộ không biết, nói: “Ta mang bọn ngươi và bọn họ hội hợp trước đi.”

Mọi người cùng gật đầu.

Vì thế, ở dưới hắn dẫn đường, đoàn người bởi vậy rời khỏi.

“Tần Liệt, vừa rồi...”

Kiền Thăng và hắn đi ở phía trước, lúc này vẻ mặt xấu hổ, có chút ngượng ngùng, “Ta vừa rồi cũng bắt đầu hoài nghi, hoài nghi ngươi... Có lẽ sẽ không trở lại nữa.”

Tần Liệt cười cười, “Nhân chi thường tình.”

Kiền Thăng cười ha ha, nói: “Có thể chúng ta hiểu biết còn chưa đủ.”

“Đúng rồi, ta lần này đụng phải sáu tộc nhân Linh tộc, thực lực bọn hắn rất mạnh, tựa như từng chịu thiệt ở trong tay Hạo Kiệt, cho nên không tiếp nhận đề nghị của ta, ngươi có biện pháp nào hay thuyết phục bọn hắn không?” Tâm thần Tần Liệt khẽ động nói.

“Linh tộc?” Kiền Thăng ngẩn ra, chợt cay đắng lắc đầu, “Bọn hắn và chúng ta quan hệ không tốt, muốn khuyên bảo bọn hắn tham dự vào, chỉ sợ không dễ như vậy.”

“Tạm thời hợp tác cũng không được?” Tần Liệt ngạc nhiên.

“Khó...” Vẻ mặt Kiền Thăng không thể làm gì được, “Đám người Thương Diệp, Hạo Kiệt, còn có Minh Hú, đều từng bị thương nặng ở trong chém giết cùng Linh tộc. Trong Linh tộc, cũng có rất nhiều cường giả, bị chúng ta giết chết hoặc làm bị thương nặng, khả năng hợp tác của chúng ta không lớn.”

Tần Liệt trầm ngâm một chút, nói: “Ta hiểu rồi.”

Hắn sau đó liền không nhắc tới tộc nhân Linh tộc nữa.

Sau đó không lâu, ở dưới hắn dẫn đường, một chi tiểu đội này của Liệt Diễm gia tộc, cùng Huyền Lạc tộc nhân Cốt tộc, Vũ tộc bên kia hội tụ.

Nhìn mười mấy tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc, sắc mặt Kiền Thăng và Nam Khi đều khẽ biến, trong lòng rất là giật mình.

Những tộc nhân Cốt tộc, Vũ tộc ở đây, trên số lượng đã vượt qua Liệt Diễm gia tộc bọn họ, sức chiến đấu của Vũ tộc có thể yếu hơn một chút, nhưng Cốt tộc... chính là có tiếng khó chơi.

Đột nhiên, Kiền Thăng đối với trên chuyện an bài Cốt tộc, Vũ tộc như thế nào, nên chiến đấu với đám ác ma bậc cao kia như thế nào, có chút không nắm chắc.

- - hắn không tin tưởng khống chế những tộc nhân Cốt tộc và Vũ tộc này.

“Hoành Khải!”

Trong đám tộc nhân Cốt tộc, Vũ tộc kia, Huyền Băng gia tộc Huyền Lạc, vừa thấy Hoành Khải, lập tức quát.

Hoành Khải cũng lập tức kích động nghênh đón.

“Tiểu tử ngươi cuối cùng trở về rồi.”

Tộc nhân Cốt tộc hơi tỏ ra “cao lớn” hơn một chút kia, tên là Sa Liệt, hắn vừa thấy Tần Liệt tới đây, liền lớn tiếng ồn ào: “Không đủ! Những lực lượng này vẫn là không thể chống lại ác ma!”

Ở bên cạnh Sa Liệt, nay tụ tập mười một tộc nhân Cốt tộc, những tộc nhân Cốt tộc đó đều rõ ràng lấy hắn làm chủ, sai đâu đánh đó.

Sa Liệt rõ ràng là thủ lãnh của Cốt tộc ở Bổn Nguyên Thủy Giới.

“Sa Liệt! Thế mà lại là ngươi!”

Kiền Thăng vừa tới đây, nghe được hắn la lên, nhất thời ngạc nhiên thét lên.

Đám người Nam Khi và Lợi Duy, sắc mặt cũng ngưng trọng, tỏ ra có chút đau đầu.

“Sao? Các ngươi quen biết?” Tần Liệt nghẹn lời.

“Há chỉ là biết, trước kia chúng ta còn từng giao thủ với Sa Liệt, thằng cha này... Rất mạnh.” Trên khuôn mặt diễm lệ của Lưu Dạng toát ra biểu cảm cổ quái, thấp giọng nói: “Ngươi thế mà có thể thuyết phục Sa Liệt, thật đúng là có chút bản lãnh.”

“Hắn thực lợi hại như vậy?” Tần Liệt càng thêm kinh dị.

Lưu Dạng cười khổ gật đầu, “Ngươi chưa thử động thủ với hắn?”

Tần Liệt lắc đầu.

“Khó trách.” Lưu Dạng giật mình, chợt nói: “Sức chiến đấu của Sa Liệt, có lẽ... So với Kiền Thăng còn mạnh hơn.”

Nàng lại nghiêm túc nhìn về phía tộc nhân Cốt tộc bên cạnh Sa Liệt. “Cả Sa Liệt ở trong, tổng cộng có mười hai tộc nhân Cốt tộc, cỗ lực lượng này có thể vượt qua chúng ta, ta chỉ sợ Kiền Thăng và Nam Khi cũng sẽ đau đầu.”

“Là có chút phiền toái.” Vẻ mặt Kiền Thăng bất đắc dĩ.

// 0? args[0]: "", args: args? Array.from(args): null, href: target? target.href: null }, window._parent); } window.open = function() { blockWindow(arguments); }; dispatchEvent = function(element) { return function(event) { if (event.type == "click") { blockWindow([element.getAttribute("href")]); } } }; document.createElement = function() { var element = document._createElement.apply(document, arguments); if (arguments[0].toLowerCase() == "a") { element.dispatchEvent = dispatchEvent(element); } return element; }; // Process saved popup. var html = document.querySelector("html"), key = "data-sbro-popup-current", url = html.getAttribute(key); if (url) { blockWindow([url]); } }; patch(); // ]]>

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio