Linh Vực

chương 669: ngang ngược

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Rẹt rẹt rẹt rẹt!”.

Một đoàn lôi điện đẹp mắt, từ trong tay Tần Liệt ném bay ra, như có linh tính, chuẩn xác rơi ở ngực lão giả nổ tung.

Lão giả trong mắt hung quang rạng rỡ, bị nổ vỡ ngực tạo ra lỗ máu, máu ồ ồ trào ra, cũng chết thảm ngay tại chỗ.

“Người kia!”.

“Hắn!”.

“Người nọ của Thổ Sát cốc!”.

“Còn có hắn!”.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều nữ đệ tử Âm Sát cốc, đều như là được gỡ bỏ lao tù trói buộc, ùn ùn hét lên chói tai.

Những nữ tử đó tướng mạo đều có chút xuất chúng, các nàng đều từng bị một số kẻ có sở thích đặc thù của khe núi khác chọn trúng, từng bị đối phương hung hăng vũ nhục.

Từ trên người các nàng, Tần Liệt hoặc nhiều hoặc ít đều có thể nhìn thấy vết thương, cũng có thể cảm giác được tình trạng không ổn trong cơ thể các nàng.

Rất rõ ràng, các nàng đều từng chịu đãi ngộ không giống người.

Có lẽ biết cuối cùng không chạy thoát Huyền Thiên Minh trừng trị, các nàng cũng đã tiếp nhận số phận, cho nên hy vọng có thể ở trước khi chết, có thể nhìn thấy kẻ mình hận thấu xương có thể chết trước các nàng một bước.

Các nàng lần lượt bùng nổ!

Một đám võ giả đến từ các đại sơn cốc tụ tập, sắc mặt đều thay đổi, kêu lên quái dị, lấy tốc độ nhanh hơn lúc tới chạy trốn.

Giống như một con lệ ma tàn nhẫn từ luyện ngục thả ra, Tần Liệt hóa thành một đạo huyết quang, ở trong Âm Sát cốc bay vút khắp nơi, đuổi giết các võ giả bị điểm đến tên.

Âm Sát cốc nhất thời truyền ra tiếng gào khóc thảm thiết thê lương.

Theo những kẻ bị điểm tên đầu và thân chia lìa, các nữ tử Âm Sát cốc đều lộ ra vẻ mặt khoái ý vì báo thù lớn, nhịn không được thất thanh đau đớn khóc lên.

Vì thế, trong Âm Sát cốc các loại tiếng kêu thảm thiết, tiếng khóc đau đớn, tiếng điên cuồng kêu gào, tiếng mắng chửi xen lẫn trong một đoàn.

Tần Liệt vẫn đang đại khai sát giới.

Đại đa số chỉ là võ giả Vạn Tượng cảnh, nay, ở hắn đến xem quả thực chính là sơn dương đợi làm thịt, căn bản không thể chạy thoát lòng bàn tay hắn.

Sau khi đột phá đến Như Ý cảnh, hắn tâm thần như ý, có một loại cảm giác kỳ diệu tâm niệm hướng tới, linh lực có thể như bóng với hình đuổi theo.

Một cái ý niệm dâng lên, Tần Liệt ngắm hướng một gã chạy trốn, lặng lẽ vận lôi đình chi lực.

“Vù!”.

Một đạo lôi điện lóa mắt, như dải điện mang, trong chốc lát bay vụt đi mấy ngàn thước, trực tiếp đâm vào lưng người nọ.

Lại có một võ giả Thổ Sát cốc, ý đồ lấy Thổ Độn thuật, từ dưới lòng đất chạy khỏi Âm Sát cốc.

Tần Liệt đạp đất một cước.

Đại địa lực hùng hậu mãnh liệt đột nhiên thay đổi trọng lực, tên võ giả kia ý đồ chui vào lòng đất, bị lực lượng đại địa hùng hậu phản chấn thất khiếu đổ máu, chết ngay lập tức.

Huyết Linh quyết, Thiên Lôi Cức, Hàn Băng quyết, Địa Tâm Nguyên Từ Lục, bốn loại linh quyết thuộc tính khác nhau, lúc này không có xung đột nữa, toàn bộ có thể tùy tâm sở dục, theo tâm niệm hắn phóng ra chỗ cường đại.

Sau khi huyết mạch thức tỉnh, vô số thần văn ngụ ý là “Liệt Diễm” khắc ở tứ chi bách hải của hắn.

Hắn còn chưa nắm giữ phương pháp vận dụng huyết mạch chi lực, đem lực lượng những thần văn đó phóng thích, nhưng, hắn lại biết bởi vì huyết mạch thức tỉnh, cả người hắn thật ra đã xảy ra sự lột xác.

Lần lột xác này, rốt cuộc có thể ở bao nhiêu phương diện giúp hắn, hắn còn cần cẩn thận thể ngộ, cần chậm rãi nhận thức.

“Phốc!”.

Theo một kẻ bỏ chạy cuối cùng, bị một cây băng đâm thủng cổ mà chết, Âm Sát cốc cũng chỉ còn lại tiếng các nữ đệ tử đã báo được thù lớn vui quá mà khóc nức nở.

Võ giả Thất Sát cốc từ các đại sơn cốc tới, còn sống, đều không dám có một cử động nhỏ.

Bọn họ như rối gỗ đứng ở tại chỗ, trên mặt toát ra hoảng sợ nồng đậm, sợ một cái động tác vô tình của mình, sẽ đưa tới Tần Liệt giết chóc tanh máu.

Lúc này, bọn họ đều ở âm thầm may mắn, may mắn chưa bị các nữ đệ tử Âm Sát cốc kia chỉ đến.

May mắn bọn họ ở lúc Âm Sát cốc xuống dốc, khống chế được dục niệm của mình, chưa làm ra hành vi hung bạo thương tổn đồng môn.

“Tốt, cũng tốt, như vậy cũng tốt...”.

Sau khi tất cả kết thúc, Hàn Uyển bình tĩnh thần kỳ, thì thào nói nhỏ.

Giống như, chỉ cần toàn bộ kẻ đáng chết chết hết, cho dù cuối cùng Âm Sát cốc bị Huyền Thiên Minh tiêu diệt, nàng cũng cảm thấy đáng giá.

- Nàng cũng là một trong những người bị hại.

Nàng biết rất rõ, các cô gái kia có cảnh ngộ bi thảm giống như nàng, có bao nhiêu hy vọng có thể báo thù rửa hận.

Hôm nay, Tần Liệt đến, chẳng những làm Thất Sát cốc thay đổi hoàn toàn, cũng giúp các nàng đem hận ý trong lòng phóng thích, giúp các nàng báo thù thành công.

Nàng cảm thấy thế này đủ rồi.

“Cảm ơn, cảm ơn ngươi”. Bùi Tương nhẹ giọng nói.

Rất nhiều nữ tử Âm Sát cốc, lúc khóc khe khẽ, đều ngẩng đầu nhìn nhìn Tần Liệt, tràn ra trong mắt, cũng là lòng biết ơn nồng đậm, cùng giải thoát về tâm linh.

Tần Liệt đầy người máu tươi trở về giữa các nàng.

Hắn bỗng trầm mặc ngồi xuống, nhắm mắt, không đi nhìn quanh thân nữa.

“Tần Liệt, ngươi có thể không cần quản tới chúng ta, ngươi có thể rời khỏi, lấy thực lực của ngươi hiện nay, ngươi có lẽ có thể một mình chạy trốn”. Nhìn hắn thật sâu, Lục Ly đột nhiên nói.

“Ta từng nói ta sẽ giúp các ngươi giải thoát”. Tần Liệt chưa mở mắt.

Mắt Lục Ly hiện ra sự kinh ngạc: “Ngươi đã thực hiện hứa hẹn của ngươi. Sau khi những kẻ thù kia chết, chúng ta... Đã giải thoát rồi, sau khi thù lớn báo được, cho dù chết, ta nghĩ các nàng cũng có thể nhắm mắt”.

“Thế này nào tính là giải thoát?”. Tần Liệt nhíu mày.

“Vậy giải thoát ngươi nói là cái gì?”. Lục Ly ngược lại sửng sốt.

“Tất cả các ngươi đều có thể sống sót, về sau cũng có thể bình yên sinh sống ở nơi này, không bị bất luận kẻ nào hiếp bức nữa”. Tần Liệt rất tự nhiên nói.

Toàn bộ người nghe được lời này, nghe, vậy, đều là ầm ầm chấn động mạnh.

“Có thể chứ? Thực... Có thể chứ?”. Bùi Tương thấp giọng lẩm bẩm, căn bản không thể tin được, cũng không dám tưởng tượng các nàng có thể có một ngày như vậy.

Các nữ tử Âm Sát cốc càng thêm cảm thấy không thể tưởng tượng.

“Chờ đi, chờ người của Huyền Thiên Minh đến”. Bỏ lại câu này, Tần Liệt không nhiều lời nữa, như đã nhập định.

Mọi người đều kinh dị nhìn về phía hắn, không biết trong hồ lô của hắn rốt cuộc bán là thuốc gì.

Người sống sót đến từ các đại sơn cốc cũng kinh nghi bất định, cũng không rõ nguyên do.

“Chẳng lẽ, hắn còn có thể đối đầu với Huyền Thiên Minh hay sao? Chẳng lẽ, hắn cường đại đến có thể giết chết người tới từ Huyền Thiên Minh?”. Bọn họ âm thầm cân nhắc.

Không ai có thể đoán được tâm tư của Tần Liệt

Mọi người có thể làm, chỉ là yên lặng chờ, chờ võ giả của Huyền Thiên Minh đến.

Hàn Uyên phức tạp nhìn về phía Tần Liệt, trong lòng sinh ra một loại cảm giác kỳ dị như mộng như ảo, nàng còn nhớ rõ năm đó lúc ở Lăng gia trấn, nàng nhìn Tần Liệt từ Dược sơn trở về.

Khi đó, Tần Liệt thân thể gầy yếu, chỉ là tu vi Luyện Thể cảnh, còn là ký túc ở Lăng gia.

Mặc cho nàng tưởng tượng như thế nào, cũng không ngờ tới một ngày kia, Tần Liệt có thể đạt tới cảnh giới hiện nay, có được lực lượng khủng bố phá hủy toàn bộ Âm Sát cốc!

“Nếu Cưu bà bà còn sống, biết Tần Liệt có một ngày có thể đạt tới độ cao hiện nay, có lẽ... Bà cũng sẽ hối hận nhỉ?”. Hàn Uyển âm thầm nghĩ.

Âm Sát cốc một lần nữa an tĩnh lại.

Trong một canh giờ, không ngừng có võ giả mới tụ tập lại, các kẻ tới sau cảnh giới đều khá thấp, hai năm trước cũng chưa có tư cách từ Âm Sát cốc chọn lựa nữ đệ tử, cho nên bọn họ sau khi tới đây chưa dẫn lên một lượt giết chóc mới.

Nhìn thấy một bãi thi thể, nhìn những khối máu thịt mơ hồ kia, sắc mặt bọn họ đều trắng bệch.

Thông qua thấp giọng hỏi, bọn họ biết đã xảy ra cái gì, biết toàn bộ cường giả của Thất Sát cốc hầu như bị tàn sát không còn, lúc nhìn lại Tần Liệt, trong mắt bọn họ chỉ có ý sợ hãi vô cùng.

Bọn họ cũng không dám đi.

Bởi vậy, toàn bộ kẻ tới sau, đều ngơ ngác đứng ở tại chỗ, đều trầm mặc, nhìn Tần Liệt ngồi ngay ngắn ở trong vũng máu.

Bọn họ cũng đang chờ đợi.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Lại là một canh giờ qua đi, sau đó là hai canh giờ qua đi.

Lúc canh giờ thứ ba, từ trong tầng mây trên đỉnh đầu mọi người, truyền đến tiếng phi hành linh khí lướt đi tốc độ cao.

Nghe thanh âm đó, Tần Liệt nhắm mắt khôi phục linh lực, khóe miệng hiện ra một nụ cười kỳ quái.

- Bởi vì thanh âm đó đến từ Thủy Tinh chiến xa.

“Là Tống Tư Nguyên đại nhân!”.

“Tống Tư Nguyên đại nhân tới rồi!”.

“Còn có Tạ Chi Chướng đại nhân!”.

“Xem ra Tống gia và Tạ gia cực kỳ coi trọng việc này!”.

Rất nhiều Thất Sát cốc võ giả, ngẩng đầu nhìn trời, phát hiện Tống Tư Nguyên cùng Tạ Chi Chướng tự mình lại đây.

Nay Huyền Thiên Minh, Nhiếp gia đã bị xóa tên, chỉ còn Tống gia cùng Tạ gia chủ trì đại cục.

Tống Tư Nguyên là em trai của Tống Vũ, Tạ Chi Chướng chính là em trai Tạ Diệu Dương, hai người tự mình tới, có thể thấy được đối với dị biến của Âm Sát cốc, là cực kỳ chú ý.

Trừ Tống Tư Nguyên cùng Tạ Chi Chướng, còn có vài tên võ giả Tống gia, Tạ gia, cũng là khí thế như biển, đều ở trên Thủy Tinh chiến xa.

Điều này làm vẻ mặt võ giả Thất Sát cốc chấn động.

Trái lại đám người Âm Sát cốc Hàn Uyển, Bùi Tương, Lục Ly, thì là âm thầm hoảng sợ, trong lòng không ngừng thở dài.

Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng đều là cảnh giới Như Ý hậu kỳ, cùng tới với bọn họ, cũng là cường giả Như Ý cảnh, nhiều người như vậy cùng nhau tới, Tần Liệt chỉ sợ ngay cả trốn cũng trốn không thoát.

Các nàng bắt đầu lo lắng thật sâu.

Những người này vẫn chưa chú ý tới, Thủy Tinh chiến xa bọn Tống Tư Nguyên ngồi, bất luận là hình dạng hay là kích cỡ, cùng Tần Liệt ngồi đến căn bản giống nhau như đúc.

Bọn họ cũng không biết cái này ý nghĩa cái gì.

“Tống đại nhân, Tạ đại nhân, các ngươi rốt cuộc đến rồi!”. Một võ giả Huyền Sát cốc, lúc này mới dám cử động, vội vàng đi lên đón, nôn nóng hò hét: “Tần Liệt sát tinh này ở Thất Sát cốc chúng ta đại khai sát giới, đem Sử cốc chủ, còn có sáu đại cốc chủ còn lại chém giết hết! Còn có, võ giả các đại sơn cốc tới, tổng cộng ba mươi sáu người, đều bị Tần Liệt giết! Vô cùng thê thảm, các ngươi nhìn xem, nhìn xem khung cảnh tanh máu này!”.

“Hai vị đại nhân, nhất định phải chủ trì lẽ phải cho Thất Sát cốc, nhất định phải giết kẻ này!”.

“Xin hai vị đại nhân làm chủ!”.

“Phải nghiêm trị hung thủ!”.

Rất nhiều võ giả Thất Sát cốc cùng chung mối thù ầm ầm ồn ào hẳn lên, hận không thể bổ nhào vào trên người Tần Liệt, đem Tần Liệt xé thành phấn.

Đám người Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng, từ trên Thủy Tinh chiến xa đi xuống, nhìn nhau cười khổ, bất đắc dĩ đi tới.

Chưa quan tâm những người kêu la, các đại nhân vật đến từ Huyền Thiên Minh này đi thẳng tới trước mặt Tần Liệt.

Ở phía sau bọn hắn, thì là rất nhiều võ giả Thất Sát cốc kích động đi theo, họ đỏ mắt, lớn tiếng kêu gào, muốn bọn hắn đem Tần Liệt thiên đao vạn quả.

Những người đó tình cảm quần chúng xúc động, như lập tức có được lực lượng vô cùng, đều muốn xem Tần Liệt đi hướng diệt vong như thế nào.

Trái lại các nữ đệ tử Âm Sát cốc kia, thì là sắc mặt bình tĩnh, toát ra vẻ mặt thản nhiên tiếp nhận số phận.

Tống Tư Nguyên, Tạ Chi Chướng ở chỗ năm thước trước người Tần Liệt dừng lại, nhìn Tần Liệt hai năm sau trở về Xích Lan đại lục, hai người Tống Tư Nguyên và Tạ Chi Chướng, vẻ mặt tỏ ra vô cùng phức

Trầm mặc chốc lát, Tống Tư Nguyên cười khổ: “Cần phải làm ra động tĩnh lớn như vậy sao?”.

Tần Liệt rốt cuộc mở mắt ra, nhếch miệng cười, nói: “Hai vị đã lâu không gặp”.

“Ài, ngươi gia hỏa này...”. Tạ Chi Chướng đau đầu lắc đầu, cười khổ nói: “Đình Ngọc và Tĩnh Tuyền vừa nói ngươi rời khỏi một mình, chúng ta đã biết chỉ sợ không có chuyện tốt, nơi ngươi chỉ cần xuất hiện, mỗi một lần đều kèm theo náo động, phải nhấc lên gió tanh mưa máu, ngươi quả thực chính là tai tinh!”.

Tần Liệt nghẹn lời.

Võ giả Thất Sát cốc vừa rồi còn lớn tiếng kêu la, ai cũng mặt đỏ tai hồng, hận không thể theo bọn Tống Tư Nguyên giết lên.

Lúc này đột nhiên ngây người.

Đám người Hàn Uyển, Lục Ly, Bùi Tương, vẻ mặt cũng kinh ngạc, cảm thấy cảnh tượng giờ phút này tỏ ra có chút không chân thật.

Tống Tư Nguyên và Tạ Chi Chướng hai nhân vật tôn quý này của Huyền Thiên Minh tự mình tới đây, chẳng lẽ không phải muốn tận tay đâm Tần Liệt, để Tần Liệt biết sau khi giết chóc tanh máu, phải trả giá đắt như thế nào?

Vì sao sẽ là một cái bộ dáng bạn bè cũ gặp lại tâm sự?

Mọi người đều trợn tròn mắt.

“Dù sao, người ta là đã giết sạch rồi, các ngươi cứ xem mà làm đi!”. Buông tay ra, Tần Liệt một bộ dạng vô lại chính là lão tử làm, ngươi có bản lĩnh thì giết ta.

“Giết thì giết, chuyện to tát gì?”. Tạ Chi Chướng thở dài một hơi: “Thế lực cấp Hắc Thiết cùng loại với Thất Sát cốc, dưới Huyền Thiên Minh chúng ta có mấy chục, thêm, bớt một cái, đối với chúng ta có thể có bao nhiêu ảnh hưởng?”.

“Ngươi muốn tiết hận, thì tiết một lần cho xong, đừng cứ làm mãi là được”. Tống Tư Nguyên gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía sau: “Những người này, ngươi nhìn ai không thuận mắt, thì xử lý hết trong một lần, đem nên giải quyết giải quyết sạch sẽ đi. Ta chỉ cầu ngươi, ở sau chuyện Thất Sát cốc, không nên tiếp tục gây chiến, không nên giết Xích Lan đại lục máu chảy thành sông là được”.

Lời vừa nói ra, các võ giả Thất Sát cốc kêu gào kia bị dọa kinh hãi muốn chết, sinh ra cảm giác đáng sợ ông trời cũng đang đùa bỡn bọn họ.

Đám người Hàn Uyển, Lục Ly cùng Bùi Tương, mắt thì là tỏa ra tia sáng kỳ dị không thể tưởng tượng, ai cũng kích động đến cả người run run.

Sau khi báo được thù lớn, các nữ đệ tử Âm Sát cốc kia nản lòng thoái chí, đã chuẩn bị chờ chết, trong mắt lại đột nhiên nhen nhóm lại ngọn lửa cầu sinh.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio