Linh Vực

chương 899: sâu xa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Sau khi trời tối, Ma Long của Ma Long nhất tộc hẳn là sẽ tới đây mấy con, bọn họ sẽ hộ tống chúng ta rời khỏi”. Tần Liệt mỉm cười, cho ra tin tức càng thêm rung động: “Bọn họ sẽ đưa chúng ta đi chỗ cánh cửa bí cảnh, không ngoài ý muốn mà nói, tối nay chúng ta có thể quay về linh vực!”.

“Cổ Thú tộc không đem chúng ta ăn sống nuốt tươi nữa?”. Ngải Địch kinh ngạc la lên.

Hắn đối với Cổ Thú tộc có ý sợ hãi cực sâu.

“Yên tâm đi, ta và Cổ Thú tộc bên kia đã đạt thành ăn ý, bọn họ sẽ một đường cho đi”. Tần Liệt lại nói.

“Cái gì? Ngươi thế mà còn được Cổ Thú tộc tán đồng? Chỉ thời gian ngắn ngủi mấy chục canh giờ như vậy, ngươi sao làm được nhiều việc như vậy?”. Vưu Lị Á kinh ngạc tột đỉnh.

Toàn bộ tộc lão Ám Ảnh tộc, cũng đều như nhìn quái vật nhìn về phía hắn, quả thực không thể tin được sự thật bọn họ nghe được.

Ma Long nhất tộc sẽ hộ tống bọn họ rời khỏi, hướng tới cánh cửa bí cảnh chỗ Cổ Thú tộc, Cổ Thú tộc sẽ một đường cho đi?

Thời gian ngắn ngủi, Bạc La giới rốt cuộc đã xảy ra biến đổi lớn gì?

Tất cả xảy ra hôm nay, làm bọn họ cảm thấy không chân thật như cảnh trong mơ, có quá nhiều chỗ không thể tưởng tượng.

“Các ngươi nắm chặt thời gian chuẩn bị đi, sau khi trời tối, chúng ta sẽ rời khỏi nơi đây”. Tần Liệt cười mỉm: “Sau này, Bạc La giới sẽ lâm vào trong rung chuyển cùng tranh đấu chủng tộc rất lâu, chúng ta vẫn sớm thoát thân thỏa đáng hơn”.

***

Trong thôn xóm chân núi.

Hoa Vũ Trì cùng hai võ giả Bổ Thiên cung chờ Tần Liệt đến, ba người liên tiếp nhìn về phía hang đá Ám Ảnh tộc sinh sống, trong lòng đều đang cân nhắc thân phận Tần Liệt.

“Diêu Thiên này hẳn là không phải người Bổ Thiên cung chúng ta phái tới”. Hoa Vũ Trì đột nhiên nói.

Hai tùy tùng của hắn, Hồng Chung, còn có lão giả lôi thôi tên là Phiền Vinh Phúc kia đều yên lặng gật đầu.

Ba người cũng đều đã hiểu ra.

Tần Liệt nếu thật là người của Bổ Thiên cung, chỉ cần biết Hoa Vũ Trì bị Thái Dương cung nhốt ở Bạc La giới, Bổ Thiên cung cung chủ Hoa Thiên Khung có thể có mấy chục loại thủ đoạn, bức Thái Dương cung giao người.

Hơn nữa Thái Dương cung còn phải bởi vì việc này trả giá thê thảm đau đớn.

Mặt khác, Bổ Thiên cung và Thái Âm điện chưa từng có khúc mắc, Tần Liệt không cần đem Thái Âm điện cũng phá hủy.

Cuối cùng, Thái Dương cung và Thái Âm điện gác hai cánh cửa bí cảnh đi thông linh vực, Thái Âm điện cũng bị phá vỡ, ý nghĩa Tần Liệt đem đường quay về linh vực của bọn họ phá hỏng.

Những tình huống này liên hệ lại, làm Hoa Vũ Trì hiểu ra một cái sự thật Tần Liệt chỉ là nhân tiện đem hắn cứu ra.

“Hắn sao lại quan hệ chặt chẽ với Ám Ảnh tộc?”. Hồng Chung cau mày, trầm ngâm một chút, nói: “Năm đó thế lực Nhân tộc giao hảo với U Minh đại lục, hầu như bị Bổ Thiên cung chúng ta nhổ tận gốc. Hắn nếu thật là hậu nhân của các thế lực đó, đừng nói cứu ngươi ra, hắn không nghĩ hết cách tra tấn chết ngươi mới là lạ”.

“Vậy hắn sẽ là thân phận gì?”. Hoa Vũ Trì hoang mang không thôi.

“Quỷ biết”. Hồng Chung lắc đầu.

Lúc ba người còn đang nói chuyện, Tần Liệt đi ra khỏi một cái cửa hang, từ giữa không trung bay xuống.

Hắn sớm đã thích ứng đối với trọng lực gấp mười của Bạc La giới, sau khi đột phá đến Phá Toái cảnh, có thể thoải mái bay lượn trên trời.

Nhìn Hoa Vũ Trì bên dưới, ánh mắt Tần Liệt có chút phức tạp, tự hỏi một lát, hắn quyết định tiếp tục giấu giếm thân phận.

Hắn vẫn mang theo mặt nạ da cáo, tiếp tục lấy thân phận Diêu Thiên, để đối mặt Hoa Vũ Trì.

Nay, Tần gia sớm đã không phải một trong chín đại thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu, hắn cũng đã ‘chết’, hắn tin tưởng gia gia hắn cũng không hy vọng hắn bại lộ ra thân phận quá sớm.

Hoa Vũ Trì nếu biết thân phận hắn, chờ quay về trung ương thế giới của linh vực, chỉ cần nói lỡ mồm, liền có thể làm hắn nghênh đón tai ương ngập đầu.

“Đa tạ Diêu huynh cứu ta”. Hoa Vũ Trì vái cực sâu.

“Ngươi sao biết ta ở chỗ này?”. Tần Liệt ngạc nhiên nói.

“Bổ Thiên cung chính là tám đại thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu của trung ương thế giới, sáu thế lực Nhân tộc lớn của Bạc La giới, có một chỉ là đồng minh với chúng ta”. Hoa Vũ Trì mỉm cười: “Ta tìm người, thoáng hỏi thăm một chút, liền biết Diêu Thiên là ai. Chẳng qua... Ta cũng chưa từng nói ngươi đi Thái Dương cung”.

“Một chi nào là đồng minh với các ngươi?”. Tần Liệt hỏi tiếp.

Hoa Vũ Trì do dự một chút, nói: “Viên gia”.

Ánh mắt Tần Liệt lóe lên một cái, kinh ngạc nói: “Viên gia? Cùng Ma Long nhất tộc là huyết thân Viên gia?”.

“Đúng”. Hoa Vũ Trì gật đầu.

“Viên gia là đồng minh với các ngươi?”. Vẻ mặt Tần Liệt kinh ngạc.

“Quan hệ của chúng ta cùng Viên gia... Có chút phức tạp”. Hoa Vũ Trì trầm ngâm một lát, nói: “Bởi vì, ngay ba trăm năm trước, Viên gia vẫn là một trong mười hai thế lực dựa vào Tần gia”.

“Tần gia sau khi xóa tên khỏi chín đại thế lực đứng đầu, các thế lực dựa vào Tần gia, bị các đại thế lực cấp Hoàng Kim kia liên thủ tấn công diệt môn”.

“Mười hai thế lực lớn tổn thất thảm trọng, rất nhiều từ đó biến mất. Chẳng qua, cũng có vài thế lực, chạy đến một số vực giới không biết tên tiếp tục tồn tại”.

“Mà Viên gia, thì là ở dưới lời mời của gia gia ta, lựa chọn đầu thành đến Bổ Thiên cung chúng ta”.

“Đi đến với Bổ Thiên cung chúng ta, Viên gia mới thoát khỏi các thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu kia trấn áp, liền cứ thế tiếp tục sinh tồn”.

Hoa Vũ Trì giải thích.

Tần Liệt càng thêm trợn mắt há hốc mồm.

Ba trăm năm trước, Viên gia lại là một trong mười hai thế lực lớn dựa vào Tần gia bọn họ, bởi vì Tần gia diệt vong, mới bị ép gia nhập Bổ Thiên cung, do đó tránh thoát các thế lực cấp Hoàng Kim đứng đầu kia trấn áp cùng nhằm vào.

“Ba trăm năm trước...”. Trong lòng hắn lẩm bẩm.

Giờ khắc này, hắn rốt cuộc biết hắn đã ‘chết’ ba trăm năm, nhưng, ở trong ấn tượng của hắn, sinh mệnh hắn chỉ hai mươi mấy tuổi.

“Viên gia nếu trước kia là phụ thuộc của Tần gia, bọn họ có biết người nọ từng hướng Bổ Thiên cung các ngươi cầu tình, chính là Tần Sơn hay không?”. Hắn hỏi tiếp.

“Gia chủ Viên gia Viên Lập Đình hẳn là biết, nhưng đời thứ hai Viên Văn Trì những người đó, chưa chắc đã biết”. Hoa Vũ Trì nói: “Bởi vì ở sau khi Viên gia và Ma Long nhất tộc kết thành huyết thân không lâu, Viên gia đã nói Bạc La giới có một chi nhánh Ám Ảnh tộc, sinh sống cùng chỗ với Ma Long nhất tộc huyết thân bọn họ, còn trưng cầu ý kiến Bổ Thiên cung chúng ta”.

“Bởi vì Sơn gia gia, chúng ta cũng chưa có ý tứ đuổi tận giết tuyệt đối với chủng tộc của U Minh giới, cho nên cho phép một chi Ám Ảnh tộc này tiếp tục tồn tại ở Bạc La giới”.

“Ma Long nhất tộc cũng mới dám tiếp tục thu lưu Ám Ảnh tộc”.

Một phen lời của Hoa Vũ Trì, làm Tần Liệt thật lâu không nói nên lời, trong lòng nhấc lên sóng triều ngập trời.

Ngay tại thời điểm hắn nhíu mày khổ sở suy nghĩ.

Ma Long Ba Lôi Đặc, còn có ba huynh đệ Viên Văn Trì, cùng nhau từ bên ngoài bay xuống.

Từng đầu khí tức Ma Long, đã ở thôn xóm bên ngoài truyền đến, làm Tần Liệt tâm thần áp lực.

“Ngươi đổi bộ dáng làm gì?”. Ba Lôi Đặc vừa tới, trừng mắt nhìn Tần Liệt một cái, hừ nói: “Lén lút, vừa thấy đã không phải thứ tốt!”.

Tần Liệt mang theo mặt nạ da cáo, có thể giấu giếm được người khác, lại không thể lừa gạt con rồng già này.

“Diêu huynh, bộ dáng hiện tại của ngươi, không phải ngươi?”. Hoa Vũ Trì kinh dị hẳn lên.

Sắc mặt Tần Liệt thâm trầm hẳn lên, hắn nhìn nhìn đám người Viên Văn Trì, ý niệm trong lòng lóe qua như điện.

Lần trước đám người Viên Văn Trì tới đây, hắn là lấy tướng mạo sẵn có gặp, khi đó ba huynh đệ Viên Văn Trì cũng không có phản ứng đặc biệt.

Cái này nói rõ ba người không nhận biết hắn.

Dựa theo cách nói của Hoa Vũ Trì, Viên gia từng là phụ thuộc Tần gia, như vậy... Ba huynh đệ Viên Văn Trì không có khả năng không nhận ra hắn.

Trừ phi diện mạo hắn hiện nay, cùng ‘hắn kia’ của ba trăm năm trước, có khác biệt thật lớn!

Trong lòng hắn đã làm rõ.

Hắn cũng biết, nay hắn ở phương diện khí chất khẳng định hoàn toàn khác với trước kia, hơn nữa huyết mạch Thần tộc sau khi thức tỉnh, bộ dáng hắn cũng đã xảy ra thay đổi rất lớn. Chẳng những cao thêm một đoạn, cũng từ tuấn tú của trước kia, trở nên thô hào cường tráng, như vậy mới dẫn đến đám người Viên Văn Trì không nhận ra hắn.

Mặt khác, còn có điểm mấu chốt nhất, ở trong lòng những người Viên gia kia hắn hẳn là đã chết.

Đủ loại như thế, làm hắn ý thức được hắn cho dù khôi phục tướng mạo chân thật, Hoa Vũ Trì cũng chưa chắc có thể nhận ra hắn!

Nghĩ như vậy, hắn đem mặt nạ da cáo thu hồi, lấy bộ dáng thật sự đến đối mặt Hoa Vũ Trì.

Quả nhiên, Hoa Vũ Trì nhìn chằm chằm hắn nghiêm túc đánh giá vài lần, trên mặt tràn đầy nghi hoặc, hiển nhiên không biết người trước mặt này, chính là ba trăm năm trước hắn xưng hô ‘Tần đại ca’ kia.

“Các ngươi tới đây làm gì?”. Tần Liệt lạnh nhạt nói.

Hoa Vũ Trì cũng nhìn về phía Viên Văn Trì.

Vẻ mặt Viên Văn Trì cười khổ, nói: “Ta vừa rồi đã biết một số chuyện”.

“Cái gì?”. Tần Liệt ngạc nhiên.

Viên Văn Trì nhìn về phía Ba Lôi Đặc.

Ba Lôi Đặc hừ một tiếng, nói: “Gia chủ Viên gia, lúc lần đầu tiên đến Bạc La giới tìm ta, đã từng kính nhờ ta, mời ta hỗ trợ chiếu cố Ám Ảnh tộc này, ba ngàn năm trước, người nọ giúp toàn tộc U Minh giới cầu tình, chính là lão gia chủ Tần gia có ân lớn đối với Viên gia!”.

“Chuyện này ngay cả chúng ta cũng không biết”. Viên Văn Trì lúng túng nói.

“Ngươi hỗ trợ chiếu cố Ám Ảnh tộc? Ngay lúc trước, ngươi không phải đã vứt bỏ Ám Ảnh tộc sao?”. Tần Liệt nghi hoặc trùng trùng.

“Ta chỉ là muốn cho bọn hắn nếm một chút mùi đau khổ! Những gia hỏa không biết tốt xấu đó!”. Ba Lôi Đặc rít gào lên, sau đó kêu la, nói: “Chu Tước cấp chín của Cổ Thú tộc, bảo ta đem tộc nhân một chi Ám Ảnh tộc này trục xuất đến khu núi lửa ả tu luyện, rõ ràng muốn thanh toán thù hận trước kia, tiểu tử, ta không biết ngươi đến từ đâu, không biết thế lực nào đứng sau lưng ngươi, ta lần này tới đây, chỉ là muốn đem các tộc nhân Ám Ảnh tộc này, đưa đến một nơi có thể nhanh chóng rời khỏi Bạc La giới!”.

“Ta biết, ngươi không thông qua cánh cửa bí cảnh của Thái Âm điện và Thái Dương cung tới đây, ngươi nhất định nắm giữ một thông đạo cuối cùng ra vào Bạc La giới! Ta hiện tại tới đây, chính là giúp ngươi đem các tộc nhân Ám Ảnh tộc này đưa đến nơi đó!”.

“Nếu không, ngươi và tộc nhân Ám Ảnh tộc, đều sẽ bị Cổ Thú tộc đuổi tận giết tuyệt!”.

“Cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung và Thái Âm điện đã bị hủy, thế cục Bạc La giới đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nay mạnh nhất chính là Cổ Thú tộc, Cự Nhân tộc, Hắc Ngục tộc, các ngươi không lập tức rời khỏi, sẽ chết hết ở đây!”.

Ba Lôi Đặc không kiên nhẫn quát.

Hắn từng đáp ứng Viên gia tộc trưởng Viên Lập Đình, ở thời điểm đủ khả năng, tận lực bảo vệ Ám Ảnh tộc không bị tiêu diệt.

Ý tưởng ban đầu của hắn, chính là để Ám Ảnh tộc và Viên gia kết minh, thông qua năng lượng của Viên gia quay về linh vực.

Hắn biết Viên Lập Đình luôn phi thường kính trọng Tần Sơn, cho nên hắn tin tưởng Ám Ảnh tộc và Viên gia kết minh, đối với Viên gia cùng Ám Ảnh tộc mà nói đều là kết quả tốt nhất.

Hắn không biết Tần Liệt giữa đường nhảy ra, đạt thành ăn ý với Ám Ảnh tộc, chính là Tần Sơn an bài tiến vào.

Hắn cho rằng Tần Liệt là một cỗ thế lực khác.

Cho nên hắn nổi trận lôi đình, lúc ấy nói vứt bỏ Ám Ảnh tộc, muốn Thái Dương cung và Thái Âm điện cho bọn họ biết tay.

Khi đó hắn bị tức làm váng đầu.

Sau chuyện, tỉnh táo lại, hắn thật ra vẫn có lòng giúp Ám Ảnh tộc một phen nữa.

Nhưng, ở sau khi cánh cửa bí cảnh của Thái Dương cung cùng Thái Âm điện vỡ nát, một số kế hoạch hắn ban đầu chuẩn bị đều báo hỏng.

Khi Chu Tước cấp chín muốn hắn đem Ám Ảnh tộc đưa về, hắn cũng không biết Tần Liệt và Cổ Thú tộc sớm đã có ăn ý, cho rằng Cổ Thú tộc muốn báo thù hận năm đó.

Cho nên hắn lần này tới đây, cũng không phải muốn đem Ám Ảnh tộc đưa về Cổ Thú tộc, mà là tận chút sức cuối cùng, hy vọng thông qua Tần Liệt nắm giữ một cánh cửa bí cảnh cuối cùng, ở trước khi Cổ Thú tộc phản ứng lại, đem Ám Ảnh tộc lặng lẽ rời khỏi Bạc La giới.

“Còn có một cánh cửa bí cảnh?”. Hoa Vũ Trì kinh hỉ vạn phần nhìn về phía Tần Liệt.

Tần Liệt thì là nhìn thật sâu về phía Ma Long Ba Lôi Đặc, còn có bọn người Viên gia, ánh mắt hắn vô cùng phức tạp.

Hắn không ngờ được, ở thời khắc cuối cùng, con Ma Long này sẽ bởi vì Viên Lập Đình nhờ, còn chuẩn bị giúp Ám Ảnh tộc một phen.

Hắn cũng không ngờ tới, sau khi Tần gia diệt vong, Viên Lập Đình còn có thể bởi vì kính trọng Tần Sơn gia gia hắn, nhắc nhở con rồng già này chiếu cố Ám Ảnh tộc.

“Nơi Chu Tước cấp chín bảo ngươi đem Ám Ảnh tộc đưa tới, chính là nơi ta tới đây, cũng là vị trí một cánh cửa bí cảnh cuối cùng”. Suy nghĩ một chút, Tần Liệt mỉm cười nói: “Cổ Thú tộc có hiệp nghị với chúng ta, bọn họ sẽ không làm khó chúng ta, chỉ cần các ngươi đem Ám Ảnh tộc đưa đến nơi đó, chúng ta có thể trở về linh vực”.

Lời vừa nói ra, Ma Long Ba Lôi Đặc, ba huynh đệ Viên gia, bao gồm Hoa Vũ Trì đều kinh ngạc kêu lên.

“Tiểu tử, phía sau ngươi rốt cuộc là một phương thế lực nào?”. Ba Lôi Đặc trừng lớn mắt rồng.

Viên Văn Trì và Hoa Vũ Trì cũng ngơ ngác nhìn về phía hắn.

Nhìn về phía mọi người, Tần Liệt trầm mặc một chút, vẻ mặt phức tạp nói: “Tần gia”.

“Tần... Tần gia? Ngươi là đại biểu Tần gia tìm Ám Ảnh tộc kết minh?”.

Viên Văn Trì trợn tròn mắt.

Đám người Ba Lôi Đặc, Hoa Vũ Trì cũng là mặt đầy nét quái dị, không biết nên hình dung tâm tình lúc này như thế nào.

“Ta thay Tần gia đến Bạc La giới, đem một chi tộc bộ Ám Ảnh tộc này mang về linh vực”. Tần Liệt lại nói.

Mọi người đều cảm thấy không biết nên khóc hay cười.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio