Vì livestream, tôi thường xuyên phải ra vào âm trạch quỷ huyệt, do đó cơ thể cũng bị âm khí gột rửa rất nhiều lần; giờ tu luyện quỷ thuật, đúng kiểu như cá gặp nước, tiến độ cực nhanh.
Qua một chu thiên, tôi kinh ngạc mở mắt ra: “Âm khí tuần hoàn trong cơ thể, không ngừng sinh sôi; không ngờ mình lại tu thành tầng thứ hai nhanh như vậy!"
Dùng tâm nhìn vào trong cơ thể, tôi nhận ra dòng Dương khí tiên thiên và dòng Âm khí vừa mới thu nạp không liên quan tới nhau, vận hành từng theo đường kinh mạch khác nhau, thắp sáng khiếu huyệt cũng hoàn toàn khác. Hình ảnh ấy cứ như 2 con giao long một sáng, một tối.
Song long song hành, âm dương giao thoa, tạm thời chưa từng xuất hiện tình huống xung đột giữa đạo thuật và quỷ thuật, cũng có thể là do tôi vừa mới nhập môn, thực lực còn quá yếu.
Tu thành tầng thứ hai Âm Dương Quỷ Thuật, tôi có thể đạt được trạng thái nóng lạnh bất xâm, và sự huyền diệu trong đó vẫn còn cao hơn Diệu Chân Đạo Pháp một chút.
Tôi cởi áo, nhìn bụng của mình; tơ vàng trong mắt chớp động, dưới ánh nhìn của Phán Nhãn, tất cả quỷ thần đều không thể lẩn trốn.
"Tìm được rồi!" Đâu đó trong bụng tôi, có một gương mặt quỷ trẻ em đang nhăn nhó. Vừa nãy tu hành quỷ thuật, trong lúc vận chuyển tâm pháp đã vô tình bòn rút âm khí trên thân linh hồn trẻ sơ sinh 3 mắt kia. Lúc này, nó đang ở trong trạng thái suy yếu.
Cơ hội hiếm có, tôi không có quá nhiều do dự, quyết định sử dụng thử quỷ thuật ghi trong sách.
Điều động âm khí trong thân thể, áp hướng vị trí của quả thận, đó chính là nơi Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh đang sống nhờ.
Theo như điều viết trong sách, tôi bấm tay niệm thần chú, lấy âm khí làm bút để khắc vẽ một loại thần văn phức tạp lên thân thể của Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh.
Giờ tôi còn chưa biết những hoa văn này có ý nghĩa gì, chỉ là xem mèo vẽ hổ, bắt chước hình vẽ trong sách mà thôi.
Phù văn khắc được phân nửa, Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh thức tỉnh; con mắt thứ ba trên trán trợn trừng, nó gào thét thảm thiết trong cơ thể tôi, cố hết sức giãy dụa.
Cơn đau truyền đến, nếu như có người ngoài ở đây sẽ có thể chứng kiến một cảnh tượng vô cùng quỷ dị, bụng của tôi gồ lên một cục u to bằng nắm tay.
Tôi đau đến mức nghiến răng ken két, bên tai văng vẳng tiếng khóc thét, kêu gào. Vì quá đau nên thần niệm bị ảnh hưởng, căn bản là tôi không thể nào tập trung chú ý vào những nét thần văn trước mắt.
"Quỷ em bé la sát vốn có linh trí, nếu như lần này không tiêu diệt nó, sau này sẽ càng thêm vướng tay vướng chân." Tôi kìm tiếng hét thảm, lục tung mấy lá bùa chú mang theo người, sau cùng lấy ra một lá bùa đã đổi từ rất sớm - Bùa Tiếng Khóc Đêm Của Trẻ Em.
Lá bùa này do một tu sĩ thôn dã vẽ ra, đây là một trong 5 lá bùa được đổi ngẫu nhiên trước khi livestream ở chuyến xe tang tuyến số 14.
Đối phó với quỷ vật trong cơ thể mình, đương nhiên không thể sử dụng bùa chú có uy lực quá lớn. Ôm ý tưởng biến ngựa chết thành ngựa sống, tôi dán lá bùa này tại cục u trên bụng.
Nói cũng lạ, tiếng khóc bên tai trong nháy mắt im bặt, cục u cũng đang từ từ thu nhỏ lại.
"Bùa Tiếng Khóc Đêm Của Trẻ Em còn có tác dụng này?" Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh ngừng khóc, tôi bèn cố gắng tập trung vẽ tiếp thần văn.
May mà trước đây từng vẽ bùa, trước khi âm khí trong người tiêu hao sạch, rốt cục tôi cũng vẽ xong mớ phù văn phức tạp này.
Dùng thần niệm quan sát bên trong cơ thể, tôi thấy từng luồng khí đen trắng đan xen trên Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh; trên làn da nhợt nhạt của nó là những ổ khóa âm khí rực cháy với ngọn lửa màu đen.
Âm khóa hoàn thành, đây chỉ là bước đầu tiên để nô dịch quỷ hồn. Muốn hoàn toàn khống chế đối phương, còn cần dùng chú quyết phù hợp.
"Yểu yểu minh minh, thiên địa đồng sinh, tán thì thành khí, tụ thì thành hình."
Niệm chú quyết được phân nửa, oán linh run lẩy bẩy đã có ý phục tùng, nhưng trong cơ thể bỗng nhiên xuất hiện một đạo ý chí khác, cực kỳ mạnh mẽ, gần như trong nháy mắt xé nát Bùa Tiếng Khóc Đêm Của Trẻ Em trên bụng của tôi. Gương mặt quỷ trẻ em kia cũng biến thành một khuôn mặt phụ nữ.
"Quỷ Mẫu ư?" Tôi sợ đến mức chảy đầy mồ hôi lạnh. Hiện tại mới nhớ, chắc đây là thủ đoạn Quỷ Mẫu nhằm ngăn cản tôi nô dịch Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh. Tôi muốn nô dịch Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh chính là đang gây hấn với Quỷ Mẫu, ả ta chắc chắn sẽ không chấp nhận.
Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh bắt đầu giãy dụa lần thứ hai, từng xiềng xích âm khí bị kéo căng, bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ vụn.
Tôi niệm chú quyết được phân nửa, hiện giờ chính là tên đã lên dây - không bắn không được. Tính mạng của mình cơ mà, nào có thể bị một con quỷ kiềm chế?
Cắn chặt răng, giọng nói của tôi càng lớn hơn: “Ngũ hành chi tổ, lục giáp chi tinh, quỷ đến tùy tâm, thì tuỳ lệnh hành!"
Tiếng bịch bịch vang lên liên tục trong cơ thể, xiềng xích âm khí bị Quỷ Mẫu giựt đứt. Không những thế, cục u trên bụng tôi càng lúc càng lớn, cứ như muốn căng nát phần bụng đó vậy.
Tôi cắn cổ tay mình tóe máu. Lúc này, tôi không thể chần chờ được nữa, lập tức thấm máu vẽ bùa: “Âm dương có lệnh, u hồn siêu độ đều được phi tiên! Nếu trái lệnh này, đánh vào u minh, xương cốt hoá thành tro bụi!"
Máu tươi lưu chuyển, tiếp đó, tôi viết lên đỉnh đầu của Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh một chữ [Xá].
Dường như chữ này ẩn chứa quy tắc của hai giới âm dương, ngay cả Âm Thần có thực lực kinh khủng như Quỷ Mẫu cũng không dám đối kháng. Ả kêu thảm một tiếng, sau đó biến mất bặt tăm.
"Thành công rồi à?" Tập trung tư tưởng nhìn vào bên trong, 3 con mắt của Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh mở ra, nhưng lại không có chút oán độc và căm hận. Cuộc tranh đấu giữa tôi và Quỷ Mẫu đã xóa sạch linh trí của nó. Lúc này, nó chỉ còn lại là một Quỷ em bé la sát ngây ngô với tiềm lực cực lớn.
"Con quỷ này được chăm sóc ân cần ở vùng thận, tương lai có thể phá vỡ một trong 9 ổ khóa cho mình. Hơn nữa, nó có thể tự động hấp thụ âm khí, giúp mình tu luyện quỷ thuật, dễ sử dụng, sẽ là một sự trợ giúp lớn."
Tôi trầm ngâm suy tư, lấy chiếc túi vải thêu con ngươi của Mệnh Quỷ ra rồi vận dụng Phán Nhãn nhìn một sợi tóc đen bên trong.
"Mày chết thay tao, tao sẽ hồi sinh mày lại một lần nữa."
Hồi phục chút thể lực, tôi mượn huyết sát âm khí trong Tất Mộc Quan, kích thích liên tục vào sợi tóc đen trong con ngươi màu đen do Mệnh Quỷ để lại. Đó chính là bùa chú thượng thừa Vãng Sinh nhằm lưu lại cho Mệnh Quỷ một luồng sinh cơ.
Âm khí rót vào, tóc đen tuột ra khỏi con ngươi, theo vết thương do tôi cắn trên tay, nó chậm rãi dung hợp vào thân thể của Quỷ em bé la sát.
"Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh - Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh, không biết họ tên, nay ta trao Mệnh Quỷ cho mày! Hãy đến nhà của ta, giúp ta may mắn; nếu chống lại ta - ắt gặp điềm dữ; giúp đỡ cho ta, biến mọi thứ thành chân thực!"
"Âm dương có lệnh, xá!"
Niệm chú quyết xong, trong con ngươi của Quỷ em bé la sát chợt hiện lên một màu sắc quen thuộc. Sau đó, có vẻ như bản thân bị trọng thương quá nặng, 3 con mắt ấy đều nhắm lại, rơi vào giấc ngủ say.
"Chờ đến khi mày tỉnh lại, có lẽ tao có thể chứng kiến mày chân chính rồi."
Đoạn chú văn vừa rồi cũng đã hao hết toàn bộ tinh lực của tôi, lúc này ngã vào trong quan tài, chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức.
Đến trưa, tôi xốc lại tinh thần rồi đi xuống lầu. Quan hệ giữa Vương Ngữ và Bạch Khởi dưới lầu đã tiến triển một cách thần tốc.
Vương Ngữ cầm một cây gậy ném ra cửa, Bạch Khởi rất nhanh chạy đi cắn lấy cây gậy rồi chạy về thả vào trong tay của nó. Sau đó, Vương Ngữ lại ném đi, lặp lại nhiều lần, một người một chó chơi đùa thật quá mức.
"Không ngờ lại có sự khác biệt lớn trong thái độ của bệnh nhân tự kỷ đối với con người và động vật." Tôi đang muốn cảm thán vấn đề về lĩnh vực tinh thần triết học, Phán Nhãn đột nhiên chú ý tới hình dáng vật mà Vương Ngữ ném đi.
"Dường như khá quen mắt? Mặt trên có công tắc, còn viết chữ -- máy rung cấp 8, bổ sung thêm hạt xoa bóp loại nhỏ, có thể điều khiển bằng giọng nói, thiết kế dành riêng cho sinh hoạt của phụ nữ, mang đến cảm xúc tình dục chân chính..."
Sắc mặt tối sầm, tôi giật lấy cây gậy từ miệng của Bạch Khởi. Nhìn ánh mắt vô tội của Vương Ngữ và Bạch Khởi, tôi chợt có ý định muốn dọn nhà ngay và luôn: “Vương Ngữ còn nhỏ, không thể cứ ở mãi với mình trong cửa hàng bán đồ chơi người lớn như thế này."
Mang theo 2 đứa ra ngoài ăn một bữa thật đã, lúc trở lại cửa hàng, tôi nhìn Bạch Khởi chơi đùa cùng Vương Ngữ mà chân mày chậm rãi nhíu lại.
Thân phận của tôi rất nhạy cảm, từng đắc tội không ít người, bản thân làm streamer của Âm Gian Tú Tràng, tương lai chắc tôi có thể còn đắc tội nhiều người hơn nữa.
Nếu tôi chỉ có một mình thì cũng không kiêng kỵ gì cả, giờ lại sợ đối phương sẽ làm hại Vương Ngữ.
"Theo mình, thằng bé không có tương lai, hay mang cậu bé cho bạn mình chăm sóc?"
Tôi đưa mười ngón tay lên, đếm số lượng bạn bè của mình, có cảnh sát hình sự mỗi ngày đều va chạm với tội phạm nguy hiểm, có thầy bói ở dưới gầm cầu vượt, có người đuổi thi, kẻ nuôi độc trùng, còn có một thằng lưu manh chuyên đánh lộn cướp địa bàn,... chỉ thiếu mỗi một người giỏi giữ và chăm nom trẻ nhỏ.
"Quên đi, vẫn là mình tự chăm sóc thằng bé." Gục đầu xuống bàn nhìn Bạch Khởi chơi đùa với Vương Ngữ, cậu bé nhỏ xíu không cho phép ai đi vào lòng mình nhưng lại có thể chơi đùa cùng Bạch Khởi. Tôi cười nhẹ, đây quả thật là một nụ cười hiếm hoi trong thời gian gần đây của tôi. Giá như, tôi có thể tận hưởng sự yên tĩnh của giây phút này mãi mãi nhỉ?
Đáng tiếc, sự yên tĩnh này bị phá vỡ không được bao lâu, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
"Alô?"
"Anh Kiện, em vừa ra khỏi cục cảnh sát! Làm kèo nhậu đi anh? Bọn đàn em đã bày xong bàn, lần này thật hãnh diện cmn, cả phòng cảnh sát vũ trang đã lịch sự tiễn em rời khỏi cục cảnh sát!"
Tôi vừa nghe đã biết đây là Nhị Cẩu Tử, bèn vui vẻ đáp: “Ra ngoài là tốt rồi, rượu thì anh không uống, lát nữa chú một mình qua chỗ anh, anh có thứ tốt muốn đưa cho chú."
"Yes sir, em sẽ đến ngay lập tức!"
Nửa tiếng sau, một chiếc xe van rách rưới đứng ở cửa hàng bán đồ chơi người lớn, trên mặt của Nhị Cẩu còn mấy vết máu bầm, xem ra gã đã chịu không ít khổ ở trong cục cảnh sát.
"Anh Kiện, anh kêu em tới có chuyện gì?"
Tôi không nói nhảm, lập tức lấy quyển quyền phổ Bát Bộ Băng Quyền ra, đặt cuốn sách lên bàn.