Lỗ Ái (Bắt Yêu)

chương 142: đây gọi là không

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi hai người trở về phòng, những lời nói của Đằng phụ vẫn còn ở trong lòng của Đại Lận, thật lâu vẫn không tản đi, khiến cho cô cảm thấy chính mình đã làm liên lụy hắn, gả vào nhà ai, nhà đó đều phản đối, luôn gặp phải trường hợp cha con đối đầu như vậy. Không biết Đằng Duệ Triết có lại giống như Tiêu Tử, để lại cho cô một cái kết đầy tiếc nuối hay không?

Cô mở cửa sổ nhỏ trong phòng ngủ ra thông gió, để cho ánh mặt trời cùng làn gió lạnh lùa vào, đứng trước cửa sổ sát đất nhìn dòng xe tấp nập bên dưới.

Hắn thì đang cởϊ áσ khoác ở phía sau, nhấn nút điện thoại đầu giường đặt cơm, dặn dò khách sạn đưa cơm chay vào trong phòng.

"Thật sự ở nơi này có được không?" Cô hỏi hắn, nhớ đến câu nói "Cút ra khỏi khách sạn" của Đằng phụ, trong lòng có chút không thoải mái!

"Có cái gì không tốt sao?" Hắn tháo đồng hồ trên tay xuống, cởi bỏ nút áo trên cổ tay, chân mang dép lê đi tới, "Nếu Đằng Vi Trì có thể nhúng tay vào khách sạn ở Cẩm thành, chúng ta cũng có thể ở lại nơi này! Đây là sản nghiệp của Đằng gia, bất kỳ con cháu của Đằng gia đều có thể vào ở, cũng không phải do một mình ông già anh quyết định được! Đợi anh xử lý chút chuyện ở bên này, em cứ yên tâm mà nghỉ ngơi!"

Hắn vươn tay kéo bức rèm lại, ôm lấy cái eo của cô, để cho thân thể hai người dính chặt vào nhau, "Cùng anh hưởng thụ thế giới chỉ có hai người ở trong phòng nào, đến hoàng hôn lại đi dạo phố, đi dạo những con hẻm nhỏ ở phố cổ, thật lâu lắm mới có một ngày nghỉ như vậy."

Sau khi cơ thể của Đại Lận ưỡn người ra bị kéo về phía một cái, nắm lấy áo sơ mi của hắn, không cho hắn dán chặt vào mình như vậy: "Bây giờ em muốn ăn xâu kẹo hồ lô ở trong hẻm, loại kẹo mới ra lò ấy, sợ buổi chiều người ta không bán."

"Nhất định phải ở trong hẻm sao? Khắp nơi bên ngoài đều có cửa hàng kẹo mứt, hơn nữa trong mấy con hẻm không có bán kẹo mứt." Hắn nhíu mày.

"Đúng vậy, bây giờ em muốn đi mua." Đại Lận cười lém lỉnh, nhẹ nhàng đẩy hắn ra, tóm lại chính là không muốn cùng hắn ở chung một chỗ trong phòng.

"Có thể đi, nhưng bây giờ chúng ta còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm!" Hắn nhăn mày, đột nhiên ôm lấy cô đang đứng đó, xoay người đi đến trên giường, còn thân thể cao lớn của mình thì lập tức áp lên người cô, hung hăng đè nặng: "So với việc ra ngoài, anh càng muốn cho em không xuống giường được hơn. Lúc nãy thời gian ở trong phòng thử đồ quá ngắn, không đẩy hưng phấn lên tận cùng được! Nếu bây giờ em lại thỏa mãn anh, anh mới có sức lực đi ra ngoài cùng em được!"

"Không được, miệng vết thương trên người của anh sẽ bị vỡ ra mất!" Đại Lận ngẩng đầu lên, nắm chặt tay người đàn ông phong lưu không muốn sống này, bàn tay nhỏ bé đẩy hắn qua bên cạnh. Hơn nữa, làm gì có đạo lý nào nói rằng yêu xong mới có đủ sức lực để đi ra ngoài!

Mỗi lần làm xong, xương cốt cùng cái eo của cô muốn nhũn cả ra, bộ xương giống như vụn vỡ, nằm ở trên giường không muốn động đậy, như thế nào lại có thể còn sức lực mà đi ra ngoài? Đúng là lời nói dối sai trái!

"Để anh cử động còn em chỉ việc nằm yên, em chỉ cần hưởng thụ là đến đỉnh điểm, ngoan?" Hắn cười xấu xa, ăn chắc cô rồi, đôi mắt có ý cười như đang phóng điện, thẳng một đường nhìn chằm chằm cô đang ở dưới thân hắn mà không chớp mắt. Sau đó, bắt được đôi tay nhỏ bé của cô lại, khu vực nam tính khổng lồ lại đè mạnh lên khu vực non mềm của cô, khuôn mặt tuấn tú cúi xuống, chuẩn bị hôn giữ đôi môi mềm mại đang muốn trốn tránh kia!

Cái thân hình duyên dáng quyến rũ này, vừa rồi muốn nắm anh trong lòng bàn tay như thế nào, lại còn hất cằm mà đi ra khỏi thang máy, cao ngạo hất tóc đuôi ngựa, dùng cái ót mà đáp lại anh, a, bây giờ xem anh "Trừng phạt" em như thế nào!

Cơ thể mềm mại mẫn cảm như thế này, làm sao chỉ có thể dùng roi da với sáp nến để hành hạ được? Hay là để cho em tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dựa lên cửa sổ sát đất, vừa ngắm dòng xe tấp nập bên dưới, vừa bị anh làm từ phía sau đây?

Đứng ở cửa sổ cao đến mấy chục tầng, nhìn từ trên này xuống, sẽ có một loại cảm giác mê muội, em sẽ bị anh va chạm thúc đẩy, không chừng khi băng hỏa gặp nhau, sẽ hoa mắt chóng mặt nghĩ đến việc mình rơi xuống phía dưới mất, chắc chắc sẽ khóc thét chói tai rồi kêu lên!

Chơi kiểu này có vẻ tốt hơn khi dùng roi da và sáp nến, sáp nến cùng roi da sẽ khiến cho cơ thể mềm mại tuyết trắng của em đau vì bị thương, thậm chí còn để lại vết sẹo...... Mà tiếng khóc cùng tiếng la hét của em khi bị đè lên trên cửa sổ sát đất chính là liều thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ tình thú tốt nhất, sẽ khiến anh dốc toàn bộ sức lực, càng thêm yêu thương em hơn, mà em thì có thể đạt đến đỉnh điểm cao trào trong một bầu không khí khẩn trương gấp rút như thế, sẽ càng hút chặt lấy anh hơn!

Nghĩ đến đây, bên dưới của hắn có một trận cứng rắn, nhiệt huyết tuôn trào, dễ dàng đè lên thân thể mềm mại mịn màng của cô gái cừu non nằm phía dưới, tấn công cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô!

Nhưng thật bất hạnh, chuông cửa bất ngờ kêu vang, là nhân viên phục vụ của khách sạn đưa cơm lên, leng keng leng keng, phá hủy bầu không khí tuyệt vời ở bên trong, càng khiến cho cô gái trong lòng hắn thêm giãy dụa, không để cho con sói như hắn tận hưởng miếng mồi ngon!

"Chúng ta ra ngoài đi gặp bác sĩ, miệng vết thương của anh có khả năng bị hở ra rồi." Đại Lận cầm lấy bàn tay hư hỏng của hắn, chống đẩy vòm ngực cường tráng kia, muốn từ trong lòng hắn đi ra, kết quả lại không ngờ đến, thời điểm hai người quay cuồng đã khiến tóc của cô bị móc vào áo của hắn, quấn chặt lấy nút áo sơ mi!

Đột nhiên bị giật đau, Đại Lận tưởng hắn nắm tóc của cô, kêu ai một tiếng, sau đó quay đầu lại chính là dán mặt trong lòng hắn, mới phát hiện là tóc bị móc vào nút áo.

Cái đầu của cô cứ cọ cọ trong vòm ngực vạm vỡ kia, liền kêu đau, để cho hắn nhanh giúp cô tháo bỏ!

Bây giờ là chuyện gì vậy, tư thế này sao lại giống như đang hôn ngực hắn vậy, đầu thì dính sát vào ngực, còn quỳ trước mặt hắn nữa chứ? Cơ ngực rắn chắc của người đàn ông cũng có thể đi hôn như vậy sao!

Hắn cũng không tiếc lòng tốt, giúp cô tháo mở tóc dài, nhưng tháo gỡ một hồi cũng không ra, tiếng chuông cửa lại vang lên liên tục, vòm ngực màu đồng cổ của hắn bị lộ ra ngoài, ôm lấy cô ở trong lòng, đi ra mở cửa.

Vì thế ngay sau đó, nữ nhân viên phục vụ đưa cơm bị cảnh mờ ám trước mặt này làm cho giật mình một cái, còn tưởng Đại Lận đang hôn ngực của hắn, hai người hăng say chiến đấu đến nỗi dù khó khăn thế nào cũng không xa rời, đi mở cửa mà cũng lưu luyến không buông đối phương ra! Nữ nhân viên sợ đến mức vội vàng dời ánh mắt, ngại ngùng khi nhìn thẳng cảnh tượng này!

Cô ấy đã gặp qua không ít những người khách đến đặt phòng ở khách sạn này, còn gặp qua những vị công tử con nhà giàu đến khách sạn cùng với một người bạn của mình, có khi là đến với n người bạn của mình nữa, thường là cô đưa những đồ mà bọn họ yêu cầu đến trước cửa phòng rồi rời đi, nhưng chưa từng thấy qua trường hợp mở cửa phòng ra mà vẫn còn hôn nhau như thế này! Cô gái này đúng là đang hôn ngực của Nhị thiếu gia sao?

Thế mà lại hôn cơ ngực khỏe mạnh của Nhị thiếu gia, nằm trong vòm ngực hoàn mỹ gợi cảm này nữa chứ?

Đại Lận thì mắc cỡ chết đi được, đem mặt chôn trong lòng hắn, hai tay gắt gao ôm chặt cái thắt lưng cường tráng kia, chính là không chịu ngẩng đầu!

Chỉ nghe hắn nói: "Đẩy những thứ này vào phòng xong thì có thể rời đi, đem để trong phòng ngủ, sau đó đừng đến quấy rầy chúng tôi!" Tuyệt đối không e ngại, còn nói lời huỵch toẹt với nhân viên phục vụ đừng đến phá hư chuyện tốt của hắn nữa chứ, thể hiện toàn bộ "Mặt người dạ thú" của mình!

"Vâng!" Nữ phục vụ buông ánh mắt nhìn xuống đất, nhanh chóng đẩy xe thức ăn vào trong phòng, lại đi ra rất nhanh, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Đại Lận nghe tiếng đóng cửa kia, biết nhân viên phục vụ đã rời đi, cuối cùng mới ngẩng đầu từ trong lòng hắn lên, đôi mắt to ngập nước trừng mắt nhìn hắn, "Anh cố ý!"

"Chúng ta là vợ chồng, ở trong phòng làm chuyện gì cũng đều là bình thường." Hắn cười tà ác, từ trên cao nhìn chằm chằm xuống cô đang ở trong lòng mình, vô cùng hưởng thụ loại tư thế này, một bụng suy nghĩ ý đồ xấu: "Xem ra tiếp theo em nên ngồi trong lòng anh mà làm, hay là khóa chân ở trên người anh, cùng anh hôn nhau, anh sẽ nhẹ nhàng một chút, cố gắng hết sức để tóc của em không bị giật đau."

"Không cần!" Đại Lận cúi đầu đánh hắn một cái, "Anh còn như vậy, miệng vết thương chắc chắn sẽ bị hở ra, sẽ chảy máu, em cũng không muốn anh cử động liền......" Liền đặt em trong lòng bàn tay, bắt nạt em, chà đạp em, khiến em mệt nhừ bủn rủn cả người chỉ biết ngủ để lấy lại sức! Em muốn xoay người làm chủ, muốn mỗi lần làʍ ŧìиɦ, anh phải nghe lời em, em ở trên, anh ở dưới! Đến khi em không muốn làʍ ŧìиɦ, anh cũng phải nghe lời em, ngoan ngoãn ôm em mà ngủ!

"Tóc càng quấn càng chặt......Vậy anh cắt tóc của em đi." Cô nói nhỏ, cũng đánh hắn một chút, bỗng nhiên lại cảm thấy đau lòng, nhanh chóng thu bàn tay lại, lại giúp hắn đưa ra quyết định, "Hoặc là cắt nút áo đi, như vậy tóc sẽ được tháo gỡ ra."

"Không có kéo."

"Vậy...... có thể cởϊ áσ?" Xem ra chỉ có thể làm như vậy thôi sao? Trước tiên cởi tay áo bên trái, sau đó lại cởi tay áo bên phải......

"Em đang dựa vào trong người anh, không cởi được...... nhưng mà cưng à, chúng ta làm chuyện chính đi, đưa lưỡi của em ra, nhắm thẳng thân thể ở phía trước......" Hắn cười nhẹ nhàng dỗ dành cô, ôm cô thật chặt hơn hướng vào trong lòng mình, đè ép nơi riêng tư non mềm của cô kìm lại trên đũng quần đang bắt đầu nhô cao của mình, chuẩn bị tận hưởng tuần trăng mật ở trong phòng, "Liếm cái gì rồi?" Bờ môi hắn cười có chút gian manh, khuôn mặt tuấn tú thì hăng hái.

"Một bức tường." Cô ở trong lòng hắn rầu rĩ, đầu cũng không dám cử động chút nào, sợ tóc bị kéo giật làm cô đau, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn dán trong lòng hắn, cái lưỡi nhỏ thì cứ giật giật, giống như đang liếm trở về, nếm thử hương vị trong lồng ngực của hắn!

Hèn gì bình thường hắn lại thích hôn ngực cô như vậy, thì ra động tác hôn liếm thế này, lại có thể khiến cho cơ thể của đối phương kíƈɦ ŧɦíƈɦ như thế, đem đến một cảm giác kíƈɦ ŧìиɦ thật là kỳ diệu!

Cô lặng lẽ cười, học theo hắn mà vươn cái lưỡi mềm mại của mình ra, hôn lên trái tim đang đập thình thịch của hắn, đảo quanh cái lưỡi trên hạt đậu đỏ cùng cơ thể khỏe mạnh kia, mang theo một mảnh thấm đẫm ướŧ áŧ.

Thoáng nhìn hắn thật sự hưởng thụ, cô hôn một chút, khu vực nam tính của hắn lại cứng rắn một phần, bàn tay không ngừng len lỏi trên khắp cơ thể của cô, hận không thể bóp nát cơ thể gợi cảm này.

Cô cũng cảm giác được thật là đê mê thoải mái, chỉ cảm thấy thân thể bị hắn nhẹ đùa thật phiêu diêu, càng không ngừng nổi lên ham muốn dựa vào trên khu vực cứng rắn của hắn, bị hắn ôm ấp âu yếm, nhưng tóc lại bị quấn đau, đầu không thể cử động, thân thể giống như một tảng thịt bò nằm trên thớt, mặc hắn chiếm đoạt!

Vì thế cô chấm dứt hôn liếm ngực hắn, hơi hơi ngẩng đầu, ý bảo hắn trước tiên giúp cô tháo tóc ra đã, sau đó mới tính đến những chuyện này!

Kết quả hắn lại ôm lấy cô, trực tiếp đi đến bên cửa sổ, kéo mở bức rèm thật dày ở trước cửa sổ ra, để cho ánh mặt trời chiếu vào, "Vừa rồi em dùng miệng rất giỏi, bây giờ đến lượt anh làm cho em lên mây!"

Con ngươi đen của hắn bao phủ một tầng sương mù, dùng ngón tay lướt nhẹ lên cánh môi mềm mại hồng phấn của cô, nâng một chân cô lên, sau đó......

Cô không biết tóc của mình đã được hắn giải cứu khỏi nút áo từ rất sớm, lại cứ nghĩ tóc vẫn còn bị quấn chặt, không chịu phối hợp với hắn, dùng sức mà chống đẩy: "Em không muốn, người ở tòa nhà đối diện sẽ thấy mất! Anh buông em ra!"

"Người ở tòa nhà đối diện sẽ không nhìn đến đây được, bởi vì đây là kính ẩn hình! Chúng ta có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng người bên ngoài sẽ không nhìn thấy chúng ta! Ngoan~" Giọng hắn khàn khàn, ngọn lửa du͙ƈ vọиɠ bị chọc cho tăng vọt, hơi thở nóng bỏng đánh thẳng vào mặt cô, làm gì còn tâm tư thỏa hiệp khi cô kêu ngừng lại, bắt được cô liền tiến vào, "Em ngoan một chút!"

"Nhưng em thật sự không muốn, vừa nãy ở phòng thử đồ đã làm ~" Cô khóc nức nở hô to, cảm thấy hắn lại đang bắt buộc cô, trong lúc bối rối lại đụng phải mấy cái lọ nhỏ trên xe đẩy thức ăn, cũng không kịp nhìn thấy rõ đó là cái gì, bởi vì đang giãy dụa, một bàn tay dùng lực vung ra, vài cái lọ nhỏ liền đổ lên người bọn họ! Hơn nữa lại đổ lên khe hở trên cơ thể giữa hai người, sau đó một tầng lại một tầng rơi xuống vị trí kết hợp của bọn họ, toàn thân dính đầy bột tiêu, ớt khô, và tương ớt.

Ngọn lửa du͙ƈ vọиɠ đang bừng bừng đốt cháy hắn, đôi chân dài đang dùng sức chống đẩy, nâng một cái chân của cô lên chuẩn bị nhấm nháp hương vị mềm mại trong thân thể này, bỗng nhiên chóp mũi cảm giác được một tầng không khí hơi cay nồng, quay đầu qua, liền đúng lúc nhìn thấy toàn bộ lọ gia vị cay để trên xe đẩy thức ăn đã bị cô đụng phải, thế nhưng lại văng trực tiếp đến trên người bọn họ, rớt trúng cơ thể hắn!

Hắn cảm giác được sự cay nóng trên đỉnh đầu "Thằng đệ" của mình, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên một tia mất tự nhiên, nhanh chóng buông cô gái nhỏ bé trong lòng ra.

---

Nơi riêng tư của cô không có bị gia vị đổ lên, mà cái mũi lại bị "hành hạ", con mắt sáng rưng rưng nước mắt, ngẩng cằm, hắt xì một tiếng, "Hah xì, hah -- xì! Duệ Triết......" Cô cũng không nghĩ tới sẽ làm đổ lọ gia vị cay, nhưng nếu làm đổ, coi như bột gia vị cay sẽ giúp cô ngăn chặn hành vi man rợ của hắn, có thể được xem là một chuyện tốt.

Cô bị sốc hơi cay, đôi mắt xinh đẹp rưng rưng nước mắt cứ chớp chớp, trong suốt lại trong sáng, mông mông lung lung nhìn người đàn ông phía trước đang tối sầm khuôn mặt, môi khẽ nhếch, sắc mặt xem ra không được tốt cho lắm!

"Có cảm thấy trên người bị cay nóng hay không?" Hắn trầm giọng hỏi cô, xoay người ôm cô đem vào phòng tắm, nhanh chóng cởi bỏ áo quần của hai người ở gian ngoài, dùng nước ấm để tắm rửa cơ thể.

Lúc này Đại Lận mới ngừng hách xì, không còn ngửi thấy vị cay nồng nữa, nhìn ba mặt trong phòng tắm đều là gương đang phản chiếu hình ảnh của bọn họ, hắn thì đang tắm đưa lưng về phía cô, tấm lưng tinh tráng dày rộng đang quấn một vòng băng vải, toàn bộ đã bị xối nước.

"Duệ Triết, miệng vết thương của anh không thể đụng vào nước." Cô đến gần hắn, không hiểu vì sao hắn lại muốn tắm rửa lâu như vậy, miệng vết thương bị xối nước ướt hết cũng không biết!

"Không có việc gì, em về giường nằm trước đi, anh tắm xong sẽ ra." Giọng nói trầm thấp đầy cảm xúc của hắn có chút không tự nhiên cho lắm, giống như đang chịu đựng khổ sở gì đó, lúc quay đầu lại nhìn cô, mày kiếm khí phách nhăn lại rất chặt, đôi mắt thâm thúy rõ ràng hiện lên một tia cười khổ, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Một chiêu của em cũng thật là ác hiểm, khiến cho anh không làm đàn ông vào lúc này được, không thể đè em ra mà "Tử hình tại chỗ"!"

Hai tai của Đại Lận nóng đỏ cả lên, vội vàng quấn khăn tắm quanh người đi ra bên ngoài, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.

Ý của hắn chính là, hiện tại hắn không "Lên" được sao? Dính bột tiêu cay lên đó sẽ không "Lên" được sao?

Nghĩ lại lúc nãy đúng là đổ rất nhiều gia vị bột cay, hơn nữa trong lúc cô giãy dụa, không biết đá trúng hắn có bị làm sao không, có phải vì vậy mới khiến cho hắn không làm đàn ông vào lúc này được hay không?

Nhưng nếu hắn không làm đàn ông được, hắn có thể nhận được sự đả kích trầm trọng này sao?

Trong lòng cô hốt hoảng, vội vàng lại đứng dậy đi đến bên cửa phòng tắm, sợ hãi hắn thật sự gặp chuyện không may. Mặc dù cô không chịu nổi sự thiện chiến dũng mãnh của hắn, không thể phối hợp với thể lực kinh người của hắn, nhưng không thể phủ nhận, cô thích cùng hắn âu yếm hoan ca.

Không có hắn, cô sẽ không được đầy đủ.

Mà hắn lại là một người đàn ông cao ngạo, nếu không "Lên" được, sẽ là một sự đả kích rất lớn đối với hắn!

"Duệ Triết." Cô gõ cửa, cuối cùng đem suy nghĩ nói rõ ràng, "Vừa nãy là em không cẩn thận, thật xin lỗi, em cũng không nghĩ là sẽ làm rớt mấy lọ gia vị cay......" Nếu sớm biết hậu quả nghiêm trọng như vậy, cô sẽ giữ lấy tóc của mình, chấp nhận cùng hắn một chút. Nhưng mà, tóc của cô từ khi nào thì được tháo ra vậy?

Hả?

Cô nâng tay sờ sờ lên mái tóc của mình, phát hiện lông tóc không bị ảnh hưởng gì.

Mà phía sau cánh cửa cũng không có một âm thanh nào, không biết là hắn đang thương tâm, hay là đang giận lòng.

"Duệ Triết?" Cô lại gõ cửa, tiếp tục lo lắng, mở cửa phòng tắm ra, tìm bóng dáng của hắn. Chỉ thấy phòng tắm rộng lớn như vậy không có một bóng người, khu vực tắm rửa vẫn đang nhỏ giọt nước, khí nóng vẫn còn bốc lên, một mảnh sương mù mênh mông, hắn thì không biết đi đâu rồi.

"Duệ Triết!" Cái này khiến cô hoảng sợ, hết hồn, lo lắng không biết có phải hắn nghĩ quẩn trong lòng nên đã nhảy từ cửa sổ xuống dưới hay không, sợ đến mức khóc lớn thành tiếng: "Duệ Triết, anh không cần nghĩ quẩn trong lòng, cho dù anh không "Lên" được, em cũng muốn anh!"

Cô quá sợ hãi chạy đến cửa sổ trong phòng tắm, lại không biết hắn đang quấn khăn tắm ngang hông, đứng núp ở phía sau cánh cửa, nghe được câu nói "Không lên được" kia của cô, khuôn mặt tuấn tú phút chốc biến thành một mảnh đen thùi lùi! Đi tới vài bước ôm lấy cô, cắn cắn vành tai nhỏ nhẹ mềm mềm kia, thấp giọng mà nói: "Ai nói là anh không "Lên" được?"

Chính là bị đau vì gia vị cay nóng, cô bé ngốc! Thế mà lại nguyền rủa anh không "Lên" được!

Đại Lận nghe được âm thanh của hắn, oa một tiếng xoay người nhào vào trong lòng hắn, ôm chặt lấy cái eo của hắn, "Lúc nãy chính anh nói không "Lên" được...... Duệ Triết, cho dù anh như thế nào, em cũng đều cần anh!"

Duệ Triết dùng tay vén những sợi tóc trên trán cô, sau đó lại cúi đầu hôn hôn lên đôi môi hồng đang run run kia, ôm lấy cô đi ra bên ngoài. Vừa rồi em ngoan ngoãn như vậy có phải tốt hơn không, sẽ không làm đổ mấy lọ bột tiêu cùng tương ớt đó, cũng khéo gì không khéo lại văng hết lên "thằng đệ" của anh, bị đau do cay nóng, lại còn ăn một đá của em nữa!

Em nói em như vậy làm sao anh ép buộc em như thế nào được?

A, trong trí nhớ của anh, một ngày muốn em hai lần đã được cho là ít, nếu bây giờ em không thích nghi được, sau này làm sao thõa mãn tinh lực tràn đầy của anh đây?

"Bây giờ chúng ta làm lại một lần nữa." Hắn đặt cô gái trong lòng mình ngồi lên ghế sô pha, cởi bỏ cái khăn tắm đang quấn quanh người của cô, để cho cô vừa trơn lại trắng nằm dài trên ghế sô pha, hắn đánh giá cơ thể trơn bóng mềm mịn của cô một cách tỉ mỉ, "Anh sẽ chứng minh rằng mình không hề không "Lên"."

"Còn sao?" Nước mắt nơi khóe mi của Đại Lận còn chưa kịp khô, lại bị những lời này của hắn làm cho nghẹn họng.

Cô đem hai tay bắt chéo che lại trước ngực mình, cơ thể giật giật, nhanh chóng nằm úp sấp trên ghế sô pha, để lộ cặp mông trắng tròn chắc nịch của mình, eo nhỏ non mịn, đôi chân thon dài hơi hé lộ khu vực nhạy cảm, "Em......em chuẩn bị xong rồi."

Tư thế này là nhẹ nhàng nhất, không bị hắn tách chân ra gác lên vai, cũng không cần dùng chân khóa lại trên thắt lưng của hắn, eo của cô không đủ sức lực mà phối hợp với động tác mạnh mẽ kia, hiện tại tư thế này thật sự hợp với cơ thể mệt mỏi của cô.

Nói thật, muốn thõa mãn du͙ƈ vọиɠ mãnh liệt, cùng với khu vực nam tính đầy cứng rắn đó của một con người quân tử như hắn, thật sự mệt muốn chết đi được, nhất là mỗi khi cô không muốn làm, chỉ muốn ngủ, hắn chỉ cần bắt lấy hai chân của cô kéo qua, lại có thể ăn trọn vẹn cô!

Có ai mà biết một người quân tử như vậy, thật ra lại là một kẻ mặt người dạ thú. Hắn có một thể lực kinh người, cứng rắn dũng mãnh, như một vị tướng quân thiện chiến trên chiến trường......

Nhưng mà hiện tại vì không để cho hắn không "Lên", cô đành phải thỏa mãn hắn, trăm lần vạn lần không thể cho "thằng đệ" cứng rắn của hắn không đứng dậy được!

Vì vậy cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên ghế sô pha, khuôn mặt nhỏ nhắn gối đầu lên cánh tay, tấm lưng trắng mịn, đường cong quyến rũ, chờ đợi hắn chiếm đoạt.

Ai, đây không phải là đang trừng phạt người đàn ông cao ngạo này, mà trận này cô đã hoàn toàn bị đánh bại, thắng làm vua nên

thua phải làm giặc! Cô dùng hai bàn tay che lấp khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, đôi mắt to đẹp khẽ chớp chớp, không nói gì chỉ nhìn về phía trước.

Hắn thấy cô ngoan ngoãn nghe theo, nhẹ nhàng cười, tháo khăn tắm quấn quanh hông ra, đặt thân lại đây.

Vì vậy......

"A!" Cái này, cái này không "Lên" là như thế nào! Rõ ràng là một cây gậy cứng như sắt!

"Anh gạt em!" Cô quay đầu lên án hắn.

"Anh không có lừa em." Hắn vừa ra sức thúc đẩy, vừa vuốt ve sườn mặt của cô, hơi thở không thông, hổn hễn cười nói: "Vừa rồi bị cay nóng, đúng là không "Lên" được, nhưng sau khi tắm rửa xong cũng đỡ đi nhiều. Cưng à, đây là phúc đức cả đời của em, "Lên" hoặc không "Lên", em đều phải kiểm tra giúp anh! Hơn nữa muốn tê dại hơn thì càng phải nhanh hơn! A~"

A? Đại Lận thật sự chết đi rồi sống lại, cơ thể lắc lư nảy lên từng đợt trong thống khổ, nhíu lại mi, miệng phát ra những âm thanh vui vẻ hài hòa ngâm nga, hai tay dùng sức bám lên người hắn.

Rõ ràng là cô đang ngâm nga thoải mái, đôi mắt trong suốt nửa khép nửa mở, má phấn đỏ bừng, trên trán thấm đẫm mồ hôi vì kíƈɦ ŧìиɦ, cắn chặt hàm răng.

Thì ra là như vậy, anh bị cay nóng nên tạm thời không "Lên" được, bị thương vì trúng đạn thì không đi nghỉ ngơi cho tốt, lại ở đây ép buộc chiếm đoạt em! Bây giờ kiểm tra mới phát hiện "Thằng đệ" của anh vẫn còn chạy tốt như cũ, vì sao lại không cho em nghỉ ngơi một lúc? Chẳng lẽ anh đến tầm tuổi này rồi, mới là thời điểm mãnh liệt nhất để bùng nổ du͙ƈ vọиɠ cùng tinh lực sao?

Hèn gì người bên ngoài đều nói anh là chú của em......

Ôi, lần sau sẽ cho anh dùng thử bột ngứa, cho "Thằng đệ" của anh lại bị đánh một đòn, tạm thời không "Lên" được! Mặc dù lần này em không chiếm được ưu thế, bị anh "Trừng phạt", nhưng bây giờ em đã bắt được điểm yếu để uy hiếp anh rồi, biết làm cách gì để anh không "Lên" được, không sợ anh không tiêu tán được lửa nóng du͙ƈ vọиɠ!

Đến thời điểm quan trọng, em nhất định sẽ sử dụng chiêu này!

"Chúng ta đi đến bên cửa sổ, trời vừa kịp có nắng, có thể chiếu lên dáng người xinh đẹp tuyệt vời của em, còn bộ váy cưới chuẩn bị cho em ở kia, sẽ là váy ngủ đêm nay của em...... Tiếp theo, xem ông chú này yêu em như thế nào! Cưng không tập trung rồi!"

Một cái tát giáng xuống cặp mông trắng tròn co dãn kia!

"A, đừng!" Cô khóc kêu lên, không muốn đi qua cửa sổ bên kia, muốn chui xuống dưới cái bàn mà trốn, a.

---

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio