Lỗ Ái (Bắt Yêu)

chương 232: ngoại truyện 003: xứng sao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi tan làm, Đằng Duệ Triết vốn giữ các vị lãnh đạo cấp cao ở lại họp, bỗng nhiên nhận được điện thoại của vợ, hỏi hắn hôm nay ăn món gì, gặp qua Cổ Dư cũng đến ăn cơm.

Hắn nghe vậy cười nhẹ nhàng, dùng ngón tay dài kéo mở cà vạt trên cổ, lưng dựa vào ghế, bắt đầu nói chuyện với vợ trước mặt cấp dưới, "Vợ à, em cùng Cổ Dư đi siêu thị chọn mua những món mình muốn ăn đi, lát sau anh về nấu cho hai người."

"......" Lãnh đạo cấp dưới bị một câu này dọa đến trợn mắt, không thể không nhìn người đàn ông thoáng nhìn kiêu căng cuồng dã, thực ra sớm đã biến thê nô này!

Đằng tổng xưa nay nổi danh bởi sự mạnh mẽ vang dội, lạnh lùng tôn quý, là một người đàn ông luôn khiến mình điên cuồng bận rộn, tinh lực dư thừa, hắn sẽ dùng ánh mắt sắc bén của mình khiến thư ký bên cạnh toát mồ hôi lạnh, sẽ dùng năng lực hơn người của mình để khuếch trương sự nghiệp của bản thân, khiến kẻ thù không có nơi xoay người, nhưng tuyệt đối không bao giờ sau khi tan làn, ngoan ngoãn nấu cơm cho vợ!

Nhưng mà hiện tại, người đàn ông khiến đối thủ kính sợ, không hề nói lời nào dư thừa, chỉ cần dùng một ánh mắt sắc bén lạnh thấu xương, cũng đủ khiến đối thủ hoang mang lo sợ, binh bại như núi đổ, thế nhưng vào thời điểm cuộc họp diễn ra được một nửa, nhàn nhã nói chuyện điện thoại với vợ trước mặt mọi người!

Hiện tại, vẫn đang nói chuyện điện thoại, Đằng Duệ Triết vừa cười, vừa dùng ánh mắt lạnh thấu xương quét nhìn toàn bộ phòng họp, giọng điệu ôn nhu cùng bề ngoài sắc bén lạnh băng của hắn, và không khí nghiêm túc nặng nề của cuộc họp có vẻ không hợp nhau lắm, khiến mọi người được mở rộng tầm mắt, "Vợ à, tan làm anh sẽ đến trường đón Khiêm Khiêm và Ny Ny, giờ hai con đang học thêm ở trường, anh sẽ để cô giáo giao bài tập nhiều một chút, để hai đứa học nhiều hơn, gần đây Trạch Khiêm càng ngày càng nghịch ngợm, phải học bù......"

Mọi người ngạc nhiên nhìn tổng giám đốc mặc đồ đen ở trước mắt, không lên tiếng, chờ hắn nói chuyện điện thoại ngọt ngào xong, sau đó tiếp tục cuộc họp!

Vừa rồi Đằng tổng như một con hổ con rồng, một thân đồ tây phẳng phiu, tóc ngắn sạch sẽ, mắt nhỏ nheo lại, bình ổn như núi họp cùng mọi người, có chỉ số thông minh không ai chống lại được, ánh mắt sắc bén của hắn khiến người ta lạnh thấu xương, cười như không cười đảo qua, làm cho đối phương tiếp tục thao thao bats tuyệt, còn hắn thì nhẹ nhếch môi, trầm giọng cười lạnh, "Được rồi. Tiếp tục?"! Chính là một cuộc họp thường kỳ, nếu có người cố ý lấy trứng chọi đá chống lại hắn, nhưng thật ra có tất yếu suy nghĩ đến chuyện bỏ người cũ thay người mới! Nhưng mà hiện tại, hắn không ngại để mọi người nghe được hắn cùng vợ nói chuyện, để cho mọi người nhìn thấy một mặt khác của hắn khi đã kết hôn!

"Được rồi, tiếp tục cuộc họp, vừa rồi chúng ta nói đến đâu?" Đằng Duệ Triết chấm dứt trò chuyện với vợ xong, chậm rãi xoay ghế da lại đây, đôi mắt quét toàn phòng họp, nghiền ngẫm nhìn biểu tình trên mặt mọi người, "Làm phiền mọi người vài phút, bởi vậy, có cần tôi giải thích để tài vừa rồi một lần nữa? Hay là không?"

"Không! Không! Chúng tôi hiểu rồi! Chúng tôi......hoàn toàn hiểu rồi! Không cần nhắc lại!" Những người chống lại hắn trả lời, lấy khăn tay trong túi ra mà xoa xoa thái dương, ánh mắt lặng lẽ nhìn biểu hiện của tổng giám đốc, "Đằng......Đằng tổng, chúng ta có thể tiếp tục, về hồ Đồng La bên kia Thủy Nê Hán, chúng ta có thể suy nghĩ thu mua, bọn họ đưa ra giá siêu thấp......" Bởi vì bỗng nhiên bọn họ phát hiện, Đằng tổng biết bọn họ có nhúng tay hối lộ Thủy Nê Hán bên kia, hơn nữa bọn họ đã sớm cấu kết cùng Thủy Nê Hán, ngụy trang là nuôi trồng thủy sản, thực chất là làm chuyện khác!

Thu mua Thủy Nê Hán để xây khách sạn, đó là chuyện không có khả năng!

"Ồ." Đằng Duệ Triết lại dựa người vào lưng ghế da, mười ngón tay nắm chắc đặt lên mặt bàn, lạnh lùng nhìn chằm chằm vài người ở trước mặt, "Được rồi, tôi muốn nghe tiếp. Cuộc họp sẽ diễn ra thêm năm phút, cho các người thời gian năm phút."

Nhóm người trung lập thì không lên tiếng, cũng giống với Đằng tổng, chờ đợi những người chống lại giải thích!

Đằng thị bấp bênh rốt cuộc trong vài năm nay, lại lần nữa đứng vững trên trường quốc tế, lại lần nữa trở thành mạch máu kinh tế, hết sức quan trọng trong các lĩnh vực ở khắp nơi! Điều này mang lại muôn vàn hi vọng cho cấp lãnh đạo, cũng nuôi sống mấy vạn nhân nhiên, phát triển nhảy vọt không thể đỡ, vì thế cũng không thể tránh khỏi, việc luôn xuất hiện một số con sâu làm rầu nồi canh lấy việc công đút túi việc tư, khiến Đằng tổng bận rộn luôn nghĩ nhiều phương pháp, rút thời gian mợi họp thường kỳ!

Cuộc họp thường kỳ lần sau, Đằng tổng sẽ điều chỉnh ban giám đốc lần nữa, để Đằng phụ cùng Đằng nhị bá quay lại công ty, dưới sự liên minh của cha con khiến Đằng thị huy hoàng trước nay chưa từng có! Đây là chuyện đáng để chúc mừng!

"Đằng...... Đằng tổng, Thủy Nê Hán bên kia, chúng ta chính là làm việc nhanh, hoàn cảnh nơi này không được tốt lắm, khắp nơi trong không khí đều không sạch, dễ dàng bị bệnh hô hấp......" Những người chống lại giải thích công việc gần đây của minh cho tổng giám đốc nghe, đôi mắt khôn khéo né tránh, lời nói lóe ra, tựa như có chút chột dạ, "Nhưng nếu hiện tại chúng ta không thu mua, William Cổ về nước rồi có khả năng sẽ tranh đoạt miếng thịt béo này với chúng ta, bởi vậy tôi đề nghị tốc chiến tốc thắng, dùng giá thấp nhất để thu mua vài cái Thủy Nê Hán."

"Vài cái Thủy Nê Hán?" Đằng Duệ Triết nâng mắt liếc một cái sắc bén.

"Bốn......bốn cái."

"Theo tiền điện ở Thủy Nê Hán, bốn hộ Thủy Nê Hán chỉ có hai nhà dùng điện, còn lại hai nhà số công tơ điện là bằng không." Đằng Duệ Triết thản nhiên mở miệng, thân hình nhẹ nghiêng về phía trước, cười lạnh nhìn chằm chằm vài vị lãnh đạo cấp cao, "Báo cáo thuế ghi lại ghi nhận một lượng thuế thu nhập lớn mà bốn hộ Thủy Nê Hán nộp lên, dưới tình hình Thủy Nê Hán đình công, khoản tiền này lại không cánh mà bay, vì sao?" Âm thanh hắn thật đạm bạc, nhưng lại tươi cười rất nguy hiểm!

"Cái này......" Vài người bắt đầu ấp úng, cắn răng không trả lời được. Vì sao Đằng tổng lại biết Thủy Nê Hán sớm đã ngừng kinh doanh, báo cáo thuế chỉ dùng để che mắt những người biết chuyện?!

"Bởi vì khoản tiền này đã rơi vào túi của các người!" Đằng Duệ Triết nheo mắt lai, cười như không cười giải thích thay bọn họ, "Bốn hộ ở Thủy Nê Hán đình công đã lâu, không có khả năng xuất hiện lợi nhuận! Các người lợi dụng Thủy Nê Hán ở nơi xa xôi, không người qua lại, mở rộng quy mô sản xuất, chế tạo axit nitric phi pháp, thậm chí là sản sinh các độc phẩm hóa học khác. Hiện tại chỉ cần Đằng Duệ Triết tôi thu mua nơi này, như vậy toàn bộ tội danh này sẽ đổ xuống đầu của bổn thiếu! Đúng không?"

"Đằng tổng, không có chuyện này! Bốn hộ Thủy Nê Hán đều là nuôi trồng thủy sản bình thường, chúng tôi có báo cáo thuế từng tháng để làm bằng chứng...... Hai hộ Thủy Nê Hán không dùng điện, là vì máy móc bị hư, không thể dùng được...... Đằng tổng, ngài nghe chúng tôi giải thích......"

"Nghe đây!" Đằng Duệ Triết thong thả chậm rãi đi về bên này, thân hình cao lớn như một ngọn núi, tạo thành bóng ma áp lực ở trước mặt vài người, "Mặc kệ là ai sai khiến các người làm như vậy, nhưng đối với công ty, đối với Đằng Duệ Triết tôi, đã muốn hình thành sự phản bội! Hiện tôi cho các người hai con đường, một, làm như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, tiếp tục đến nơi của kẻ đó lấy tiền thuế, nộp báo cáo thuế, chờ lệnh của tôi. Hai, chờ đến khi sự việc được vạch trần, các người thay thế kẻ đầu sỏ ngồi tù, gánh tội danh này!"

Hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hai người ngày, ngẩng đầu cười lạnh, tuyên bố với mọi người, "Giờ tan họp. Tôi không muốn lại nhìn thấy công ty có kẻ phản bội. Bởi vì tiền bạc, công ty xuất hiện kẻ phản bội là chuyện bình thường, nhưng không muốn thường xuyên nhìn thấy!"

"Các người thật thiếu đạo đức." Mọi người đều đứng lên, liếc mắt khinh thường hai người này một cái, theo Đằng tổng đi ra khỏi phòng họp, để lại hai người kia bốn mắt nhìn nhau, không biết nên làm gì bây giờ.

---

Đằng Duệ Triết về đến nhà, mang theo ba đứa con của hắn, nấu đồ ăn ở phòng bếp.

Ny Ny phụ trách việc bưng thức ăn cho baba, Đồng Đồng phụ trách ăn, Khiêm Khiêm thì xem TV, ném bài tập cô giáo giao qua một bên, ngồi trên sô pha xem hoạt hình.

Bởi vì tiểu Nhã Đồng chỉ có hơn một tuổi, thường xuyên uống sữa không ăn cơm, bởi vậy khi baba làm xong món bánh tráng miệng cùng thức ăn, cô bé chộp lấy, cái miệng nhỏ nhắn cắn cắn, cái mông cứ nhích qua lại trên ghế, "Chị ơi, chị ơi!"

Oánh Ny sáu tuổi đang bưng thức ăn giúp baba, nhìn thấy em gái đang vọc thức ăn, vội vàng chạy tới ôm em gái, "Đồng Đồng, không được! Mẹ Cổ Dư lập tức sẽ đến nhà chúng ta ăn cơm, mẹ sẽ thất vọng!"

"Chị, em muốn uống sữa!" Tiểu Nhã Đồng nhảy vào trong lòng chị gái, trên chiếc váy dính đầy tiêu cùng dầu mỡ, ôm lấy chị không chịu buông, "Em đói bụng, em muốn uống sữa, sao mẹ còn chưa trở về?"

Oánh Ny thấy em gái làm dơ chiếc váy, thân hình nhỏ bé như con bạch tuộc quấn lấy mình, đòi uống sữa, cô vỗ mông em gái vài cái, "Em không có giữ vệ sinh! Chị méc mẹ!"

"Ô -- oa --" Đồng Đồng khóc òa một cái, mắt ngập nước, oan ức nhìn chị. Cô bé không thích ăn cơm, muốn uống sữa thôi, không phải trước đây chị Ny Ny cũng không chịu ăn cơm đòi uống sữa, làm bẩn váy sao! Đây là thiên tính của một cô bé! Bụng cô bé đói chết được, nhưng đồ ăn đầy tiêu lại không thể ăn, cay! Thật tình không rõ vì sao mọi người lại ép mình cai sữa, răng của cô ăn không được!

Đằng Duệ Triết mặc đồ ở nhà nghe tiếc con gái khóc lớn, ló mặt ra từ nhà bếp, khẽ nhăn mặt, "Ny Ny, đừng bắt nạt em!" Không phải các con đều ngoan sao, như thế nào lại náo loạn rồi! Xem ra vẫn nên ở cùng ba mẹ thì tiện hơn, mẹ có thể hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ.

"Con không có bắt nạt em, em không chịu vệ sinh gì cả, phá hư đồ ăn rồi!" Ny Ny ôm em gái đến sô pha, muốn dùng khăn chùi tay cho em gái, nhưng Trạch Khiêm không chịu phối hợp, cầm điều khiển TV ngồi trên sô pha, nhìn Ny Ny, "Đồng Đồng không chịu ngồi ở sô pha, em muốn baba, chị không nhìn thấy sao?"

"Anh ơi." Đồng Đồng liền giơ hai cánh tay qua bên này, muốn được anh trai ôm.

Đầu tiên là Trạch Khiêm nhăn mày, cảm thấy em gái rất phiền toái, tiện đà buông điều khiển TV trong tay ra, nhảy xuống sô pha, đi đến trước mặt Ny Ny, "Chỉ vì em gái phá hư đồ ăn của dì Cổ Dư mà chị tức giận! Nhưng em gái không hiểu chuyện, không biết như vậy là sai lầm, chị phải dạy em ấy không được phá này nọ, như vậy là không vệ sinh. Được rồi, em muốn lên lầu, để em gái cho chị chăm sóc."

Oánh Ny bị những lời này khiến tức giận bốc hỏa, đặt em gái ngồi lên sô pha, ngăn cản em trai lại: "Đồng Đồng cũng là em gái của em, vì sao em không chịu chăm Đồng Đồng? Chỉ biết đá bóng cùng chơi điện tử, sau khi tan học thì chơi cùng bạn đến khuya, hoàn toàn không biết chăm em!"

"Con gái thật phiền phức." Tiểu Trạch Khiêm nhíu mày, phát hiện gần đây cảm xúc của Ny Ny thật táo bạo.

Đồng Đồng thấy anh trai chị gái bắt đầu cãi nhau, chớp chớp đôi mắt to.

"Các con, mẹ đã về rồi!" Đại Lận rốt cuộc thành công đưa Đại Lận về nhà mở cửa ra, chuẩn bị nghênh đón sự chào mừng nhiệt tình của hai con, "Nhìn xem ai tới này!" Hai tay của cô giang ra chờ các nhảy ào lại đây, lại nhìn thấy hai đứa con sinh đôi của mình đang cãi nhau trong phòng khách, con gái út thì ngồi chơi một mình bên cạnh, Duệ Triết thì đang có điện thoại, vừa nói, vừa đi, thân hình hướng về ban công, lại hoàn toàn dấn thân vào công việc của mình!

Phút chốc cô cùng Cổ Dư đều nhíu mày, bị một cảnh trước mắt này biến thành đau đầu, đau lòng. Nhìn xem đi, thật ra hạnh phúc, cuộc sống ngọt ngào cũng tràn ngập va chạm, hai đứa con đang cãi nhau, cơm trên bàn thì hỏng bét, chồng lại nghe điện thoại của mình, xử lý chuyện công việc! Thật ra cô nói rõ lần nữa, thời gian bữa tối là thời gian gia đình đoàn tụ, có thể không đem chuyện công việc xen vào cuộc sống thì không cần đem!

Nhưng Duệ Triết thân là một tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, công việc bận rộn, tuyệt đối không có chuyện tắt máy biến mất! Điện thoại hắn luôn đổ chuông, lịch trình hằng ngày luôn luôn bận rộn, mặc dù hắn muốn vì cô mà làm bữa tối tình yêu, cũng không thể không bị điện thoại công việc gọi đến, hoặc là đánh gofl, hoặc là đua ngựa!

"Được rồi, chúng ta đi thu dọn thôi, thức ăn trong thật là ngon." Cổ Dư cười đi về phía bàn ăn, nhìn thấy bàn ăn bị Đồng Đồng làm loạn, dùng ngón tay nhón thức ăn bỏ vào miệng, đôi mắt sáng rực, "Ô, hương vị thật không sai." Cứ như vậy mà ăn đi, tiểu Đồng Đồng chỉ phá hỏng một nữa, một nửa khác vẫn có thể ăn.

Đại Lận bên này vỗ trán, thấy Duệ Triết vẫn đứng ở ban công nói chuyện điện thoại, chỉ quay lại nhẹ nhàng cười với cô cùng Cổ Dư, không có ý đi tới được, cô liền đi qua ôm lấy con gái út, vào phòng tắm tắm rửa. Ny Ny cũng đi theo, nhỏ giọng giải thích với mẹ, biết mình không nên đánh em gái.

"Tắm rửa một cái rồi đi xuống ăn tối." Cô sờ sờ đầu của con gái lớn, biết Ny Ny tức giận vì Đồng Đồng phá hư bàn ăn, cũng không trách cứ con, "Baba muốn làm bữa tối cho chúng ta, nhưng baba bận quá. Ngoài việc làm baba của chúng ta, vẫn là người phụ trách chủ yếu của công ty, Đằng thị cần baba." Thật ra cô cũng không nguyện ý nhìn thấy chồng của mình bận rộn như vậy, nhưng không có cách nào, công ty cần hắn, những lời này là cô đang nói cho chính mình nghe.

"Mẹ, là con có lỗi ~" Con gái cọ cọ vào lòng cô.

Mang theo hai cô con gái đã tắm rửa xong xuống lầu, Duệ Triết cùng Cổ Dư đã ngồi vào bàn ăn, Cổ Dư vừa ăn bánh bao, vừa nói chuyện với Đằng tổng, thoạt nhìn tâm tình rất khá.

"Ôi, hai tiểu bảo bối của dì!" Thấy các cô gái xuống lầu, Cổ Dư vội vàng ôm hai cô con gái nuôi vào trong lòng, sủng nịnh hôn lên má, "Bảo bối, dì Cổ Dư nhớ hai người chết được. Đến đây, dì hôn một cái nào ~ ân a ~" Sau đó để hai cô con gái nuôi một trái một phải ngồi xuống bên cạnh mình, cô giúp hai người ăn cơm, để một mình Đằng tổng lại cho Đại Lận, để hai vợ chồng này ân ái.

Đại Lận ngồi bên cạnh Duệ Triết, bị cánh tay của hắn vươn ra ôm vào trong lòng, thân mật hôn môi, "Cuối tuần này chúng ta đi du lịch ở Singapore, bởi vậy anh có gắng hoàn thành công việc trong vòng một tuần." Hắn biết vừa rồi phản ứng của mình lơ là vợ, làm cho tâm tình đangvui vẻ của vợ phút chốc rơi vào đáy cốc, không khỏi cảm thấy áy náy, "Vừa rồi có cuộc gọi quan trọng."

Đại Lận lắc đầu, cười nhìn Cổ Dư: "Duệ Triết, anh giúp em rất nhiều, hôm nay đồ ăn ngon lắm." Hắn vốn bề bộn công việc, tựa như trăm công nghìn việc, lại vì một cuộc gọi của cô cô, xin hắn hỗ trợ an ủi Cổ Dư, làm sao cô lại có thể trách hắn được?

Điều cô ảo não là, các con ngày càng lớn, sẽ cãi nhau, thậm chí là đánh nhau, hắn thân là baba lại không có biện pháp phân thân, vừa muốn giải quyết công việc, vừa muốn làm cơm tối cho vợ, càng muốn xen vào chuyện giáo dục con cái, hoàn thành nhiều nhân vật...... Hơn nữa vừa rồi hắn nghe điện thoại, bỏ mặc hành vi của con, quả thật có chút không thỏa đáng. Có khả năng thân là đàn ông, không có kinh nghiệm cùng kiên nhẫn đối với việc vặt này.

"A, thật sự ngon lắm! Tôi nhớ bữa tiệc cuối cũng cách đây một tháng rồi, cám ơn Đằng tổng đã tiếp đãi, sau này tôi còn có thể lại đến cọ cơm, ha ha ha ha, tôi không phúc hậu chút nào." Cổ Dư cười hì hì ở đối diện, có vẻ tâm tình vô cùng tốt, vừa thừa nhận mình không có phúc hậu, vừa đem toàn bộ đồ ăn nhét vào bụng mình, sau khi ăn nó, dắt hai cô con gái nuôi ra ngoài đi dạo, cố ý để không gian lại cho hai vợ chồng, "Tôi mang tụi nhỏ đi dạo, hai người cứ tùy ý, muốn như thế nào thì liền thế đó, a."

Nháy mắt một cái, đi ra ngoài. Cô gọi điện thoại cho Dạ Triệt, để hắn cũng thuận tiện đến đây cọ cơm, tuy rằng hắn không đói bụng, nhưng cô chính là muốn gọi hắn lại đây, muốn cho hắn hiểu được là cô muốn ăn một chút cơm do hắn tự tay làm đến cỡ nào.

Duệ Triết thấy Cổ Dư đi ra ngoài, nghiêng đầu, dùng chiếc mũi cao thẳng của mình mà vuốt chóp mũi của Đại Lận, ánh mắt chứa đầy sự biết rõ, "Hôm nay tâm tình của cô ấy không tốt, bởi vậy em đưa cô ấy đến đây?"

"Anh cũng đã nhìn ra." Đại Lận nằm trong lòng hắn tựa như là chạm vàng tai mái tóc cùng hắn, nhỏ giọng nói, "Hình như Dạ Triệt nổi lên hứng thú với Lâm Tiêm Tiêm. Vừa rồi ở Giang Bắc, em nhìn thấy xe cảu Dạ Triệt vội vàng chạy qua trước mặt tụi em."

"A?" Đằng Duệ Triết nhíu mày, mắt sáng lên, cảm thấy thật kinh ngạc. Thế giới này không khỏi quá nhỏ, thế nhưng Mộ Dạ Triệt lại cảm thấy hứng thú với Lâm Tiêm Tiêm! Trước mắt Lâm Tiêm Tiêm là bạn gái mới của Phó Minh Khải!

"Khả năng Mộ Dạ Triệt kết hôn cùng Cổ Dư có tính là lớn không?" Hắn trầm giọng hỏi, quay đầu nhìn bóng dáng của Cổ Dư trong vườn, khuôn mặt tuấn tú trở nên nghiêm túc, "Hôn sự của bọn họ dưới sự cố ý tác hợp của bậc trưởng bối hai bên, tựa như sớm hình thành kết cục đã định."

"Chỉ cần Dạ Triệt đồng ý kết hôn, hôn nhân của bọn họ lập tức tiến hành." Đại Lận gật gật đầu, cũng nhìn Cổ Dư cao gầy ở bên ngoài, lo lắng đến nhíu mày, "Một khi kết hôn, Cổ Dư lập tức hiểu ý cam tâm tình nguyện gả đi, hơn nữa cảm thấy hạnh phúc. Nhưng em sợ Dạ Triệt vì muốn hoàn thành nhiệm vụ kết hôn cho Mộ thái thái, sẽ lợi dụng Cổ Dư để kết hôn, như vậy sẽ không công bằng với Cổ Dư."

---

Mộ Dạ Triệt

Lâm Tiêm Tiêm tiến hành phẫu thuật khẩn cấp thật sự hoàn thành thuận lợi, khi cô được đẩy ra khỏi phòng mổ, Mộ Dạ Triệt còn ở lại bệnh viện. Hắn vừa hiến 1000cc máu AB cho cô, làm cho trong thân thể cô gái sắp chết này chảy đầy máu của hắn, vĩnh viễn lưu lại hắn.

Giờ phút này, Lâm Tiên Tiêm đang hôn mê được đưa vào phòng hậu phẫu, thuốc gây tê dần dần hết, vỏ não có vẻ sinh động khác thường.

Bởi vì vài giờ nằm trên bàn mổ, Lâm Tiêm Tiêm luôn nằm mơ, cô mơ mình đang nằm trên vũng máu, không ai chịu ra tay cứu mình, tài xế gây chuyện lái xe bỏ chạy mất dạng, tính để cô cứ như vậy chết đi...... Cô một lần nghĩ đến chính mình cứ chảy máu như vậy, nhưng không nghĩ tới có một người đàn ông không sợ phiền toái xuất hiện bên cạnh cô, thật cẩn thận kiểm tra hô hấp cho cô, dùng phương pháp hô hấp nhân tạo giúp tim cô sống lại.

Cô vẫn nhớ rõ hương vị trên ngón tay của hắn, tựa như vừa hút qua thuốc, mang theo vị thuốc lá thản nhiên, cùng với hương bạc hà, chứng tỏ tay hắn thật sạch sẽ. Hơn nữa, thời điểm hắn hô hấp nhân tạo cho cô, môi thật lạnh, cái loại lạnh lẽo này, khiến cô cảm thấy thật thoải mái, làm cho cô đi một vòng đến quỷ môn quan lại bị kéo lại...... Cô

thật hi vọng người đàn ông này là Minh Khải, nhưng cô biết hắn không phải.

Mộ Dạ Triệt lẳng lặng nhìn mặt Lâm Tiêm Tiêm trên giường bệnh, chỉ đạo y tá chăm sóc cô gấp đôi, nhất định phải qua giai đoạn nguy hiểm.

"Mộ tiên sinh, vừa rồi ngài hiến nhiều máu như vậy, nhất định là mệt chết được?" Nữ y tá khâm phục hâm mộ nhìn hắn, trên tay ôm tấm chăn, thân thiết tới gần hắn, "Ngài có muốn nghỉ ngơi một chút không? Bệnh viện mới chuẩn bị sữa và bánh bao để ngài bổ sung dinh dưỡng, giờ ngài có muốn ăn không?" Thì ra phía sau còn đẩy một xe ăn, cố ý chuẩn bị cho Mộ thị trưởng.

Nếu cô là cô gái bị mất máu, được Mộ thị trưởng hô hấp nhân tạo, lại thêm mát xa ngực, hiến máu, có chết cũng cam lòng! Chỉ tiết máu AB của Mộ thị trưởng không phải dễ dàng hiến như vậy! Vừa rồi là tình huống nguy cấp, Mộ thị trường vì cứu giúp bệnh nhân mới đồng ý hiến máu cho Lâm Tiêm Tiêm! Không có tiếp theo!

"Không cần, tôi không sao." Mộ Dạ Triệt nói lời dịu dàng từ chối nữ y tá, ánh mắt lịch sự, tặng cho nữ y tá một nụ cười thân thiện, "Nếu bệnh nhân xuất hiện tình huống gì bất thường, gọi điện cho tôi."

Nữ y tá nghe nói có số điện thoại, mắt sáng ngời trong phút chốc, "Được! Tôi......bệnh viện nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Lâm tiểu thư!"

Nhưng Mộ Dạ Triệt lại đưa cho cô số điện thoại của tài xế, cười nói: "Vừa mới hiến máu xong, lấy thể lực của tôi không có khả năng tự mình lái xe, phiền cô gọi tài xế cho tôi. Sau này cô gọi qua số này."

"Ô, được!" Nữ y tá thất vọng trong phút chốc, phẫn nộ nhận số điện thoại của tài xế, xoay người đi gọi điện. Cô sớm nên nghĩ đến chuyện Mộ thị trưởng không dễ gì để lộ số điện thoại thoại riêng, cô thật si tâm vọng tưởng, ôi.

Ánh mắt Mộ Dạ Triệt nhìn Lâm Tiêm Tiêm lại sắc bén hẳn lên, hiện tại mỗi lần hắn nhìn thấy khuôn mặt này, lửa giận trong lồng ngực lại thiêu đốt toàn thân hắn, khiến hắn không thể bình tĩnh, hiện tại chỉ muốn bóp chết cô gái này!

Đáng chết! Đáng chết! Hiện tại thế nhưng dưới đáy lòng hắn lại biến đổi một ngàn, một vạn lần, mắng chính mình -- Mộ Dạ Triệt, mày là vô liêm sỉ! Làm sao mày có thể nhất thời mềm lòng, đem con gái của Lâm Ngọc Nhi trở thành mẹ mình năm đó mà đi cứu, đi đau thương! Tất cả mọi người đều có thể cứu Lâm Tiêm Tiêm, duy nhất chỉ hắn là không thể! Một khi hắn cứu cô, hắn vĩnh viễn thật có lỗi với người mẹ năm đó ôm hận tự sát!

Mà Lâm Tiêm Tiêm cô, giờ phút này thế nhưng lại ngủ an nhàn như thế! Hai mắt dường như nhắm chặt, lông mi rung động tỏ vẻ cô đang nằm mơ giấc mơ đẹp, thật vui vẻ. Dung nhan thanh tú, chẳng khác gì Lâm Ngọc Nhi, chứng tỏ các người là mẹ con, như vậy, không phải là cô phải trả giá cho những hành vi năm đó của Lâm Ngọc Nhi chứ?!

"Mộ thị......Mộ thiếu gia, điện thoại đã gọi, tài xế lập tức sẽ đi qua." Vừa rồi nữ y tá đi mà quay lại, trên tay cầm một túi công việc, thở hổn hển giao cho Mộ Dạ Triệt, "Đây là túi giấy tờ của bệnh nhân rơi trên mặt đất khi xảy ra tai nạn, vừa rồi thiếu chút nữa quên mất, hiện tại giao cho ngài là người nhà."

Mộ Dạ Triệt nhận lấy, cười nhẹ, "Cám ơn cô." Thì ra trước khi Lâm Tiêm Tiêm gặp tai nạn, là đang muốn ra ngoài làm việc, dĩ nhiên là một người cuồng công việc.

Trong túi xách làm việc có một ví da, trong ví da có hai tấm ảnh, là Lâm Ngọc Nhi, là Phó Minh Khải, quan hệ thật minh xác. Mặt khác trong túi xách có chút phong bì, tài liệu đấu thầu, điện thoại, con dấu riêng, báo cáo tài chính của công ty, xem ra là muốn đến vă phòng luật sư, sau đó ngày mai đi đến một tập đoàn nổi tiếng để đấu thầu.

Hắn tiện tay lật lật mấy tài liệu khác, nhìn tên "Lâm Tiêm Tiêm" khắc trên con dấu, cùng với báo cáo tài chính của công ty có tên "Công ty TNHH thương mại sóng biển quốc tế", khóe môi gợi cảm hơi nhếch lên chút cười lạnh quỷ dị, nâng ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Lâm Tiêm Tiêm ở trước mặt.

Từ mỗi cái ký tên của người phụ trách trên các tài liệu, cùng với con dấu riêng của Lâm Tiêm Tiêm mà tổng hợp lại, xem ra Lâm Tiêm Tiêm là người phụ trách chủ yếu của công ty thương mại này, chức vị không tấp, quyền quản lý tài chính nằm trong tay cô, có con dấu riêng. Mà người bình thường có con dấu riêng, không phải bà chủ thì là cổ đông, hoặc là vợ tương lai của ông chủ! Xem ra, "năng lực làm việc" của Lâm Tiêm Tiêm không thể không khiến hắn nhìn với cặp mắt khác xưa, thế nhưng tuổi còn trẻ đã có được tất cả!

Nhưng mà con gái của Lâm Ngọc Nhi sao có thể bước lên con đường cũ của mẹ mình, tìm kiếm một người đàn ông ở trên cao, sau đó một đường tương lai mở rộng, chuẩn bị làm thiếu nãi nãi?! Mẹ con bọn họ xứng sao? A, đột nhiên hắn không hề hối hận chính mình đã cưới Lâm Tiêm Tiêm, bởi vì, hắn sẽ khiến cho Lâm Tiêm Tiêm sau khi tỉnh dậy phát hiện rằng, cô dùng thanh xuân mỹ mạo này của mình để đổi lấy toàn bộ là một trận chê cười!

Thật ra cô gái này cũng giống người mẹ bên thứ ba của mình, xứng đáng làʍ ŧìиɦ nhân đê tiện làm ấm giường đàn ông, không có tư cách được cưới hỏi đàng hoàng trở thành thiếu nãi nãi! Đấu thầu sao? Hắn sẽ khiến cô mất hết tất cả, sau đó sống không bằng chết!

---

(Editor: Câu chuyện giữa Dư và Triệt cũng cẩu huyết lắm, có đoạn mị muốn băm vằm MDT luôn bà con ạ, ngoại truyện cũng giống chính truyện, cứ tạo nghiệp cho lắm rồi sau này bị nghiệp quật tới chương cuối.)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio