*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ramsessivy
Đương nhiên, hiện tại đầu đường Singapore lan truyền tin tức nhiều nhất vẫn là chút chuyện hai mươi năm trước nữ đầu bếp họ Lâm kia làm tiểu tam, cùng với làm chút trò hề nịnh bợ các đại gia Singapore, những gièm pha này đã muốn chui vào các con phố ngõ nhỏ, trở thành câu chuyện cười cho bữa trà sau bữa cơm.
Đối với điều này, Lâm Ngọc Nhi chịu đủ lời đồn chuyện nhảm cũng bằng bất cứ giá nào, bắt đầu có thói quen bị người đời chỉ trỏ hằng ngày, đem cái này trở thành một loại phương thức trở nên nổi bật hơn. Xã hội ngày nay, nữ ngôi sao không ngừng dựa vào scandal, cởi sạch mới thành danh, chẳng những chính mình cởi sạch, mà con mang theo mẹ mình, em gái mình, cả nhà mình đều cởi sạch, không phải làm theo để được nổi tiếng sao?
Cho nên Lâm Ngọc Nhi hai mươi năm trước trở thành chân ái của Hàn Vũ Ngấn thì làm sao vậy? Hàn Vũ Ngấn là thật lòng yêu bà ta, mới có thể bỏ mặc vợ con đến chết, theo bà ta đến đây, cho nên hẳn là bà ta cảm thấy quang vinh, tự hào, mà không phải có cảm giác áy náy! Làm sao lại áy náy được? Bà ta đến tầm tuổi này rồi còn có tồn tại hai từ áy náy, lương tâm sao? Bà ta là dựa vào sắc đẹp cùng thủ đoạn của chính mình mới chiếm được người đàn ông họ Hàn này, Triệu Hiểu Nhu kia tự sát là xứng đáng!
"Mau nhìn xem, bà ta thế mà còn dám đi tản bộ! Loại đàn bà này thế nhưng còn có mặt mũi ra ngoài tản bộ!" Mấy bà cô bà thím đang tụ tập một chỗ mà nhỏ giọng cười vang, chỉ trỏ với Lâm Ngọc Nhi kia đang nhàn nhã tản bộ, xem đây là một chuyện cười, "Không nghĩ rằng đầu bếp của lão gia Tư Chính lại là cái đức hạnh này, hai mươi năm trước hại chết vợ chính mới trốn đến Singapore, có khác gì phạm tội gϊếŧ người đâu......"
Lâm Ngọc Nhi đang mang theo vệ sĩ đi về phía trước, tắm nắng đã lâu, tâm tình có vẻ suиɠ sướиɠ, nghe vậy chậm rãi quay đầu lại, cười như không cười nhìn mấy người phụ nữ trung niên này, "Các người có tin vì những lời hôm nay mà các người sẽ phải trả giá đắt hay không?!" Còn nói luyên thuyên nữa, tôi gϊếŧ cả nhà các người!
"......" Vài người trừng mắt nhìn bà ta, nhìn chằm chằm Lâm Ngọc Nhi kiêu ngạo này, sau đó thầm mắng vài câu, đều tản đi. Đây rõ ràng là kỹ nữ, một ả đàn bà không biết xấu hổ lại đi giảng đạo lý, đúng là tiểu tam Lâm Ngọc Nhi dán vàng lên mặt! Không cho bọn họ buôn chuyện trong này, vậy bọn họ đi nơi khác tám chuyện, ai quản được miệng của bọn họ!
Lâm Ngọc Nhi thấy vài bà tám rời đi, liền tiếp tục đi về phía trước, ngồi xuống ghế đá bên dưới hàng liễu, khép hờ mắt tiếp tục tắm nắng.
Gần đây Mộ Dạ Triệt vẫn ở lại Cẩm thành, như vậy rốt cuộc Lâm Ngọc Nhi bà nhất định sẽ giằng co cùng hắn! Ngoài việc bà ta phái người đến Cẩm thành "Ân cần hỏi thăm" người nhà của hắn, cũng đã sắp xếp người đứng chặn ở cổng tòa thị chính nơi hắn làm việc, bà ta cũng không tin không kéo được đứa con oan nghiệt của Hàn Vũ Ngấn này xuống nước! Khiến cho hắn thân bại danh liệt thật ra rất đơn giản, chỉ cần lúc nào bà ta cũng cắn lấy hắn không buông, Mộ thị trưởng tuổi trẻ đầy hứa hẹn này lập tức sẽ đâm đầu rớt khỏi cái ghế thị trưởng!
Cái này gọi là nhân sợ nổi danh trư sợ tráng, quan lớn thiếu gia có thanh danh hiển hách, càng sợ chuyện xấu quấn thân!
"Liên hệ được với Hàn Chính chưa?" Thật lâu sau, bà ta chậm rãi mở mắt, nhìn mặt hồ lấp lánh ánh nước, "Nhất định phải cho ông ta biết, hiện tại con trai của ông ta đang ở ngay tại Singapore."
"Phu nhân, tin tức này đã được thả ra. Tiếp theo không lâu nữa, Hàn Chính sẽ xuất hiện."
"Tốt lắm." Lâm Ngọc Nhi cười vừa lòng, trong đôi mắt cũng là cười lạnh, "Lần này bản phu nhân sẽ cho đứa con oan nghiệt này biết, hôm nay sau hơn hai mươi năm, Hàn Vũ Ngấn cũng sẽ vì Lâm Ngọc Nhi này mà vứt bỏ con trai, ha ha."
---
Phó Minh Khải
Từ lúc đuổi theo Singapore, Phó Minh Khải liền tận mắt chứng kiến Lâm Tiêm Tiêm nản lòng thoái chí với mình, cùng với những vận rủi phát sinh liên tiếp trên người Lâm Tiêm Tiêm.
Tuy rằng chỉ có vài ngày ngắn ngủi, nhưng Tiêm Tiêm lại tự sát khiến cho anh khiếp sợ, cùng với tự dưng phẫn nộ!
Thân là bạn trai cũ của Tiêm Tiêm, anh rốt cuộc bắt đầu rõ ràng ý thức được, đúng là một lần đó anh bay qua Thụy Sĩ chăm sóc mẹ, mới đưa đến có người thừa dịp mà nhảy vào, tiếp cận Tiêm Tiêm đang bị thương!
Người này trong lòng anh biết rõ ràng! Tuy rằng Tiêm Tiêm không ngừng nói cho anh hơn một lần, cô muốn nhận được ấm áp từ Mộ Dạ Triệt, đừng thử cứu vãn lại tình cảm với cô, người cô tin tưởng nhất là Mộ Dạ Triệt, nhưng lần này Tiêm Tiêm chết, xác thật là do Mộ Dạ Triệt tạo thành! Người đàn ông này cố ý cướp Tiêm Tiêm từ trong tay anh, lại không biết quý trọng, mượn Tiêm Tiêm để báo thù Lâm Ngọc Nhi!
Vì sao lại muốn Tiêm Tiêm trả nợ ân oán thay cho Lâm Ngọc Nhi? Tiêm Tiêm là vô tội! Đầu tiên là bị anh thương tổn, ngay sau đó bị Mộ Dạ Triệt tổn thương, trở thành vật hi sinh mà không biết vì sao, bị người ta bức tử tươi sống!
Cứ việc, thái độ anh đối xử với Tiêm Tiêm cũng không đúng, từng hung hăng tát cô một cái, nhưng, là ai cũng không có lý do đi bức tử một người vô tội! Mộ Dạ Triệt gián tiếp bức tử Tiêm Tiêm hoàn toàn chọc giận anh, theo anh thấy, anh cần thiết đem mối quan hệ này giữa Mộ Dạ Triệt cùng Tiêm Tiêm công bố cho mọi người biết! Hơn nữa giúp Tiêm Tiêm làm sáng tỏ, Tiêm Tiêm là chính thức xác lập quan hệ cùng Mộ Dạ Triệt trước Cổ Dư, là Mộ Dạ Triệt cố ý lợi dụng Cổ Dư để làm cho Tiêm Tiêm trở thành bên thứ ba, do đó đạt được mục đích nhục nhã Tiêm Tiêm cùng Lâm Ngọc Nhi!
"Được, tôi đồng ý tham dự buổi họp báo lần này. Xin Lâm phu nhân yên tâm, tôi sẽ công bố đoạn quan hệ này giữa Tiêm Tiêm cùng Mộ Dạ Triệt cho mọi người được biết." Giờ phút này anh đang ngồi trên sô pha, không chút do dự mà trả lời đồng ý với Lâm Ngọc Nhi, đồng ý giúp Lâm phu nhân việc này, giúp Tiêm Tiêm khôi phục thanh danh, hơn nữa còn giúp Lâm Ngọc Nhi vô điều kiện, "Vâng, trước kia ở Cẩm thành, tôi cùng Tiêm Tiêm có gặp lại một hai lần. Thời điểm đó, Tiêm Tiêm đã ở cùng một chỗ với Mộ Dạ Triệt, hai người lén ở chung trong một căn biệt thự, vị trí thật bí ẩn, điều này tôi có thể làm chứng."
"Vậy buổi họp báo ngày mai, Phó thiếu gia nhất định phải tới, Tiêm Tiêm lúc này có thể khôi phục thanh danh được hay không, tất cả đều dựa vào cậu." Lâm Ngọc Nhi cười cười, vừa lòng cúp máy.
Phó Minh Khải thì im lặng nhìn điện thoại, lông mày nhăn lại, đột nhiên trong lòng có chút bàng hoàng. Trên thực tế, Lâm Ngọc Nhi mới chính là hung thủ thật sự khiến Tiêm Tiêm nhiều năm lang bạc giang hồ, trong cái chết của Tiêm Tiêm, Lâm Ngọc Nhi cũng chịu phân nửa trách nhiệm, là bà ta bức tử chính con gái mình. Nếu anh giúp Lâm Ngọc Nhi, chính là giúp ngược lại hung thủ. Nhưng nếu không bắt tay cùng Lâm Ngọc Nhi, liền không thể làm rõ chân tướng Tiêm Tiêm tự sát!
Giờ phút này anh đang bàng hoàng, đột nhiên điện thoại ở trước mặt bắt đầu đổ chuông ong ong cả lên, điều này khiến anh lập tức trở lại với thế giới thật, nhanh chóng nhận điện thoại, "Xin chào, tôi là Phó Minh Khải."
Vài giây sau đó, gương mặt tuấn tú của anh bắt đầu biến sắc, thân hình cao lớn bỗng nhiên đứng lên từ sô pha, "Bà nói cái gì?!"
---
Sau khi Mộ Dạ Triệt cùng một nhà An Đề từ biệt nhau, vẫn luôn ở lại khách sạn, mỗi ngày đều xử lý công việc ở thư phòng khách sạn, cùng với xử lý việc riêng của hắn.
Người ngoài nhìn vào, thế giới của hắn thật bình tĩnh, chính là đi công tác ở Singapore, mấy ngày nữa sẽ đến thăm đại sứ quán của Trung Quốc tại Singapore, không hề bị lời đồn mà Lâm Ngọc Nhi tung ra ảnh hưởng chút nào.
Nhưng mà đúng là loại bình tĩnh này của hắn, càng thêm phụ trợ tính chân thật những gièm pha của Lâm Ngọc Nhi.
Đối với những gièm pha đã có bằng chứng này, đã không cần công chúng phán định tính chân thật của sự việc, chỉ cần cảnh sát Singapore thu thập đủ căn cứ chính xác, sẽ trực tiếp bắt Lâm Ngọc Nhi đi! Bởi vậy, thoạt nhìn Mộ Dạ Triệt có lẽ là thu tay lại, hắn căn bản không cần dây dưa cùng ả đàn bà không có chừng mực này, mà là ngay từ đầu đã thả một cái bẫy, để chính Lâm Ngọc Nhi đâm đầu vào lưới!
Mà hắn, vẫn là Mộ Dạ Triệt tao nhã lịch lãm, cuộc đời giống như chưa từng có Lâm Tiêm Tiêm xuất hiện, tựa như vẫn là Mộ tiểu cữu trước kia vẫn thử hẹn hò yêu nhau cùng Cổ Dư, ôn nhuận như ngọc, hoàn mỹ đến không thể khủng hoảng.
Giờ phút này, trợ lý Dịch Phong gõ cửa phòng hắn, cắt ngang công việc của hắn, nói: "Thiếu gia, tiểu thư Lâm Nho Nhỏ yêu cầu gặp ngài, đang đợi ở cửa."
Ánh mắt Mộ Dạ Triệt lập tức hiện lên chút kinh ngạc, lẳng lặng bắt đầu ngừng công việc lại, ngẩng đầu, "Cho cô ta vào."
"Vâng."
Lâm Nho Nhỏ
Một lát sau, Lâm Nho Nhỏ mang theo túi xách hàng hiệu của mình đi vào, vui sướng nhìn bốn phía, rất kinh ngạc vì phòng này bài trí cao cấp, hâm mộ không thôi. Trên thực tế, chỉ cần tất cả sự vật có liên quan đến Mộ Dạ Triệt, cô đều nhận thức rằng đó là giá trị xa xỉ, phẩm vị cực cao.
Vốn dĩ qua chuyện của Tiêm Tiêm, lòng cô có chút sợ hãi, không dám tới gần Mộ Dạ Triệt. Nhưng hiện tại đối mặt với vị thiếu gia tôn quý này, cô bỗng nhiên phát hiện tất cả đều là lo lắng dư thừa!
Trên thực tế Mộ thiếu gia đối với Tiêm Tiêm vô cùng tốt, ngoài việc tặng cho cô ấy một căn biệt thự bên bờ biển, lại ra giá trên trời mà bao dưỡng, làm cho Tiêm Tiêm sống an nhàn suиɠ sướиɠ, cùng ăn cùng ngồi ngang hàng với các thái thái nhà giàu, thậm chí còn cao hơn nữa!
Đây đúng là những gì mà Lâm Nho Nhỏ cô theo đuổi! Chỉ cần tặng cô biệt thự xe sang, thỏa mãn tất cả những điều cô cần, cô sẽ dễ bảo mà đứng bên cạnh kim chủ của mình, tuyệt đối không phát sinh tình cảm thật lòng với kim chủ! Ai lại ngốc như Tiêm Tiêm vậy đâu, thế nhưng lại theo đuổi chân ái trên người Mộ Dạ Triệt, vì hắn mà tự sát!
Từ khi trải qua chuyện Xá Dật, Lâm Nho Nhỏ cô tuyệt đối không vì đàn ông mà tự sát! Trên đời này thiếu gì đàn ông sao? Loại đàn ông nào cũng đều có! Chỉ cần cô không chịu nổi cô đơn, gà vịt phượng hoàng gì tìm để chơi cũng đều có thể!
Mộ Dạ Triệt lẳng lặng nhìn đôi mắt đang tính kế kia của Lâm Nho Nhỏ, cong môi cười nhẹ nhàng, mời cô ngồi, "Hôm nay Lâm tiểu thư đến là vì chuyện gì?"
Thân hình cao to của hắn nằm dựa vào lưng ghế, ánh mắt ôn hòa, có sự hứng thú nhìn Lâm Nho Nhỏ này, gương mặt vẫn mang theo một chút cười, "Là vì Lâm Tiêm Tiêm mà đến?"
Lâm Nho Nhỏ đang nhận cà phê từ thư ký, nói tiếng cám ơn, sau đó lập tức cười nói với bên này: "Tôi đi ngang qua nơi nay, vừa lúc đến thăm. Mộ thiếu còn nhớ lời hẹn lần trước của chúng ta ở phòng tổng thống của khách sạn hay không? Ngài đã nói, ngài thích cảm giác nói chuyện phiếm cùng tôi, khiến ngài cảm thấy thật nhẹ nhàng."
"Phải không? Tôi nói những lời này sao?" Mộ Dạ Triệt cười nho nhã, xem ra là không nhớ rõ, nhưng hắn không ngại mời Lâm Nho Nhỏ uống cà phê, khẽ nheo mắt, "Tang lễ của Lâm Tiêm Tiêm làm thế nào rồi? Thay tôi nói lời "Nén bi thương" với Lâm phu nhân, a."
Lâm Nho Nhỏ thấy hắn lãnh tình như vậy, sớm đã đem chuyện của Tiêm Tiêm là một việc hoàn toàn không đáng lo, lãnh khốc tuyệt tình đã xong trò chơi này cùng Tiêm Tiêm, trong lòng cô thật ra có chút nghĩ mà sợ, nhưng đàn ông càng nguy hiểm lại càng có lực hấp dẫn, không phải sao? Nhất là Tiêm Tiêm từng hưởng thụ như vậy, vô liêm sỉ cướp Mộ thiếu từ trong tay cô, điều này khiến tâm đố kỵ trong lòng cô lại khó nhịn, cũng muốn có được người đàn ông tuấn mỹ này.
"Cảnh sát đã ra lệnh hỏa táng, bởi vậy mẹ không thể không đem Tiêm Tiêm đi hỏa táng. Hiện tại An Đề đã mua một khối mộ cho Tiêm Tiêm, đang lo hậu sự. Nhưng mà Mộ thiếu, ngài đối với Tiêm Tiêm chẳng lẽ một chút tình cảm cũng không có sao? Cũng không có đi viếng em ấy......"
"Phải không?" Mộ Dạ Triệt cười lạnh mang theo ánh mắt lợi hại miết nhìn Lâm Nho Nhỏ, không rõ vì sao cô gái này lại hỏi vấn đề này, nhếch môi cười lạnh, tiếng nói lạnh lẽo: "Chẳng lẽ cô hi vọng tôi đi tham dự lễ tang của cô ấy? Lấy thân phận gì?"
Lâm Nho Nhỏ lập tức lắc đầu, cười nói: "Đương nhiên tôi không phải có ý này. Thật ra tôi không hi vọng Mộ thiếu đi viếng em ấy, tuy rằng cái chết của em ấy có chút đáng thương, nhưng đây là do em ấy tự tìm......"
Mộ Dạ Triệt dùng một loại ánh mắt lạnh như băng mà bình tĩnh nhìn cô, cười mê người, sau đó cầm lấy điện thoại trong tay, "Phái hai người đến mời Lâm tiểu thư ra ngoài."
"Mộ thiếu." Mặt Lâm Nho Nhỏ biến sắc, vội vàng ngậm miệng mình lại, đặt một tờ giấy lên bàn, "Tôi nói ra những lời này, thật ra Mộ thiếu hẳn là hiểu rõ tâm ý của tôi. Lúc trước nếu không phải Tiêm Tiêm, hiện tại người ngồi bên cạnh ngài sẽ là tôi, tôi sẽ cùng ngài thư giải phiền muộn, mà không phải không hiểu chuyện như em ấy. Đây là số điện thoại của tôi, Mộ thiếu nhất định phải gọi cho tôi! Hơn nữa tôi muốn nói cho ngài biết, là mẹ tôi sẽ mời Phó Minh Khải tham dự họp báo, đem chút chuyện giữa Mộ thiếu cùng Tiêm Tiêm lôi ra ánh sáng, hơn nữa hiện tại mẹ cũng hẹn gặp bác Hàn Chính, tính để bác Hàn Chính giúp mình......"
"Mời Lâm tiểu thư ra ngoài." Mộ Dạ Triệt lại nho nhã cười lạnh với hai thư ký bên cạnh, bảo đưa ra ngoài, ánh mắt như dao liếc nhìn số điện thoại riêng của cô, đôi mắt mang ý cười trở nên sắc bén lạnh buốt.
So với Lâm Nho Nhỏ mà ai cũng có thể làm chồng này, hắn nguyện ý để Lâm Tiêm Tiêm băng thanh ngọc khiết làʍ ŧìиɦ nhân của mình, hơn nữa hắn cũng đã làm vậy. Tuy rằng Lâm Tiêm Tiêm chết có chút tàn nhẫn, nhưng trò chơi còn phải tiếp tục, Lâm Tiêm Tiêm chết đúng lúc bổ sung giấc mộng Triệu Hiểu Nhu năm đó bị Lâm Ngọc Nhi bức tử, chết có ý nghĩa, a. Ngay sau đó, hắn sẽ gặp lại người cha Hàn Vũ Ngấn mất tích sau hơn hai mươi mấy năm, xem gần đây ông ta sống thế nào?
Vị Hàn Chính sau khi bỏ vợ bỏ con này nhất định sống hạnh phúc chứ? Chính cái gọi là chồng ca vợ múa, hắn thật sự chờ mong tiếp theo Hàn Vũ Ngấn sẽ bắt tay cùng tình nhân Lâm Ngọc Nhi để đối phó với con trai của mình như thế nào!? Hàn Vũ Ngấn nhất định sẽ thật hối hận năm đó trước khi đuổi theo đến Singapore, không có gϊếŧ chết tiểu Hàn Triệt, trong mắt ông ta, đứa con trai bảy tám tuổi thật ra cũng không là gì! Mặc dù năm đó Hàn Triệt có chết, Hàn Vũ Ngấn cũng nhất định phải đi theo Lâm Ngọc Nhi! Đây là người cha năm đó của hắn!
---
Sân bay Singapore.
Một người đàn ông trung niên mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, khí chất trầm ổn lãnh liệt mang theo hai người trợ lý đi ở đại sảnh sân bay, ông vừa đi, vừa lạnh giọng chỉ đạo trợ lý bên cạnh: "Đã tìm luật sư tốt nhất cho ta chưa?" Khí phách lãnh liệt cùng mặt mày có ba bốn phần tương tự với Mộ Dạ Triệt, nhưng khí chất của người đàn ông trung niên này cũng không có nho nhã, mà là phong độ ngất trời, đôi mắt bắn ra tia bén nhọn, trầm ổn cương nghị.
"Vâng, lão gia, tất cả đã làm thỏa đáng dựa theo chỉ đạo của ngài. Hiện tại Lâm phu nhân đang chờ ngài ở khách sạn."
"Ừ." Người đàn ông trung niên gật đầu, tỏ vẻ vừa lòng, mang theo trợ lý xoải bước đi ra sân bay.
---
Cẩm thành.
Bệnh tình Mộ bí thư đột nhiên phát tác, vẫn không phấn chấn thèm ăn, tâm sự thật mạnh, hôm nay, ông đột nhiên gọi Cổ Dư đến trong phòng, để cô trả lời thật lòng: "Cổ...... nha đầu, Dạ Triệt......có phải đi tìm......cha đẻ của mình......hay không?"
Cổ Dư thấy thân thể Mộ bí thư ngày càng lụn bại, không bao giờ có thể cười to nữa, lòng có tích tụ, cô liền biết tâm Mộ bí thư vẫn như gương sáng, một lòng cũng không hồ đồ, gần như nói thật: "Gần đây Dạ Triệt ở Singapore, qủa thật là để xử lý một số chuyện bên phía cha đẻ. Nhưng mà chuyện này đã mau chấm dứt, Dạ Triệt sẽ trở về bình an, xin ba đừng lo lắng."
Gương mặt Mộ bí thư đỏ bừng, tựa như là bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, khàn giọng mà nói: "Mà......cô gái chết đi......đó là ai, chuyện là......như thế nào?"
Ông vô cùng đau đớn nhìn Cổ Dư, đôi mắt lóe ra ưu sắc, "Đừng......lừa ba nữa, ba......biết, cô ta là tình nhân......của Dạ Triệt."
Cổ Dư hơi hơi cúi đầu, không biết nên trả lời Mộ bí thư thế nào, hai tay lặng yên nắm chặt, thật hi vọng giờ phút này qua mau một chút.
Gần đây dư luận Cẩm thành xôn xao, Mộ bí thư tự nhiên sẽ biết được một ít tin tức của Lâm Tiêm Tiêm qua TV. Bởi vậy tại một khắc này, rốt cuộc giấy cũng không gói được lửa, chỉ hi vọng Mộ bí thư có thể khỏe mạnh.
"Cổ...... Dư, ba sẽ phái người......phong tỏa tất cả......tin tức." Mộ bí thư cố hết sức mà nói, nhưng trong đôi mắt ông lại nghiêm khắc, đột nhiên nét mặt già nua trở nên nghiêm túc, "Để Đông Húc đem con......đưa về bên cạnh Dạ Triệt. Hai người......không thể chia lìa như vậy, hiểu không? Hai người là......vợ chồng."
"Ba." Cổ Dư nâng ánh mắt nhìn dưới đất lên, còn thật sự nhìn ông, chung quy là hạ quyết tâm quyết định trả lời: "Thật ra con cùng Dạ Triệt đã không còn khả năng, ba cũng nhìn ra đúng không?" Trong giọng nói của cô mang theo một tia nghẹn ngào, nhưng ánh mắt thật bình tĩnh, đã làm cho chính mình cùng Mộ bí thư đều nhận ra đây là chuyện thật.
Mộ bí thư vì kích động, trong cổ họng phát ra tiếng hô của một ông già u80, run run mà nói: "Làm cho nó......trở về!"
Cổ Dư mím nhanh môi đứng qua một bên, không có lên tiếng nữa, sắc mặt ưu thương. Bởi vì không ai có thể thay đổi kế hoạch của Dạ Triệt, hiện tại Mộ gia sắp bùng nổ một cuộc chiến tranh! Mà cuộc chiến này, cô không muốn nhìn thấy, hiện tại cô đang tâm loạn như ma!
"Gọi Đông Húc......vào." Mộ bí thư lại nói, đang cực lực ngăn chặn lửa giận của mình, không có rống to nữa, mà là nhìn chằm chằm vào Đông Húc đang đi vào cửa, lại cố hết sức nói: "Đông Húc, nếu......Dạ Triệt cùng Cổ Dư ly hôn, cháu......có thể nhận......Cổ nha đầu......hay không?"
Những lời này khiến cho Cổ Dư cùng Đông húc đều kinh hãi, khó hiểu nhìn về Mộ bí thư!
Nhất là Đông Húc, đôi mắt khiếp sợ bao trùm sự lo lắng về thân thể của ông ngoại, trong lúc nhất thời không thể tin chuyện này là thật, "Ông ngoại?"
"Thật ra ông ngoại......nhìn ra được một chút......manh mối, bọn họ là giả yêu." Mộ bí thư đau thương nói, vươn tay cầm lấy một bàn tay của Cổ Dư, chậm rãi đưa đến trong tay Đông Húc, giọng nói chứa đầy tang thương cùng đau lòng, "Hôm nay......ông ngoại xác định, nhưng ông ngoại......luyến tiếc Cổ Dư. Nếu Cổ Dư cùng......Đông Húc......hạnh phúc ở cùng một chỗ, cô ấy cũng là......cháu dâu của ông ngoại, chúng ta là người một nhà. Dạ Triệt......rất khiến người ta thất vọng."
"Ông ngoại." Cổ Dư cùng Đông Húc nắm tay, không có lên tiếng, cùng Đông Húc nhìn Mộ bí thư trước mặt.
---
truyenwiki1.com 18/12/2020.