Loạn Thế Thư

q.2 - chương 90: nhiệm vụ của trì trì

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Như nữ nhân xem bói nói, Triệu Trường Hà bây giờ nhìn như giang hồ tung hoành, nhưng trong lòng vẫn có chút chưa hoà nhập vào thế giới này, quan niệm sinh viên đại học hiện đại trong tiềm thức của hắn chưa bao giờ phai nhạt.

Tỷ như cố chấp quan hệ nam nữ bằng hữu của mình và Hạ Trì Trì, cho dù lúc ấy song phương căn bản không nói như vậy, hắn cảm thấy chính là ….

Thế là bạn gái trong lòng vẫn là Hạ Trì Trì, vô luận đối với Nhạc Hồng Linh hay Thôi Nguyên Ương, hắn cũng chưa từng có ý niệm gì trong đầu. Chỉ có lúc đối mặt với Hạ Trì Trì, trong lòng liền buông ra, cảm thấy đây là bạn gái của ta, ta có thể hôn nàng.

Thậm chí có thể cái kia.

Phát giác được Hạ Trì Trì cũng không vì làm thánh nữ cùng nửa năm xa cách mà quên đi tình cũ, Triệu Trường Hà trong lòng vui mừng khôn xiết, thầm nghĩ dùng sức ôm nàng, thỏa thích phát tiết kích tình đã lâu ngày gặp lại.

Hai bên ý loạn tình mê, bầu không khí dần dần nóng lên.

"Ầm" một tiếng, cửa phòng bị đạp ra, Hàn Vô Bệnh xách đoạn kiếm gãy xông vào: "Tại sao lại có tiếng đao kiếm? Ta sẽ giúp... A... Không sao đâu, hai người cứ tiếp tục. "

Hàn Vô Bệnh từng bước lui về phía sau, đã thấy yêu nữ xuyên qua cửa sổ, lăng không đi xa, trên không trung truyền đến thanh âm nghiến răng nghiến lợi của nàng: "Thật là một kẻ phản đồ, cư nhiên còn giấu người giúp đỡ, giữ lại đầu ngươi một chút, ngày sau lại lấy! "

Thanh âm mịt mờ, người đã không còn thấy nữa.

"A!" Không ít cao tầng của Tứ Tượng giáo từ xa bay vút đến hỏi: "Thánh nữ chịu thiệt? Có muốn chúng ta ra tay không..."

"Không! "Sắc mặt Hạ Trì Trì đỏ bừng, nhìn qua "tức giận không hề nhẹ": "Mạng chó của phản đồ này là của ta! Không ai được tự tiện ra tay! "

“...... Vâng. "Mọi người nhìn nhau, trong lòng ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Xem ra suy đoán về thánh nữ có thể chưa quên tình cũ hay không có thể bỏ đi được rồi, cái này đều hận đến nghiến răng nghiến lợi, trong mắt tức giận cũng không giống giả bộ.

Cũng khó trách, thánh nữ là chứng kiến hắn cùng Thôi Nguyên Ương ôm tới ôm lui, đáng đời.

Bất quá Triệu Trường Hà cùng Hàn Vô Bệnh này rất lợi hại, trạng thái đều không tốt, liên thủ lại thật sự có thể bức lui thánh nữ, thực lực này còn phải đánh giá lại a...

Bên kia Hàn Vô Bệnh cẩn thận lui ra cửa, hắn cảm thấy lời đối phương nói như thế nào quái dị đây, các ngươi vừa rồi chẳng lẽ thật sự là đang đánh nhau? Là đánh bằng miệng sao? Ách, ta là quá mệt mỏi, hoa mắt chăng...

Bất quá tốt xấu gì cũng có thể chứng thực một điểm, cái kia thật sự là một yêu nữ, không phải nam giả nữ trang, ừm, không có việc gì.

Hàn Vô Bệnh hít sâu một hơi: "Cái kia, Triệu huynh, không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, có yêu nữ đánh lén có thể gọi ta..."

Triệu Trường Hà quả thực muốn bóp chết hắn, mệt nhọc nói: "Không có việc gì... Còn phải cảm tạ Hàn huynh doạ sợ yêu nữ. "

Hàn Vô Bệnh cảm thấy lời này của hắn quả thực là từ trong kẽ răng nặn ra, ngượng ngùng lui về phòng.

Triệu Trường Hà xoay người trở về mép giường, đặt mông nện lên giường.

Lời này tuy nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng kỳ thật cũng có vài phần chân thật. Vừa rồi do kích tình nên quên hết tất cả, tỉnh táo lại liền biết tình cảnh hiện giờ của Hạ Trì Trì thật sự không thích hợp cùng hắn vụng trộm, một khi bị cái gì ma giáo trưởng lão bắt gặp, liền thật sự xong a.

Từ lời Trì Trì nói lúc rời đi liền biết, hẳn là nàng đã nhận ra có người tới bên này, Hàn Vô Bệnh cắt ngang rất đúng lúc đi, hơn nữa người ta quả thật cũng xuất phát từ lòng tốt... Nhưng như thế nào vẫn rất muốn đánh hắn chứ...

Ngày lập hạ, ngươi chờ lão tử!

............

"Thánh nữ, trải qua mấy ngày nghiên cứu, chuyện tế kiếm có chút manh mối. "

Trở lại khách sạn Tứ Tượng Giáo, Hạ Trì Trì ngồi ở vị trí chủ toạ, có chút không yên lòng nghe báo cáo: "Ừ, nói một chút. "

Trưởng lão báo cáo: "Thánh giáo ghi chép lại, cổ kiếm chân chính hiện hình, hẳn là có liên quan đến thời tiết, sau nhiều lần thăm dò, xác định chính là Lập Hạ, điểm này mọi người đã rõ ràng. "

Hạ Trì Trì gập đầu: "Không sai, đây chính là nguyên nhân lần này chúng ta đến đây. "

"Sau đó còn cần tương quan tế điển, để kiếm tán thành, mới có thể chân chính hiện hình. Nhưng lần thành công gần nhất, cổ kiếm không hiểu sao ở thời khắc cuối cùng lại giết người bỏ chạy, lúc trước rõ ràng tán thành, lại bỗng nhiên trở mặt, điểm ấy mọi người thủy chung khó có thể hiểu rõ nguyên nhân. Nếu không hiểu rõ, bao nhiêu lần cũng là thất bại trong sương mù. "

Hạ Trì Trì nói, "Cho nên lần này có manh mối gì mới? "

Trưởng lão nói: "Chúng ta điều tra tất cả những người tìm kiếm đã chết vì kiếm khí, cuối cùng cũng phát hiện ra một điểm chung. "

"Ồ? "

"Kiếm này giết người, hình như đều là hạng người bội bạc, vong ân phụ nghĩa.”

Hạ Trì Trì rốt cục nghiêm túc hẳn lên, ngồi thẳng người: "Thật sự là như thế? "

"Vâng.” Trưởng lão có chút xấu hổ.

Tứ Tượng giáo là ma giáo, mặc kệ tự cho mình là thần thánh chính thống như thế nào, làm việc cũng là phong cách âm u, chuyện ác làm không ít. Lăn lộn trong hoàn cảnh này, ai dám nói mình hữu tình hữu nghĩa chứ, thủ trọng lời hứa? Cho dù cảm thấy mình không có ưu điểm khác, cũng không dám tự nhận mình trọng thề thủ tín, vạn nhất cổ kiếm không nhận, ai dám lấy đầu mình đi đánh cược a?

Ngay cả Hạ Trì Trì cũng có chút xấu hổ, vong ân phụ nghĩa mà nói, nàng có tự tin chính mình khẳng định không phải, đời này liền thích một nam nhân, cho dù giáo phái ngăn cản, tình này vẫn không đổi thay a, ít nhất đến nay còn chưa thay đổi, vừa rồi còn hôn.

Nhưng phụ nghĩa thất hứa linh tinh, nàng thật sự đã làm. Nửa năm rồi, ma giáo yêu nữ mà, nào có không lừa gạt người khác... Hứa hẹn loại chuyện này đối với yêu nhân ma giáo mà nói có khác gì đánh rắm?

Lúc này trong lòng Hạ Trì Trì hiện lên tràng diện nhìn thấy trên ngọn cây lúc trước, hai tên ngốc kia nhìn nhau cười, hai người này thật sự là thủ trọng lời hứa, không thể chỉ trích.

Xấu hổ chính là, người mình thích, không biết có tính là bạc tình bạc nghĩa hay không, hình như nói tính cũng được, nói không tính cũng chẳng sai, ai mà biết cổ kiếm phán định như thế nào... Thật để cho hắn đi, nếu bị cổ kiếm chém cũng không có chỗ lý giải.

A, sao lại nghĩ tới đây, chuyện Tứ Tượng giáo vô luận như thế nào cũng sẽ không để cho bọn hắn tham dự, nghĩ cái này làm gì.

Có trưởng lão khác thở dài nói: "Thánh giáo huynh đệ đương nhiên đều là hữu tình hữu nghĩa, thủ trọng lời hứa. Nhưng chúng ta thứ nhất cũng không xác định cổ kiếm còn có căm hận gì khác hay không, thứ hai cũng không tiện lấy mạng của mọi người đi đánh cuộc cổ kiếm nghĩ như thế nào, việc này chẳng phải là không làm được sao? "

Hạ Trì Trì nghe lời này thiếu chút nữa cười ra tiếng, rất tốt, quả nhiên không biết xấu hổ, không hổ là Thanh Long hộ pháp của ta. Trên mặt lại nghiêm trang nói: "Chính là như thế, chư vị có chủ ý gì? "

Có người do dự nói: "Căn cứ vào kinh nghiệm trước kia mà xem, người tế lễ ngược lại chưa chắc phải phù hợp với yêu cầu của cổ kiếm, mấu chốt là người cuối cùng lấy kiếm. Ta thấy có thể như vậy, chúng ta vẫn như cũ thiết kế tế lễ, mặt khác lừa gạt một người đến lấy kiếm, nếu là chết, cùng lắm thì sang năm lại đến. Nếu thành công, chúng ta sẽ cướp đi. "

Tất cả mọi người đều gật đầu: "Tiền trưởng lão nói có lý. "

Ừm, huynh đệ trong giáo quả thật thủ trọng lời hứa hữu tình hữu nghĩa. Hạ Trì Trì nghe càng muốn cười, lười biếng nói: "Vậy người kia các ngươi cho rằng ai thích hợp nhất? "

"Hàn Vô Bệnh. Trước măt ven hồ, không có ai thích hợp hơn hắn. "

Rõ ràng chính mình cũng cảm thấy Triệu Trường Hà chưa chắc thích hợp, càng không có khả năng lừa gạt hắn tới, nhưng Hạ Trì Trì nghe xong lời này vẫn rất khó chịu, dựa vào cái gì nói không có ai thích hợp hơn hắn, Trường Hà nhà ta không tốt sao?

Nàng vẫn là không nhịn được hỏi một câu: "Triệu Trường Hà thì sao? Lần này ngàn dặm chạy tới, chỉ vì ước hẹn đánh một trận, cũng tính là tín nhân a. "

Tiền trưởng lão liếc nàng một cái, lại nghiêng đầu.

Ngài đã có chủ ý như vậy, còn hỏi ta? Vừa rồi ngài còn nói muốn lấy đầu hắn a?

Bị ngươi ta coi như nhân vật nữ chính thảm tao bội tình bạc nghĩa Hạ Trì Trì lúc này cắn răng cười khanh khách, một lúc lâu sau mới nói: "Hàn Vô Bệnh không dễ lừa gạt, các ngươi thử trước, cùng lúc đó tìm lựa chọn thay thế khác, đừng dồn trứng vào một ổ. "

Một đám người: "Vâng."

"Mặt khác, cảm giác gần đây Trấn Ma Ti tăng cường nhân thủ, chỉ là một thanh lâu, ngay cả nhân bảng cường giả cũng tới, không biết vì sao. Hạ Trì Trì thần sắc ngưng trọng lên: "Nếu như triều đình muốn cổ kiếm này, lần này chúng ta trước tiên buông tha. "

"Không đến mức này đi? Triều đình muốn việc gì phải làm bí mật như vậy... Huống chi bọn hắn cũng không giống chúng ta, có thần chi chỉ dẫn, tìm không đúng đường, nếu không sớm đã lấy đi, làm sao có thể tùy ý cho người tới lui bên Cổ Kiếm Hồ a."

"Không thể sơ suất, cẩn thận là trên hết. Đây là nhiệm vụ trọng đại đầu tiên của bổn tọa, không thể sai sót! "

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio