Bella rời Kransi bằng chuyên cơ tư nhân trong vòng nửa ngày sau đó.
Vừa xuống sân bay, Bella không vội về nhà nghỉ ngơi ngay mà ghé lại một nhà hàng ngoại quốc dùng bữa.
Sự việc dính líu đến hoàng gia Kransi quá mức ồn ào, khiến cho cái danh phong lưu của cô tiếp tục bay xa hơn.
Vừa mới thấy bóng dáng cô bước vào nhà hàng, ngay tức khắc hàng trăm ánh mắt trầm trồ hướng thẳng về phía Bella.
Cô giữ tâm thế "tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến", mặc người ta xào xáo thế nào cũng bình chân như vại ăn uống cho no nê.
Ai mà dư hơi dư sức đâu!
Ăn uống xong lại được Iris rủ đi mua sắm, thôi thì đi dạo vài vòng cho đỡ buồn chán.
Trung tâm thương mại, khu dành cho khách thượng lưu, Bella ung dung ngồi trên ghế bành đọc lướt qua một vài quyển tạp chí thời trang trong khi đang chờ đợi Iris thử đồ.
Iris, cô bạn này từ khi nào mà lại có thú vui tao nhã đi mua sắm thế hả? Hơn nữa nhìn cái dáng vẻ hồ hởi yêu đời đó mà xem, rõ là đang bị con quỷ tình yêu ám đây mà!
Bên ngoài dường như có vị khách mới đang tiến vào.
Bella chỉ nghe tiếng nhân viên cung kính chào mời, vẫn chăm chú lật từng trang sách giết thời gian.
- "Cố phu nhân! Chỗ chúng tôi có nhiều mặt hàng mới nhập về hôm nay, đảm bảo sẽ khiến các vị hài lòng"
- "Được được!"
Cố phu nhân đi dần về phía ghế Bella đang ngồi.
Thoạt đầu khi trông thấy có người ngồi trên ghế, bà ta cảm thấy không thoải mái, còn chưa kịp yêu cầu đuổi người thì Bella đã ngước mặt lên, chạm trán với họ.
- "Bella! Là cháu phải không? Thật không ngờ bác lại được gặp con ở đây!"
- "Bà là ai vậy?"
Cố phu nhân còn chưa kịp mừng rỡ thì Bella đã vội cho bà ta một gáo nước lạnh.
Ai quen mấy người mà thấy sang bắt quàng làm họ hả?
Cố phu nhân nhất thời bị cô làm ngơ, biểu cảm cứng nhắc vô cùng khó coi.
Có trời mới biết bà ta đang cảm thấy tiếc nuối đến mức độ nào.
Ai mà ngờ khi xưa đứa con gái vô danh tiểu tốt mà con trai bà ta dẫn về lại có cốt cách cao quý như vậy.
Rõ ràng con trai bà đã câu được một con rùa vàng đáng giá ngàn tỷ, phút chốc chỉ vì sự cấm cản của Cố gia mà vụt mất.
- "Bác là Cố phu nhân đây! Trước đây con và con trai bác Cố Dực hai đứa yêu nhau mà! "
Cố Dực?
Nếu không phải Cố phu nhân có ý tốt gợi nhắc thì có lẽ Bella đã quên béng mất đi cái tên này từ thuở nào rồi.
Cố Dực, há chẳng phải người tình cũ bị cô thẳng thừng đá đi sao? Mẹ anh ta còn lên mặt dạy đời cô nữa cơ mà.
- "Cố gia? Liên quan gì đến tôi?"
- "Aizz! Con đừng nói như vậy.
Bác biết trước đây là bác sai, bác không nên cấm cản hai đứa đến với nhau.
Con biết không? Sau khi hai đứa chia tay, Cố Dực nó buồn rầu suy sụp một thời gian dài.
Con trai bác, nó thương con lắm đó!"
Bella gật gù, muôn vàn biểu cảm như một, tỉnh bơ như đúng rồi.
- "Con trai bà thương hay không thương thì kệ chứ! Quan trọng là tôi hết thương con trai bà rồi! Thà rằng lỡ mà tôi có ngủ với anh ta, ít ra tôi còn có chút áy náy.
Đằng này đến cả nắm tay bà còn không cho, tôi đâu còn lưu luyến chi đây"
- "Bella, con không thể suy nghĩ lại hay sao? Bác hứa bác sẽ thay đổi mà"
- "Phiền phức quá đi! Một là im miệng, hai là bị đuổi khỏi đây, đừng có làm nhàm bên tai phá hỏng tâm trạng của bà đây mua sắm!"
Hỗn thế ma vương nổi trận lôi đình, tức thì thét ra lửa dọa cho mọi người im thin thít.
Bella giận dỗi đi đến chỗ Iris.
Một bên như lửa lan đồng cỏ, một bên như mặt hồ đóng băng.
Cô bạn thân kia tâm trạng hào hứng gấp bội, có hay chăng để ý đến Bella.
- "Cậu như vậy chính là đang cùng muốn Chu Kiến Tề khoe ân ái với mình à?"
- "Nếu như mình nói, mình đã "ngủ" anh ta rồi, cậu có tin không?"
Bella suýt nữa tự mình sặc sụa, nhưng cũng may còn kiềm chế lại được.
- "Bình thường còn lâu mình mới tin, nhìn cái bản mặt tình tang tính tang kia của cậu thì chắc phải tin rồi!"
Iris phấn khích kể lại "những chuyện tốt" mà cô ấy đã làm.
Chuyện bắt đầu từ cô vợ cũ Liễu Hà My kia của Chu Kiến Tề.
Cô ta bỏ đi bao nhiêu năm, bây giờ thất thoát tìm về hòng muốn đào mỏ.
Cách đây mấy tháng, cô ta nhân lúc Chu Kiến Tề ở nhà một mình mà tìm đến níu kéo.
Biết Chu Kiến Tề nhất mực đuổi người, cô ta cố ý dùng loại nước hoa kích d*c công dụng mạnh để công kích.
Không thể trùng hợp hơn là vào thời điểm đó, Iris đưa con gái anh Nguyệt Nguyệt vừa đi chơi về nhà.
Bọn họ chạm mặt nhau trong tình huống đầy bất ngờ, khiến cho Liễu Hà My vốn đang không mảnh vai che thân muốn quyến rũ Chu Kiến Tề được một phen thất thố.
Cũng may bé Nguyệt Nguyệt đã ngủ say trong lòng Iris từ lâu, nên mới không chứng kiến bộ dạng hèn hạ của mẹ nó.
Iris không thèm nói nhiều, dội cho cô ta một li nước đá lạnh, cho vài cái bạt tai rồi tống khứ ra khỏi nhà.
Cô ta luôn miệng nói Iris chỉ là kẻ thế thân cho cô ta.
Ngược lại, Iris xem cô ta như một kẻ vô dụng có khuôn mặt giống cô mà thôi.
Tiễn Liễu Hà My đi, ôm Nguyệt Nguyệt về phòng con bé, xong còn một mớ rắc rối mang tên Chu Kiến Tề.
Trông thấy bộ dạng anh ta chật vật quá, cũng thấy tội nghiệp nên cô mở lòng từ bi đem anh ta nấu thành cơm luôn.
- "Cao tay! Cậu quá cao tay rồi Ris ơi!".