Khoảng giờ, tức là khoảng hơn tiếng đồng hồ sau vụ ẩu đả, nhóm người Iris sau khi đến bệnh viện thì trở lại bữa tiệc.
Mặc dù kết quả kiểm tra không có gì nghiêm trọng nhưng Selena phải nhận mấy mũi khâu.
Vết thương còn mới nên phải băng bó một chút.
Đợi đến khi khách mời bình an trở lại bữa tiệc, thì lúc này toàn bộ Tào gia mới bước lên bục phát biểu, Tào lão gia tử dõng dạc nói:
-"Trước hết, rất vui mừng vì sự có mặt của mọi người vào bữa tiệc đêm hôm nay!"
Tào lão vừa phát biểu, bên dưới đã vang lên những tràng pháo tay nồng hậu.
- "Thứ hai, tôi muốn nhân đây thông báo với mọi người một sự kiện trọng đại"
-"Tào mỗ tôi tuổi tác đã cao, đến lúc tìm cho mình một đứa cháu dâu rồi"
-"Ngay tại đêm hôm nay, cháu trai của tôi Tào Dịch Thiên sẽ cùng với Mặc tiểu thư, Mặc An Lăng đính ước.
Tôi thành thật hi vọng sẽ nhận được sự chúc phúc của mọi người dành cho hai đứa trẻ"
Lời ông nội Tào vừa nói xong, bên dưới đã ồ lên kinh ngạc, ngay cả Bella cũng trợn mắt.
Cái gì vậy? Tại sao cô không hề biết trước được chuyện này?
Là Tào gia bọn họ cố tình cho nó nằm ngoài kịch bản sao?
Bella càng không ngờ đến, giây tiếp theo, Tào Dịch Thiên đã nắm tay cô kéo lên đứng ngay trọng tâm sân khấu.
Thật ra chuyện này là anh đã ấp ủ âm mưu cùng ông nội từ trước rồi, nhưng có nằm mơ anh cũng sẽ không tiết lộ nửa lời.
Muốn nhanh chóng chinh phục được cô nàng kiêu kì này, anh phải nhờ ông nội mượn cớ đẩy thuyền trước.
Chuyện sau đó anh sẽ tự mình lo liệu.
-"Đúng vậy! Đây là vị hôn thê của tôi, Mặc An Lăng"
Liên tiếp những tràng vỗ tay kéo dài vang vọng.
Bella nghe anh tuyên bố như thế thì đưa chớp chớp mắt lơ đãng nhìn xuống sân khấu rồi quay sang nhìn anh.
Mãi đến khi hết ngu ngơ, tay cô khẽ lần mò xuống eo anh, anh tưởng cô muốn ôm mình thì nhích lại gần.
Nào ngờ cô véo một cái thật mạnh khiến Tào Dịch Thiên mặt dù rất đau nhưng phải cố gắng mỉm cười, anh nhìn cô ú ớ như mắc nghẹn vậy.
Tay anh ôm eo cô càng chặt, mà cô sức lực ngày càng mạnh.
-"Em định mưu sát chồng à?".
Tào Dịch Thiên cúi đầu ghé sát tai cô.
- "Tốt nhất là anh chết quách đi cho xong.
Tôi làm chồng anh...Ờ, anh làm chồng tôi khi nào?"
Nhận thấy mình nói hớ, Bella ngượng ngùng không dám nhìn thẳng mặt anh.
- "Từ cái lúc em hỏi á".
Tào Dịch Thiên, còn ai trên đời này còn ai vô sỉ hơn anh không?
- "Ai cho anh làm chồng tôi?"
-"Em nhìn xem anh đây đẹp trai, nhà lại lắm tiền, quan trọng hơn hết là một lòng một dạ thích em"
-"Tin anh đi, ngoài anh ra, không có thằng đàn ông nào xứng làm chồng em hơn anh đâu, cũng không ai hợp gu như chúng ta đâu".
Bella giật giật khoé môi, cứng họng luôn rồi.
Tào Dịch Thiên, bệnh tự luyến của anh chắc nặng nhất trần đời này rồi phải không?
-"Anh không phải gu của tôi!".
Bella không thèm đôi co với anh nữa, chốt câu cuối.
Vừa hay anh lại cúi xuống, đặt trên má cô một nụ hôn thật kêu.
Người phương Tây khá là thoáng trên phương diện thể hiện tình cảm với nhau bằng những nụ hôn ở chốn đông người, nhưng cô không biết người phương Đông sẽ có cái nhìn thế nào về việc này đâu nha.
Thậm chí là Bella cùng các bạn của cô lâu lâu gặp nhau cũng sẽ trao cho nhau...umk...một nụ hôn, một nụ hôn chào hỏi cũng như là thể hiện tình bạn thắm thiết.
Đợi đến khi bữa tiệc kết thúc thì cũng đã hơn h, khách mời lần lượt ra về.
Vốn dĩ Tào phu nhân Thiết Mạc Lệ muốn giữ Bella ở lại, nhưng cô xin phép từ chối.
-"Thôi được rồi! Vậy để cô nhờ Dịch Thiên đưa con về nha.
Khuya rồi lái xe một mình không an toàn đâu".
Thiết Mạc Lệ nói nhưng trong lòng bà đang toan tính đủ điều thôi.
- "Con không có uống nhiều rượu, chỉ nhấp một vài ngụm nên vẫn rất tỉnh táo, có thể lái xe được mà"
- "Không được! Để con lái một mình cô không an tâm, mấy bạn của con vừa về trước rồi.
Cho nên để Dịch Thiên đi theo cùng đi, nó ngồi ở vị trí sau cũng được"
-"Dạ vâng, con hiểu rồi!".
Bella không thể chối, gật gật đầu rồi đi về chiếc xe của mình mở cửa ghế lái ngồi vào chờ.
Nhìn về phía Thiết Mạc Lệ, bà ấy đang lén lén lút lút dặn dò Tào Dịch Thiên điều gì đó mờ ám, nhưng ngồi xa quá nên Bella không thể nghe được.
Không phải là cô lại bị gài đó chứ?
- "Con trai! Trăm sự nhờ con nha, cố gắng gần gũi Tiểu Lăng một chút để nhanh chóng mà thu nạp chứ"
-"Vậy nên, tối nay con tốt nhất đừng về nhà.
Mẹ nói này, lỡ có mà ức hiếp con gái người ta rồi thì cũng phải chịu trách nhiệm, nghe chưa?"
Thiết Mạc Lệ vỗ vai con trai, nụ cười đậm trên môi.
-"Mẹ xác định?".
Tào Dịch Thiên đối với thái độ này của mẹ tuyệt không thể hài lòng hơn.
Thế nhưng suy nghĩ trong đầu anh lúc này là "Mẹ à, mẹ không biết đâu, là con trai mẹ bị người ta ức hiếp mà".
- "Tất nhiên! Mẹ mừng còn không kịp nữa là"
-"Thôi được rồi! Con đưa An Lăng về đây!".
Tào Dịch Thiên hào sảng nhấc chân bước về phía chiếc xe của Bella đang đỗ, mở cửa rồi ngồi bên cạnh ghế lái của cô.
- "Cô đã dặn gì anh? Nói!".
Bella chưa thật sự yên tâm.
Quá khả nghi rồi!
- "Mẹ dặn anh, lỡ mà có ức hiếp em rồi, thì phải chịu trách nhiệm đến cùng"
Bella nghe sao không hiểu được ẩn ý chứ, nếu không làm sao xứng với hai từ tinh anh đây.
Bella nóng bừng cả mặt, không thèm nhìn anh nữa mà đạp chân ga, tập trung lái xe.
Còn Tào Dịch Thiên, anh cũng đã thấm hơi men, không nói nữa, chỉ im lặng ngước mặt sang chăm chú nhìn Bella mà thôi.
Về đến sân nhà, Bella đỗ xe vào một góc.
Tào Dịch Thiên bước xuống rồi mở cửa xe cho cô, Bella đờ đẫn bước một mạch đến ngay cửa lớn.
- "Cảm ơn, anh về cẩn thận!".
Nói xong định toang người bước vào nhà thì mới phát hiện có điều gì đó sai sai.
Ủa? Anh về bằng cái gì?
Thôi xong, thế gài ở ngay trước mắt!
Lúc nãy không để ý nên cô đánh rơi mất não.
Vốn muốn Tào Dịch Thiên dùng xe của cô về Tào gia nhưng anh đã uống không ít rượu, nếu ép anh lái xe thì không hay cho lắm.
Trong lúc Bella còn đứng cau mày suy nghĩ thì Tào Dịch Thiên rất tự nhiên mà mở cửa lớn tiến vào trong rồi.
Các bạn của Bella đã về trước đó nên cửa mở sẵn là chuyện bình thường.
Chắc có lẽ họ rất mệt nên đã đi nghỉ ngơi hết.
Bella cố gắng không làm ồn, tránh đánh thức họ.
Nhưng mà Tào Dịch Thiên thì tự nhiên như nhà mình, anh đâu có ý né tránh ai đâu.
Căn biệt thự này chỉ đủ phòng cho các cô thôi.
Nhìn cái tình huống này cũng đủ biết, đêm nay anh ở cùng phòng với cô chắc rồi.
Đặt chân lên tầng trên, chưa kịp để Tào Dịch Thiên anh ngắm nghía cái gì thì cô đã lôi anh vào phòng của mình đóng cửa lại rồi.
Tên này phá phách đúng thời điểm ghê ha.
Bella không nói không rằng, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Một lát sau cô bước ra với một áo choàng tắm màu xanh.
Cô rất dứt khoát cũng chẳng ngại ngùng gì khi bắt gặp ánh mắt anh đang thất thần nhìn mình.
Bella ngó lơ anh, chậm rãi đi về phía chiếc giường lớn nằm xuống, một tay duỗi thẳng ra phía ngoài, một tay gối đầu an tĩnh nhắm mắt.
Tào Dịch Thiên ngay sau đó cũng vào nhà tắm rửa mặt mũi một chút.
Vì anh không có đồ để thay nên chỉ cởi áo ghi lê khoác ở bên ngoài, nới lỏng cút áo sơ mi trên cùng để lộ vòm ngực vạm vỡ rất tuyệt mỹ.
Xong thì anh cũng nằm xuống chiếc giường ấy, nhưng lại cách cô một khoảng cách nhất định.
Thật hay vì Bella lại không hề bài xích khi để anh cùng nằm chung giường.
Nếu là người phụ nữ khác, có lẽ anh đã bị đạp té thẳng xuống đất rồi cũng nên.
Cũng đúng, có ai lại để "trai lạ" trèo lên giường mình bao giờ đâu nhỉ?
Tào Dịch Thiên đương nhiên biết được giác quan của Bella nhạy bén mức nào.
Tuy cho anh ngủ chung giường nhưng chắc chắn sẽ không muốn để anh tới gần.
Vậy nên, Tào Dịch Thiên đợi một lúc thật lâu, mãi cho đến khi cảm nhận được hơi thở đều đặn của cô, chắc rằng cô đã ngủ say thì anh mới bắt đầu trở mình lộng hành, ghé sát người thu hẹp khoảng cách với cô.
Mùi hương từ sữa tắm còn đọng lại nhè nhẹ từ người Bella khiến Tào Dịch Thiên vô cùng dễ chịu.
Anh mỉm cười chỉnh lại tư thế để cô gối đầu lên tay anh, còn anh vòng tay qua eo ôm lấy cô, ghé mặt sát mái tóc của cô thoả mãn mà nhắm mắt, dần dần chìm vào giấc ngủ.
....._•• to be continued ••_......