Trí Thành lon ton làm chân sai vặt cho các chú, nó nhanh nhẹn lấy đủ thứ được yêu cầu.
- Con ở đây với chú Đức và Diệu Đình đã quen chưa?
- Dạ rồi ạ.
- Cố gắng học hành và dạy em học cho chú Đức nhé! Con biết công việc của các chú rồi đấy.
- Con đâu cần ai dạy học đâu ạ.
Con lớn lắm rồi chứ có bé nhỏ nữa đâu.
- Diệu Đình từ trên tầng đi xuống.
- Thì anh học hơn con nên có bài gì khó thì bảo anh dạy cho.
Con lấy bát đũa hộ chú đi.
Diệu Đình đến tủ sắp bát đĩa ra bàn ăn.
Các chú nói cười hò nhau rộn ràng khắp bếp.
Diệu Đình tranh thủ lấy dưa hấu ra bổ để lát mọi người ăn tráng miệng.
- Anh nuôi hai đứa có vất vả lắm không? - Chí Hùng uống ngụm nước chè hỏi thăm.
- Bọn em định sẽ cùng nhau góp tiền phụ anh nuôi Trí Thành chứ mình anh nuôi hai đứa nó học hành tốn kém lắm.
- Trung Tín trầm ngâm khẽ nói nhỏ đủ để cả đội nghe.
- Hiện tại thì không vấn đề gì đâu.
Trí Thành được nhà nước miễn học phí ở trường rồi nên cũng không phải đóng nhiều.
Trước mắt thì chưa cần, khi nào khó khăn tôi sẽ nói với các cậu.
- Diệu Đức chia sẻ.
- Trí Thành sẽ phải đi học thêm để ôn thi cấp nữa nên sẽ tốn kém, chúng ta cứ góp hàng tháng tích trữ lại đi chứ bây giờ mà đùng cái cần khoản tiền lớn thì lấy đâu ra.
- Chí Hùng giảng giải.
- Cậu nói nhỏ thôi cho hai đứa nhỏ học.
- Trung Tín thì thầm.
- Các cậu còn gia đình nữa nên không cần đâu.
Tôi lo được cho hai đứa mà.
Cứ yên tâm giao thằng bé cho tôi đi.
- Vậy sau này có khó khăn gì anh nhớ nói với chúng tôi đấy.
- Trung Tín căn dặn.
- Tôi biết rồi, trước mắt thì cứ vậy đi đã.
Mai tôi hỏi xem Trí Thành cần đi học thêm gì sẽ cho nó học.
- Anh vất vả rồi, hay Diệu Đức này...hay là...
- Trung Tín ngập ngừng - Cậu lấy vợ đi cho đỡ vất vả.
- Cậu nghĩ có ai muốn lấy một người đàn ông một nách hai con như mình không? Thôi đừng nói chuyện này nữa, các cậu về đi không muộn.
Diệu Đức tiễn mọi người ra cửa.
Anh ngồi vào chiếc ghế đặt ngoài sân hút thuốc.
Cuộc sống thật lắm vô thường, mọi thứ đôi khi xảy ra không dự báo trước.
Bây giờ anh đang nuôi hai đứa con tuổi mới lớn.
Rồi chúng sẽ có những thay đổi mà anh sợ mình sẽ không đuổi kịp tụi nhỏ.
Từ ngày có Trí Thành về ở, căn nhà trở nên rộn ràng hơn, mặc dù tiếng chí chóe cãi cọ của Diệu Đình với Trí Thành có nhiều lên nhưng anh vẫn vui.
Thỉnh thoảng anh lại đứng ra giảng hòa hộ cậu bé vì con gái anh bắt nạt và giận dỗi anh.
Hàng ngày đi học cứ đến chỗ nhà có giàn hoa giấy là Trí Thành lại xuống đi bộ trả xe cho Diệu Đình đi đến trường.
Chiều về hai đứa lại hẹn nhau chỗ nhà có giàn hoa giấy ấy.
Ở trường có chạm mặt nhau thì Diệu Đình cũng lờ đi không thấy anh mặc kệ đám con gái ở lớp cứ thấy Trí Thành lại réo ầm lên.
Trí Thành không những nổi tiếng ở trường vì đẹp trai, học giỏi mà còn nổi tiếng về thể thao nên khiến không ít các bạn nữ thầm ngưỡng mộ.
Nhưng ngược lại với sự nổi tiếng của mình thì Trí Thành rất ít nói và hạn chế giao lưu bạn bè.
Thỉnh thoảng nhớ lời chú Đức thì cậu lại liệng qua lớp Diệu Đình xem em thế nào.
Gần đây cả hai anh em đều ở đội tuyển thi học sinh giỏi thành phố nên đứa nào cũng cắm đầu học mãi khi trời sẩm tối mới về.
Nhiều hôm về nhà, ba cũng đi làm về muộn thì hai anh em úp mì tôm ăn để lấy thời gian học.
Dù vậy Trí Thành vẫn có thói quen thức giấc khi chú đi làm về trong đêm khuya.
Buổi sáng còn dậy sớm trước Diệu Đình nấu đồ ăn sáng cho cả nhà.
Suốt tháng ôn thi, hai anh em gần như không có thời gian nói chuyện với nhau.
Với Trí Thành thì kì thi này thực sự quan trọng.
Nếu đạt giải nhất thì sẽ được tuyển thẳng vào một số trường danh giá của thành phố nên nó rất lo lắng.
Ngược lại với Diệu Đình thì thi chỉ để ba vui nên con bé tâm lí thoải mái hơn anh nhiều.
Trước ngày thi, hai anh em rủ nhau nghỉ ngơi.
Đi học về, Trí Thành nhận đi chợ mua đồ về nấu cơm để cho Diệu Đình dọn dẹp nhà đợi ba về.
Diệu Đình còn trổ tài tỉa hoa quả trang trí nữa.
Vừa bày biện đầy đủ trên bàn thì ba cũng về đến nhà.
- Hai đứa nấu gì thơm vậy? - Diệu Đức vừa vào nhà đã cười tươi, anh ngó vào bàn xuýt xoa.
- Ngon quá, đợi ba đi tắm cái đã nhé!
- Vâng ạ.
- Trí Thành xếp bát lên bàn nhanh nhảu trả lời.
Hai anh em ngồi vào bàn, trong lúc đợi ba thì mỗi đứa cầm một quyển sách đọc.
- Nào cơm thôi cho hai đứa còn học nữa.
Diệu Đình nhanh nhẹn xới cơm ra bát cho ba và anh.
Trí Thành gắp đồ ăn cho chú đợi chờ cảm nhận.
- Ngon đấy, món này lần đầu chú được ăn.
Hai đứa ăn đi.
Anh gắp thức ăn bỏ vào bát hai con, nhìn chúng nó ôn thi gầy rộc cả người mà anh xót ruột.
- Mai ba sẽ nghỉ đưa hai đứa đi thi, thi xong ba sẽ xin cho hai đứa nghỉ học một ngày đi chơi xả hơi được không?
- Không cần đâu ạ - Cả hai anh em đồng thanh.
Anh nhìn hai đứa ngạc nhiên, Trí Thành giải thích:
- Bọn con đến trường rồi đi xe của trường cũng được, chú không phải nghỉ đâu ạ.
- Không sao, chú xin nghỉ rồi.
Mai chú sẽ đưa hai đứa đi.
Thôi ăn đi nào, còn đi học nữa.
Diệu Đình đang định thuyết phục ba nhưng Trí Thành lắc đầu nên thôi.
Ăn xong, Diệu Đức nhận dọn dẹp cho hai đứa lên phòng học luôn.
Diệu Đình ra hiệu cho anh vào phòng mình nói chuyện.
- Anh Thành ơi, giúp em bài này với.
- Nhìn thấy ba khônh chú ý nên Diệu Đình kéo Trí Thành đi luôn.
Đóng cửa cẩn thận, Diệu Đình ngồi vào bàn càu nhàu:
- Bây giờ làm sao đây, nếu ba đưa chúng ta đi thì các bạn sẽ biết anh ở cùng nhà với em mất.
- Lúc nãy anh cũng từ chối rồi mà chú quyết rồi, nếu cố thì sẽ lộ mất.
- Anh nghĩ cách gì đi.
- Này nhé, mai chúng ta sẽ đi sớm lúc còn ít người xong xin xuống xa cổng trường một chút, anh sẽ cố làm bài xong sớm ra trước em, còn em cứ đúng giờ mà ra nhé!
- Nhưng bọn con Hân nó hâm mộ anh rồi lại để ý thôi.
- Yên tâm đi, nếu thấy nó thì anh sẽ cắt đuôi trước mới lên xe.
- Vậy cứ làm thế đi, dù sao cũng hết cách rồi mà.
Nếu bại lộ thì bảo ba anh và ba em cùng cơ quan nên đưa đi hộ nhưng tuyệt đối không được để chúng nó biết chuyện anh ở cùng nhà em đâu đấy.
- Ừ anh biết rồi.
Cố gắng thi tốt nhé! Anh về học đây.
- Vâng anh cũng thi tốt nhé!
Hai đứa gọi nhau dậy từ sớm, ăn uống thật nhanh vì trót nói dối ba tập trung sớm.
Mới h sáng mà ba và hai chú đã ngồi sẵn ở xe đợi.
Thấy hai đứa ra khỏi nhà, Chí Hùng bắt dừng lại và yêu cầu bước chân phải, chú Tín đứng đầu ngõ đón đầu lấy may.
Hai đứa nhìn nhau cười ngặt.
Diệu Đức mở cửa xe cho hai con lên phía sau ngồi.
- Hai đứa bình tĩnh làm bài nhé! Cố gắng thi tốt nhất có thể còn được giải hay không thì không quan trọng nên cứ bình tĩnh và cố gắng là được nhé!
Dặn dò hai con xong, anh lái xe đi ra đường.
Trên đường, ba người thi nhau dặn dò hai đứa làm bài cẩn thận.
Đến trường, ngó ra ngoài Diệu Đình thấy đám con Hân đã đang đứng nói chuyện với nhau ở sân trường.
Nó rụt rè nhìn Trí Thành.
- Hai đứa xuống xe đi nào.
- Chí Hùng mở cửa xe hào hứng hô to.
Không còn cách nào khác, Trí Thành xuống xe trước, Diệu Đình kéo mũ che bớt mặt xuống sau nhưng làm sao che nổi đôi mắt cú vọ của đám con gái hâm mộ Trí Thành ở giữa sân.
Chúng nó ngây người như những pho tượng đá.
- Hai đứa vào trường đi, nhớ xin phép cô giáo là ba sẽ đón hai đứa tại trường thi và nghỉ buổi chiều nhé! Ba cũng sẽ gọi cho cô chủ nhiệm của hai đứa.
Cúi đầu chào ba và các chú, Diệu Đình ra hiệu cho Trí Thành đi trước nhưng anh vừa đi đã bị ba gọi lại:
- Đợi em một lát con.
Anh đẩy Diệu Đình đi nhanh lên cùng Trí Thành.
- Ba và các chú về đi ạ.
- Trí Thành quay lại cúi đầu chào.
- Ba sẽ đợi hai đứa ở cổng trường Nguyễn Tất Thành nhé! - Diệu Đức nói với theo.
Trí Thành đi song song với Diệu Đình, khẽ hỏi:
- Phương án có ba quen nhau như hôm qua em nói nhé! Chắc mấy đứa sẽ chặn em hỏi đấy.
- Anh nói với bọn nó đi, em về lớp trước.
Chúng nó sẽ tin lời anh hơn em.
Lát gặp nhau ở phòng ban giám hiệu tập trung ạ.
Diệu Đình chào Trí Thành rẽ sang phải đến lớp mình nhưng vừa đi được mấy bước chân thì đám con Hân đã đến trước mặt:
- Sao cậu lại đi cùng xe với anh Thành? Tưởng cậu không quen anh ấy hóa ra là làm trò hả?
- Diệu Đình là con bạn thân ba anh nên hôm nay ba em ấy đưa anh đi cùng thôi.
- Trí Thành đứng sau lên tiếng khiến cả bọn cứng họng.
Lợi dụng cơ hội Diệu Đình đánh bài chuồn.
Trả lời xong, thấy Diệu Đình đã đi về lớp nên anh cũng quay bước đi mà không nói thêm lời nào.
- Thật tức chết đi được, anh ấy lại bảo vệ nó chứ? - Một đứa xị mặt, càu nhàu.
Diệu Đình vờ như không nghe thấy bước nhanh vào lớp.
- Này cậu quen anh Thành sao lại giấu tớ - Anh Thư vừa đến đã lao ngay vào hỏi nó.
- Bây giờ tớ phải đi tập trung đi thi rồi, khi nào rảnh tớ sẽ kể cho cậu nghe.
- Diệu Đình kiểm tra lại đồ dùng một lần nữa rồi bước ra khỏi lớp.
Ra tới cửa, nó giật mình khi thấy Trí Thành đứng đợi.
Nhìn nó anh mỉm cười:
- Đi thôi em.
- Sao anh lại ở đây? - Nó thì thầm, quay lại vào trong lớp thì cả lớp đang nhìn nó đầy ngạc nhiên, vài ánh mắt hình viên đạn đang muốn bắn đến người nó.
- Cô hiệu phó điểm danh không thấy em nên anh xin cô đi gọi.
Nhanh đi thôi nào.
Nó lật đật đi sau theo anh mặc kệ cả lớp vẫn nhao nhao ngó ra cửa..