Lời Nói Dối Cuối Cùng

chương 2-3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi kết thúc một ngày buôn bán, thân thể Nghiêm Tư Cẩn lại nổi lên phản ứng. Anh hoảng sợ cảm thụ thân thể mình biến hóa, hầu như muốn rớt nước mắt.

Anh không biết mình bị làm sao vậy. Vợ chết đã nhiều năm rồi, sinh hoạt của anh lại thanh tâm quả dục, tại sao lại giống như biến thành “Nô lệ tình dục” như thế này. Thân thể tùy tiện động dục, còn ra thể thống gì! Cho dù vợ còn trên cõi đời này, hai người làm chuyện chăn gối cũng không nhiều, bọn họ cũng không ham muốn tình dục. Thế nhưng hiện tại……

Anh đem chuyện thân thể không thoải mái xem là cái cớ, trốn trở về phòng của mình, thống khổ nhắm mắt lại, nhưng thân thể rất khó chịu, dục vọng gào thét khiến ngón chân anh sợ hãi co quắp lại. Anh thở hổn hển, âm thanh trong miệng ám muội không rõ ràng.

Bàn tay do dự nửa ngày, cuối cùng chậm rãi đưa về hướng địa phương được cho rằng là “Tội ác chi nguyên”, quá dơ bẩn…… Thật căm hận chính mình như vậy.

Hóa ra anh nhã nhặn thư sinh như vậy, lại không chịu đựng nổi phản ứng sinh lý, mâu thuẫn này làm anh bắt đầu oán giận chính mình. Mặc dù là vậy, khi tay bao trùm lấy dương vt, anh cũng cảm thấy thoải mái đi rất nhiều.

Anh cũng không phải dạng người dốt đặc cán mai, thò tay xuống, bắt đầu chậm rãi xoa nắn, động tác vất vả trúc trắc, đôi mắt thống khổ nhắm chặt lại. Trong tai không còn nghe âm thanh nào cả, cũng không ngừng mắng nhiếc chính mình.

Tằng Nữu ở bên ngoài phòng đứng một hồi. Chuyện ngày hôm qua đã khiến cho cậu lĩnh ngộ được nhược điểm của nam nhân, lúc này cậu chả thèm tìm cái cớ cho mình, trực tiếp mở cửa đi vào.

Nghiêm Tư Cẩn không có kỹ thuật đặc biệt gì, xoa nắn vài cái cũng không có bao nhiêu tác dụng, anh thống khổ nỗ lực tăng nhanh tốc độ, đột nhiên cảm thấy có một bàn tay ấm áp bao bọc lấy tay chính mình, dùng sức nắm chặt dương vt anh.

Anh mở choàng mắt nhìn lên, dừng ngay tại con mắt sâu thẳm không thể quen thuộc hơn. Mình nhất định là điên rồi, Nghiêm Tư Cẩn nghĩ. Anh nỗ lực đẩy tay Tằng Nữu, nhưng trái lại tay của đối phương lại tránh né mình, súng thật đạn thật đụng tới dương vt chính mình.

Tay Tằng Nữu bao bọc lấy dương vt Nghiêm Tư Cẩn, trong đầu liền nóng lên, Tằng Nữu như rơi vào mê huyễn “Ông chủ……” Tư duy cậu như chìm vào trong ảo giác hư vô. Anh há miệng thở gấp dồn dập, thân thể hoàn toàn xụi lơ tiến vào cái ôm ấp của Tằng Nữu.

Tằng Nữu nằm ở bên người Nghiêm Tư Cẩn, hai tay ra sức xoa nắn khiêu khích dương vt nam nhân. Vẻ mặt nam nhân lên đỉnh khiến cậu nhớ mãi không quên, cậu như mê hoặc khát vọng muốn nhìn thấy vẻ mặt mê người của nam nhân ngày hôm qua……

Nghiêm Tư Cẩn cắn môi thốt ra vài tiếng nghẹn ngào, bắn ra tinh dịch đầy trên tay Tằng Nữu.

“Ông chủ, thoải mái không?” Môi Tằng Nữu ám muội kề sát bên tai Nghiêm Tư Cẩn, giọng trầm xuống đưa ra câu hỏi.

“Ha……” Nghiêm Tư Cẩn chỉ thở nhẹ nhàng một hơi, nhưng trong miệng lại phát ra âm thanh xấu hổ, anh kinh ngạc mở to mắt, nhưng khi nhìn thấy thiếu niên nửa phần ngây thơ nửa phần tà mị nở nụ cười, trong cơ thể lại vọt lên nhiệt độ nóng bỏng.

Tằng Nữu cảm giác được, không để ý Nghiêm Tư Cẩn từ chối, động tác cậu một lần nữa lại bắt đầu. Nghiêm Tư Cẩn hiện tại đã sớm mặc người xâu xé, Tằng Nữu không đem việc anh chống cự coi là chuyện đáng kể gì.

Nam nhân hưởng thụ nằm ở trên người mình, Tằng Nữu không ngừng thưởng thức nam nhân lên đỉnh, vẻ mặt khi đã lên đỉnh xong. Da dẻ trắng bệch liền hiện lên hai đóa hoa đỏ ửng thật mê người, mà hai cánh môi bình thường rất khô khốc lại đỏ tươi lên, trong miệng tràn ra tiếng rên rỉ mị hoặc, ánh mắt mê man, dáng vẻ run rẩy khiến trong lòng Tằng Nữu biến động, cậu như muốn ngay lúc này hướng về miệng đối phương áp sát tới.

Tằng Nữu thấy Nghiêm Tư Cẩn đã không còn bắn được nữa, xoay người rời khỏi phòng, Nghiêm Tư Cẩn ngơ ngác nằm trên giường, nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại, vừa căm hận lại vừa hối hận.

Bây giờ Nghiêm Tư Cẩn mới phát hiện, dục vọng của nam nhân thật đáng sợ. Anh phát hiện thân thể mình không có cách nào từ chối Tằng Nữu hết một lần lại một lần muốn “Trợ giúp”. Anh suy đoán có lẽ mình bị bệnh rồi, thân thể mới hết lần này đến lần khác động dục, mà Tằng Nữu thì cứ một lần lại một lần âu yếm khiến anh vô lực chống cự. Mỗi lần khi muốn cự tuyệt cậu, lại không có cách nào kiên trì đến cùng.

Nghiêm Tư Cẩn nghĩ, anh điên rồi. Cuộc sống như thế kéo dài đến một tuần. Mà Tằng Nữu lại mê muội như thế, mỗi lần đều tiến vào phòng Nghiêm Tư Cẩn muốn làm gì thì làm.

Cuối cùng còn dùng thủ đoạn này nắm giữ nhược điểm nam nhân, đem anh thao túng trong lòng bàn tay, chỉ cần Tằng Nữu thuận nước đẩy thuyền, sẽ chiếm được chân tâm nam nhân.

Mỗi lần vì Nghiêm Tư Cẩn giải quyết xong dục vọng, Tằng Nữu cũng lên cơn tình dục, vừa nghĩ tới đã từng tiến vào thân thể nam nhân, tuy rằng không tính là tiêu hồn nhưng tư vị cũng xem như được đi, Tằng Nữu lần thứ hai lại nghĩ đến muốn xâm phạm nam nhân, sau đó đem nam nhân trói buộc lại, dỗ lại dỗ, lừa gạt rồi lại lừa gạt, lấy được thật nhiều chân tâm từ nam nhân.

Tằng Nữu chỉ muốn có được chân tâm Nghiêm Tư Cẩn, nhưng xuất phát từ nguyên nhân gì cậu vẫn không biết. Cậu chỉ là cảm thấy, được một người hoàn toàn tín nhiệm chính mình, sau đó tùy ý lừa gạt đối phương, mọi cử động của đối phương dễ dàng nằm gọn trong tay khiến cậu có thành tựu thỏa mãn, bản tính ác liệt của Tằng Nữu lại càng được dịp bốc lên.

Đồng thời, Tằng Nữu cũng không muốn thả chân tâm thật lòng để theo đuổi nam nhân. Thậm chí chỉ cần nghĩ tới nam nhân không hề bắt mắt này lại không đem tâm tư đặt trên người mình, mà chỉ toàn nghĩ đến cái chết của vợ, Tằng Nữu càng quyết tâm, cậu cũng không thèm chân tâm nam nhân, thế nhưng nam nhân không thể không cho cậu!

Lo lắng Nghiêm Tư Cẩn sẽ hoài nghi chính mình, Tằng Nữu chỉ có thể cách ngày mới để bột thuốc vào trong nước cho Nghiêm Tư Cẩn uống, chờ sau khi dùng hết thuốc, Tằng Nữu liền tạm hoãn lại, sợ Nghiêm Tư Cẩn sẽ phòng bị chuyện này.

Ăn xong cơm chiều Nghiêm Tư Cẩn tính toán số tiền thu chi hôm nay, sau đó lên giường sớm nghỉ ngơi.

Bên ngoài nhiệt độ đã bắt đầu hạ xuống, anh nằm ở trên giường bỗng nhiên bắt đầu lo lắng Tiểu Ngưu có khi nào sẽ bị cảm lạnh không, dù sao góc nhỏ ở phía dưới siêu thị lại không có giường, Tằng Nữu đành phải nằm ở dưới đất nghỉ ngơi.

“Ông chủ ~~~” Nghiêm Tư Cẩn đang suy nghĩ có nên đem chăn đến cho Tằng Nữu hay không, ngoài cửa vang lên giọng nói quen thuộc.

“Tiểu Ngưu?” Nghiêm Tư Cẩn mở đèn bàn, phủ thêm áo khoác, đi xuống giường.

“Em chào ông chủ, hôm nay lạnh quá hà ~~~” Tằng Nữu nửa thật nửa giả nhỏ giọng kể khổ. Nghiêm Tư Cẩn mở cửa phòng, liền nhìn thấy Tằng Nữu co ro trong giá rét lộ ra bộ mặt đáng thương.

“Mau nhanh vào!” Nghiêm Tư Cẩn không chút suy nghĩ, kéo Tằng Nữu đưa vào phòng, cởi áo khoác chính mình khoác trên người Tằng Nữu.

“Em cám ơn ông chủ ạ.” Tằng Nữu mỉm cười, “Quầy rầy lúc anh đang nghỉ ngơi, em thật sự rất ngại, nhưng bởi vì quá lạnh, một người thì lại…… Muốn tìm anh tâm sự một chút. Thôi quên đi, em vẫn không nên quấy rầy ông chủ nghỉ ngơi.”

Nghiêm Tư Cẩn đang do dự liền nghe Tằng Nữu nói sẽ đi xuống dưới lầu, lập tức mở miệng, “Xuống dưới lạnh lắm, là anh không nghĩ chu toàn…… Tiểu Ngưu à, nếu em không chê, cứ ngủ ngay giường anh đi.”

Tằng Nữu tính toán muốn nằm trên giường Nghiêm Tư Cẩn, nhìn thấy nam nhân mời mình lên giường, không chút nghĩ ngợi liền bò lên.

Nghiêm Tư Cẩn vốn định chính mình sẽ ngủ dưới sàn nhà, nhưng nhìn thấy Tằng Nữu như đứa bé hứng khởi không ngừng thúc giục mình mau chóng lên giường ngủ, anh lại dỡ xuống phòng bị, tiến vào trong chăn.

Tắt đèn, Tằng Nữu cảm nhận được hơi thở cùng mùi vị nam nhân, đầu óc nóng lên, tay không khống chế được ôm lấy đối phương tiến gần sát mép giường nam nhân. Nghiêm Tư Cẩn hoảng sợ, hồi ức không vui khiến tiếng chuông cảnh báo đột nhiên vang lên, huống chi anh chưa từng cùng một người đồng tính thân mật đến như vậy. Tuy rằng Tằng Nữu chỉ là thiếu niên đáng yêu, đã từng cứu mạng anh, chắc chắn sẽ không tạo thành thương tổn gì đến anh……

Nghiêm Tư Cẩn không lên tiếng, Tằng Nữu cho rằng anh ngầm đồng ý. Trong bóng đêm bùng nổ bản tính, hai tay cậu bắt đầu chơi xấu, sờ lên eo Nghiêm Tư Cẩn, sau đó trực tiếp đưa tay xuống phía dưới áo ngủ, vuốt ve thân thể Nghiêm Tư Cẩn.

Ngay lập tức Nghiêm Tư Cẩn từ trong chăn ngồi dậy, “Em làm gì thế!”

Tằng Nữu bị anh rống lên đầu óc liền thanh tỉnh trở lại, thời cơ cũng chưa kịp làm…… Tuy rằng cậu muốn xâm phạm nam nhân, thế nhưng Tằng Nữu cũng không muốn làm cho đối phương hoài nghi mình, thế là cậu thuận miệng nói, “Ông chủ…… Em xin lỗi, tại tay em lạnh quá, muốn ôm lấy anh cho ấm một tí……”

Nghiêm Tư Cẩn không chán ghét Tằng Nữu đụng chạm mình, chỉ bởi vì hồi ức không tốt kia khiến anh đối với người cùng giới đặc biệt mẫn cảm, vài lần trước chính mình còn phát tình làm loạn, bây giờ không thể tiếp tục như vậy nữa. Nghe được lời giải thích từ Tằng Nữu, trong họng phát ra tiếng khóc nức nở, anh lại mềm lòng xuống, “Haizz…… Em đưa tay đây, không còn sớm nữa, nhanh chóng ngủ đi.”

Nghiêm Tư Cẩn trở lại trong chăn, nắm chặt tay Tằng Nữu chậm rãi xoa nắn, “Nào, ngoan, mau ngủ đi.”

Tằng Nữu thoát được một kiếp, le lưỡi, bàn tay Nghiêm Tư Cẩn như thôi miên cậu, thế rồi lại quên đi tâm kế, rất nhanh liền ngủ.

Nghiêm Tư Cẩn thấy đối phương không còn động tĩnh, lúc này mới cảm thấy yên tâm, dần dần chìm vào giấc ngủ, chỉ là tay cầm lấy tay Tằng Nữu vẫn không buông ra……

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio