Editor: @vuky
Beta: Xiao He
"Đúng vậy." Dịch Thần Hi giật mình gật đầu.
Dương Ca mắng một tiếng, đem điện thoại đưa cho cô: "Cậu nhìn xem này, diễn đàn update nội dung mới, trên này mọi người đều nói cậu cùng Giả Chính Hào ở trong vườn trường hẹn hò linh tinh, nhưng phía dưới còn có tin nóng." Dương Ca nhăn mày nhìn cô, nhỏ giọng nói: "Còn có người nói cậu có bạn trai rồi, lúc trước còn thấy cậu lên xe của người đàn ông khác trước cổng trường......"
Không cần Dương Ca nói tiếp, Dịch Thần Hi cũng đã thấy được mấy nội dung trong đó, trừ tấm hình chụp cô cùng Giả Chính Hào mặt đối mặt đứng chung một chỗ, còn có ảnh cô cùng Hạ Xuyên lên xe ở trước cổng trường, đáng mừng chính là, này mấy tấm ảnh chụp này đều không thấy mặt Hạ Xuyên, chỉ thấy bóng dáng và một bên sườn mặt bị lộ ra cùng với chiếc xe.
Lầu một này vừa rồi mới đăng tải, thời gian hiển thị là h.
Dịch Thần Hi nhíu mày, tiếp tục đi xuống xem, không ít bạn học đã ở dưới ăn dưa, hiện lên một hàng dài.
Lầu : đây là ăn trong chén nhìn trong nồi sao?? Rốt cuộc thì ai là người đáng thương đây!
: Đỉnh
Lầu : ĐM, chẳng lẽ không ai phát hiện cái bóng kia rất đẹp trai sao, người này lớn lên chắc chắn đẹp nha, đứng chung một chỗ với nữ sinh này còn cao hơn một cái đầu, nhìn ra được phải tầm m trở lên!
Lầu : Lầu trên lợi hại, tôi cũng đáng muốn nói về vấn đề này, dáng người này thật sự đẹp nha, chỉ có một cái bóng cũng có thể làm người ta cảm nhận được vẻ đẹp này, mặc áo thun đơn giản như vậy, cũng nhìn rất ra dáng, không thể không nói mắt nhìn người của nữ sinh này không tệ!
Lầu : Nhìn thấy tấm hình, tôi chỉ muốn biết thời điểm cô ấy cùng người đàn ông khác hẹn hò, còn muốn bắt lấy bạn học Giả của chúng ta không buông sao?
Lầu : bội phục bội phục, thật muốn biết mị lực của bạn học này lớn cỡ nào!
: đỉnhhhhhh
......
Dịch Thần Hi trực tiếp kéo xuống, phát hiện cái topic này đã có đến gần bình luận. Cô nhấp nhấp môi, đem điện thoại trả cho Dương Ca, thấp giọng nói: "Chuyển tiếp bài này cho mình đi."
Dương Ca có chút lo lắng nhìn cô: "Cậu không sao chứ?"
"Không có việc gì." Dịch Thần Hi cười nhạo một cái: "Mình muốn xem thử, bọn họ còn có thể nói khó nghe đến mức nào."
Nằm lên giường ấm nghĩ một chút, nói: "Liên hệ với chủ tài khoản để xóa bài đã, bài viết của người này phát tán quá nhanh, có cảm giác như bên trong có người động tay động chân."
Dịch Thần Hi trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, suy nghĩ giây lát nói: "Mình hỏi chủ bài viết trước xem có đồng ý xóa bài không."
"Được."
Dương Ca mới vừa tính toán đem bài viết chuyển tiếp cho Dịch Thần Hi, đột nhiên giao diện lại biểu hiện nội dung không tồn tại. Cô kinh ngạc nhìn Dịch Thần Hi, ngây ra như phỗng: "Thần Hi, bài viết đã không còn."
"Cái gì?"
Dương Ca nói tiếp: "Là ai đã liên hệ người đó xóa bài?"
Dịch Thần Hi nhíu mày, "Không biết."
Cô nghĩ một lát rồi nói: "Chúng ta goi Giả Chính Hào hỏi thử."
"Cậu nhanh nhanh đi."
Sau khi hỏi, Dịch Thần Hi vẻ mặt mê mang hướng đôi mắt kia lắc đầu: "Không phải cậu ấy."
"CMN, vậy thì là ai?"
Dịch Thần Hi cũng vẻ mặt ngốc: "Không biết."
Buổi tối các cô thảo luận rất lâu, cũng không nghĩ ra được ai là người xóa bài viết. Tóm lại đến rạng sáng, Dịch Thần Hi cũng không còn để tâm chuyện mình xuất hiện trên diễn đàn, nội tâm treo lơ lửng trên không trung nháy mắt trở về.
Việc cô lo lắng nhất chính là chuyện lớn như vậy, thân phận Hạ Xuyên sẽ bị người khác đào ra. Nếu không có gì xảy ra, cô cũng an tâm rồi.
——
Thứ bảy, Dịch Thần Hi không đi đâu cả, ở ký túc xá nghiên cứu ảnh chụp của mình, cả cơm trưa cùng cơm chiều đều là Noãn Noãn đem về cho cô.
Nháy mắt hôm nay đã đến ngày gặp Hạ Xuyên, mùa hè càng đến gần, quần áo để Dịch Thần Hi lựa chọn mặc đi hẹn hò càng ngày càng nhiều. Gia cảnh nhà cô cũng không tệ lắm, cho nên ở phương diện mua sắm quần áo, quả thật một chút cũng không nương tay.
Noãn Noãn nói với cô rằng cái gì mà tình yêu làm cho phụ nữ trở thành bại gia nữ. Dịch Thần Hi trước kia không có sở thích mua quần áo mới, nếu có mua cũng sẽ không mua kiểu quần áo đặc biệt thục nữ, luôn là kiểu quần áo rộng thùng thình, đến nỗi dáng người còn không hiện rõ, mà hiện tại... Tất cả đồ đều là cái loại váy liền thân, mặc vào tuyệt đối sẽ lộ ra đôi chân dài cùng vòng eo nhỏ.
Noãn Noãn nhìn người vừa mới thay chiếc váy mới bước ra, chiều dài váy có thể chấp nhận, ở ngang đầu gối, dáng người Dịch Thần Hi cũng không bị làm cho béo hoặc chân ngắn, ngược lại càng tôn lên đôi chân thon dài của cô.
Đây là lần đầu tiên cô mặc kiểu váy trễ vai như vậy, có chút không quen lắm.
"Noãn Noãn."
"Sao nào?"
Dịch Thần Hi rối rắm chỉ vào vai: "Xương quai xanh đều bị lộ ra hết rồi."
Noãn Noãn nhìn qua, nhận xét: "Đẹp mà, xương quai xanh của cậu rất tinh xảo." Cô đè nặng thanh âm trêu chọc Dịch Thần Hi: "Buổi tối trở về, hy vọng cậu sẽ không mặc áo khoác của người không thể nói về nha."
Dịch Thần Hi: "..."
Trừng mắt liếc Noãn Noãn một cái, Dịch Thần Hi hết nói nổi: "Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi."
Mà cuối cùng, thời điểm Dịch Thần Hi trở về buổi tối, nhìn trên xương quai xanh của cô có một ấn ký, Noãn Noãn nhún vai tỏ vẻ, mình một chút cũng không nghĩ nhiều.
......
Lo lắng về chuyện trên Tieba sẽ xuất hiện lần nữa, Dịch Thần Hi cố ý không cho Hạ Xuyên xuống xe đón mình, tự đi tới cửa xe bên hông.
Vừa lên xe, Dịch Thần Hi cũng không nhìn mặt Hạ Xuyên, mà lại đưa mắt đảo quanh một vòng, không thấy có người nào phía sau, cô mới quay đầu nhìn Hạ Xuyên: "Chờ em có lâu không?" Mặt cô nhu hòa, lúc nhìn Hạ Xuyên trong mắt tràn đầy vui mừng.
Mắt Hạ Xuyên lóe lóe, nhìn cô hôm nay mặc váy ngắn, ánh mắt trầm đi: "Vì sao em lại thích mặc kiểu váy này?" Kiểu áo trễ vai này khiến da thịt lộ ra tương đối nhiều, Dịch Thần Hi vốn dĩ rất trắng, người cũng gầy, mặc vào đặc biệt gợi cảm, sẽ làm người khác không tự chủ được đem mắt nhìn chằm chằm vào vị trí kia.
Dịch Thần Hi dừng một chút, cúi đầu tự nhìn chiếc váy của mình, lại ngước mắt nhìn sắc mặt Hạ Xuyên, có chút kinh ngạc: "Anh không thích à? Khó coi lắm sao?" Không thể nào... Lúc cô mua nó, Noãn Noãn, còn có Dương Ca, cùng với nhân viên cửa hàng đều nói nó siêu hợp với cô nha.
Cô quan sát biểu cảm của Hạ Xuyên, vẻ mặt của anh không được tự nhiên, xem ra là nhìn cô không mấy vui vẻ, duỗi tay kéo kéo áo Hạ Xuyên, Dịch Thần Hi nũng nịu một tiếng: "Nói nhanh nào, có phải thật sự khó coi không?"
Hạ Xuyên nhấp miệng, đôi mắt lóe lóe, thanh âm nặng nề âm thầm chuyển đề tài khác: "Trước dẫn em đi ăn cơm."
"Cũng được."
Hai người không ai nói gì, chuẩn bị đi ăn cái gì đó trước. Sau khi rời khỏi cổng trường một lúc, Hạ Xuyên đột nhiên đưa mắt nhìn chằm chằm cô, ánh mắt sáng quắc: "Muốn ăn cái gì?"
"Gì cũng được ạ." Dịch Thần Hi hơi thấp thỏm nhìn anh, không chịu bỏ qua vấn đề chiếc váy, tiếp tục hỏi: "Cái váy này của em xấu đến mức khiến anh luôn có cái biểu cảm này sao?"
Hạ Xuyên thần sắc cứng đờ, mi mắt run run,nhìn cô chăm chú: "Đói bụng không?"
"Không..."
"Vậy thì tốt rồi." Hạ Xuyên trực tiếp đảo quanh tay lái, chạy sang một hướng khác. Xe vẫn luôn chạy thẳng về phía trước, Dịch Thần Hi cũng không biết Hạ Xuyên muốn mang mình đi nơi nào, lúc đầu cô có hỏi một câu, Hạ Xuyên nói đến sẽ biết, cô cũng không hỏi lại nữa.
Cho đến khi xe ngừng ở một chỗ tương đối rộng rãi, nơi đây dân cư thưa thớt, Dịch Thần Hi có chút không hiểu được Hạ Xuyên muốn làm gì.
"Anh định làm gì?" Cô nhìn người đàn ông đang tháo dây an toàn cho mình.
Hạ Xuyên không nói một lời, sau khi tháo dây an toàn của cô, trực tiếp đem cô ôm lên, làm Dịch Thần Hi khóa ngồi trên đùi mình, đối diện với đôi mắt tràn đầy kinh ngạc của cô, Hạ Xuyên cong cong khóe miệng, cố ý trầm giọng hỏi: "Hôm trước muốn nói chuyện gì với anh à?"
Dịch Thần Hi: "..." Suy nghĩ giây lát, cô nhỏ giọng trả lời: "Có."
Tuy rằng không biết nên nói như thế nào, nhưng Dịch Thần Hi cảm thấy vẫn nên nói chuyện kia cho Hạ Xuyên biết. Nàng muốn công bằng với Hạ Xuyên.
"Mấy ngày hôm trước... Anh có nhớ bạn học đã bày bỏ với em dưới lầu không...?" Dịch Thần Hi thật cẩn thận quan sát đến vẻ mặt Hạ Xuyên, từ từ kể, đem sự tình giải thích một lần rõ ràng.
Sau khi nói xong, ánh mắt cô nghiêm túc nhìn Hạ Xuyên hỏi: "Nếu cấp trên của anh biết, có phải sẽ ảnh hưởng tới anh không?"
"Có lẽ." Hạ Xuyên đôi mắt âm trầm, ngửa đầu nhìn chằm chằm cô gái nhỏ đang nhìn mình.
"Sẽ ảnh hưởng thế nào?" Dịch Thần Hi vô cùng lo lắng nhìn anh, đôi mắt trong suốt không thấy đáy, có thể thấy được hình ảnh anh trong đó.
"Muốn biết?" Hạ Xuyên đè thấp thanh âm, thấp giọng hỏi: "Còn muốn biết váy đẹp hay không đúng không?"
Dịch Thần Hi theo bản năng gật đầu, đột nhiên, thừa lúc cô không kịp đề phòng, Hạ Xuyên đột nhiên hôn xuống, khẽ cắn cánh môi cô, hỏi: "Chuyện này làm em gấp vậy sao?"
"Đúng, thực sự nghiêm trọng đó, được không!" Dịch Thần Hi duỗi tay, đẩy bờ vai của anh: "Anh nói nhanh đi, có phải sẽ bị phạt nặng không?"
"Không có."
"A?" Dịch Thần Hi kinh ngạc: "Vậy anh mau nói bị ảnh hưởng gì?"
Hạ Xuyên nhìn cô, suy nghĩ nói: "Không cần lo lắng quá nhiều, đối với anh mà nói cũng không sẽ có gì nghiêm trọng."
Dịch Thần Hi không quá tin tưởng, chần chờ hỏi: "Thật sự?"
"Thật sự." Hạ Xuyên ngón tay thon dài ấn sau cổ cô, lòng bàn tay lớn cọ xát trên mặt, mang đến cảm giác hơi ngứa.
Dịch Thần Hi không an phận giật giật thân thể, vừa mới chuẩn bị rời khỏi cơ thể Hạ Xuyên, bị anh nhanh tay thay đổi tư thế... Đem lưng Dịch Thần Hi đè lên tay lái, cúi đầu hôn xuống...
Ánh mặt trời bên ngoài cửa xe, ngẫu nhiên sẽ có một hai tia năng chiếu vào, rất chói mắt. Dịch Thần Hi theo bản năng nhắm mắt, ngoan ngoãn để Hạ Xuyên ôm... Ôm ấp một hồi, Dịch Thần Hi đột nhiên cảm thấy không đúng lắm... Cô hơi hơi mở đôi mắt, nhìn người đang vùi đầu vào cổ cô hôn xuống, có chút kinh ngạc.
"Hạ...... Hạ Xuyên." Giọng cô run rẩy, khẩn trương kéo áo anh.
Hầu kết Hạ Xuyên chuyển động, ngón tay dừng ở xương quai xanh tinh xảo của cô, cố ý, hỏi: "Có biết vì sao anh không thích em mặc cái váy này chưa?"
Dịch Thần Hi nhìn đôi mắt thâm trầm như lửa của anh, run rẩy trả lời: "Biết...... Đã biết."
Tác giả có lời muốn nói:
Anh Xuyên: CMN, anh sẽ nhịn không được......
Tiểu Bảo: Trước khi quen nhau đều không nghĩ tới anh là dạng người này! (mà có phát hiện em cũng sẽ thích anh như cũ)
- ----
Ánh nắng bên ngoài rọi vào cửa xe, Dịch Thần Hi ngơ ngẩn nhìn Hạ Xuyên, tay vẫn gắt gao nắm chặt áo anh, khiến áo anh bị nhăn một mảng.
Hai người ở bên trong xe hôn không biết bao lâu, cho đến khi miệng tê dại, sắp không thở nổi, Hạ Xuyên mới buông ra cô ra, nhẹ mổ xuống khóe môi cô, không chút để ý, nhưng lại mang theo thái độ vô cùng nghiêm túc.
Âu yếm một hồi, Dịch Thần Hi đột nhiên duỗi tay chủ động ôm cổ anh, hai người ghé vào một chỗ, tiếp tục không coi ai ra gì hôn môi.
Thời điểm vừa mới yêu, đều sẽ cảm thấy thời gian không đủ. Không đủ thời gian để tâm sự cùng người mình thích, không đủ thời gian âu yếm với cùng người minh thích. Tình cảm tuổi trẻ, phương thức thể hiện càng là nhiệt liệt.
Dịch Thần Hi vẫn luôn là kiểu người chủ động, nếu muốn sẽ tự mình nắm lấy, cũng giống như cô thích Hạ Xuyên, muốn ở gần bên anh. Tuy rằng sẽ có lúc thẹn thùng, nhưng tình cảm của cô còn mãnh liệt hơn cả cảm giác thẹn thùng ấy, do đó cô luôn chủ động.
Mà Hạ Xuyên, tuy rằng biểu hiện thành thục hơn so người bình thường, cũng không giống một người trẻ tuổi sắp tốt nghiệp, mọi người đều có thái độ kính sợ với anh, nhưng ở trước mặt Dịch Thần Hi, anh không khác gì một chàng trai mới lớn, thể hiện dục vọng độc chiếm của mình.
Chỉ muốn độc chiếm một mình Dịch Thần Hi.
Hai người dây dưa ở bên nhau, ân ái không dứt. Lúc lâu sau, Dịch Thần Hi mới được buông ra, ngược lại vẫn quy củ ngồi đó, đỏ mặt nhìn Hạ Xuyên, hỏi tiếp vấn đề tài ban đầu: "Anh còn chưa nói sẽ bị ảnh hưởng hay không đâu."
Hạ Xuyên hạ mắt, nhìn chăm chú đôi môi hồng thuận của cô, qua một hồi lâu mới cất giọng trả lời: "Có, nhưng không lớn." Anh dừng một chút, duỗi tay nhéo gương mặt ửng hồng của cô, an ủi: "Không cần quá lo lắng, nếu như có vấn đề gì, anh cũng có thể giải quyết, biết không?"
Dịch Thần Hi khẩn trương nhíu nhíu mày, ngửa đầu xem anh: "Chính là... Chúng ta ở trên diễn đàn trường bị rất nhiều bạn học thấy được." Đột nhiên Dịch Thần Hi đôi mắt hơi nghi ngờ nhìn anh, thời điểm cô nói cho Hạ Xuyên biết chuyện trên diễn đàn, biểu cảm trên mặt anh giống như đã biết trước, cô ngơ ngẩn nghĩ, trong đầu hiện lên một cái suy nghĩ đáng sợ.
"Anh biết chuyện của chúng ta trên diễn đàn trường?"
Hạ Xuyên gật gật đầu: "Thấy được."
"Sao lại thấy được?" Dịch Thần Hi thật sự kinh ngạc, Hạ Xuyên như thế nào có thể bình tĩnh như vậy.
Hạ Xuyên cười một tiếng, hơi hơi dùng sức nhéo má Dịch Thần Hi: "Đồng đội của anh trước kia cũng học ở trường em, cậu ấy đưa anh xem."
Dịch Thần Hi: "..." Cô nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Huấn luyện viên đều nhiều chuyện vậy sao?"
"Vậy bài viết đêm đó...." Dịch Thần Hi nhìn chằm chằm anh, đột nhiên nghĩ tới bài viết hôm nọ biến mất khó hiểu: "Cũng là anh xóa sao?"
Hạ Xuyên ừ một tiếng, thưởng thức lỗ tai cô, bởi vì vừa mới bị hôn có phần ửng đỏ, nhìn qua đặc biệt mê người. Hạ Xuyên sờ vô cùng vui vẻ, ánh mắt nặng nề nhìn chăm chú.
"Tìm người xóa bài giùm." Đêm qua anh thật ra anh không có chú ý tới, là Lâm Lạc đột nhiên la lên, nói trên diễn đàn update nội dung mới. Lúc ấy Hạ Xuyên theo bản năng liền click mở ra xem, đang xem đến ảnh hai người chụp cùng nhau, sau đó lại thấy những từ ngữ khó nghe, anh liền tìm người nhờ xóa bài.
Anh không ngại chuyện của mình cùng Dịch Thần Hi bị người khác biết, nhưng anh không thể nhìn người khác dùng loại từ ngữ đó mắng cô. Lại không nghĩ tới, Dịch Thần Hi cũng tự mình nhìn thấy rồi. Cho nên lúc cô vừa nói ra, sắc mặt Hạ Xuyên có phần trầm xuống.