Một cái đỉnh
-Đây là cái đỉnh gì thế?
Lâm Phong nhìn nhìn cái đỉnh tò mò hỏi.
-Đây chính là bào vật của long tộc chúng ta, thần cấpthần khí
Hỏa Linh ánh mắt long lanh nói.
-Thần khí,dĩ nhiên lại là thần khí.
Lâm Phong trong lòng chấn động,dĩ nhiên cái đỉnh này là thần khí.Theo như Lâm Phong trong trí nhớ biết,binh khí ở đây cũng được chia thành Thần,Thánh,Thiên,Địa,Huyền,Hoàng cấp,mỗi cấp cũng có phẩm hạ,trung, thượng và cực
Hạ phẩm vũ khí có thể nâng uy lực công kích của võ giả lên phần,trung phẩm có thể nâng cao phần và thượng phẩm thì có thể nâng cao phần uy lực,cực phẩm thì có thể nâng cao uy lực công kích của võ giả vượt qua phần.Ví dụ như võ giả bình thường cảnh giới sơ kỳ cầm hạ phẩm hoàng cấp binh khí có thể so với võ giả cảnh giới trung kỳ,nếu như cầm trung phẩm binh khí thì có thể so với võ giả cảnh giới hậu kỳ,nếu như cầm thượng phẩm binh khí thì có thể so với võ giả cảnh giới đỉnh phong.Còn mà cầm cực phẩm binh khí có thể vượt qua một đại cảnh giới.
Bình thường ở Lâm gia có hoàng cấp hạ phâ,r binh khí là đã quá đẹp trai rồi chứ đừng nói là thần khí,thần khí sư đã lâu chưa từng có ai đạt đến cảnh giới đó nên thần khí cũng vì thế mà biến mất,nếu như bây giờ xuất hiện thần khí chắc cũng là từ thời thượng cổ lưu truyền đến.
Theo như Lâm Phong được biết,Lâm gia binh khí phẩm cao nhất cũng chỉ là huyền cấp trung phẩm Kỳ Lân Kiếm,mà cái huyền cấp trung phẩm kỳ lân kiếm này đang ở trong tay gia chủ lâm gia Lâm Thiên Long,chỉ có khi trở thành Lâm gia gia chủ mới có cơ hội sử dụng nó.
-Đúng,nó chính là cựu phẩm thần khí,đây là long tộc tộc trưởng từ thời thượng cổ truyền thừa cho chúng ta.
Hoa Linh nói.
-Cái đỉnh này cho đệ dùng để luyện đan à.
-ừ,nó có thể giúp đệ luyện đan,tăng lên phẩm cấp đan dược.
Đan dược cũng được chia làm cấp phẩm như cảnh giới võ giả,mỗi cấp lại ứng với mỗi cảnh giới.Võ gia thì có thể dùng được đan dược nhất cấp đan dược,võ sư có thể sử dụng nhị cấp cho đến võ đế có thể sử dụng cửu cấp đan dược.
Hạ phẩm đan dược được sử dụng phổ biến nhất,ngon hơn thì có trung phẩm đan dược,còn thượng phẩm thì chỉ có trong các tông môn hay gia tộc lớn mới có,còn cực phẩm đan dược từ trước đến giờ chưa có ai luyện chế ra,sau trải qua thời kỳ thượng cổ thì cực phẩm dan dược chưa bao giờ xuất hiện.
-Đây,nó có thể có sự giúp ích lớn trong việc luyện đan,còn có thể luyện ra được cực phẩm đan dược hay không là còn nhờ vào chính đệ.
Hỏa Linh đỉnh cho Lâm Phong nói.
Lâm Phong tiếp nhận đỉnh,ánh mắt từ từ quan sát,đánh giá cái thần đỉnh này.
ĐỈnh nhìn rất cổ xưa,trên thân tỏa ra khí tức bàng bạc,như là có thể trấn áp thiên địa,làm
cho tâm thần của hắn rung động không thôi.Đỉnh này có cái chân,mỗi chân nhìn như có con rồng quấn quanh vậy.
-Ồ,có chữ viết.
Lâm Phong quan sát thân đỉnh,hắn bỗng nhìn thấy một chỗ trên thân đỉnh có một dòng chữ viết,chữ viết rất nhỏ.
-Cửu Long Đỉnh,cái đỉnh này thì ra là được gọi như vậy.
Lâm Phong đọc dòng chữ trên thân đỉnh mới khiến hắn biết cái đỉnh này dĩ nhiên lại được gọi làCửu Long Đỉnh.
Lâm Phong không nhịn được mà đưa tây lên sờ sờ quanh đỉnh,cái đỉnh này khiến hắn yêu thích không thôi.
-Sao,thích không,nếu như ta và cái đỉnh này đệ thích cái nào hơn.
Hỏa Linh không nhịn được mà trêu Lâm Phong,nàng khẽ lắc lư thân mình đến bên cạnh Lâm Phong để tay của hắn choàng qua ôm lấy eo của nàng.
-Hắc hắc,dĩ nhiên là thích tỷ hơn rồi.
Lâm Phong tay ôm eo Hỏa Linh khẽ ngửi hương thơn trên tóc của nàng nói.
-Vì sao,nó là thần khí mà?
-Vì có tỷ ta sẽ có nó.
Hoả Linh tay chỉ cái đỉnh trong tay Lâm Phong hơi ngạc nhiên hỏi,mặt hơi mong chờ câu trả lời của âm Phong nhưng rồi hắn nói lại khiến cho mặt nàng đầy hắc tuyến.
-Hừ...Lẻo mép.
Hỏa Linh nhìn Lâm phong khẽ hừ lạnh một tiếng thoát khỏi người hắn.
-Hừ,một đám lưu manh,đây,cho ngươi.
Băng Linh nhìn người khẽ hừ lạnh một tiếng,từ trong giới chỉ trên tay cũng móc ra một thứ đưa cho Lâm Phong,là một thanh kiếm.
-Không gian giới chỉ...
Hành động của Băng Linh khiến trong long Lâm Phong kinh ngạc,nàng dĩ nhiên lại có không gian giới chỉ,hắn đưa mắt nhìn mọi người xung quanh thấy trên tay người nào cũng có.
Không gian giới tên như ý nghĩ là nhẫn để chứ đồ,mỗi chiêc nhẫn phẩm cấp khác nhau thì không gian cũng sẽ khác nhau,càng cao càng lớn mà càng thấp càng bé,thần cấp giới chỉ sẽ lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với hoàng cấp giới chỉ.
Cách luyện chế giới chỉ đã thất truyền từ lâu rồi,rất ít người biết được cách luyện chế,trong lâm gia thì thấy cũng chỉ có gia chủ và mấy người trưởng lão mới có giới chỉ nhưng phẩm cấp chắc cũng không cao.
-Sao,muốn à?
Thủy LInh thấy Lâm Phong trên mặt hưng phấn nhìn giới chỉ của các nàng cũng không khỏi mở miệng cười nói.
-Muốn chứ,ngu gì mà lại không muốn.
Lâm Phong nhìn Thủy Linh nói.
-Này,cho ngươi,nhỏ máu vào nhận chủ đi.
Thủy Linh moi trong giới chỉ của mình cái nhẫn nhìn cũng không khác là mấy đưa cho Lâm Phong.
Lâm Phong thần sắc kinh hỉ nhận giới chỉ Thủy Linh đưa cho mình,khẽ nhỏ máu xuống khiến cho hắn cảm thấy cái giới chỉ này với mình như là một thể vậy,Lâm Phong khẽ đeo giới chỉ trên tay.
Không gian giới chỉ chạm vào da hắn khẽ dung hợp vào cơ thể của hắn,cái này để người khác không biết trên người hắn có không gian giới chỉ.
Hắn tâm thần khẽ nhìn vào trong giới chỉ của mình một lúc khiến hắn khiếp sợ không thôi.
không gian bên trong rộng lớn như một sân bóng đá vậy
-này không gian sao rộng lớn vậy.
-Thiên khí mà,lớn là chuyện bình thường thôi.
Thủy Linh mặt không đổi sắc nói.
Dĩ nhiên lại là thiên khí.
-Này đây,còn cái này.
Lâm Phong chỉ tay vào thanh kiếm Băng Linh đưa cho hắn.
-Đây cũng là thần khí của long tộc chúng ta.
Băng Linh khẽ liếc mắt với Lâm Phong nói.
Lâm Phong muốn ngất xỉu rồi,dĩ nhiên lại có một cái thần khí nữa.
-Trên người các tỷ có còn thần khí nữa không,không đệ sẽ đau tim mà chết mất.
Lâm Phong khuân mặt cười khổ nhìm mọi người,từ lúc nào mà thần khí dễ dàng nhìn thấy vậy,trước mắt hắn bây giờ đã là cái,nếu như nói cái này cửu long đồ nữa thì là cái rồi.
-Không còn nữa,hết rồi,có cái thôi.
Băng Linh nhìn Lâm Phong nói.
Lâm Phong khuân mặt nhìn lên thanh kiếm,thanh kiếm này mang theo hoang cổ khí tức,để lâm không giật mình,kiếm khã cũ nhưng vẫn nhìn rõ được hoa văn nhưng có thể thấy trên thân kiếm là một con rồng nhìn khá dung dữ bao quan,chuôi kiếm cũng có một con rồng nhỏ quấn quanh.Kiếm như là tru thiên diệt địa vậy,chém hết thảy mọi thứ trên nhân gian.
-Chân Long Kiếm.
Từ dòng chữ trên thân kiếm,Lâm Phong biết được thanh kiếm này có tên là chân long kiếm.
-Nó là vật trấn gia chi bảo của long tộc ta,trước khi chúng ta thoát đi đã mang theo nó và cái tử đỉnh kia.Bây giờ ta đưa nó cho đệ,mong là nó sẽ giúp ích cho đệ sau này.
Băng Linh nhìn cái kiếm này nói.
-Cảm ơn.
Lâm Phong tay cầm kiếm khẽ ngẩng đầu lên nhìn Băng Linh nói.
-Không cần,ngươi lớn mạnh đối với chúng ta có giúp đỡ rất lớn.
Băng Linh nói.
-Nhanh nhỏ máu nhận chủ.
Lâm Phong cũng không muốn nói nhiều nữa,hắn cũng quyết định rồi,thù của long tộc sau này chính hắn sẽ báo cho các nàng.
Lâm Phong khẽ nhỏ giọt máu của mình lên cửu long đỉnh và chân long kiếm,máu huyết rơi lên thân, cái thần khí tham lam hút lấy máu huyết của hắn khiến Lâm Phong bây giờ sắc mặt trắng bệch,hắn cố gắng chịu đựng.Sau một hồi hấp thu máu huyết của Lâm phong, cái thần khí phát ra ánh hào quang sáng trói rồi từ từ rơi trên tay Lâm Phong khiến hắn có cảm giác huyết mạch tương liên.Khẽ thu cái thần khí vào trong giới chỉ,Lâm Phong ngẩng đầu lên hỏi.
-Ta ở đây đã qua bao lâu rồi?
- ngày rồi,cũng nên trở lại rồi.
Băng Linh nói.
Băng Linh trong tay bắn ra đoạn hoàng quang bao phủ lấy Lâm Phong đưa hắn ra ngoài.
Từ từ tỉnh lại,Lâm Phong bắt đầu đánh giá xung quanh hắn ngồi trên giường đã ngày rồi,cảm thấy thân thể mệt mỏi và đói bụng,Lâm Phong bắt đầu đi xuống bếp tìm đò ăn nhưng giọng nói từ ngoài sân truyền vào khiến hắn vô cùng tức giận.
-Phế vật,chết chưa,chưa chết thì ra đây gặp ta.
Một giọng nói mang vẻ kiêu ngạo,không coi ai ra gì từ ngoài sân vọng vào....