Long Hoàng

chương 5: cửu thiên long nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Ồ,tiểu nam nhân,mơ ước nhỏ bé ghê nha,muốn trở thành siêu cấp cường giả,thê thiếp đầy đàn thì còn lâu lắm.

Một giọng nói nữ tử thanh thúy như chuông bac,vũ mị,có chút lười biếng truyền đến tai Lâm phong để hắn giật mình không thôi.

-Vỡ mồm,trong này còn có người khácngoài ta?

Lâm phong sắc mặt đại biến,quay đầu nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ra thân ảnh nào...

-Không cần nhìn nữa,chúng ta ở ngay trước mặt ngươi đây này..

Lâm Phong đang tưởng là mình ảo giác thì thanh âm lại truyền đến tai hắn.

-Ngươi là ai,tạisaolại ở trong này.

Lâm phong cố nắn sợ hãi trong mình,cố gắng làm cho thanh âm của mình bình tĩnh xuống.

-Ahihi,tâm tình của tiểu nam nhân ngươi không tệ nha,không bị dọa cho hoảng sợ.

Trong không trung lại vang lên một tiếng cười.

-Ngươi là ai,sao lại ở trong này,muốn cái gì ở ta.

Lâm Phong cố gắng hỏi đến mối quan tâm trong lòng.

-Ta là ai ngươi rồi sẽ biết,cũng phải cảm ơn người,không ngờ ngươi lại được cái lão gia hỏa này chọn làm người hữu duyên,nhờ có ngươi mà chúng ta bây giờ mới được thức tỉnh.

Cảm ơn ta,Lâm Phong không khỏi nghi hoặc,hắn đã làm được cái gì cho ai đâu mà được cảm ơn.Nhưng khi nghĩ đến một vấn đề...

-Cái what the fuck,chính mi đã đưa ta đến nơi này,mi là nguyên nhân của mọi chuyện.

Lâm phong giờ không khỏi như là một tên điên,không quản hắn là ai Lâm Phong chửi ầm lên.

-Sao giống lưu manh đầu đường xó chợ vậy.

Giọng nói mang theo vẻ cười cợt lại vang lên trong không trung.

-Mà nhắc mới nhứ,ngươi là ai.

Lâm Phong nhớ đến vấn đề trọng tâm của bây giờ ngẩng đầu lên hỏi.

-Muốn biết chúng ta là ai ư?chuẩn bị tinh thần nha,có lẽ ngươi sẽ bị giật mình đấy.

Giọng nói nữ tử lại vang lên.

Từ xa xa trên không chung bay đến đạo quang mang nhanh chóng bao phủ lấy cơ thể Lâm Phong.

-Đừng có phản kháng nó,chúng ta sẽ cho ngươi biết ta là ai.

Lâm Phong đang cố giãy dụa thì giọng nói lại vang lên,thấy thế hắn không phản kháng nữa.Hai mắt tối sầm lại,hắn bịa truyền tống đến một nơi.

Tại trước của một đại điện,Lâm Phong từ từ mởi hai mắt ra,xoa xoa hai mắt lâm phong hoảng sợ nhìn cái thứ trước mặt.Tại trước mắt Lâm Phong lúc này lúc này là một cái đại điện tỏa ra một cỗ hơi thở hồng hoang thượng cổ.

Cửa đại điện mở ra.một không gian lớn thạch thất xuất hiện trước mắt Lâm phong,trong đại điện khá to,có trải thảm,mà khiến cho Lâm phong chấn động,những tấm thảm này dĩ nhiên lại là da của hung thú.Đồ đạc trong đại điện đều tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.Lâm phong chắc chắn đay là những thứ đồ xa xỉ,hiếm thấy.

Lâm Phong trong lòng tán thưởng.

-Đây dĩ nhiên trang trí như là phòng của nữ nhân vậy?

Lâm Phong trong lòng cảm thấy ngạc nhiên,trang trí đại điện như là phòng của nữ nhân,chắc chủ đại điện này cũng là nữ nhân.

Khong qua bao lâu trước mắt Lâm phong hiện ra chín thaanh ảnh,càng ngạc nhiên hơn là dĩ nhiên là nữ nhân.

Chín thân ảnh đưa lưng về phía Lâm Phong để hắn không nhìn rõ mặt nhưng Lâm phong lại thấy,da người nào người nấy đều trắng như trứng gà vậy,mỗi người một mầu tóc khác nhau có đỏ xanh trắng vàng..đều dũ xuống ngang hông,người nào người nấy da trắng như tuyết,để lộ ra cánh tay,bắp chân trắng ngần,dáng người uyển chuyển,váy dài bó sát người càng làm lộ ra những đường cong lung linh.

-Ta phải dữ bình tĩnh trước những cái đùi gà trắng ngần kia.

Lâm Phong trong lòng cố gắng không để ý tới nhưng ánh mắt của hắn lại phản bội hắn,có dời được mấy cái cảnh khiến người ta xịt máu mũi tới chết kia đâu!!!

-không được,cứ thế này ta sẽ phải chết vì việc thiếu máu quá.

Lâm Phong vừa ôm mũi tròng lòng cố gắng một mảnh kiên định,cố rời mắt khỏi mấy cái giết người kiểu gián tiếp đó.

Cả chín người nữ tử cố ý đưa lưng về phía Lâm Phong

Nữ nhân tóc đỏ bỗng nhiên lên tiếng hỏi.

-Ồ, tuổi võ giả bát phẩm,thiên phú coi như tạm được,đã từng trở là phế vật mà vẫn giữ được ý chí kiên định như vậy.

-A,ngươi..người hình như là người không thuộc về thế giới này,người như là từ nơi khác đến vậy?

Giọng nữ tử lại thanh thúy vang lên,động tâm hồn nhưng khi truyền đến tai hắn lại như là sét đánh ngang tai.

Lâm phong vốn là người không thuộc về thế giới này,hắn là một người xuyên qua,đến từ địa cầu,mà chắc mọi người ở đây khi nghe đến nơi như địa cầu chắc là chả ai biết nó là ở đâu cả.

Nhưng dĩ nhiên nữ tử này lại có thế biết được hắn dĩ nhiên không là người thuộc về thế giới này.

Để Lâm Phong hoảng sợ không thôi,những nữ nhân này lại biết về xuất sứ của hắn,Lâm Phong định giữ bí mật này không nói cho ai cả,kể cả người thân sau này.

-Nữ nhân này dĩ nhiên lại biết.

-Ngươi rốt cuộc là ai.

Lâm Phong ánh mắt lạnh như băng nhìn nữ tử tóc đỏ hỏi,cái nữ nhân tóc đỏ này lại để cho hắn cảm giác như nhìn không thấu.

Phải biết rằng Lâm Phong sau khi dung hợp loại ký ức thì thần hồn của hắn cũng khá cường đại nhưng nữ nhân này lại làm cho hắn cảm thấy như là hư không vậy.

-Tiểu đệ đệ không cần lo lắng,chả nhẽ sợ chúng tỷ tỷ ăn hết người sao.

Cả chín người nữ tử quay người lại

Lâm Phong trong nội tâm ầm ầm chấn động,đập vào mắt hắn là chín gương mặt tuyệt mĩ,ánh mắt sáng như trăng rằm,bờ môi đỏ mọng,cái trán sáng bóng trắng không tì vết,khuân mặt trái xoan,cái mũi đẹp như tạc tượng vậy,ước chừng cả chín người chỉ khoảng - tuổi,sóng mắt đẹp chăm chú nhìn Lâm phong,càng tăng thêm vài phần vũ mị.

Lâm Phong trong lòng sợ hãi thán phục,trong ký ức của hắn,hắn không biết còn có ai có thể so sánh với những nữ nhân này,kể cả những minh tinh kiếp trước chắc so sánh với những cái này nữ nhân thì cũng chỉ đáng xách dép thôi.

Lâm Phong trong lòng vô cùng bình tĩnh nhưng ánh mắt của hắn lại không nhịn được mà nhìn thêm mấy cái nữa.

-Chết tiệt,này không phải là cố ý giết người sao,ta phảibình tĩnh trước những cái vô hạn khiêu gợi đùi gà kia,này chả phải để người ta xịt máu mũi tới chết sao?

Lâm phong cố gắng bo mũi của mình để máu mũi không chảy ra,cố gắng di chuyển ánh mắt khỏi những cái vô hạn khiêu gợi kia nhìn vào nữ tử áo đỏ trước mặt mình.

Nữ nhân áo đỏ thấy Lâm Phong đang cố gắng dời ánh mắt của mình ra khỏi người của nàng,với nhan sắc của các nàng,nàng vô cùng cảm thấy tự tin,nhưng khi nhìn thấy Lâm Phong nhìn chằm chằm vào chân mình lại làm cho nàng trong lòng có cảm giác có một chút vui sướng.Nàng cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy,nếu như trước kia có người nào dám nhìn nàng bằng ánh mắt như vậy,chắc chắn nàng sẽ móc mắt của hắn ngay lập tức.

Thấy Lâm Phong như vậy,nàng lại cố ý ưỡn ngược,đưa chân lên để lộ gia cái vô hạn khiêu gợi kia khiến cho Lâm Phong đang cố gắng kiềm chế mình lại để máu mũi trào ra đỏ cả tay.

-Không chơi cái kiểu đấy nha,chết người đó.

Lâm Phong trong lòng thầm mắng,trên mặt lộ ra thần sắc khó chịu.

-Đệ đệ cũng đúng là một gã sắc lang nha.

Nữ nhân áo đỏ khẽ thu mình về,che đi cái vũ khí khiến người ta xịt máu mũi tới chết kia,nhấc chén trà lên nhấp miệng cái,mặt mũi tươi cười nhìn tiểu nam nhân trước mặt mình.

-Chả nhẽ đệ đệ muốn ăn tỷ tỷ sao,dám không?

Nữ nhân áo đỏ đặt chén trà trên tay xuống,cố ý lại gần Lâm Phong,ngả người tựa vào người hắn.

Hương thơm xử nữ bay vào mũi của Lâm phong khiến hắn cả người bắt đầu nóng lên.Hắn cảm thấy trong người rất khó chịu.

-Tỷ tỷ chả nhẽ thật muốn t ăn ngươi sao?

Lâm Phong hứng thú nhìn nữ tử đang từa vào người mình hỏi.

-Nếu như có cơ hội.

Nữ nhân áo đó ngẩng đầu lên hỏi.

-Hắc Hắc,nếu như có cơ hội,thì ta sẽ ăn....

-Nhưng.....

-nhưng sao?

-Ta đẹp trai chứ không có dễ dãi.hắc hắc..

Lâm Phong cười một cách vô sỉ nói.

-Lưu Manh...

Nữ nhân áo đó thoát khỏi người Lâm Phong khẽ mắng,mình cũng chỉ nói đùa với hắn thôi mà hắn cũng dám trêu trọc mình,mà với nhân sắc của mình mà hắn cũng dám nói như vậy,làm như mình cầu xin hắn ăn mình vậy.

-Thôi,không muốn nói chuyện phiếm nữa,mà các cô là ai?

Lâm Phong nghĩ đến một vấn đề,hắn còn chưa biết lai lịch của những nữ nhân này.

-Ồ,muốn biết chúng ta sao,có vẻ như....

Nữ nhân nhoẻn miệng cười nói.

-Chả nhẽ muốn đệ ăn tỷ tỷ rồi mới nói cho đệ biết sao?

Lâm Phong miệng vô sỉ nói,hắn khẽ bước lên trước,thoáng đưa tay ôm nữ nhân vào lòng nhưng nữ nhân áo đỏ này khẽ xoay mình một cái đã tránh khỏi vòng tay của Lâm Phong,làm hắn phiền muộn không thôi.

-Ta là Hỏa Linh,còn họ lần lượt là Kim Linh Mộc Linh Thủy Linh Thổ Linh Băng Linh Phong Linh Lôi Linh Ám Linh.Tên của chúng ta được lấy theo thuộc tính của võ giả.Ví dụ như ta là Hỏa Linh thì thuộc tính tu luyện chủ yếu là hỏa thuộc tính,bọn họ lần lượt cũng như vậy.

Hỏa Linh chỉ tay về những nữ nhân đằng sau mình nói.

-What The Fuck,tên gì củ chuối vậy?

-Nói gì đó?

-Không,không có gì,tiếng địa phương thôi,nghĩ là ngưỡng mộ một ai đó,ừ đúng thế.

Lâm phong trong lòng cảm thấy vô cùng buồn cười,thế mà lại lấy thuộc tính mình tu luyện để đặt tên luôn.

-Còn về xuất xứ của chúng ta chắc cái này cửu long đồ đã cho đệ đệ biết đi.

Hỏa linh cười cười nhìn Lâm Phong nói.

-Chả nhẽ các vị tỷ tỷ là.....

Lâm phong trong lòng ầm ầm chấn đông,nếu nói như vậy thì chín vị mỹ nhân tỷ tỷ này là những người đó.

-Đúng,chúng ta chính là vị cường giả đã dùng bí pháp mang theo cái cửu long đồ này bỏ trốn khỏi trận đại chiến đó.

Hỏa Linh nhìn Lâm Phong khẳng định nói.

-Thế các vị tỷ tỷ muốn gì ở đứa đệ đệ siêu cấp vô địch vũ trụ đẹp trai này?nói trước ta không phải người dễ dãi nha,không phải muốn ta là được đâu nha,ta yêu cầu cao lắm.

Lâm Phong khẽ vuốt toc mình tạo dáng anh tuấn ngời ngời nói.

Không đợi Hỏa Linh kịp nói,một người nữ nhân tóc xanh nước biển từ đằng sau vội bước lên đứng trước mặt Lâm Phong nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio