Du Vân ổn định lại chân khí chạy bừa bãi trong kinh mạch mới được khai thông rồi tiếp tục luyện hóa năng lượng đang còn dư thừa.
Năm ngày sau, trong cơ thể Du Vân lại oanh một tiếng nhỏ nữa, màu đen chất bẩn lại tiếp tục chảy ra, hơi thở lại mạnh mẽ hơn năm ngày trước rất nhiều. Trong năm ngày này, cứ cách một ngày Du Vân lại ăn một trái Quỷ Xích Quả, hôm nay đã sử dụng trái cuối cùng và cũng vừa giải khai tiếp một chỗ kinh mạch nữa, trong mấy ngày nay, Du Vân từ đang kẹt tại bình cảnh Long Khí mười tầng nhảy vọt lên Long Khí mười hai tầng, tốc độ nhanh chóng còn hơn các thiên tài tu luyện nữa, tất cả cũng nhờ loại trái cây quý hiếm và khó tìm Quỷ Xích Quả này, sương mù màu vàng trong đan điền của Du Vân nhiều hơn, dày đặc như sắp ngưng thành thực chất tuy nhiên khoảng cách Long Khí mười ba tầng có một khoảng cách không nhỏ.
"Haizaaa... Nếu có thêm vài trái Quỷ Xích Quả nữa thì tốt rồi."
Du Vân nhìn gốc cây với ánh mắt thèm thuồng, Du Vân lại nhìn sang cái túi bên cạnh bộ xương khô thì ánh mắt nóng lên, mấy ngày nay lo tu luyện hắn đã quen mất việc này, chạy tới lấy cái túi, cái túi này mềm mại như chạm vào bông, màu đen tuyền, trên mặt túi có những đường kẻ ngoằn ngèo màu xám tro, Du Vân cũng chẳng thèm để ý, cắn ngón tay rồi nhỏ máu tui vào trên bề mặt túi, giọt máu rơi xuống thì bị hấp thu đi, ngay cả vết ẩm ướt cũng không có, khi giọt máu được hấp thu xong thì Du Vân và cáu túi như có một liên hệ ràng buộc như đây chính là một thứ trên thân thể của mình, Du Vân không biết có thứ gì ở trong cái túi, vì chỉ có Long Dịch cảnh hoặc là Trúc Cơ kỳ tở lên có được tinh thần lực trở lên sử dụng và mới có thể dùng tinh thần lực nhìn xem các thứ bên trong, Du Vân xốc xốc cái túi nhưng không có bất kỳ vật gì rớt ra, hắn thử đưa chân khí trong cơ thể thông qua bàn tay đi vào trong cái túi sau đó xốc xốc cái túi, kỳ lạ một màn xảy ra, cái túi không hề có miệng như khi đưa chân khí vào thì hở ra một cái khe rồi rơi ra mống đống thứ đồ vật, có quần áo, bình sứ, hộp ngọc, phù lục, sách, còn đó một đống lớn linh thạch nữa... Du Vân thấy vậy mặt mày hớn hở.
Thu hoạch lớn ah.
Điều này khiến Du Vân điên cuồng lên, ôm tất cả mọi thứ vào trong lòng như sợ mấy thứ đó bay đi, mọi thứ giống như mơ, lúc không có gì, lúc thì trên trời rớt xuống một cục vàng. Nhưng mà mấy thứ này Du Vân không biết gì hết, không biết sử dụng nên thở dài một hơi, đành phải cất lại vào trong túi, kể cả cây roi da, quyển sách của Mã Hầu, đan dược và mười viên linh thạch, quyết định khi nào trở về trong phòng sẽ xem xét kỹ hơn.
Du Vân thu xếp cẩn thận rồi cất bước quay trở lại đường cũ trở lại tông môn.
Mười ngày sau Du Vân xuất hiện tại lối đi ra cửa động, trong mười ngày nay Du Vân đi lạc mấy lần, khó khăn lắm mới đi về lại đây, mà trên đường đi về cũng thu được thêm mấy con quỷ nữa, không những thế còn gặp một số đệ tử Quỷ Phong nhưng khi nhìn thấy Du Vân cảnh giới Luyện Khí mười hai tầng thì tránh xa hoặc bắt chuyện chứ không có chiến đấu gì xảy ra.