Mười năm sau.
Thái Dương quốc, trong một sơn cốc, dưới vực sâu, trong một hang động sâu tới mười mấy vạn trượng dưới lòng đất.
Du Vân đang ngồi xếp bằng trong trận pháp, bên cạnh Long Linh đang tràn ra long khí mà truyền vào trong trận pháp, mà long khí vừa đi vào thì lập tức bị Du Vân hút vào trong cơ thể, trong đan điền của hắn từng giọt nước màu vàng sền sệt đang co rút lại như muốn ngưng kết thành thể rắn, xuơng cốt, máu thịt của hắn bây giờ đã biến thành màu vàng nhạt thể hiện ra sự sự dẻo dai mà cứng cỏi, quanh người hiện lên ba bốn con rồng nhỏ màu vàng đang xoay quanh, lây lâu ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rồng ngâm.
Trong mười năm nay Du Vân ăn không biết bao nhiêu đau khổ nhưng thu hoạch to lớn, không chỉ kiến thức, kinh nghiệm chiến đấu, cách vận dụng pháp thuật kỹ xảo đã thành thạo.
Long Linh giờ phút này tràn ra nhiều long khí hơn nữa, mà dưới sự vận chuyển công pháp của Du Vân, trong đan điền các dịch thể nhanh chóng co rút lại thành một viên to bằng trứng gà hình lục giác, mới đầu chỉ là hư ảnh nhưng sau đó càng ngày càng ngưng thực và rắn chắc...
Một ngày... Hai ngày... Hai tháng.
Sáu con rồng nhỏ vào một ngày nào đó hai tháng sau bỗng nhiên đồng loạt rống lên...
"Ngaoooo....."
Sáu con rồng này rống lên rồi chui vào trong người của Du Vân tiến thẳng vào đan điền và sát nhập vào mỗi cạnh của viên đá sáu cạnh này, mà sáu con rồng này vừa sát nhập vào trong đan thì công pháp của Du Vân vận chuyển nhanh hơn, lực hút long khí cũng mạnh hơn bắt buộc Long Linh phải tràn ra thêm long khí, không biết qua bao lâu lực hút này mới yếu bớt, mà khi lực hút chấm dứt thì trên người của Du Vân tràn ra khí tức kinh khủng hơn lúc còn ở Long Dịch cảnh. Bỗng nhiên Long linh giơ cái trảo trương lên, trong trảo bắn ra một chùm sáng bao quanh Du Vân lại, che dấu hết tất cả khí tức mà Du Vân truyền ra.
Du Vân cũng không biết việc này mà vẫn ngồi hấp thu long khí.
Ba ngày sau.
Du Vân nở mắt ra chưa kịp mừng rỡ việc mình tiếng cảnh Long đan thì giọng nói Long Linh truyền ra:
"Ngươi đã là Long Đan cảnh nhưng chưa độ kiếp, ba ngày trước ta đã che dấu khí tức của ngươi để thiên kiếp không xuất hiện."
"Cảm ơn tiền bối."
"Không cần, bây giờ nếu ngươi độ kiếp ở đây thì sẽ có nhiều người chú ý, đến lúc đó ta cũng sẽ bị phát hiện. Mà bây giờ ta sẽ truyền tống ngươi đi cách xa chỗ này độ kiếp để tránh người khác chú ý, việc này cũng có lợi cho ngươi."
Long linh nói xong thì dùng trảo vẽ lên mặt đất một vòng nhiều góc cạnh, có những ký hiệu khó hiểu sau đó nói:
"Ngươi đi vào trong đó đi!"
Du Vân nghe được thì bước đi vào trong trận pháp truyền tống.
"Cảm ơn tiền bối thời gian qua đã hết lòng với vãn bối."
"Ha ha không có chi, ta lâu lắm rồi cũng không nói chuyện với người khác, ngươi đi ra ngoài rồi cũng đừng nên về đây nữa, hiểu rõ chưa?"
"Ah tại sao lại như vậy?"
"Ta và ngươi coi như hữu duyên, chỉ gặp nhau một lần là được rồi, ngươi còn điều gì muốn hỏi nữa không? Nếu không ta sẽ truyền tống?"
"Ah, vậy tiền bối đang ở cảnh giới nào?"
"Ha ha, cảnh giới nào sao? Vì bất đồng với các ngươi nên những loại như chúng ta đây tu luyện rất là chậm, có thể là vài vạn năm lên một cảnh giới, cung có thể mấy tỷ năm, rất lâu... Mà ta như theo cảnh giới của Long tu giả các ngươi là tu vi Hư Không kỳ... Tốt rồi, đi thôi!"
Long linh nói xong thì truyền pháp lực vào trận pháp, trận pháp phát ra ánh sáng mà lưu chuyển.
"Tiền bối tên là gì????"
Du Vân thấy trận pháp khởi động thì hét to lên mà hỏi.
"Ta tên gì sao? Lâu quá cũng không nhớ nổ nữa, cứ gọi ta là....".