Chương
Tống Vy cười cười: “Được rồi, anh vừa lau cho Hải Dương và Dĩnh Nhi, cũng lau mệt rồi, em lau cho anh.”
Nói xong, hai tay cô đặt lên khăn lông trên đầu anh, bắt đầu xoa vuốt tóc.
Đường Hạo Tuấn khẽ cười, nhắm mắt lại, để mặc cô phá tóc mình, chẳng sợ đầu bị làm rối xù lên, cũng không giận.
Bỗng nhiên, một tiếng chuông vang lên, phá tan bầu không khí ấm áp trên xe.
Tống Vy nghe điện thoại mình kêu, buông khăn lông, cầm điện thoại lên nghe: “Là cục cảnh sát gọi tới.”
Tống Kim và Đường Hạo Tuấn nhìn về phía cô.
“Chuyện của Tô Thu.” Đường Hạo Tuấn nói.
Tống Kim gật đầu: “Chắc chắn là vậy, hôm nay là ngày hành án của Tô Thu, giờ hành án là giờ, giờ là h, p sau khi Tô Thu chấp hành án, cục cảnh sát gọi điện thoại tới, khẳng định là vì bà ta.”
Tống Vy không nói chuyện, sau khi mím môi, cô nghe điện thoại: “Tôi là Tống Vy.”
“Chào cô Tống, tôi ở bên cục cảnh sát.”
“Tôi biết, xin hỏi có chuyện gì sao?” Tống Vy trầm giọng hỏi.
Người đầu bên kia trả lời: “Là chuyện về thi thể Tô Thu, xin hỏi mọi người có muốn nhận lãnh không?”
Cục cảnh sát đã tìm hiểu, Tô Thu là mẹ kế, nhưng lại là mẹ kế đã mưu hại cha của chị em Tống Vy.
Mẹ kế ác độc như vậy, chị em Tống Vy không nhất định sẽ nhận, cho nên mới gọi điện thoại lại hỏi một chút.
Dù nói thế nào, Tô Thu và cha của chị em Tống Vy cũng chưa giải trừ quan hệ hôn nhân, vẫn là người nhà họ Tống.
Nếu Tô Thu đã giải trừ quan hệ hôn nhân với ông Tống, cục cảnh sát bọn họ cũng sẽ không hỏi, trực tiếp đưa thi thể tới bệnh viện, lấy đi nội tạng, tạo phúc xã hội.
“Chờ tôi một chút.” Tống Vy nghe cục cảnh sát hỏi về hướng xử lí thi thể Tô Thu, cũng không trực tiếp quyết định, nói một câu rồi nhìn về phía Đường Hạo Tuấn và Tống Kim.
“Cục cảnh sát hỏi em, thi thể Tô Thu, chúng ta muốn nhận không.”
Đường Hạo Tuấn cau mày: “Em nghĩ sao?”
Tống Vy cắn môi: “Em không muốn nhận, Kim em nghĩ sao?”
“Chị à chị cũng không muốn, em còn nhận lãnh làm gì, nhưng nếu không nhận, cục cảnh sát sẽ xử lý như thế nào?” Tống Kim tò mò hỏi.
Đường Hạo Tuấn thay anh ta giải thích nghi hoặc: “Sẽ trực tiếp đưa đi bệnh viện mổ lấy nội tạng ghép cho người cần, sau đó đưa thân thể tới nhà tang lễ hoả táng, tro cốt để lại ở nhà tang lễ, tất nhiên còn có một loại, chính là đưa thẳng đến viện y học, để sinh viên tập mổ thử.”
“Đúng vậy, đó là cách nước chúng ta xử lý thi thể không có người nhận.” Tống Vy gật đầu.
Tống Kim thở dài: “Vậy cái đầu đi, đưa đi bệnh viện tốt lắm, bà ta khi còn sống làm nhiều chuyện xấu như vậy, chết rồi cũng nên bù đắp, về phần tro cốt, không phải còn Tống Huyền và Lâm Quốc Thần sao? Về sau cho bọn họ là được.”
“Được rồi.” Tống Vy nở nụ cười.
Thật ra cô cũng hơi nghiêng về phương thức này.
“Vậy chị trả lời bên cảnh sát.” Nói xong, Tống Vy một lần nữa để điện thoại áp lên tai, báo kết quả đã bàn cho cảnh sát.