Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

chương 1277

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Cô ấy che mặt, xấu hổ nói: “Vì vậy, người mẫu như chúng mình đều lấy thực lực mà bình thường không thể hiện ra để làm bật lên bộ trang phục, nhưng mình là một người mới, chỉ sự khi mình lên sân khấu chữ T trong cuộc thi quốc tế này, dù cho trải qua nhiều bài huấn luyện, tăng cường khí chất, nhưng so với một số người mẫu tiền bối khác, thì mình vẫn rất non nớt, nên là Vy Vy, có thể mình sẽ không giúp gì cậu được trên sàn catwalk, cậu muốn giành được quán quân chỉ có thể dựa vào thiết kế của bản thân.”

Rốt cuộc, đây vẫn là cuộc thi thiết kế của nhà thiết kế, vì vậy chỉ cần thiết kế không đủ xuất sắc, thì cho dù người mẫu của các nhà thiết kế khác có giỏi cỡ nào thì cũng sẽ thua.

Tống Vy hiểu ý nghĩa của Hạ Bảo Châu và cũng có thể hiểu được sự hổ thẹn của Hạ Bảo Châu.

Cô ấy nắm tay Hạ Bảo Châu: “Mình biết, cậu cũng đừng cảm thấy có lỗi với mình. Chúng ta có thể đi đến trận chung kết cuối cùng đã rất giỏi rồi. Cho dù chỉ dừng lại ở tứ kết, mình cũng không cảm thấy có gì cả, bởi vì chúng ta đã tạo được danh tiếng, mà quán quân chỉ là chút danh tiếng và tài nguyên mà thôi.”

Giới thời trang bây giờ, rất nhiều con mắt đang để ý những nhà thiết kế vào trận chung kết.

Do đó, là nhà thiết kế thế hệ trẻ, họ có địa vị nhất định trong giới thời trang và giới thiết kế.

Ví dụ, bây giờ, tên của Tống Vy đã ngang hàng với Mina. Đợi sau khi cô tuyên bố rằng Tống Vy cô chính là Mina, danh tiếng và địa vị của hai tên sẽ được kết hợp thành một.

Tới thời điểm đó, cô sẽ nhận được tất cả sự chú ý của giới thời trang, sức ảnh hưởng sẽ không hề nhỏ hơn quán quân, mà thậm chí cao hơn.

Lúc này, điện thoại di động của Tống Vy đột nhiên reo.

Cô lấy nó ra liếc nhìn, thấy là người quen gọi tới, cô nở nụ cười: “Alo, Châu Ánh.”

“Vy Vy, cô vẫn nhớ tôi à” Bên kia điện thoại, Trần Châu Ánh mỉm cười nói.

Tống Vy gật đầu: “Tất nhiên nhớ rồi, chúng ta là đồng minh trong trận chung kết mà.”

Trước khi cuộc thi quốc tế bắt đầu, cô và Trần Châu Ánh đã thoả thuận với nhau, tiến tới chung kết, sau đó lập thành một nhóm trong trận chung kết.

Bởi vì cuộc thi quốc tế không chỉ có trang phục, còn có trang sức, giày dép, mũ nón… đợi khi tất cả cuộc thi cuộc thi lọt vào trong tứ kết, hai loại thiết kế khác nhóm sẽ phối hợp hợp tác.

Ví dụ trang phục hợp tác với trang sức, giày dép hợp tác với mũ nón.

Vậy nên cô và Trần Châu Ánh sẽ hợp tác về sau.

“Phải, tôi vốn còn lo lắng mình không lọt được vào vòng chung kết, không ngờ còn lọt được vào rồi, cô không biết đâu Vy Vy, năm nay cũng không biết bị làm sao, có rất nhiều nhà thiết kế giỏi.” Trần Châu Ánh thở dài than vãn.

Tống Vy gật đầu: “Tôi biết, bên tôi cũng giống vậy, thế nên vòng thi đấu tiếp theo, chúng ta đều phải cẩn thận, đều phải dùng hết thực lực.”

“Cô nói không sai.” Trần Châu Ánh tán thành, sau đó nghĩ đến điều gì đó, lại hỏi: “Đúng rồi Vy Vy, người mẫu của cô như thế nào? Bởi vì hợp tác với trang phục, tiếp theo trang sức chúng tôi thiết kế sẽ được thực hiện, giao cho người mẫu đeo cùng đi catwalk, vậy nên tôi muốn biết người mẫu của cô có giỏi không.”

Cuộc thi thiết kế trang sức trước đó, nhà thiết kế trang sức như bọn họ không mời người mẫu đeo trang sức để triển lãm, mà dùng giá trang sức để triển lãm.

Nhưng lần này thì khác, lần này là dùng người mẫu thật để đeo.

Tống Vy nhìn sang Hạ Bảo Châu, ở trong ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của Hạ Bảo Châu, mỉm cười đáp: “Yên tâm đi, cô ấy rất giỏi, hơn nữa tính cách của cô ấy giống với Giang Hạ, cô sẽ thích.”

“Vậy thì tốt.” Trần Châu Ánh nghe cô nói như vậy thì lập tức yên tâm rồi, vỗ lồng ngực: “Được rồi Vy Vy, tôi không nói chuyện với cô nữa, tôi còn đang thu xếp hành lý, ngày mai đến chỗ cô, đến lúc đó nhớ tới sân bay đón tôi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio