CHƯƠNG
“Phải.” Tống Hải Dương gật đầu: “Có điều muốn tìm được cô ta, còn có một cách, đó chính là xâm nhập vào vệ tinh, dùng camera vệ tinh để tìm.”
“Không được!” Đường Hạo Tuấn mặt mày tối sầm, lập tức phủ định: “Không thể xâm nhập vào vệ tinh, bất luận là ở trong nước hay nước ngoài, đều không được xâm nhập vào vệ tinh, nghe thấy không Hải Dương?”
Anh nghiêm túc nhìn Tống Hải Dương.
Sắc mặt của Tống Vy cũng trở nên nghiêm túc: “Đúng thế Hải Dương, nghe lời của ba.”
Hiện nay bọn họ ở nước ngoài, nếu như xâm nhập vào vệ tinh của đất nước này, vậy thì sau khi bị nước này phát giác, tìm được Hải Dương, Hải Dương nhỏ như vậy đã sở hữu năng lực vượt bậc như vậy, đất nước này tuyệt đối sẽ không thả Hải Dương về nước, rất có khả năng sẽ cưỡng chế nhốt Hải Dương lại, tiến hành bồi dưỡng, trở thành người của đất nước này, cả đời cũng không thể rời khỏi.
Dù ở trong nước cũng như vậy, những người bên trên trong nước cũng sẽ không cho phép Hải Dương ở lại nhà họ Đường, cũng sẽ đón Hải Dương đi.
Cho nên bất luận như thế nào, cô và Đường Hạo Tuấn thà dùng cách chậm nhất ngu nhất để tìm kiếm đám người Lâm Giai Nhi, cũng không muốn Hải Dương xâm nhập vào vệ tinh, tuy như vậy có thể lập tức tìm được bọn họ.
Thấy ba mẹ nghiêm túc như vậy, Tống Hải Dương cũng hiểu bọn họ đang lo lắng cái gì, cậu nhóc mỉm cười gật đầu: “Yên tâm đi ba mẹ, con sẽ không đâu.”
“Vậy thì tốt.” Tống Vy ôm cậu nhóc vào lòng, vuốt tóc của cậu nhóc.
Đường Hạo Tuấn đứng dậy, nhìn sang vệ sĩ: “Phái người đến khu đại học tìm chiếc xe đó xem có còn ở đó không, nếu còn, dùng ảnh của Lâm Giai Nhi đi hỏi người xung quanh, cô ta mang gương mặt của người phương Đông, người xung quanh chắc chắn sẽ có chút ấn tượng.”
“Rõ.” Mấy vệ sĩ gật đầu, đi ra ngoài làm việc.
Tống Vy nắm tay của Đường Hạo Tuấn: “Hạo Tuấn, anh nói xem Lâm Giai Nhi hôm nay tại sao lại xuất hiện? Hơn nữa còn là xuất hiện ở chợ đá quý, tóm lại không thể là đi mua đá quý nhỉ?”
“Không phải đâu mẹ.” Tống Hải Dương lắc đầu, sau đó ấn vào chiếc xe, trên máy tính xuất hiện một video: “Đây là đoạn camera Lâm Giai Nhi xuất hiện ở chợ đá quý, dựa theo đoạn video thì thấy, cô ta là vào nửa tiếng sau khi mẹ và các dì đến chợ đá quý thì xuất hiện, sau khi đến thì luôn ở đó nhìn cửa hàng mà mọi người đi vào.”
“Ý của con là cô ta nhằm vào mẹ mà tới sao?” Tống Vy nhíu mày.
Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Nói chính xác, cô ta là cố ý xuất hiện ở trước mặt em, để em phát hiện cô ta.”
“Tại sao” Tống Vy cắn môi, rất không hiểu: “Trước đó trốn kĩ như vậy, chưa từng xuất hiện lần nào, tại sao lại đột nhiên xuất hiện, để em phát hiện cô ta.”
“Tạm thời không rõ, nhưng điều có thể chắc chắn là bọn họ chắc chắn đang lên kế hoạch gì đó, nói không chừng lần sau, Đường Hạo Minh cũng sẽ xuất hiện.” Ngón tay của Đường Hạo Tuấn gõ lên mặt bàn, ánh mắt tối tăm mà suy đoán.
Tống Vy đầu óc mờ mịt: “Bọn họ rốt cuộc đang làm cái gì?”
“Mặc kệ đang làm gì, cẩn thận thì vẫn hơn, khoảng thời gian này lại là vòng đấu cuối, quyết không thể xảy ra vấn đề gì được.” Giọng điệu của Đường Hạo Tuấn ngưng trọng nói.
Tống Vy gật đầu: “Em biết rồi.”
Buổi tối, sau khi dỗ hai đứa trẻ ngủ, nằm ở trong chăn.