CHƯƠNG
Trần Châu Ánh nhìn cô: “Có kết quả giám định chưa?”
“Vẫn chưa, tôi đã dặn Đường Hạo Tuấn rồi, nếu có kết quả thì anh ấy sẽ gọi cho tôi ngay.” Tống Vy trả lời.
Trần Châu Ánh quay đầu lại: “Vậy thì trước hết không cần lo nữa, xem show thôi, Bảo Châu sắp ra rồi. Lúc nãy trợ lý Trình còn cố ý sang đây để hỏi tôi khi nào Bảo Châu mới xuất hiện. Cái dáng vẻ không thể đợi nổi của anh ta buồn cười chết đi được.”
Nói tới đây, cô ấy không nhịn được mà bật cười.
Tống Vy cũng cười: “Độc thân năm, khó khăn lắm mới có người yêu, nên anh ấy có hơi nhiệt tình thôi.”
“Cô nói cũng đúng.” Trần Châu Ánh cười ngặt nghẽo.
Ngay sau đó, nhạc nền và đèn sân khấu thay đổi, chỉ còn một ngọn đèn duy nhất ở cuối sàn catwalk.
Ngay sau đó, một bóng người từ trong tối bước ra rồi dừng lại dưới ánh đèn, tạo dáng cực kỳ tao nhã.
Lúc này, ánh mắt của khán giả lẫn giám khảo đều đặt trên người cô ấy.
Khi nhạc vang lên thì người đó cũng bắt đầu di chuyển. Cô ấy vẫy tay, uyển chuyển bước về phía bước.
Mỗi khi bước đi, lễ phục trên người cô ấy cũng chuyển động theo. Mỗi hành tinh trên bộ lễ phục cứ thoắt ẩn thoắt hiện làm chúng ta cứ như đắm chìm vào vũ trụ mênh mông.
Cộng với trang sức bổ trợ, Hạ Bảo Châu của lúc này cứ như một nữ thần bước ra từ trong vũ trụ, khiến người ta không thể rời mắt.
Tống Vy nhìn dáng vẻ tập trung của khán giả và sự nghiêm túc của giám khảo, cô và Trần Châu Ánh nhìn nhau, trong lòng thầm biết họ đã nắm chắc kết quả rồi. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bên kia, vẻ mặt của Anna và Lase đều rất khó coi.
Họ nhìn thấy màn catwalk của Hạ Bảo Châu sắp kết thúc mà chẳng có chuyện gì xảy ra, nôn nóng tới phát điên.
“Này, cái bột thuốc của cô là hàng thật hay hàng giả đấy?” Lase lén hỏi.
Anna nhíu mày: “Đương nhiên là hàng thật, tôi đã dùng thử rồi mà, chưa cần tới mười giây là đã phát huy tác dụng rồi.”
“Nhưng đã qua mười giây rồi mà Hạ Bảo Châu vẫn chưa xảy ra chuyện kìa.” Lase gấp tới giậm chân.
Bọn Tống Vy không tới muộn, màn catwalk của Hạ Bảo Châu cũng không xảy ra vấn đề, chắc chắn họ sẽ được điểm cao.
Kế hoạch của bọn họ đã hoàn toàn thất bại rồi.
Anna tức giận cắn môi: “Sao tôi biết được, dù sao tôi đã bôi thuốc lên rồi. Nếu không phải là cô ta nhịn giỏi thì là thuốc không có tác dụng.”
“Hừ, cô đúng là đồ vô dụng, sớm biết đã dùng cách của tôi rồi, cứ dùng kéo phá nát lễ phục và trang sức của họ là được.” Lase tức giận.
Anna cũng nổi điên: “Phá nát? Ở trong phòng trang điểm phá nát đồ của họ, cô tưởng bọn Tống Vy sẽ không phát hiện là người trong phòng làm sao? Đến lúc tra ra, cô có trốn nổi không? Thuốc của tôi ít nhất sẽ không phá nát lễ phục và trang sức của họ, bọn họ sẽ không nghĩ rằng có người động vào lễ phục. Cùng lắm chỉ cho rằng Hạ Bảo Châu ăn nhầm thứ gì nên bị dị ứng, vậy nên cách của tôi có thể đảm bảo chúng ta được an toàn.”
“An toàn thì sao, vẫn vô dụng đó thôi.” Lase cười lạnh.
Anna xoa tay: “Kệ cô.”