Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

chương 1352

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, người tìm kiếm vẫn chưa có bất kỳ kết quả gì.

Lông mày của Đường Hạo Tuấn nhíu chặt lại, rõ ràng có chút bất mãn với tình hình bây giờ

Vào lúc này, một vệ sĩ đột nhiên chạy tới: “Tổng giám đốc, chúng tôi phát hiện nơi đám người Đường Hạo Minh ẩn trốn ở đây.”

Nghe thấy lời này, ánh mắt của Đường Hạo Tuấn chợt đanh lại, sau đó mở cửa xe ra: “Ở đâu? Dẫn tôi qua đó.”

“Vâng.” Vệ sĩ gật đầu, sau đó dẫn đường.

Đường Hạo Tuấn và người quản lý đi ở đằng sau anh ta, đi khoảng bảy tám phút thì dừng lại ở nơi chính giữa của khu container.

Nơi đó là một không gian trống khoảng hơn m vuông, trên mặt đất dựng mấy cái lều, trong những cái lều này, còn có một cái bếp ga đơn giản và mấy cái nồi, và một vài nguyên liệu nấu ăn.

Do đó có thể thấy, đám người Đường Hạo Minh đã ở đây, còn tự mình ăn đồ ăn ăn ở đây.

“Tổng giám đốc, tôi đã kiểm tra, trong ấm nước này còn có nước ấm, tuy đã không phải quá nóng, nhưng cũng có thể chắc chắn, bọn họ đi chưa lâu.” Người quản lý cầm một ấm nước rồi nói.

Đường Hạo Tuấn liếc nhìn, không nói gì, đi tới trong một chiếc lều lớn nhất.

Đường Hạo Minh nếu đã là người cầm đầu, vậy thì chiếc lều lớn nhất chắc là của Đường Hạo Minh.

Quả nhiên, sau khi Đường Hạo Tuấn đi vào thì phát hiện đồ, quần áo, kính và một số đồ dùng hằng ngày của Đường Hạo Minh ở trong lều.

Ngoài những cái đó ra, còn có một tấm bản đồ bị vẽ.

Mắt của Đường Hạo Tuấn nheo lại, cầm tấm bản đồ lên, xem kỹ.

Đây là một tấm bản đồ của Thành phố Giang, trên bản đồ có rất nhiều chỗ được đánh dấu X đỏ, cũng có một vài nơi được quanh tròn lại.

Đường Hạo Tuấn phát hiện, nơi bị đánh dấu X, đều là một số nơi khá phồn hoa, camera tương đối nhiều, người cũng khá đông, mà nơi được khoanh tròn lại ngược lại.

Xem ra, đây là nơi mà Đường Hạo Minh quyết định ẩn nấp.

Không nghĩ tới chuyến này, thật sự khiến anh tìm được một vài thứ có ích.

Đường Hạo Tuấn gấp bản đồ lại, để vào trong túi áo vest.

Bỗng nhiên, bên ngoài lều truyền đến tiếng hét khẩn trưởng của người quản lý: “Tổng giám đốc anh mau ra ngoài, chạy mau!”

“Chuyện gì?” Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vén rèm đi ra.

Trong tay người quản lý còn cầm điện thoại, đang nói gì đó với người ở đầu bên kia, sau khi ừ ừ vài câu, lúc này mới trả lời Đường Hạo Tuấn: “Người của chúng ta ở đằng trước phát hiện thuốc nổ, là loại hẹn giờ, thời gian đã…”

Lời của người quản lý còn chưa nói hết thì Đường Hạo Tuấn đã nghe thấy một tiếng nổ cực lớn.

Sau đó, một luồng nhiệt nóng ập tới.

Đường Hạo Tuấn xoay đầu nhìn, chỉ thấy cách không xa, nơi cách bọn họ khoảng mười mấy mét, đột nhiên bốc cháy hừng hực, những thùng container và nhà kho đã cháy rồi.

Đây quả nhiên là một cái bẫy, đám người Đường Hạo Minh muốn thiêu chết anh ở trong!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio