Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG
Cô vội vàng nhấn nghe: “Mẹ.”
“Vy Vy, có phải trong nước xảy ra chuyện gì không?” Lưu Mộng lo lắng hỏi.
Tống Vy nghiêng đầu, nghi hoặc hỏi: “Không có ạ, sao thế mẹ?”
“Là thế này, chiều nay Tống Huy Khanh đột nhiên liên lạc với mẹ, bảo mẹ sắp xếp cho Tiểu Kim về nước.
Nếu mẹ không đồng ý, ông ta sẽ lấy danh nghĩa phụng dưỡng khởi tố mẹ, để Tiểu Kim về nước phụng dưỡng ông ta.” Lưu Mộng nắm chặt điện thoại, vẻ mặt tràn đầy tức giận nói.
Tống Vy nghe xong lời bà nói, lông mày nhíu lại thật chặt: “Đúng là không biết xấu hổ!”
“Đúng vậy, thế nên mẹ mới hỏi con, có phải trong nước xảy ra chuyện gì không, sao đang yên đang lành lại bắt Tiểu Kim về nước, mẹ thấy hình như ông ta đang vô cùng sốt sắng.” Lưu Mộng nói.
Tống Vy mở cửa phòng Đường Hạo Tuấn đi vào, hừ lạnh một tiếng: “Ông ta còn có thể không sốt sắng được sao? Giờ ông ta chỉ còn lại hai đứa con là con và Tiểu Kim thôi.”
“Ý con là sao?” Lưu Mộng ngây người.
Tống Vy đi tới trước sô pha rồi ngồi xuống, cô giải thích: “Tống Huyền chết rồi ạ.”
“Cái gì?” Lưu Mộng kinh hãi: “Chết rồi?”
“Vâng.” Tống Vy gật đầu.
Lưu Mộng nhẹ nhàng rời khỏi phòng bệnh của Tống Kim, lúc này mới hỏi tiếp: “Sao cô ta lại chết? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Là thế này…”
Tống Vy kể lại từ chuyện Tống Huyền bị Đường Hạo Tuấn hủy bỏ hôn ước, tới chuyện Tống Huyền nhảy lầu tự sát, nói được mấy phút đã cảm thấy miệng lưỡi khô rát.
Lưu Mộng nghe xong, sung sướng vỗ đùi: “Chết thì tốt. Hoàn toàn do cô ta tự chuốc lấy, đã đạo nhái rồi còn chuốc thuốc người khác, đến cuối cùng, tất cả báo ứng đều đổ lên đầu mình. Đúng là nực cười!”
Tống Vy khẽ cười.
Chẳng phải sao?
Năm đó khi ly hôn, Tống Huy Khanh ghét bỏ Tiểu Kim bị bệnh tim, thẳng thừng không muốn đứa con trai Tiểu Kim này.
Hiện giờ con gái quý giá của ông ta chết rồi, lại muốn cướp Tiểu Kim về, trên đời này làm gì có chuyện gì vô lý như vậy.
Tống Vy tán thành đáp lại: “Đúng vậy, thế nên lúc đó con mới không cho ông ta phương thức liên lạc của Tiểu Kim.”
“Không cho là đúng, mẹ tuyệt đối sẽ không để ông ta đưa Tiểu Kim về.” Lưu Mộng lạnh lùng nói.
Tống Vy cắn môi: “Nhưng mà mẹ, không phải mẹ vừa nói, ông ta muốn kiện mẹ sao, ngộ nhỡ…”