CHƯƠNG
Tống Vy biết được sự nghiêm túc của Hạ Bảo Châu, dần thu lại nụ cười trên môi, cũng nghiêm túc hơn: “Đưa điện thoại cho tớ.”
Hạ Bảo Châu nghe lời lấy điện thoại ra đưa cho cô.
Nhưng lúc Tống Vy chuẩn bị cầm điện thoại đi, Hạ Bảo Châu lại rút máy lại.
Tống Vy không hiểu ra làm sao nhìn cô: “Sao thế?”
“Vy Vy, nghe tớ, lát nữa cậu nhìn thấy tin nhắn đó đừng kích động.” Hạ Bảo Châu an ủi.
Tống Vy thấy cô nghiêm trọng như vậy cũng dần thấy bất an, nhưng vẫn gật đầu đồng ý: “Được, tớ sẽ không kích động.”
“Vậy thì tốt.” Lúc này Hạ Bảo Châu mới đặt điện thoại vào tay Tống Vy.
Tống Vy vội mở khóa điện thoại ra đọc, theo lời nhắc nhở của Hạ Bảo Châu, cô mở phần tin nhắn của Lâm Giai Nhi ra, một tấm ảnh lập tức đập vào mắt cô.
Lúc nhìn thấy tấm ảnh, cơ thể Tống Vy loạng choạng, gần như sắp ngất đi.
May mà Hạ Bảo Châu vẫn luôn chuẩn bị sẵn, kịp thời đỡ lấy cô: “Vy Vy, tớ nói cậu đừng kích động, sao cậu vẫn, ài…”
Hạ Bảo Châu thở dài, không nói tiếp nữa.
Dù sao ai nhìn thấy chồng mình ngoại tình cũng không thể bình tĩnh được.
Trừ phi không yêu.
Tống Vy không đáp lại lời Hạ Bảo Châu, cô đứng thẳng dậy, run rẩy phóng lớn tấm hình lên.
Trong tấm ảnh, Đường Hạo Tuấn ôm Lâm Giai Nhi nằm ngủ trên giường, làn da lộ ra ngoài hiện lên những vết đỏ, khiến người ta nhìn vào thấy giật mình, cũng hiểu được giữa hai người đã xảy ra chuyện gì đó.
Lâm Giai Nhi vẫn chưa ngủ, gương mặt đẫm nước mắt, như đã phải chịu ấm ức gì đó.
Sắc mặt Tống Vy trắng bệch, phải thở dốc liên tục mới không khiến cô ngất đi.
Cô không thể ngờ được, cô mới ra nước ngoài có hai ngày.
Đường Hạo Tuấn và Lâm Giai Nhi đã…
Tống Vy một tay ôm bụng, một tay chống lên tường, cơ thể dần tuột xuống, gương mặt đầy vẻ đau khổ.
Hạ Bảo Châu thấy vậy liền biến sắc: “Vy Vy, cậu sao vậy?”
“Bụng tớ đau quá, Bảo Châu, mau đưa tớ đến bệnh viện, cứu con tớ!” Tống Vy nắm chặt tay Hạ Bảo Châu, trán cô tuôn đầy mồ hôi.
Bây giờ Hạ Bảo Châu mới biết cô đã mang thai.
Hơn nữa có vẻ do nhìn thấy tấm ảnh này nên đã bị động thai khí.
Hạ Bảo Châu không dám chậm trễ, lập tức tháo giày cao gót ra, bế ngang Tống Vy lên, đi ra khỏi trung tâm thi.
Hàn Thư và Tô Huyền đi ra từ một phía khác, vừa hay nhìn thấy cảnh này.
Tô Huyền híp mắt: “Cô đi nghe ngóng xem Tống Vy bị làm sao rồi?”
“Ồ.” Hàn Thư không tình nguyện đáp một tiếng rồi đi làm.
Chẳng mấy phút, cô ta đã quay trở lại, nói với vẻ hạnh phúc khi người khác gặp họa: “Tôi nghe ngóng được rồi, có nhà thiết kế nói là Tống Vy xem điện thoại xong thì liền tức đến động thai khí, Hạ Bảo Châu đưa Tống Vy đi bệnh viện rồi.”