Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

chương 941

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Cuộc thi chính thức bắt đầu.

MC trên sân khấu công bố đề thi, rất đơn giản, là thiết kế một chiếc váy cho người mẫu của mình.

Váy kiểu gì thì MC không nói, để nhà thiết kế tự phát huy, nhưng phải tôn lên được hết khí chất và lợi thế vóc dáng của người mẫu.

Cũng có nghĩa là thiết kế lần này không thể giống với bình thường, chỉ xem người mẫu như cái giá treo đồ, không quan tâm quần áo có hợp với người mẫu hay không mà phải thiết kế quần áo cho người mẫu như cho khách hàng.

Tống Vy biết rõ khí chất của Hạ Bảo Châu, là một cô ngốc hay trốn tránh.

Còn về vóc dáng, Hạ Bảo Châu là người mẫu, tất nhiên không có gì để nói nữa.

Thế nên để thiết kế váy cho Hạ Bảo Châu, thực sự có rất nhiều không gian để thiết kế.

Nghĩ vậy, Tống Vy cười với Hạ Bảo Châu rồi cúi đầu vẽ.

Tô Huyền ở phía sau nhìn thấy cô lướt bút nhanh như vậy thì khẽ cau mày, trong lòng trào dâng cảm giác khủng hoảng.

Sau đó, cô ta gõ vào khuyên tai trên tai.

Ngay sau đó, trong khuyên tai truyền đến âm thanh, là một giọng nói của nữ khàn đặc khó nghe.

Giọng nữ đó rất nhỏ, chỉ mỗi Tô Huyền nghe thấy: “Đợi, tôi vẽ cho cô.”

Tô Huyền nghe thấy câu này thì đầu này đang cau chặt giãn ra, cảm giác khủng hoảng trong lòng lập tức tan đi, ánh mắt cô ta nhìn Tống Vy chỉ còn vẻ khiêu khích. tải áp Hola để đọc tiếp nhé.

Khoảng một tiếng sau, bản vẽ thiết kế của Tống Vy hoàn thành, là một chiếc váy hai dây phía trước ngắn phía sau đuôi dài.

Chiếc váy này có thể thể hiện vẻ nữ tính của Hạ Bảo Châu, cũng có thể toát lên tính cách dễ thương của cô ấy.

Về phần vóc dáng, Hạ Bảo Châu có đôi chân dài, đuôi váy sẽ càng tôn lên đôi chân thon dài đó.

Sau đó là may ra chiếc váy đơn giản.

Vì vấn đề thời gian nên không thể may thành chiếc váy hoàn chỉnh, chỉ có thể chắp vá đơn giản như trong bảng vẽ thiết kế để người mẫu có thể mặc, sau đó sẽ đi catwalk rồi ban giám khảo công bố thành tích.

Tống Vy đứng dậy, đi về phía khu vải, chuẩn bị chọn vải may váy.

Đúng lúc này, Tô Huyền cũng đi tới, đứng ở bên cạnh Tống Vy, vừa chọn vải vừa nói: “Cô Tống, cô có tự tin đến tổ A không?”

Tổ A tất nhiên là tổ có thành tích tốt nhất và có năng khiếu nhất.

Đương nhiên mấy mươi nhà thiết kế ở hiện trường đều muốn vào tổ A, nhưng muốn là một chuyện, vào được hay không lại là chuyện khác.

Dù sao thì có thể tham gia vào cuộc thi quốc tế, chứng tỏ thực lực và năng khiếu của mọi người đều không kém, thế nên cuối cùng có thể vào được tổ A hay không vẫn là một ẩn số.

Tống Vy hơi nghiêng đầu, cười với Tô Huyền: “Cái này tôi cũng không biết, phải xem ban giám khảo.”

Ánh mắt Tô Huyền lóe lên: “Tôi thì thấy cô Tống có thể vào được tổ A, vì năng khiếu thiết kế của cô là thứ tôi hiếm thấy trong đời.”

“Nào có, tôi chỉ hơi có năng khiếu thôi, còn lâu mới giỏi như cô Tô nói.” Tống Vy cảm nhận được ánh mắt đầy thù địch xung quanh, hờ hững cười nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio