Quỷ hỏa kiếm có thể đặt ở bên trong, lưu đạn hạng nặng có thể đặt ở bên trong, về sau còn có thể gia tăng tháp đại bác vân vân. Mà khi cần, dựng lên kho vũ khí, năng lực phòng ngự mạnh mẽ của Bức Tường Than Thở, sẽ là một cái công sự che chắn tuyệt hảo.
Long Thành nhất thời có chút kích động.
Cẩn thận suy nghĩ một lần, cảm thấy ý nghĩ thiết kế của mình không có vấn đề, mặt thao tác có hai vấn đề cần giải quyết.
Một là cần ít nhất hai động cơ cường lực trở lên, như vậy kho vũ khí không người lái mới có thể theo được với Yến Chuẩn sau khi cải tiến, động cơ bị thay thế của Yến Chuẩn trước đó lực đẩy là không đủ.
Một cái khác chính là cần module khống chế không người lái, cái này cũng không khó, chỉ cần tìm Quang Giáp có không người lái là được.
Trong trường học Quang Giáp có không người lái là khắp nơi đều có.
Fermi đang suy nghĩ khuyên Long Thành như thế nào, bỗng nhiên nhận được Long Thành gọi tới.
Sau khi bắt máy, Fermi mang lí do nãy giờ đã vắt hết óc nghĩ ra, ào ào xổ ra một lần.
"Long Thành, chúng ta thật sự phải làm chút gì đó, chúng ta là Phòng tác phong và kỷ luật, chúng ta không thể thờ ơ, chúng ta chỉ có kinh sợ đám khốn kiếp này, mới có thể tạo uy tín cho Phòng tác phong và kỷ luật! Tôi biết hiện tại không phải thời cơ tốt nhất, nhưng mà không có cách nào, Long Thành, nếu chúng ta không làm cái gì cả, vậy chờ đợi chúng ta tuyệt sẽ không là kết quả tốt. Mặc kệ thế nào, Long Thành, nếu Quang Giáp còn chưa điều chỉnh tốt, cậu cũng có thể đi một vòng, mong cậu..."
"Ok."
"Hả?" Fermi hơi ngẩn ra, nghĩ tai mình nghe nhầm.
Long Thành hỏi: "Mục tiêu ở đâu?"
Fermi ngây người một chút, lập tức phản ứng lại: "Quang Giáp của cậu đã điều chỉnh tốt rồi?"
"Đúng."
Fermi lập tức hưng phấn hẳn lên, mặt trướng đỏ bừng, tốc độ nói tăng nhanh: "Quá tuyệt vời! Cho bọn chúng xem một cái! Cậu chờ một chút, để tôi xem, hiện tại đang phát sinh ở ba nơi. Vừa rồi có năm nơi, nhắm chừng hai cái đã phân thắng bại. Người ít nhất là chỗ..."
Long Thành cắt lời Fermi: "Tin tức mỗi một điểm xung đột, toàn bộ Quang Giáp đều share cho tôi."
Fermi có chút không rõ ra sao, nhưng động tác không chút chậm chạp: "Hả, tin tức Quang Giáp sao? Không thành vấn đề, cho tôi hai mươi giây."
"Đúng! Lần đầu xuất chiến, chúng ta phải cẩn thận một ít! Quang Giáp có đấu pháp khắc chế chúng ta, tạm thời né tránh, lưu để sau này thăng cấp Quang Giáp chúng ta lại thu thập."
"Thu thập tin tức đã xong, share cho cậu!"
Từng biểu đồ tin tức số liệu Quang Giáp hiện ra ở trước mặt Long Thành, Long Thành nhìn lướt qua, rất nhanh tìm được mục tiêu của mình.
Long Thành bắt đầu khởi động Yến Chuẩn, miệng nói: "Đưa tọa độ điểm F cho tôi!"
Yến Chuẩn một tay nắm lên Quỷ hỏa kiếm, một tay khác cầm lên từng quả lưu đạn hạng nặng, để vào khoang đạn dược dưới chân Yến Chuẩn.
Fermi nhanh nói: "Ok, tọa độ điểm F, đã gửi xong!"
Một lát sau, hắn phản ứng lại, ánh mắt trợn tròn: "Điểm F? Đợi một chút, Long Thành, không lầm chứ? Đó là địa điểm quần chiến xung đột lớn nhất! hỗn chiến vượt qua hai mươi người..."
"Là nó."
Long Thành vừa dứt lời, hai ống động cơ tráng kiện sau lưng Yến Chuẩn chợt phát ra tiếng nổ làm người ta chấn động, phun ra hào quang màu lam, như mãnh hổ phục xuống đất phát ra tiếng rít gào trầm thấp.
Oành đùng đùng, cửa lớn căn cứ chậm rãi mở ra, cuối thông đạo Quang Giáp thẳng tắp u ám sâu xa, là một mảng trắng xoá.
Hai ống động cơ tráng kiện sau lưng ống phun lửa hơi hơi nhếch lên, phun ra ánh lửa càng mãnh liệt, tiếng rít gào trầm thấp hóa thành tiếng rống giận nóng nảy.
Long Thành mặt không chút thay đổi, Yến Chuẩn xuất kích!
Một góc sơn cốc, trong tầm nhìn của Hùng Vĩ, tâm ống nhắm khóa chặt vào một Quang Giáp phía trước, ba phát đạn xuyên thép liên tiếp!
Oành!
Quang Giáp mục tiêu hóa thành một đoàn ánh lửa, khoang đạn dược của nó bị bắn trúng, phát sinh nổ tung, ngọn lửa của vụ nổ nháy mắt cắn nuốt Quang Giáp. Xẹt, một bóng đen từ trong ánh lửa bay ra, đó là khoang điều khiển bắn ra ngoài. Khoang điều khiển bắn ra ngoài lơ lửng ở không trung, quay đầu liền chạy về phía sơn cốc.
Lúc này tình hình chiến đấu đang kịch liệt, không có ai để ý tới một khoang điều khiển đang chạy trốn.
Trong kênh đang là một mảng kêu loạn.
"Làm tốt lắm! Đại Vĩ!"
"Đáng chết! Tao bị nó cắn chặt! Không kéo ra được khoảng cách!"
"Đừng hy vọng tao, tao bên này cũng không rảnh tay, con mẹ nó chứ, thằng này còn trơn trượt hơn cả cá chạch!"
Hùng Vĩ thở hổn hển, thần kinh căng thẳng thoáng thả lỏng một ít, tình trạng của hắn cũng không mấy khả quan. Chân trái Yến Chuẩn bị đạn xuyên thép của kẻ địch bắn trúng, lớp giáp yếu ớt lập tức vỡ nát. May mà kỹ thuật bắn súng của hắn cũng không phải là ăn không, "Spring Bell" không có tiện tay như "Flint", vẫn chuẩn xác tiễn đối phương về nhà.
Hắn có chút hối hận, không có điều khiển "Super Wasp" của mình, bằng không đã đánh cho đám con cháu nhà rùa này kêu ba ba rồi.
Ngày đó chính mắt thấy Long Thành chiến thắng Park Yonghai, Hùng Vĩ xem mà nhiệt huyết sôi trào, bỏ tiền ra mua Yến Chuẩn, quyết định dùng phương thức này để thể hiện sự kính trọng Long Thành. Vì thế, hắn còn chi ra vạn, mua một cây súng trường quỹ đạo với độ tinh chuẩn cao "Spring Bell".
Ai cũng không nghĩ tới, hôm nay cùng bằng hữu đi tới trung tâm trang bị thì nửa đường gặp phải phục kích.
Tám người bọn họ, gặp mười bốn người đối phương phục kích, rất nhanh đã rơi vào hạ phong.
Nếu là "Super Wasp" của mình, Hùng Vĩ dám cam đoan, hiện tại chiến tích ít nhất cũng là chiếc. Yến Chuẩn ở trên tay Long Thành đủ các chiêu thức, các kiểu chiến thuật phức tạp, cơ động cao, động tác như nước chảy mây bay, còn muốn linh hoạt hơn cả chim.
Ở trên tay mình thì con mẹ nó chính là một con ngan ngu ngốc.
Hùng Vĩ luôn luôn tự xưng đấu pháp của mình là độc môn phong tao đáng khinh lưu, bắn lén vạn phát trúng, phiến giáp không dính thân. Kết quả một hai hiệp qua đi, một chân Yến Chuẩn đã bị đánh cho vỡ nát, hắn chỉ có thể một bên nhảy cà nhắc một bên bắn lén.
May mà mình có một cây "Spring Bell", nếu không hôm nay đã phải rời khỏi chiến trường trước rồi.
Hùng Vĩ nghẹn một bụng lửa.
Ngày hôm qua nghe nói phát sinh vài lần xung đột giữa sinh viên cũ và mới, Hùng Vĩ cố ý tìm thêm vài huynh đệ đi chung, không nghĩ tới vẫn bị phục kích.
Oành!
Nham thạch phía trước hắn nổ vỡ nát, Hùng Vĩ vội vàng lăn sang một bên, động cơ chuyển động, ngay sau đó một cái thiếp địa xà hình (dán sát đất như rắn) đẹp mắt để tránh né!
Oành oành oành, ở phía sau hắn liên tục nở rộ ra những luồng lửa màu đỏ cam.
Hùng Vĩ khống chế Yến Chuẩn thuận thế nhảy lên cao, xoay người, nhắm bắn liền mạch lưu loát, "Spring Bell" lại là ba phát liên tiếp.
Xuyên giáp, nổ tung, thiêu đốt!
Đạn xuyên thép đánh trúng bả vai đối phương, xỏ xuyên qua giáp, viên đạn nổ thứ hai nổ tung, mở rộng ra vết thương, viên đạn lửa thứ ba, tiến vào dọc theo vết thương đã được mở rộng, trực tiếp thiêu đốt ở bên trong Quang Giáp.
Quang Giáp đối phương thân thể bắt đầu mất đi khống chế, lắc qua lắc lại, tựa như uống rượu vậy.