Lộng Triều

quyển 13 chương 34

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Đại hội Đảng toàn quốc rất nhanh sẽ diễn ra. Về phần quốc lui dân tiến và cùng giàu có là đề tài đang được cạnh tranh rất mạnh, nhưng tôi đoán về cơ bản không thay đổi. Hệ thống kinh tế Trung Quốc đang có cục diện trăm hoa đua nở, lấy nền kinh tế nhà nước làm chính kết hợp với các nền kinh tế khác đã dần hiện ra. Quốc doanh, đầu tư nước ngoài và dân doanh sẽ dần phát triển thành thế chân vạc. Làm như thế nào để nắm bắt cơ hội lịch sử này khiến kinh tế tăng vọt, Tỉnh ủy và Bí thư Đông Lưu rất mong chờ vào cậu.

Hàn Độ nói làm Triệu Quốc Đống cảm thấy áp lực lớn. Sau Đại hội Đảng tỉnh, An Nguyên sẽ chính thức đi vào thời đại Ứng Đông Lưu. Xem ra quan hệ giữa Hàn Độ và Ứng Đông Lưu là rất thân thiết.

Vừa nãy khi cùng Hàn Độ bình luận về mấy thị xã khác, Triệu Quốc Đống chỉ không nhắc đến Ninh Lăng, Tân Châu cùng Lam Sơn. Tân Châu cùng Lam Sơn mấy năm nay phát triển ở tầm trung, địa vị kinh tế trong tỉnh không thay đổi mấy nên hắn không nhắc đến. Nhưng Ninh Lăng biến hoá không nhỏ, gần như mỗi năm tăng một bậc, từ vị trí thứ nhảy lên thứ chín, theo lý thuyết phải được khen mới đúng. Nhưng Hàn Độ không nhắc đến đúng là làm người ta phải suy nghĩ.

Như bây giờ thì Triệu Quốc Đống có thể nhận ra Hàn Độ mong chờ rất cao vào hắn. Hiện nay vị trí của Ninh Lăng không thể làm Ứng Đông Lưu hài lòng. Triệu Quốc Đống vẫn cân nhắc Ứng Đông Lưu có thể là muốn so sánh với Ninh Pháp hay không? Ninh Pháp đề bạt Hoàng Lăng khiến Ninh Lăng từ cuối tỉnh nhảy lên hàng hai, như vậy Ứng Đông Lưu tôi cũng có thể khiến Triệu Quốc Đống kéo Ninh Lăng lên nhóm một của tỉnh.

Ứng Đông Lưu nếu có tâm tư này thì sẽ giúp nhiều hắn, nhưng cũng tạo ra áp lực rất lớn đối với hắn. Làm tốt anh sẽ có tương lai tốt, nhưng làm không tốt thì không phải không thể bị đổi vị trí.

- Trưởng ban Hàn, tình hình Ninh Lăng cũng không tốt như tưởng tượng. Lúc tôi làm việc trên bộ đã nói chuyện với Phó chủ tịch Nhâm Vi Phong. Hệ thống kinh tế Ninh Lăng quá nghiêng, quá dựa vào một hai sản nghiệp trụ cột chính. Ví dụ như thiết bị điện và công nghiệp thực phẩm có vẻ giống cơ cấu kinh tế Lô Hóa, Đường Giang cùng Vinh Sơn trước đây. Một khi kinh tế quốc gia thay đổi thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Ninh Lăng.

Hàn Độ rất coi trọng quan điểm này của Triệu Quốc Đống.

Trước khi tham gia cuộc thảo luận với đoàn đại biểu Ninh Lăng, Ứng Đông Lưu đã trao đổi với y. Hàn Độ cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu có vẻ coi trọng quá Ninh Lăng, điều này có lẽ quan hệ lớn đến việc Hoàng Lăng bị bắt.

Hoàng Lăng bị bắt xảy ra chuyện tạo thành chấn động lớn đối với toàn tỉnh, nhất là khi Ninh Pháp vừa đi chưa lâu nên Ứng Đông Lưu rất bị động.

Một ít lời đồn ám chỉ Ninh Pháp vừa đi, Ứng Đông Lưu đã trở mặt bắt Hoàng Lăng, hơn nữa còn bắt bằng cách này. Điều đó đã tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với uy tín của Ứng Đông Lưu. Phái Triệu Quốc Đống làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng chính là nước cờ hiểm của Ứng Đông Lưu.

Nếu như trong hai ba năm Triệu Quốc Đống không thể duy trì xu thế phát triển kinh tế liên tục của Ninh Lăng, như vậy Ứng Đông Lưu sẽ bị công kích càng lúc càng nhiều hơn. Đương nhiên đó chỉ là lén làm chứ không thể cụ thể hóa ở bề ngoài. Dù sao vấn đề Hoàng Lăng là quá rõ, không ai có thể đặt câu hỏi cả. Nhưng ảnh hưởng về tâm lý lại khác.

Đây cũng là nguyên nhân mà Ứng Đông Lưu đồng ý thỏa hiệp để Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Thị ủy An Đô. Nếu không khi Nghiêm Lập Dân làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng rồi để kinh tế Ninh Lăng thụt lùi đúng là đả kích không nhỏ đối với Ứng Đông Lưu.

Khi Hoàng Lăng xảy ra chuyện, Hàn Độ cũng đã nói chuyện với Ninh Pháp. Thực tế Ninh Pháp không phải người như mọi người nghĩ. Y chỉ có chút nuối tiếc mà thôi, Ninh Pháp cũng hiểu không phải Ứng Đông Lưu muốn làm vậy để nhằm vào mình, chẳng qua chỉ là trùng hợp mà thôi.

Trong điện thoại Ninh Pháp đánh giá rất cao Ứng Đông Lưu, cũng hy vọng Hàn Độ có thể cùng hợp tác tốt với Ứng Đông Lưu, tiếp xúc nhiều có lẽ thành bạn chính thức.

Hàn Độ cũng không rõ ý thực tế của Ninh Pháp. Nhưng mà Hàn Độ vẫn giữ quan hệ khá tốt với Ứng Đông Lưu, nhất là ở vấn đề dư luận giám sát hai người có không ít điểm chung. Y cũng mơ hồ biết vị trí của mình sau Đại hội Đảng sẽ điều chỉnh. Đã có tin đồn Qua Tĩnh rời khỏi tỉnh An Nguyên, mà y rất có thể thay Qua Tĩnh làm Trưởng ban tổ chức cán bộ.

Lần này Hàn Độ được Ứng Đông Lưu ủy thác đến tham gia thảo luận với Ninh Lăng cũng đã là ám chỉ một chút.

- Ừ, Phó chủ tịch Vi Phong đã nói chuyện về việc này trong Hội nghị thường ủy. Quốc Đống, cậu có ý tưởng gì cho việc này?

Hàn Độ gật đầu nói.

- Tôi mới vừa quay lại Ninh Lăng nên còn cần tìm hiểu thêm tình hình. Nhưng ưu hóa cơ cấu sản nghiệp, tạo thêm điểm tăng trưởng kinh tế là quan điểm cơ bản. Ý này tôi đã trao đổi với thị trường Dược Quân, anh ta cũng đồng ý với tôi, cho rằng kinh tế Ninh Lăng quá đơn nhất. Bây giờ kinh tế đang phát triển tốt thì chưa thấy gì nhưng khi kinh tế biến động sẽ gặp ảnh hưởng lớn. Cho nên thị xã đang muốn tìm điểm đột phá thứ hai cho Ninh Lăng, chỉ khi tìm đúng điểm đột phá thì kinh tế Ninh Lăng mới đứng vững trong mưa gió.

- Ừ Quốc Đống, xem ra cậu khá tỉnh táo, không hồ đồ. Nhưng cậu phải nhớ một điểm Đảng ủy làm gì, chính quyền làm gì, nắm rõ chức trách, phân công công việc mới là đúng đắn.

Hàn Độ cảm thấy hôm nay mình đã đạt được mục đích, vừa hiểu rõ tình hình trước mắt của Ninh Lăng, cũng mơ hồ nắm giữ tình hình trước mắt của bộ máy Ninh Lăng.

Xem ra Triệu Quốc Đống đã vào trạng thái rất nhanh, về cơ bản đã khống chế được tiết tấu bộ máy Thị ủy, điều này là rất quan trọng. Ứng Đông Lưu bảo mình tham gia cuộc thảo luận này chính là xem Triệu Quốc Đống có thể thành công khống chế cục diện hay không? Ở điểm này Triệu Quốc Đống đã làm được.

- Giáo sư Bùi.

Triệu Quốc Đống đúng là không ngờ lại gặp Bùi Hoài Viễn ở đây.

- Ồ, Tiểu Triệu, ôi bây giờ phải gọi cậu là Bí thư Triệu mới đún.

Bùi Hoài Viễn còn có chút ấn tượng với Triệu Quốc Đống, người trước đây được Thái Chánh Dương đưa đến gặp y.

- Ngài đừng gọi tôi như vậy, ngài gọi tôi là Tiểu Triệu, như vậy tôi thấy thoải mái hơn. Sao vậy Giáo sư Bùi, cuộc thảo luận bên ngài kết thúc rồi sao?

Triệu Quốc Đống nhìn sang người bên cạnh Bùi Hoài Viễn.

- Ừ, coi như xong. Đây là đồng nghiệp của tôi, giáo sư Tiêu Hoa. Lão Tiêu, đây coi như đã từng là sinh viên của đại học chúng ta, Triệu Quốc Đống, bây giờ là Bí thư Thị ủy Ninh Lăng.

Bùi Hoài Viễn cười nói.

- Ồ, giáo sư Tiêu, ngưỡng mộ đã lâu.

Triệu Quốc Đống vội vàng đưa tay ra.

- Ồ, Bí thư Triệu cũng biết tôi? Sợ là nói trái lương tâm.

Tiêu Hoa kia cười nói.

- Ha ha, giáo sư Tiêu cảm thấy tôi là khen ngài sao? Giáo sư Tiêu ngài đạt thành quả như thế nào trong việc nghiên cứu vật liệu xây dựng bảo vệ môi trường tôi cũng đã xem ra và có ấn tượng rất sâu.

Triệu Quốc Đống nói không phải là giả. Tiêu Hoa là Chủ nhiệm khoa công trình gỗ của đại học An Nguyên, cũng có chút danh tiếng trong cả nước.

- Ồ?

Tiêu Hoa có chút kinh ngạc, y không ngờ Triệu Quốc Đống lại biết lĩnh vực nghiên cứu của mình.

- Ha ha lão Tiêu, đừng coi thường Tiểu Triệu. Tiểu Triệu tiếp nhận sự việc mới rất nhanh, không giống quan chức bình thường đâu.

Bùi Hoài Viễn cười ha hả nói.

- Giáo sư Bùi, ngài quá khen, tôi nghe nói giáo sư Tiêu hình như vẫn nghiên cứu vật liệu xây dựng mới bằng tre, không biết có đột phá gì không?

Điểm này lúc Triệu Quốc Đống ở Hoài Khánh đã biết. Lúc ấy huyện Lâm Giang có nhiều tre trúc nên hy vọng có thể tiến hành gia công nên mới liên lạc với khoa gỗ công trình của đại học An Nguyên.

- Hả.

Lúc này ngay cả Bùi Hoài Viễn cũng có chút kinh ngạc. Y trước đó còn tưởng Triệu Quốc Đống biết Tiêu Hoa, không ngờ Triệu Quốc Đống còn biết cả điểm này.

Tiêu Hoa càng kinh ngạc khó hiểu nhìn Bùi Hoài Viễn, đây là nghi ngờ Bùi Hoài Viễn tiết lộ ra hạng mục mình vừa nghiên cứu thành công, mới thảo luận ở trong nhà trường mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio