Triệu Quốc Đống nhíu mày nói:
- Mễ Á, đừng gấp, xảy ra chuyện gì, em nói xem.
- Em gái em và bạn trai nó hình như bị cảnh sát bắt đi. Em hỏi bọn họ có chuyện gì nhưng bọn họ không thèm nhìn em. Em không biết là có việc gì nữa.
Mễ Á thở hổn hển nói:
- Bọn họ rất dã man, không nghe giải thích, cũng không nói gì còn động tay động chân. Em sợ em họ em xảy ra chuyện.
- Là cảnh sát Ninh Lăng?
Triệu Quốc Đống đúng là có chút tức giận. Mã Nguyên Sinh này chỉ huy Cục Công an thế nào vậy chứ?
- Không biết, hình như không phải, giống như người trên tàu xuống, có uống rượu. Chẳng qua em thấy không phải cảnh sát Ninh Lăng. Anh mau đến đây đi.
Mễ Á gần như muốn khóc.
Triệu Quốc Đống một bên nhanh chóng xuống lầu, một bên gọi điện cho Mã Nguyên Sinh. Cảng nằm trên địa bàn Ninh Lăng nhưng do là cảng nên nhiều tàu thuyền qua lại nên do cơ quan công an đường sông của Bộ Giao thông quản lý.
Xe Audi nhanh chóng chạy tới cảng. Tuy đã đổi biển bình thường nhưng xe con biển thì người ta vẫn dễ dàng nhận ra là xe của Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng.
Triệu Quốc Đống đến cảng thì thấy cách mét vào bến là trụ sở Đồn công an cảng đã bị một đống lớn người vây quanh. Mễ Á từ xa thấy xe Triệu Quốc Đống nên vội vàng chạy tới.
Triệu Quốc Đống vội vàng xuống xe đỡ lấy cô nhưng vì động tác hơi mạnh làm cô thiếu chút nữa ngã xuống.
- Đứng gấp, có việc gì?
Triệu Quốc Đống thấy là Đồn công an cảng Ninh Lăng thì yên tâm hơn. Đồn công an này thuộc quản lý của Cục Công an, nghe nói bây giờ cải cách cơ chế nên muốn giao cho phân cục Tây Giang quản lý.
Sông Ô Giang là một nhánh của dòng Trường Giang nhưng lại là nhánh có lượng nước lớn nhất, chảy qua nhiều khu vực, tài nguyên thủy lực phong phú.
Cảng Tân Châu, cảng Ninh Lăng là hai cảng quan trọng nhất ở trung và hạ lưu dòng Ô Giang. Bên dưới ở cảng Tân Châu cho phép tàu ngàn tấn chạy trong mùa khô không vấn đề gì, mùa nước nhiều thì cho phép tàu trên năm ngàn tấn, còn Ninh Lăng có thể đạt tám ngàn tấn.
Bây giờ số lượng bến tàu trên ngàn tấn ở Ninh Lăng đã đạt bến, trong đó bến tàu trên ba ngàn tấn là có bốn bến, cung cấp xăng, dầu, các thiết bị cần thiết cũng khá hợp lý, đây là nơi giúp kinh tế Ninh Lăng phát triển nhanh chóng. Nhất là sau khi Tập đoàn Hòa Hoàng đầu tư vào cảng Tân, Ninh càng làm cho dòng chảy thuận lợi, làm cho cảng Ninh Lăng cùng Tân Châu nghênh đón cơ hội phát triển lớn.
Bởi vì tính quan trọng của cảng Ninh Lăng cho nên Cục công an đường sông mới lập đơn vị ở đây, cũng có tranh chấp với công an địa phương. Bởi vì cục công an đường sông thuộc Bộ Giao thông cho nên ở mấy vấn đề này hai bên đều cố tranh thủ lợi ích, có trách nhiệm lại đùn đẩy.
- Quốc Đống, anh mau tới đi, bọn họ mang người vào Đồn công an rồi. Em thấy bọn họ làm rất vô lý, sợ có chuyện.
Mễ Á thấy Triệu Quốc Đống tới liền yên tâm hơn, cô thiếu chút nữa rơi lệ.
- Không cần gấp, cũng không có chuyện gì mà, dù sao cũng phải nói lý chứ.
Triệu Quốc Đống mặc dù không rõ nhưng với thân phận của em gái Mễ Á và bạn trai cô ta thì có lẽ không có chuyện gì lớn mới đúng, cùng lắm là vấn đề an ninh trật tự mà thôi. Hơn nữa nhìn vẻ mặt oán giận của Mễ Á thì chắc có oan uổng.
- Em nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?
Triệu Quốc Đống đi tới và nhìn quanh xem thấy Mã Nguyên Sinh không. Chẳng qua hắn đoán đối phương chưa thể tới ngay được. Mình trực tiếp chạy tới nên chỉ mất vài phút, Mã Nguyên Sinh còn phải gọi điện chuẩn bị nên chắc mất chục phút.
Triệu Quốc Đống đi đến thì thấy có không ít dân chúng đong thò cổ vào trong nhìn. Một người cảnh sát đi ra xua tay nói:
- Đi đi, xem gì chứ, chỉ là tranh chấp bình thường mà thôi, đừng vây ở đây.
Một ít hành khách bắt đầu mắng nhưng cũng có không ít người rời đi vì chuyện không liên quan đến mình.
Triệu Quốc Đống rất nhanh từ chỗ Mễ Á biết được chuyện.
Em họ Mễ Á – Mễ Ny và bạn trai đi tùa về Ninh Lăng, trên tàu có mấy công an hàng hair, trong đó có một tên thấy Mễ Ny đẹp nên đến gần. Tính cách Mễ Ny có lẽ giận hay vui gì đều lộ ra nên không cho đối phương mặt mũi, nghe nói trên tàu đã có cãi vã.
Sau khi xuống thuyền đối phương lại quấn lấy, Mễ Ny và bạn trai không thèm để ý đến mà trực tiếp xuống thuyền. Đối phương đuổi theo sỉ nhục bạn trai Mễ Ny, bạn trai Mễ Ny có lẽ không nhịn được mà tranh chấp nên bị bắt, Mễ Ny cũng làm tay đối phương bị thương.
Công an hàng hải từ trước đến giờ rất bá đạo, kiêu căng do trực thuộc bộ, mặt nước lại thuộc phạm vi thế lực bọn họ nên mới nghĩ mình là nhất, ngay cả công an địa phương cũng không cho mặt mũi, còn thường xuyên có mâu thuẫn với công an địa phương. Bởi vì do khu vực đặc thù nên hai người bị mấy công an bắt. Chẳng qua đây là khu vực thuộc về địa phương nên do dân chúng và du khách yêu cầu nên bọn họ phải đưa người vào Đồn công an cảng Ninh Lăng.
Triệu Quốc Đống không lập tức vào Đồn công an mà ở bên đi quanh nghe mọi người thảo luận, tình hình cũng giống Mễ Á nói.
Cửa Đồn công an dần tán đi, chỉ còn mấy công nhân bến tàu đứng xa xa bàn tán.
Mễ Á lúc này đang rất gấp nhưng nhìn Triệu Quốc Đống bình tĩnh như vậy nên cô cũng yên tâm đôi chút. Triệu Quốc Đống cũng sang bên chỗ mấy công nhân nghe ngóng một chút xem chuyện là như thế nào.
Triệu Quốc Đống cũng có chút tự tin với tố chất đội ngũ công an Ninh Lăng. Hắn tin giữa ban ngày ban mặt trong Đồn công an sẽ không có chuyện gì.
Hắn mặc dù không thích Mã Nguyên Sinh nhưng chủ yếu là do ân oán cá nhân của hắn và Nghiêm Lập Dân, không quan hệ gì mấy với Mã Nguyên Sinh.
Mã Nguyên Sinh mặc dù trước là người của Nghiêm Lập Dân, nhưng bây giờ Nghiêm Lập Dân đã rời khỏi Ninh Lăng, thậm chí rời khỏi hệ thống công an, Triệu Quốc Đống lại là Bí thư Thị ủy nên nhiều ân oán không đến mức người ở cấp bậc Mã Nguyên Sinh tham gia.
Triệu Quốc Đống và Mễ Á nhìn tới cửa quan sát bên trong thấy không có tiếng mắng chửi gì truyền ra. Có lẽ do sân Đồn công an rộng nên tiếng không vang ra được đến đây. Hai chiếc xe cảnh sát đỗ trong sân.
Triệu Quốc Đống đẩy cổng thì thấy cổng lớn bị khóa nhưng có một lối đi nhỏ. Triệu Quốc Đống và Mễ Á cẩn thận đẩy cửa đi vào trong. Triệu Quốc Đống chủ yếu lo mình tham gia việc này sẽ không tốt.
- Làm gì thế?
Cảnh sát trực ban chạy ra cảnh giác nói.
Trời quá nắng nên Triệu Quốc Đống và Mễ Á đều đeo kính râm nên trông giống vợ chồng.
- Chúng tôi là người nhà hai hành khách vừa bị mang vào nên muốn vào xem có chuyện gì.
- Xin lỗi, chuyện này đang được xử lý, hai người chỉ có thể chờ ở ngoài một chút.
Đối phương nói khá khách khí nhưng vẫn cảnh giác nhìn xem hai người Triệu Quốc Đống có lai lịch gì.