Lộng Triều

quyển 14 chương 23

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Triệu Quốc Đống đương nhiên không rõ Vương Lệ Mai lại có tâm trạng buồn đến thế. Bây giờ hắn khá vui vẻ, Vương Lệ Quyên tới, chuyện của Vưu Liên Hương đã được xác định, đây coi như một điểm nhấn trong sự nghiệp chính trị của hắn.

Mặc dù không phải hắn phát triển lên nhưng Vưu Liên Hương tiến bộ cũng là chứng minh biểu hiện của hắn ở Ninh Lăng đã được Tỉnh ủy thừa nhận. Triệu Quốc Đống cho rằng có thể đề bạt cán bộ Ninh Lăng chính là sự tán thành tốt nhất.

Đề bạt của Lục Kiếm Dân không thể tính vào đó. Kinh tế Ninh Lăng phát triển nhanh mặc dù cũng làm Lục Kiếm Dân có lợi nhưng không phải chủ yếu. Vì chỉ cần kinh tế Ninh Lăng không quá kém, chỉ cần ổn định như thời Hoàng Lăng là đủ để Lục Kiếm Dân phát triển.

Nhưng Vưu Liên Hương lại khác.

Về lý thuyết lần điều chỉnh này không tới lượt Vưu Liên Hương. Cô làm Phó thị trưởng thường trực chưa đầy hai năm, dù là Phó thị trưởng thường trực muốn lên làm Thị trưởng thì cũng xếp sau Phó bí thư Thị ủy. Mà toàn tỉnh ngoài An Đô ra thì còn có Phó bí thư Thị ủy, đấy là còn không tính Phó bí thư Thị ủy kiêm chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật.

Phải nói lần này Vưu Liên Hương được xếp vào danh sách khảo sát là do cố gắng hết sức của Triệu Quốc Đống, còn một yếu tố rất quan trọng đó là Tỉnh ủy chủ trương đề bạt cán bộ ở các nơi phát triển kinh tế.

Vưu Liên Hương mặc dù không xuất thân làm kinh tế nhưng gần hai năm làm Phó thị trưởng thường trực Ninh Lăng đã làm rất tốt. Cô phụ trách mảng thu hút đầu tư về cơ bản đã phụ trách chính việc này. Hơn nữa cô là nữ cán bộ nên thường được các người tiêu dùng, công ty coi trọn. Thậm chí có không ít giám đốc các công ty có quan hệ cá nhân tốt với Vưu Liên Hương.

Bởi vì nguyên nhân này mới khiến tiến triển hạng mục đầu tư vào Ninh Lăng diễn ra khá nhanh. Có vấn đề gì Vưu Liên Hương đều có thể trực tiếp liên hệ với các công ty mà giải quyết. Bên phía các công ty cũng có ấn tượng tốt với Vưu Liên Hương, Triệu Quốc Đống tin rằng lần này Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến khảo sát cũng có thể hiểu rõ hơn về điều này, nó sẽ có lợi cho sự phát triển sau này của cô.

Phải biết rằng cán bộ cấp giám đốc sở cũng có khác nhau.

- Vưu tỷ, tôi không nói nhiều vì ở đây đều là người quen. Hôm nay đáng ăn mừng, mặc dù chỉ là mở đầu nhưng tôi nghĩ ít nhất cũng cho chúng ta hy vọng để cố gắng trong công việc mà.

Triệu Quốc Đống cười ha hả giơ chén lên. Rượu Ninh Thuần đặc khúc này không đáng gì vi Triệu Quốc Đống, nhưng nó khá nặng với phụ nữ. Mặc dù Vưu Liên Hương uống tốt nhưng uống liền năm chén cũng phải kêu lên.

- Quốc Đống, tôi bây giờ sẽ không coi cậu là lão lãnh đạo của tôi. Trong lòng Vưu tỷ hiểu rõ nên không nói nhiều. Đừng nói một chén, đù cậu bảo Vưu tỷ uống cả chai, Vưu tỷ cũng không ngại.

Vưu Liên Hương mắt đỏ lên trông càng thêm quyến rũ.

- Nếu nói Vưu Liên Hương này không muốn lên chức là nói dối. Nhưng tôi càng quan tâm các thứ ngoài danh lợi hơn, đó là sự tin tưởng giữa người với người. Tôi cạn.

Vưu Liên Hương ngửa đầu uống cạn, Triệu Quốc Đống thấy thế cũng đành phải làm theo.

Mấy chén Ninh Thuần vào bụng làm mọi người cảm thấy bắt đầu nóng lên.

Rượu Ninh Thuần đặc khúc này đã bắt đầu bán ở phía bắc, đã được đưa lên sóng truyền hình ở các tỉnh phía bắc. Công ty rượu Ninh Lăng có thể nói giỏi làm kinh doanh, đã có đột phá ở các tỉnh phía đông bắc như Tần, Dự, Lỗ, Ký. Đồng thời công ty cũng đạt thị phần không nhỏ về loại rượu hạng sang ở các tỉnh Tương, Quế, Công. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng phải thừa nhận Tôn Trường Phú này có khiếu kinh doanh.

Tôn Trường Phú chẳng những sát nhập tập đoàn Trường Phú của mình và công ty rượu Ninh Lăng thành tập đoàn Trường Lăng ra, y còn lấy một khu đất cách không xa khách sạn Kiến Quốc Ninh Lăng và Đại lộ Huy Hoàng để chuẩn bị xây dựng một tòa nhà tầng.

Triệu Quốc Đống cũng khá ủng hộ ý tưởng lớn của Tôn Trường Phú. Hắn chẳng những cổ vũ Tôn Trường Phú đầu tư thêm ở mảng vận chuyển đường thủy, tạo ra đội thuyền lớn, tranh thủ mở rộng đến dòng Trường Giang. Hơn nữa hắn còn ủng hộ Tôn Trường Phú đưa công nghệ mới vào công ty rượu Ninh Lăng, nghiên cứu sản phẩm mới, khiến rượu Ninh Lăng mở rộng ra thị trường cả nước.

…..

- Bí thư Triệu ở bên kia sao?

Tôn Trường Phú cầm chén lên mà có chút tò mò nói.

- Vâng, Bí thư Triệu cùng Thị trưởng Vưu và hai người phụ nữ khác. Tôi thấy tâm trạng Bí thư Triệu hôm nay khá tốt.

Cấp dưới cung kính nói.

- Ồ, xem ra tôi phải sang một chút mới được.

Tôn Trường Phú suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tiểu Hà, cậu ra xe lấy hai chai Chí Tôn Ninh Thuần đến đây.

- Hả?

lái xe há hốc mồm nhìn vị khách bên cạnh. Ngay cả khách quý từ Vũ Hán đến mà sếp còn không lấy hai chai này ra. Theo như lời lãnh đạo nếu không phải cán bộ cấp tỉnh thì đừng mong được đụng tới hai chai này.

- Tôi bảo cậu đi lấy cơ mà?

Tôn Trường Phú trừng mắt nhìn lái xe.

Lái xe là người thân cận nên biết sếp có vẻ mặt này thì sao dám nói gì, y chỉ vội vàng xuống lấy rượu.

Tôn Trường Phú bảo thư ký tiếp khách rồi ra ngoài.

Đối với Triệu Quốc Đống, Tôn Trường Phú có tâm trạng khá phức tạp nhưng y có thể khẳng định vị Bí thư thị ủy này rất khôn khéo, có năng lực và lợi hại, còn lợi hại hơn nhiều so với các quan chức y gặp. Đừng nhìn tên đó còn trẻ mà coi thường. Tôn Trường Phú cho rằng vị Bí thư thị ủy này không tầm thường, ít nhất y hiện nay chưa tìm được nhược điểm của Triệu Quốc Đống.

Hoàng Lăng cũng khôn khéo có năng lực, tác phong còn mạnh mẽ, bá đạo hơn Triệu Quốc Đống nhưng hắn có nhược điểm đủ để hắn phải vào tù.

Nhưng Triệu Quốc Đống này thì Tôn Trường Phú đã tìm không ít thời gian nhưng không tìm ra nhược điểm của hắn. Y và đối phương tiếp xúc thì đều cố ý tìm nhược điểm của đối phương.

Tôn Trường Phú không tin một Bí thư thị ủy giúp công ty mình mở rộng quy mô mà không có mục đích gì. Chỉ vì thành tích thôi sao? Quá nực cười, trước mặt tiền thì chút tài chính này có đáng gì. Nhất là năm nay Ninh Lăng đưa vào nhiều hạng mục như vậy, công ty của mình không phải các ngành sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng mà được đối phương ủng hộ rất rõ ràng.

Tôn Trường Phú đã thử dò xét đối phương xem có thể giúp mình bên ngân hàng để vay vốn mở rộng đội thuyền vận chuyển không, tên Triệu Quốc Đống liền gọi thẳng cho giám đốc mấy ngân hàng Ninh Lăng, yêu cầu đối phương phải ủng hộ công ty tư nhân trong phạm vi cho phép, hơn nữa còn bảo Phó thị trưởng thường trực Vưu Liên Hương chuyên môn chú tâm việc này. Điều này làm Tôn Trường Phú không rõ Triệu Quốc Đống là cố ý làm thế hay là thật tâm muốn kinh tế tư nhân Ninh Lăng phát triển, đạt thành tích mà phát triển?

Nhưng sự thật rất rõ ràng, Tôn Trường Phú đã mua ba con thuyền với trọng tải tấn từ Nhật Bản với số tiền vay là triệu, chỉ trong một tháng số tiền này đã được chuyển khoản. Nếu không phải do thị xã gây sức ép với ngân hàng, Tôn Trường Phú không biết bao giờ mới có tiền.

Tôn Trường Phú vẫn cố ý thăm dò xem mục đích của đối phương là gì, nhưng làm y thất vọng đó là đối phương giống như không hề bị gì ảnh hưởng. Mình cầm ngàn đến đưa nhưng hắn lại nghiêm túc từ chối, còn cảnh cáo mình. Chiếc dây chuyền ngàn mình định tặng cũng bị đẩy trả. Hắn còn nói với mình là hắn không thiếu tiền, hắn chỉ hy vọng tập đoàn Trường Lăng là tấm gương trong sự nghiệp xã hội.

Người không có nhược điểm là kẻ đáng sợ nhất. Tôn Trường Phú không tin Triệu Quốc Đống không có nhược điểm nhưng hiện nay y không tìm ra, làm cho Tôn Trường Phú có chút nuối tiếc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio